Một Tấc Thời Gian
...
Lịch ra mắt
330
Lượt xem
Đã hoàn thành
Trạng thái
58
Tổng chương hiện tại
Thể loại
Giới thiệu
Editor: ThuyyLinhh0
Tổng số chương: 55 chương và 2 ngoại truyện
Khi lần đầu tiên cô đến bệnh viện khám bệnh, tới khi cầm toa thuốc đi về thì lúc nhìn thấy chữ kí của anh ở chỗ bác sĩ chủ trì, liền cảm giác tên của anh... Rất đặc biệt.
Không chỉ vậy mà lúc nhìn thấy người thật, cảm giác cũng rất đặc biệt, giống như... Giống như đã từng quen biết.
Cô đã sáng tác nên rất nhiều người đẹp, cũng không có được khí phách thanh tao như anh.
Thế là, cô vừa thấy đã yêu, nhưng cô không dám đòi hỏi quá đáng.
Cuối cùng, cô lại quyết định vứt bỏ.
Chẳng qua... Chẳng qua nam thần đây là đang làm gì? Đuổi theo cô sao? Đuổi cả tới Tây Tạng?
Cô không biết lần đầu tiên lúc nhìn thấy tên của cô, ánh mắt của anh đã ngưng trệ:
Trường An, Trường An, cả đời bình yên(*) sao?
(*)Trường An có nghĩa là bình yên dài lâu.
Đây là chuyện tình ấm áp của một tác giả họ Ô dịu dàng cùng bác sĩ ngoại khoa lạnh lùng nhã nhặn.
Đây là một con sói xám lớn thở hổn hển đào xong hố chờ sơn dương nhỏ nhảy vào,
Lại phát hiện đến nửa đường thì sơn dương nhỏ tự mình chạy đi, vì vậy lại phải vất vả ra tay bắt sơn dương nhỏ về ổ.
***
Ô Trường An: "Xin hỏi bác sĩ Chử, ngoại trừ thích nghiên cứu thì anh còn thích gì khác không?"
Mắt Chử Trì Tô cũng không thèm nháy, hết sức chăm chú, không chút do dự trịnh trọng trả lời: "Thích em."
Ô Trường An: "..."
"A..." Đột nhiên người nào đó lại như nhớ ra một cái gì, cực kỳ vui sướng bổ sung: "Còn thích em làm cơm."
Ô Trường An: "...!"
Cùng nhau đón xem kiếp này kiếp trước của bọn họ.
Xuân về hoa nở, anh đang đợi em.
Tổng số chương: 55 chương và 2 ngoại truyện
Khi lần đầu tiên cô đến bệnh viện khám bệnh, tới khi cầm toa thuốc đi về thì lúc nhìn thấy chữ kí của anh ở chỗ bác sĩ chủ trì, liền cảm giác tên của anh... Rất đặc biệt.
Không chỉ vậy mà lúc nhìn thấy người thật, cảm giác cũng rất đặc biệt, giống như... Giống như đã từng quen biết.
Cô đã sáng tác nên rất nhiều người đẹp, cũng không có được khí phách thanh tao như anh.
Thế là, cô vừa thấy đã yêu, nhưng cô không dám đòi hỏi quá đáng.
Cuối cùng, cô lại quyết định vứt bỏ.
Chẳng qua... Chẳng qua nam thần đây là đang làm gì? Đuổi theo cô sao? Đuổi cả tới Tây Tạng?
Cô không biết lần đầu tiên lúc nhìn thấy tên của cô, ánh mắt của anh đã ngưng trệ:
Trường An, Trường An, cả đời bình yên(*) sao?
(*)Trường An có nghĩa là bình yên dài lâu.
Đây là chuyện tình ấm áp của một tác giả họ Ô dịu dàng cùng bác sĩ ngoại khoa lạnh lùng nhã nhặn.
Đây là một con sói xám lớn thở hổn hển đào xong hố chờ sơn dương nhỏ nhảy vào,
Lại phát hiện đến nửa đường thì sơn dương nhỏ tự mình chạy đi, vì vậy lại phải vất vả ra tay bắt sơn dương nhỏ về ổ.
***
Ô Trường An: "Xin hỏi bác sĩ Chử, ngoại trừ thích nghiên cứu thì anh còn thích gì khác không?"
Mắt Chử Trì Tô cũng không thèm nháy, hết sức chăm chú, không chút do dự trịnh trọng trả lời: "Thích em."
Ô Trường An: "..."
"A..." Đột nhiên người nào đó lại như nhớ ra một cái gì, cực kỳ vui sướng bổ sung: "Còn thích em làm cơm."
Ô Trường An: "...!"
Cùng nhau đón xem kiếp này kiếp trước của bọn họ.
Xuân về hoa nở, anh đang đợi em.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook