Một Lần Bỏ Lỡ Là Bỏ Qua Nhau Cả Đời
-
Chương 151: Mỗi người một nơi
Thi xong bốn môn đầu Băng Tâm nhắm mình đủ điểm qua rồi nên hai môn cuối là toán và anh văn cô không thèm ôn bài luôn, cứ thế mà thờ ơ bước chân vào phòng thi với tâm trạng thoải mái nhất.
Thi xong hai môn cuối cả đám lại kéo nhau ra dò đáp án, Băng Tâm cầm cái đề anh văn đánh dò đáp án với Quỳnh Dao thì có một cô giáo dễ thương đi ngang qua… rồi cô sáp lại họp nhóm luôn:” Cho cô cái đề được không vậy?”.
Cả đám nghệch mặt ra nhìn bà cô, Thụy Du lên tiếng trước:” Không được đâu cô ơi tụi em còn giữ lại để dò đáp án nữa”.
Cô giáo lạ mặt:” À cô tính xem thử coi đề có khó không mà không đứa nào cho cô cái đề hết”
Tuấn Phong:” Hay là cô sửa giùm tụi em với”.
Ba đứa còn lại cũng phụ họa:” Cô sửa giùm tụi em đi cô”.
Cô giáo kia cầm cái đề của Băng Tâm lên rồi sửa đáp án giùm, xong rồi cô nói:” Đề cũng dễ chứ không khó…nhưng mà đáp án của cô chỉ đúng 90% nha chờ đáp án của bộ mới chính xác nha mấy đứa”.
Bốn đứa ngoan ngoãn hô lên một tiếng:” Dạ” rồi rối rít cảm ơn cô.
Sau khi cô đi, Quỳnh Dao, Thụy Du và Tuấn Phong dựa vào cái đề đánh đáp án đúng mà cô sửa cho Băng Tâm để dò thử coi bài mình được bao nhiêu điểm.
Băng Tâm vốn tính làm bài anh văn chừng 1 điểm thôi cũng được nhưng ai ngờ lại vượt qua sự mong đợi nhiều.
Con hàng này có thù truyền kiếp với môn anh văn nên chẳng thèm quan tâm đến chỉ cần không bị điểm 0 để vượt qua kỳ thi tốt nghiệp và có cơ hội thi đại học là đủ rồi chứ không cần điểm cao.
Bên trường kia Uyển Uyển, Thiện Ngôn, Linh Đan và Đông Quân cũng nhoi không kém bên đây là mấy.
Nghe đồn là trước khi bước vào phòng thi Đông Quân kêu Linh Đan cho ôm một cái lấy hên ai ngờ bữa đó hại Linh Đan như bị sao hỏa tạ chiếu phải không làm được bài gì hết luôn.
Vong của Đông Quân nặng mà cứ thích ám con người ta…đúng là oan nghiệt mà!!!
Thi tốt nghiệp xong là chia tay nhau rồi Băng Tâm chỉ còn gặp Dĩ Nam và Uyển Uyển ở lớp học thêm hóa thôi.
Hôm có kết quả thi tốt nghiệp Dĩ Nam mặt dày kêu Uyển Uyển và Băng Tâm:” Ê hai đứa bây thi điểm cao mau bao tao ăn chè đi”.
Uyển Uyển trợn mắt lên nói:” Mày nghĩ sao vậy hả con heo Hàn Quốc kia…điểm thi của mày cao nhất lớp đó nha mày phải bao hai đứa tao ăn chè mới đúng chứ”.
Dĩ Nam:” Thôi hai đứa bây bao tao ăn chè đê điểm của tụi bây cao mà”.
Băng Tâm nhéo Dĩ Nam một cái:” Lâu ngày không ăn đòn thèm hả??? Bây giờ muốn sao bao hai đứa tao ăn chè hay là mất miếng thịt đây”.
Uyển Uyển khoái chí kêu:” Ê không có chè thì ăn thịt heo cũng được á hahaha”.
Dĩ Nam nhăn mặt:”Đúng là hai con ác quỷ mà”.
Tính kêu hai đứa nó bao ăn chè ai dè bị hai con hàng này hốt xác luôn…ahuhu…
Một tháng cuối cùng ôn thi đại học là đủ 30 ngày sống chết với việc học, toàn là dồi nhét vào đầu mấy thứ cao cấp của cao cấp nên não muốn tê liệt luôn, ăn không ngon ngủ không yên vì lo sợ nên đứa nào cũng xuống cân.
Băng Tâm, Uyển Uyển vẫn đồng hành cùng nhau trên đường đi học.
Đông Quân, Lạc Sa, Thụy Du thì đổi sang chỗ học khác từ lâu rồi.
Quỳnh Dao và Tuấn Phong cũng đi ôn thi ở chỗ khác.
Linh Đan và Thiện Ngôn thì ôn thi ở trường.
Túm lại mỗi người một ngã…thân ai nấy lo, đúng nghĩa của hai từ “ bạn thân” luôn.
Kỳ thi đại học cũng tới…mỗi người một con đường riêng không ai giống ai…rồi kết quả thi cũng khác nhau người đậu kẻ rớt và chẳng còn bước chung đường nữa.
Rồi cũng đến lúc mỗi người một nơi.
Thụy Du rớt đại học, Thiện Ngôn cũng không khấm khá hơn là mấy, thêm nữa là Thụy Du không biết trân trọng tình cảm của Thiện Ngôn nên hai đứa chính thức đường ai nấy đi.
Băng Tâm và Đông Quân cùng đậu vào một trường mà ban đầu hai đứa không đăng ký(nguyện vọng 2)…nên chính thức bước chân vào ngưỡng cửa đại học.
Tuy vậy, nhưng chuyện thi rớt nguyện vọng một đã để lại một nỗi ám ảnh rất lớn trong lòng Băng Tâm, cô thấy mình là đứa thất bại nên chán nản không muốn học…nhiều năm sau nhìn lại Băng Tâm mới biết mình ấu trĩ tới mức độ nào khi tuyên bố với thế giới “ Nếu rớt đại học sẽ không gặp lại bạn bè học chung lớp nữa”.
Rớt đại học là chuyện bình thường của bao nhiêu người chứ đâu phải của riêng ai hà tất phải sụp đổ như ngày mai tận thế chứ!!!
Uyển Uyển đậu cao đẳng của một trường đại học… ngay thời điểm đó ngành mà Uyển Uyển đăng ký học lại được xếp vào đào tạo theo bậc đại học nên Uyển Uyển cũng chính thức là sinh viên đại học luôn.
Tuấn Phong thì do hồ sơ thi bị lỗi nên không thi được năm đó…chả hiểu nỗi con hàng này làm hồ sơ dự thi kiểu gì, mà cũng chả hiểu nỗi ai kiểm duyệt hồ sơ của con hàng này, biết bị lỗi như thế mà vẫn cứ để đó cho đến cận ngày thi mới báo.
Đúng là làm việc không có tâm chút nào hết!!!
Quỳnh Dao, Lạc Sa, Linh Đan, Khánh Đăng, Hoàng Lâm thì vừa đi làm vừa đi học để năm sau thi lại lần nữa.
Thi xong hai môn cuối cả đám lại kéo nhau ra dò đáp án, Băng Tâm cầm cái đề anh văn đánh dò đáp án với Quỳnh Dao thì có một cô giáo dễ thương đi ngang qua… rồi cô sáp lại họp nhóm luôn:” Cho cô cái đề được không vậy?”.
Cả đám nghệch mặt ra nhìn bà cô, Thụy Du lên tiếng trước:” Không được đâu cô ơi tụi em còn giữ lại để dò đáp án nữa”.
Cô giáo lạ mặt:” À cô tính xem thử coi đề có khó không mà không đứa nào cho cô cái đề hết”
Tuấn Phong:” Hay là cô sửa giùm tụi em với”.
Ba đứa còn lại cũng phụ họa:” Cô sửa giùm tụi em đi cô”.
Cô giáo kia cầm cái đề của Băng Tâm lên rồi sửa đáp án giùm, xong rồi cô nói:” Đề cũng dễ chứ không khó…nhưng mà đáp án của cô chỉ đúng 90% nha chờ đáp án của bộ mới chính xác nha mấy đứa”.
Bốn đứa ngoan ngoãn hô lên một tiếng:” Dạ” rồi rối rít cảm ơn cô.
Sau khi cô đi, Quỳnh Dao, Thụy Du và Tuấn Phong dựa vào cái đề đánh đáp án đúng mà cô sửa cho Băng Tâm để dò thử coi bài mình được bao nhiêu điểm.
Băng Tâm vốn tính làm bài anh văn chừng 1 điểm thôi cũng được nhưng ai ngờ lại vượt qua sự mong đợi nhiều.
Con hàng này có thù truyền kiếp với môn anh văn nên chẳng thèm quan tâm đến chỉ cần không bị điểm 0 để vượt qua kỳ thi tốt nghiệp và có cơ hội thi đại học là đủ rồi chứ không cần điểm cao.
Bên trường kia Uyển Uyển, Thiện Ngôn, Linh Đan và Đông Quân cũng nhoi không kém bên đây là mấy.
Nghe đồn là trước khi bước vào phòng thi Đông Quân kêu Linh Đan cho ôm một cái lấy hên ai ngờ bữa đó hại Linh Đan như bị sao hỏa tạ chiếu phải không làm được bài gì hết luôn.
Vong của Đông Quân nặng mà cứ thích ám con người ta…đúng là oan nghiệt mà!!!
Thi tốt nghiệp xong là chia tay nhau rồi Băng Tâm chỉ còn gặp Dĩ Nam và Uyển Uyển ở lớp học thêm hóa thôi.
Hôm có kết quả thi tốt nghiệp Dĩ Nam mặt dày kêu Uyển Uyển và Băng Tâm:” Ê hai đứa bây thi điểm cao mau bao tao ăn chè đi”.
Uyển Uyển trợn mắt lên nói:” Mày nghĩ sao vậy hả con heo Hàn Quốc kia…điểm thi của mày cao nhất lớp đó nha mày phải bao hai đứa tao ăn chè mới đúng chứ”.
Dĩ Nam:” Thôi hai đứa bây bao tao ăn chè đê điểm của tụi bây cao mà”.
Băng Tâm nhéo Dĩ Nam một cái:” Lâu ngày không ăn đòn thèm hả??? Bây giờ muốn sao bao hai đứa tao ăn chè hay là mất miếng thịt đây”.
Uyển Uyển khoái chí kêu:” Ê không có chè thì ăn thịt heo cũng được á hahaha”.
Dĩ Nam nhăn mặt:”Đúng là hai con ác quỷ mà”.
Tính kêu hai đứa nó bao ăn chè ai dè bị hai con hàng này hốt xác luôn…ahuhu…
Một tháng cuối cùng ôn thi đại học là đủ 30 ngày sống chết với việc học, toàn là dồi nhét vào đầu mấy thứ cao cấp của cao cấp nên não muốn tê liệt luôn, ăn không ngon ngủ không yên vì lo sợ nên đứa nào cũng xuống cân.
Băng Tâm, Uyển Uyển vẫn đồng hành cùng nhau trên đường đi học.
Đông Quân, Lạc Sa, Thụy Du thì đổi sang chỗ học khác từ lâu rồi.
Quỳnh Dao và Tuấn Phong cũng đi ôn thi ở chỗ khác.
Linh Đan và Thiện Ngôn thì ôn thi ở trường.
Túm lại mỗi người một ngã…thân ai nấy lo, đúng nghĩa của hai từ “ bạn thân” luôn.
Kỳ thi đại học cũng tới…mỗi người một con đường riêng không ai giống ai…rồi kết quả thi cũng khác nhau người đậu kẻ rớt và chẳng còn bước chung đường nữa.
Rồi cũng đến lúc mỗi người một nơi.
Thụy Du rớt đại học, Thiện Ngôn cũng không khấm khá hơn là mấy, thêm nữa là Thụy Du không biết trân trọng tình cảm của Thiện Ngôn nên hai đứa chính thức đường ai nấy đi.
Băng Tâm và Đông Quân cùng đậu vào một trường mà ban đầu hai đứa không đăng ký(nguyện vọng 2)…nên chính thức bước chân vào ngưỡng cửa đại học.
Tuy vậy, nhưng chuyện thi rớt nguyện vọng một đã để lại một nỗi ám ảnh rất lớn trong lòng Băng Tâm, cô thấy mình là đứa thất bại nên chán nản không muốn học…nhiều năm sau nhìn lại Băng Tâm mới biết mình ấu trĩ tới mức độ nào khi tuyên bố với thế giới “ Nếu rớt đại học sẽ không gặp lại bạn bè học chung lớp nữa”.
Rớt đại học là chuyện bình thường của bao nhiêu người chứ đâu phải của riêng ai hà tất phải sụp đổ như ngày mai tận thế chứ!!!
Uyển Uyển đậu cao đẳng của một trường đại học… ngay thời điểm đó ngành mà Uyển Uyển đăng ký học lại được xếp vào đào tạo theo bậc đại học nên Uyển Uyển cũng chính thức là sinh viên đại học luôn.
Tuấn Phong thì do hồ sơ thi bị lỗi nên không thi được năm đó…chả hiểu nỗi con hàng này làm hồ sơ dự thi kiểu gì, mà cũng chả hiểu nỗi ai kiểm duyệt hồ sơ của con hàng này, biết bị lỗi như thế mà vẫn cứ để đó cho đến cận ngày thi mới báo.
Đúng là làm việc không có tâm chút nào hết!!!
Quỳnh Dao, Lạc Sa, Linh Đan, Khánh Đăng, Hoàng Lâm thì vừa đi làm vừa đi học để năm sau thi lại lần nữa.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook