Lời nói của Ly Thù cũng không khiến mấy người Kim lão đại rút lui, ngược lại càng hung hăng hơn, nhất định phải vào ngôi mộ.
Sau khi cách tay Lão tam được khử trùng và băng bó sơ qua bằng vải, Kim lão đại hỏi: "Có thể đi được không? Chỉ cần đi được thôi, bây giờ chịu khổ một chút, chờ kho báu tới tay, chúng ta nằm không ăn ba đời cũng không hết."
Loại việc này lúc bình thường không dễ gì có được, một khi đã có mà tìm được báu vật, cả đời không cần làm cũng có thể sống sung sướng.
Lời này của Kim lão đại hiển nhiên khích lệ lão tam mấy phần, nghĩ đến tháng ngày nằm không ôm tiền, đau đớn trên người thì tính là cái thá gì, hơn nữa bọn họ đã đến cửa, cứ như vậy tay không trở ra thì thật uổng cmn phí.
.
||||| Truyện đề cử: Thói Ở Sạch Cấm Dục Bác Sĩ |||||
Ly Thù thấy vậy không nói gì, lần này hắn chủ động đi phía trước nhất, quay đầu lại nhìn Trương Khâu, "Theo sát tôi "
Đây là câu nói mà sau khi xuống mộ Ly Thù đã nói với y rất nhiều lần, nhưng y không cảm thấy phiền chút nào, ngược lại còn vô cùng an tâm, gật đầu theo thật sát phía sau Ly Thù.
Vào lúc này Kim lão đại gọi Trương Khâu lại, sai lão tứ ném cho y một chút đồ tiếp tế, một đèn pin cầm tay, hai miếng bánh quy, một chai nước và một con dao găm.
Trương Khâu đeo dao găm ở bên hông, một tay đè lên nó, một tay khác rọi đèn pin, cùng Ly Thù vào cửa.
Con đường phía sau cửa so với con đường vừa nãy có thêm một ít chi tiết, bức tường bằng gạch phía trên điêu khắc hoa văn vô cùng tinh xảo, phiến đá dưới chân cũng lớn hơn vừa nãy
Đi ước chừng khoảng mười phút thì đến một ngã tư đường, Ly Thù quay đầu nhìn về phía Kim lão đại.
"Địa đồ."
Kim lão đại theo bản năng chạm vào cái túi trước ngực, chần chừ một lúc rồi lấy ra, ngoài miệng lại nói: "Ly Thù người anh em lúc trước hợp tác đã nói rõ, theo như nhu cầu mỗi bên, cậu lấy phần của cậu, phần của anh em chúng tôi —— "
"Tôi không có hứng thú." Ly Thù gọn gàng dứt khoát, nói.
Trương Khâu ở bên cạnh tò mò, Ly Thù không phải người trộm mộ vì đồ cổ hay tiền tài, vậy rốt cuộc trong ngôi mộ này có gì đáng giá để Ly Thù đến đây.
Y đối với Ly Thù càng ngày càng hiếu kỳ, thân thủ tốt, rất đẹp trai, họ tên vô cùng kỳ lạ, thần thần bí bí.
Kim lão đại đã lấy địa đồ ra, lão nhị bên cạnh rọi đèn pin vào, Kim lão đại càng nghiên cứu lông mày càng nhíu chặt, tựa như có thể kẹp chết một con ruồi, Trương Khâu vừa nhìn đã biết có gì đó không ổn, mở miệng hỏi: "Làm sao vậy?"
Lần này không ai chửi Trương Khâu, qua mấy giây sau, trên trán Kim lão đại đã đổ một tầng mồ hôi lạnh, đôi mắt vội vàng nhìn qua nhìn lại trên địa đồ, thậm chí còn cầm tấm địa đồ lật qua lật lại, càng xem mặt càng trắng bệch, mồ hôi trên trán túa ra lớn chừng hạt đậu chảy dọc xuống hai bên má.
Ly Thù bước lên trực tiếp lấy tấm địa đồ trong tay Kim lão đại, mấy người lão nhị bên cạnh cũng không dám nhiều lời, Trương Khâu đứng cạnh Ly Thù nhìn địa đồ.
Tấm địa đồ này là vẽ tay, niên đại xa xưa, người vẽ bản đồ lúc đó có vẻ khá vội vàng, địa đồ vẽ rất sơ sài, bên này vẽ một đường chỗ kia bôi một nét, tuy là như vậy, Trương Khâu vẫn nhìn ra đầu mối.
"Trên địa đồ không có cánh cửa vừa nãy." Trương Khâu khẳng định nói, con đường bên ngoài cửa trên tấm địa đồ là một đường thẳng, sau đó là một ngã ba, nét bút màu đen tập trung vẽ đi về phía bên trái, nhưng bọn họ đi dọc theo con đường bên ngoài tới đây chỉ có một cánh cửa, căn bản không có ngã ba nào cả.
Kim lão đại lúc này giọng rất khô khốc, ngớ người "Có thể, nhưng hướng đào đường vào mộ là đúng, ngay cả những con nhện trên mặt đất cũng đúng."
"Đại ca chuyện quái gì đang xảy ra vậy?" Giọng Lão nhị trở nên gấp gáp.
Bầu không khí trong lúc nhất thời trở nên quỷ dị, ngay cả con đường bên trong cũng lạnh hơn khi nãy mấy phần, mọi người trong lòng bàng hoàng, đầu óc không thể suy nghĩ được điều gì, lại thấy Ly Thù nhét địa đồ vào trong tay Kim lão đại, giọng nói vô cùng bình tĩnh, " Tấm địa đồ này cho thấy đã từng có người đến ngôi mộ, nhưng chúng ta chưa từng thấy thi thể và đạo động."
* Đạo động: là động mà mấy người trộm mộ đào.
Kim lão đại đột nhiên tỉnh táo lại, hắn đã biết có chỗ nào không đúng.
Nếu như tấm địa đồ này là thật, dựa theo lời thổ phu tử kia nói, bọn họ hẳn phải thấy thi thể đám thổ phu tử mười năm trước, còn cả đạo động bên dưới đàn nhện nữa, hắn sai bọn lão tam tìm xung quanh một vòng cũng không tìm được đạo động bị vùi lấp kia.
"Có thể, có thể là chính chúng ta đã tìm được hầm, chúng ta bây giờ đang ở trong hầm." Kim lão đại mắt nhìn Ly Thù, cấp bách muốn biết đáp án từ phía Ly Thù.
Ly Thù đoán được nguồn gốc miếng bản đồ này, nhìn quanh phương hướng đường đi mỗi đường của ngã tư đường.
"Xem ra chủ nhân xây dựng ngôi mộ này cũng rất phí công." Ly Thù liếc nhìn, không ngừng hoài nghi Kim lão đại, "Chúng ta lúc ở phía trên đã tìm sai chỗ rồi."
"Làm sao có thể? Rõ ràng là có bầy nhện ——" Kim lão đại im bặt, hắn cũng là thổ phu tử có kinh nghiệm, vừa nãy nhất thời hiểu sai rồi, lúc này được Ly Thu chỉ điểm, nhất thời hiểu được, nhưng kết luận này khiến hắn không thể tin được " Ý cậu nói là có hai bầy nhện, nhưng hướng la bàn không có sai."
Ly Thù chỉ lạnh lùng nhìn chằm chằm Kim lão đại, Kim lão đại cả người đổ mồ hôi lạnh, móc la bàn trong túi ra nhìn, kim chỉ nam dao động không ngừng.
" Xung quanh toàn là núi, chúng ta vừa bước vào nơi này đã mất phương hướng."
Trương Khâu nghĩ đến địa hình đất đai phía trên, bốn ngọn núi có kích thước tương đương nhau, bọn họ leo núi từ sáng sớm, buổi chiều mới đến vị trí hiện tại, nếu sai phương hướng, Kim lão đại giữ vai trò chủ đạo lại quá kiên định tin vào địa đồ của hắn, quả thực đúng như phán đoán của Ly Thù
Kết quả đi nhầm đường thế này còn tốt hơn quỷ đập tường nhiều, nếu không phải Ly Thù nhắc nhở, nếu bọn họ tin vào quỷ đập tường sẽ tự hù chết chính mình, đây chính là trận chiến tâm, dù sao không khí trong ngôi mộ này thực sự rất u ám.
* Quỷ đập tường: Quỷ Đập Tường là hiện tượng lúc ban đêm hoặc ở vùng ngoại ô, bị nhốt trong một vòng tròn, đi lòng vòng không thoát ra được.
Hiện tượng này trước hết là có thật.
Đã có nhiều người gặp phải.
Mọi người đều nói gặp quỷ đập tường thật ra là do trong người thiếu vi-ta-min
"Đi." Ly Thù tự nhiên kéo tay Trương Khâu.
Trương Khâu:...!
Tuy rằng hai người đàn ông nắm tay nhau nhìn có vẻ giống gay, nhưng mà ở trong hoàn cảnh thế này, y thà làm gay còn hơn!
Ly Thù lựa chọn đi thẳng, Kim lão đại có chút do dự, lên tiếng nói: "Ly Thù, vị trí của chúng ta bây giờ, nếu đúng như cậu phân tích, chúng ta cần phải đi con đường bên trái, chỉ cần đi qua chúng ta sẽ đến được chỗ đám phu tử mười năm trước, đến lúc đó địa đồ sẽ hữu dụng."
Người xưa xây dựng nhà cửa cung điện đều chú ý đến độ cân xứng, lăng mộ dưới lòng đất cũng không ngoại lệ, từ trước đến giờ luôn có cách nói vật chết cũng như vật sống, ý nói khi còn sống sống thế nào, sau khi chết cũng xây cho mình bố cục lăng mộ dưới lòng đất cũng giống như vậy.
Ly Thù quay đầu, nhếch miệng cười trào phúng, độc miệng nói: " Anh muốn nhanh chóng đi làm bạn với bọn người đó thì cứ việc đi."
Kim lão đại đanh mặt lại không dám nói gì, nhưng bực bội vì tấm địa đồ mua với giá trên trời mà lại không dùng được.
Nhóm người bọn họ đi thẳng về phía trước không biết đi bao lâu, đường vào mộ không nhìn thấy điểmcuối, phía trước luôn tối đen như mực, như chiếc mồm quái thú há to chờ bọn họ tự chui đầu vào lưới.
Càng đi càng sợ hãi, lão nhị ở phía sau nhỏ giọng nói: " Mọi người nghe thấy tiếng gì không?"
" Tiếng rắm gì cũng không có, đừng tự mình hù dọa chính mình." Kim lão đại không nhịn được nói.
Lão nhị mồ hôi lạnh trên trán chảy xuống, cũng không dám quay đầu lại, lắp bắp nói: "Đại, đại ca có tiếng xoạt xoạt xoạt xoạt..."
" Làm gì có ——" Kim lão đại dừng lại.
Xoạt xoạt, xoạt xoạt...!
Âm thanh từ phía sau từ từ tiến lại gần, giống như tiếng gặm thứ gì đó, tiếng xoạt xoạt vô cùng rõ ràng, vừa rồi không nghe rõ âm thanh, nhưng mấy dây sau âm thanh càng lúc càng lớn, sau đó lại có tiếng cười khúc khích quái dị, khiến người ta sởn cả tóc gáy.
Trương Khâu nắm chặt tay Ly Thù, nghe thấy âm thanh quay đầu lại, đồng thời nhìn thấy Kim lão đại rọi đèn pin về phía sau, đồng tử đột nhiên co rút lại, " Không thấy lão tam."
"Đại, đại ca là, là lão ngũ quay trở lại, trong tay còn mang theo lão tam." Lão nhị hai chân run lên sợ sắp tè ra quần rồi.
Bóng người phía sau con đường càng lúc càng gần, Trương Khâu cũng nghe thấy lão nhị nói, lão ngũ biến mất không còn tăm hơi hai mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm đám người bọn họ cười khúc khích, trên tay cầm một cánh tay nhét vào trong miệng, không ngừng nhai, một cái tay khác kéo một người giống như con búp bê, đó lại chính là lão tam đã biến mất.
Bọn họ đi lâu như vậy, lão tam biến mất không thấy tăm hơi lại không một người phát hiện.
Lão tứ rút súng ra nã về phía lão ngũ mấy phát, thân hình đối phương run lắc dữ dội, vậy mà lại không làm sao cả, bước chân nhanh hơn, tốc độ cũng nhanh hơn, Trương Khâu bị dọa đến ngốc tại chỗ, chỉ nghe giọng nói lạnh lùng của Ly Thù bên tai, "Đứng yên đừng nhúc nhích."
Bóng người đã biến mất, một giây sau lão ngũ xuất hiện trước mặt như một bóng ma, Ly Thù nắm dao găm, tàn nhẫn dứt khoát đâm thẳng vào mi tâm lão ngũ, Tiếng cười khúc khích của lão ngũ như bị mắc kẹt ở cổ họng, ngã xuống đất, triệt để bất động.
Mọi chuyện xảy ra quá nhanh, Trương Khâu cũng không biết Ly Thù đã làm thế nào, thật giống như đang xem phim đặc hiệu đánh nhau vậy, quá đẹp trai rồi!
Trương Khâu vẫn còn đang mê trai, đột nhiên bị đụng một cái, lưng húc vào sau tường, còn chưa kịp nhận ra là ai đã bị kéo chạy xồng xộc, dưới chân lảo đảo suýt chút nữa ngã chổng vó, đối phương như kẻ điên mất hết thần trí chỉ biết thục mạng chạy.
"Lão tứ mày định làm gì!"
"Lão tứ trở về!"
"Ly Thù cậu làm gì —— thôi, mau đuổi theo."
Trương Khâu không biết bị đối phương lôi chạy bao lâu, thở hồng hộc, vừa ngẩng đầu thấy lão tứ, mới thở được mấy hơi đã thấy lão tứ nhìn mình chằm chằm như kẻ xa lạ, một lúc là kinh hãi một lúc là phẫn hận, giống như bị trúng tà.
"Lão tứ?"
Trương Khâu nhẹ giọng kêu một tiếng, kết quả giống như đã chọt trúng chỗ nào của đối phương, lão tứ đằng đằng sát khí nhìn chằm chằm y, ngũ quan vặn vẹo.
Không hay.
Trương Khâu bình tĩnh nhìn hoàn cảnh chung quanh, tận lực giảm bớt sự tồn tại của bản thân, một tay sờ tới dao găm bên hông, hô hấp chậm lại, trên con đường chỗ bọn họ đang đứng, có thể nhìn thấy có một cửa đá phía sau lưng lão tứ, cách chừng khoảng một trăm mét.
Y hiện tại đang cân nhắc giá trị vũ lực của bản thân và lão tứ, vẫn là không đánh thì hơn, nhưng nếu đối phương đã nhào tới, Trương Khâu xoay người, cúi người xuống ngay chỗ eo lão tứ lăn một cái, thục mạng chạy về hướng cửa đá phía trước.
Vừa nãy run chân thiếu chút nữa té xuống.
Trương Khâu cắn răng chạy nhanh, không cần quay đầu lại cũng biết lão tứ theo phía sau y, gió thổi bên tai, cửa đá gần ngay trước mắt, nhưng vừa nghĩ tới cánh tay bị thiêu lúc nãy của lão tam, Trương Khâu do dự một chút, chỉ là người phía sau đã sắp đuổi tới, sát khí trên người lão tứ không giống như làm bộ vui đùa, quyết định cắn răng đẩy cửa, đánh cược một lần!
Cửa đá đẩy lên rất dễ dàng, Trương Khâu chưa kịp thở phào, dưới chân nhẹ hẫng, cả người không trọng lượng rơi xuống.
Mẹ kiếp, có bẫy!
Ầm!
Trương Khâu cảm thấy cả người sắp nát bét, may mà trên đất không có lưỡi dao lưỡi kiếm, không thì bây giờ y đã thành xâu thịt rồi.
Bốn phía tối om, lúc vừa té xuống dường như nghe thấy tiếng đèn pin lăn xuống đất, Trương Khâu dựa theo hướng âm thanh đèn pin rơi xuống, đưa tay sờ sờ trên mặt đất.
Lạnh như băng, xúc cảm da thịt quái lạ cứng ngắc giống như cục đá ——
Trương Khâu tóc gáy dựng thẳng, không biết đã sờ phải thứ gì..
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook