"Hơn hai năm không gặp, trình độ tiếng Trung của cậu quả thật có tiến bộ, chỉ là... lối suy nghĩ có thể đừng nhảy vọt như vậy được không?" Thẩm Nhất Nhất mang theo vài phần ý tứ trêu chọc, khen ngợi.

Vương Kiệt Hi thấy cô còn có thể nở nụ cười, lúc này mới chậm rãi thở phào nhẹ nhõm, "Mong là tôi đã nghĩ nhiều rồi."

"Cho dù tôi có nghĩ không thông, cũng sẽ không ở thời điểm nhạy cảm này mà rời bỏ thế giới." Thẩm Nhất Nhất dịu dàng xoa xoa bụng mình, "Cả thế giới có thể không cần tôi, nhưng đứa bé này còn phải dựa vào tôi bảo vệ."

"Chị, chị nuốt lời." Vương Kiệt Hi rốt cuộc nhịn không được muốn tính sổ với cô, "Nói rõ là đợi em ba năm, vậy mà chị lại đột ngột kết hôn."

Lời này Thẩm Nhất Nhất không có cách nào trả lời.

Dù sao lúc đó tình huống đột ngột như vậy, đối với cô mà nói cũng là một bất ngờ.

Vương Kiệt Hi lại đột nhiên cười rộ lên, "Nhưng mà không sao, loại đàn ông đó không đáng để chị lấy, chờ chị ly hôn, chúng ta kết hôn bất cứ lúc nào! Căn biệt thự lớn mà chị thích, còn có xe hơi, em đều đã chuẩn bị tốt cho chị rồi, chị biết đấy, người nhà em cũng sẽ không can thiệp vào chúng ta, chị muốn làm gì thì làm."

Thẩm Nhất Nhất thừa nhận, điều kiện ưu đãi như vậy, cô rất động lòng.

Gạt bỏ tình yêu xa vời không nói, gả cho Vương Kiệt Hi, quả thật là lựa chọn tốt nhất trong tình huống hiện tại của cô.

Cho nên, cho dù Cố Hồng Việt kiên quyết ly hôn...

Cô cũng không phải không có đường lui.

Chỉ là, trái tim cô không cho phép cô đồng ý.

"Cậu đang nói gì vậy, kết hôn là chuyện có thể tùy tiện sao?" Thẩm Nhất Nhất dùng giọng điệu của bậc trưởng bối để giáo dục Vương Kiệt Hi, "Cậu ấy à, vẫn còn quá trẻ, xem ra cho cậu ba năm thời gian trưởng thành, vẫn còn lâu mới đủ."

"Em không xem đó là chuyện tùy tiện." Đôi mắt phượng của Vương Kiệt Hi mở to tròn xoe, đột nhiên có chút hơi hướng của chú cún nhỏ trung thành, "Chính bởi vì em xem trọng, cho nên mới nói với chị, em đã chuẩn bị tốt từ sớm rồi! Chị không tin sao? Lúc nào chị muốn kiểm tra đều được..."

"Ý tôi không phải là chuyện này." Thẩm Nhất Nhất đưa ngón tay chỉ vào chính mình, "Người khác kết hôn, không phải vì tiền thì cũng vì người. Cậu nhìn tôi xem, tôi có gì?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mot-thai-hai-bao-co-tong-theo-duoi-vo-that-khac-thuong-myhi/chuong-647.html.]

Vương Kiệt Hi cười toe toét, "Em chỉ cần con người của chị."

"Nhưng mà, cậu chỉ cưới mỗi con người của tôi thì có ích gì?" Thẩm Nhất Nhất dùng ngón tay chọc chọc vào n.g.ự.c mình, "Nếu tôi không thích cậu, sau này cậu sẽ trở thành Cố Hồng Việt thứ hai."

Nói ra lời này, kỳ thật trong lòng cô rất khó chịu.

Bởi vì nhớ tới thái độ lạnh nhạt của Cố Hồng Việt đối với cô trong phòng bệnh của con trai.

Vương Kiệt Hi nhìn ra được sự mất mát trong đáy mắt Thẩm Nhất Nhất, đột nhiên nhẹ nhàng nắm lấy tay cô.

"Chị, chị đang trách em chưa chính thức theo đuổi chị sao? Tình huống hiện tại của chị, em theo đuổi chị sẽ bị người ta mắng là tiểu tam." Vương Kiệt Hi dừng một chút, lại nói: "Em không sợ bị mắng, nhưng mà bọn họ đều thích bắt nạt phụ nữ, em không muốn chị phải chịu áp lực."

"Đúng vậy, hiện tại cậu không thể theo đuổi tôi." Thẩm Nhất Nhất gật đầu đồng ý, "Nhiệm vụ chủ yếu của cậu bây giờ, chính là giúp tôi giải quyết xong những công việc này."

Vương Kiệt Hi giãn lông mày, "Được ạ, không thành vấn đề. Chị yên tâm nghỉ ngơi."

Kỳ thật cậu ta muốn nói chị yên tâm chờ luật sư liên lạc, em nhất định sẽ sắp xếp ổn thỏa.

Nhưng mà nhìn thấy sắc mặt Thẩm Nhất Nhất vẫn chưa hoàn toàn khôi phục, cậu ta lại nuốt lời nói trở về.

Cậu ta cứ việc làm, không cần phải nói chi tiết với cô như vậy.

Bây giờ cô đang phiền lòng, sức khỏe là quan trọng nhất, những chuyện phiền phức này, cùng với công việc giao hết cho cậu ta là được.

Vương Kiệt Hi đương nhiên cũng biết hiện tại Thẩm Nhất Nhất đối với mình không có ý tứ yêu đương.

Nhưng chỉ cần cô và Cố Hồng Việt chấm dứt quan hệ hôn nhân, cậu ta có thể tự do và quang minh chính đại theo đuổi cô.

Tương lai, cậu ta có rất nhiều cơ hội!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương