Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Tác giả: Hoa Thanh Loan

Editor: Kilig

Beta: Shin

Bản dịch được thực hiện bởi Qtruyen - Ổ của những chú Cú ăn Tạp. Hãy truy cập qtruyen.net đọc để ủng hộ nhóm dịch nhaaaaa.

---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Ôn Mịch đã tự có đáp án, cậu kinh ngạc nhìn chằm chằm Lạc Lặng Thời, môi run lên vì tức giận. “Tôi đi làm việc đây.” Cuối cùng Ôn Mịch không nói gì chỉ bỏ lại một câu như vậy rồi bỏ đi.

 

Tiếng đóng cửa vang lên “ầm” một cái, hiển nhiên là có người trút giận lên cái cửa đó.

"Đây là đang cáu gắt sao." Lăng Hạc Thời lần đầu tiên thấy Ôn Mịch tức giận như vậy, khóe mắt của tiểu Omega đỏ bừng, bộ dáng tức giận sinh động hơn so với dáng vẻ thận trọng thường ngày khi mà đứng trước mặt hắn. Ôn Mịch đối việc Lăng Hạc Thời làm rất bất mãn, tại sao lại trả lời như vậy khi không có sự đồng ý của cậu, hơn nữa đã gửi được hai phút thì tất cả mọi người đều nhìn thấy cả rồi, huỷ bỏ cũng không được. Rõ ràng có thể né tránh không đi, hiện tại chỉ có thể đi. Những buổi tối thứ sáu trước đây Ôn Mịch thường đi mua đồ ăn cho hai ngày cuối tuần, rồi ở nhà hưởng thụ hai ngày nghỉ đó, nhưng vừa nghĩ tới phải tham gia họp lớp, Ôn Mịch đã không còn tâm trạng để đi chợ mua thực phẩm, thứ bảy ở nhà cầm một ly trà gừng nóng phát ngốc. Có Đào Thi Cẩm ở đó, Ôn Mịch đã chuẩn bị sẵn là sẽ không nuốt trôi bữa cơm này, cậu ăn trước ở nhà hai miếng bánh mì nướng, bất đắc dĩ ngồi ở hành lang phiền phiền nhiễu nhiễu mà buộc dây giày. Điện thoại di động trong túi rung lên, Ôn Mịch nghĩ là Đào Thi Cẩm gọi điện thoại đến thúc giục, hờ hững liếc mắt nhìn, nhìn thấy cái tên hiện lên lửa giận trong mắt lập tức dâng lên.

 

Lăng Hạc Thời còn dám gọi điện thoại lại đây!

 

"Có chuyện gì sao!" Ôn Mịch nghiến răng nghiến lợi nhận điện thoại, muốn cho Lăng Hạc Thời biết là cậu đang rất tức giận.

 

"Còn chưa ra khỏi cửa? Không sợ đến muộn sao?" Lăng Hạc Thời ngữ khí tự nhiên còn mang theo chút tùy ý, như hoàn toàn không nghe ra giọng điệu tức giận của Ôn Mịch. Ôn Mịch cảm thấy Lăng Hạc Thời có ý định đến chọc tức cậu, nghĩ là tới thứ hai mới gặp sếp, vì vậy mới lớn mật mà làm bộ tín hiệu không tốt.

"Anh nói cái gì... Tôi không nghe rõ!"

 

"... Toà nhà cũ quá tín hiệu lại không tốt rồi!"

 

Ôn Mịch lầm bầm lầu bầu diễn xong, liền nhanh chóng cúp điện thoại. Ha, sảng khoái. Lần này Ôn Mịch dứt khoát buộc chặt dây giày rồi đi ra cửa. Cũng không biết tâm tình của Lăng Hạc Thời sau khi bị cậu cúp điện thoại như thế nào? Có khi nghĩ là do tín hiệu không tốt thiệt? Ôn Mịch cười trộm đi xuống lầu, nhưng nụ cười của cậu chợt tắt ngúm khi nhìn thấy một chiếc xe hơi sang trọng đậu ở tầng dưới hoàn toàn không hợp với khu nhà cũ.

"Chịu ra cửa rồi hả?" Cửa sổ xe mở ra lộ ra một khuôn mặt tuấn tú, đối phương như là đang cười mà không phải cười. Nhìn thấy vẻ mặt của Lăng Hạc Thời như thế, Ôn Mịch không dám đối diện, sau lưng từng trận bốc lên từng cơn khí lạnh. Nhìn thấy dáng dấp đắc ý của Ôn Mịch khi xuống cầu thang, Lăng Hạc Thời liền biết đối phương là cố ý cúp điện thoại của anh, nhìn Ôn Mịch hiện tại như chim cút tựa ngoan ngoãn, ánh mắt Lăng Hạc Thời lóe lên một nụ cười, Omega nhỏ còn có một mặt thứ hai như vậy.

"Lên xe, sắp muộn rồi." Lăng Hạc Thời quyết định tạm thời không tính toán Ôn Mịch việc này. Ôn Mịch ngẩng đầu mặt đầy nghi ngờ nhìn Lăng Hạc Thời.

"Là do tôi trả lời thì đương nhiên là tôi phải cùng đi với cậu." Lăng Hạc Thời nói một cách đương nhiên, Ôn Mịch cứ như vậy ngất ngất ngây ngây mà lên xe. Chờ xe đi được một đoạn, đầu Ôn Mịch mới bắt đầu hoạt động trở lại. Cậu lén lén lút lút ngắm Lăng Hạc Thời một cái, rồi nhanh chóng giả bộ như đang ngắm phong cảnh, ngày hôm nay Lăng Hạc Thời mặc đồ giống như lúc đi làm, trên người không phải là mùi cam quất nữa mà là trầm tĩnh mùi hương ấm của gỗ. Ôn Mịch nghĩ đến mỗi khi Lăng Hạc Thời nhận phỏng vấn bị hỏi tới mùi của tín tức tố, Lăng Hạc Thời nói mình là hương bạch đàn. Cậu có thể ngửi thấy được mùi hương đó thì chắc chắn là không phải mùi của tín tức tố, mà là xịt nước hoa rồi.

(edit: ý em thụ là do ẻm là omega không bị tin tức tố của alpha ảnh hưởng nên không thể ngửi thấy mùi tin tức tố của alpha được, mà giờ ẻm ngửi thấy mùi bạch đàn trên người ảnh thì chắc chắn lúc phỏng vấn ảnh nói điêu =))) )

Sao còn có người tự luyến đến mức chiết tin tức tố của chính mình đi làm nước hoa?

 

Lăng Hạc Thời trước khi ra cửa bị ba nhỏ biết được là anh đi họp lớp với Ôn Mịch, cương quyết lôi kéo anh đi đổi kiểu tóc, trong mắt Lăng Hạc Thời chính mình vẫn giống với bình thường, mà ba nhỏ lại khen anh nhìn đẹp trai cực kỳ. Chú ý tới Ôn Mịch thỉnh thoảng liếc trộm anh một cái, Lăng Hạc Thời nghĩ đến ba nhỏ nói là thật, Omega nhỏ chắc là cũng thấy được ngày hôm nay mình khác với tất cả mọi người. Hai người Alpha cùng Omega không cùng một tần sóng, cứ như vậy một đường lái đến nhà hàng Ni Tư Uy.

Tuy rằng còn chưa tới 8h mà lúc này đã không ít bạn học đã tới phòng ăn. Mọi người đang ngồi ở một trong những phòng riêng lớn nhất và cao cấp nhất trong nhà hàng, hồi tưởng về quá khứ.. Omega kết hôn sớm, đa số đều là Alpha cùng Beta tới, những người quen biết ngồi tụm ba tụm bảy cùng một chỗ, cũng có xa cách nhiều năm mới gặp lại, mà bất luận mọi người tán gẫu chuyện gì, chung quy cũng liên quan đến chủ trì Kha Mục cùng Đào Thi Cẩm ngày hôm nay. Hai người ngồi ở vị trí chính giữa, Đào Thi Cẩm là tiểu nam O lớn lên tinh xảo đẹp đẽ, Kha Mục là nam Alpha ôn văn nhĩ nhã, hai người ngồi cùng một chỗ đặc biệt xứng đôi. Hồi đại học Đào Thi Cẩm chính là hoa khôi trường, những Alpha đang ngồi bên trong phòng có hơn một nửa đều từng thích Đào Thi Cẩm. Lúc này thấy người từng hoa khôi trường, có không ít Alpha lúc nhìn Đào Thi Cẩm, trong mắt không giấu được chút chân tình không bỏ xuống được. Đem ánh mắt hâm mộ của những tên Alpha thu hết vào mắt, Kha Mục tự nhiên sinh ra cảm giác ưu việt, cố ý đem Đào Thi Cẩm ôm trong ngực kéo đi, tuyên thệ chủ quyền. Đào Thi Cẩm trên mặt mang nụ cười ngọt ngào, toàn bộ hành trình đều cùng bạn trai mình nắm tay, hắn bất động thanh sắc đảo qua nhiều Alpha, không có ai có thể so với Kha Mục, quả nhiên lúc trước không nhận sự theo đuổi bọn họ là chính xác. Lòng hư vinh thỏa mãn Đào Thi Cẩm, hắn liếc nhìn thời gian, Ôn Mịch còn chưa tới, chỉ sợ là không mặt mũi nhìn Alpha đã từng yêu thích đi.

 

"Năm ngoái Dung Dung cũng lấy chồng , hình như trong lớp chỉ còn lại tui với Ôn Mịch là chưa kết hôn thôi." Vô luận Ôn Mịch có tới hay không, Đào Thi Cẩm cũng không muốn cậu dễ chịu, cư nhiên cùng Lăng tổng truyền scandal, cũng không đi soi gương bản thân có xứng không?

 

"Hoa khôi trường đương nhiên có thể từ từ, lại nói hiện tại có Kha học trưởng, kết hôn không phải là chuyện sớm muộn hay sao." Có một cái beta nhận lời nói, sau đó nhìn một vòng, "Ôn Mịch còn chưa tới, cũng không biết cậu ấy có bạn trai hay không ."

 

"Hồi đi học thân thể Ôn Mịch sẽ không tốt lắm, nghe nói cậu ấy khác với Omega bình thường, muốn có bạn trai chắc cũng là Beta mà thôi."

 

Hồi đi học Ôn Mịch cũng không thân với Alpha lắm, chỉ có hai, ba Omega quen thuộc với cậu, thậm chí cậu ấy ngất xỉu một lần trong giờ học thể dục. Dần dần, một số tin tức về việc cậu ấy không phải là một Omega bình thường được truyền ra, thậm chí những Alpha ở đây còn không nhớ được ngoại hình của Ôn Mịch.

"Hoa khôi trường không phải cậu là đồng nghiệp Ôn Mịch sao, có bức ảnh nào không, biết đâu cậu ấy cũng đang độc thân, ở đây cũng còn nhiều Beta độc thân lắm."

 

Đào Thi Cẩm cười nói muốn tìm một tấm ảnh đẹp mắt nhất, trong lòng đối với chuyện mọi người nghị luận về Ôn Mịch hết sức hài lòng. Hắn lấy ra một tấm đã chuẩn bị bức ảnh Ôn Mịch, kéo kéo ống tay áo bạn trai mình.

 

"A Mục anh nói tấm này nhìn được hay không?"

 

Trong hình sắc mặt Ôn Mịch tái nhợt, đôi môi màu sắc thiên về nhạt, giữa trưa nắng chiếu rực rỡ làm lộ rõ vẻ ốm yếu. Kha Mục nhíu mày , dáng dấp Ôn Mịch trong ấn tượng của hắn không giống như vậy, nhưng nhớ tới Thi Cẩm thường nói ở công ty Ôn Mịch hay làm khó em ấy, lại cảm thấy bởi vì mình không tốt với Ôn Mịch nên mới đố kỵ Thi Cẩm là Omega lớn lên có tín tức tố thơm ngọt.

Bức ảnh rất nhanh truyền đi trong đám bạn đại học, mọi người đồng loạt xem điện thoại di động, không hẹn mà cùng lộ ra biểu tình giống nhau, đều đại biểu một cái ý tứ: Nhìn không lọt mắt.

 

Đào Thi Cẩm chống cằm, đối với kết quả như vậy rất hài lòng. Mọi người xôn xao khiến Đào Thi Cẩm không có nghe thấy tiếng cửa mở, tâm tình của hắn sung sướng mà ghé vào bạn trai làm nũng.

Lúc này không biết là ai khiếp sợ hô lên một tiếng.

"CMN, đây không phải là Lăng Hạc Thời à!"





 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương