Không phải là mơ!
Ha ha ha ha không phải là mơ!!!
Trương Khâu vui vẻ ngồi ở bên giường, đung đưa hai chân trắng như tuyết, dùng tay chọc vào trong đùi, ngây ngô cười hi hi hi.
Không ngờ Ly Thù lại là một người nhạt nhẽo như vậy, yêu tôi muốn chết thì cứ việc nói thẳng! Đêm hôm khuya khoắc khà khà khà* y, thực sự là rất xấu hổ luôn nha! Trong lòng nghĩ như thế, biểu cảm trên mặt đắc ý muốn chết luôn rồi.
*khà khà: thì mọi người tự hiểu nhé
Trương Khâu tỉ mỉ nghiên cứu dưới bắp đùi của mình, sau khi xác nhận vết tích, vui vẻ đi vào trong phòng vệ sinh, rửa mặt xong cố ý chọn một chiếc quần đùi mặc.
"Ăn sáng."
Là giọng Ly Thù, Trương Khâu từ phòng vệ sinh đi ra, thu hồi nụ cười vui vẻ đắc ý trên mặt, khi nhìn thấy Ly Thù, nghiêm túc khẽ hừm một tiếng, " Anh đừng tưởng rằng tôi không biết buổi tối anh làm cái gì!"
" Buổi tối tôi làm cái gì cậu nói xem." Ly Thù hỏi.
Buổi tối lén la lén lút đột kích y trong đêm! Lớn làm rất mạnh, đặc biệt sảng khoái! Trương Khâu giấu lại suy nghĩ trong lòng, hỏi: " Anh làm cái gì còn muốn tôi nhắc nhở?"
" Để tôi nghĩ." Ly Thù nghiêm túc nghĩ một hồi, thấy Trương Khâu tha thiết mong chờ nhìn hắn, cố ý nói: " Cậu tối hôm qua ngáy ngủ còn nghiến răng, tôi mới nhéo cậu hai cái."
Lẽ nào trên chân này là bị nhéo hay sao? Nhưng mà trời ơi chuyên môn biến thái hay sao mà nhéo đùi của y vì để cho y khỏi ngáy, hơn nữa chỗ đó còn gần chỗ trứng trứng *nữa —— Trương Khâu tức muốn chết, lại nhìn qua dáng vẻ hờ hững của Ly Thù tức giận hỏi: " Tối hôm qua anh hôn tôi có phải không?!" Dám nói không phải y sẽ cắn chết Ly Thù luôn không bao giờ thích Ly Thù nữa.
* Nghĩa trên mặt chữ ạ
Tra nam!
"Đúng."
Đối phương thừa nhận dứt khoát, Trương Khâu con đang chuẩn bị công tác nghe lời phủ nhận lập tức nín không nói ra lời, lắp ba lắp bắp nói: " Anh, Anh tại sao lại như vậy!"
"Vậy cậu thích tôi như vậy sao?" Ly Thù từng bước một áp sát Trương Khâu, cúi đầu nhìn vào mắt Trương Khâu.
Trương Khâu bị Ly Thù như vậy nhìn không tự chủ được đỏ mặt, cười hì hì, vô cùng thẳng thắn nói: "Ly Thù anh thích em có đúng không!"
Ly Thù cúi đầu hôn môi Trương Khâu một cái, như bị vẻ ngọt ngào không kìm chế được trên khuôn mặt Trương Khâu lây nhiễm, khóe môi giương lên, " Đúng."
Lập tức trong đầu như có pháo hoa đang nổ tung, Trương Khâu vui vẻ hận không thể xuống dưới lầu chạy hai vòng.
Ly Thù bóp mặt Trương Khâu, "Đi ra ăn cơm."
" Ừm ừm ừm."
Trên bàn Hạ Bi Huệ vương liếc mắt nhìn Trương Khâu không giấu được vẻ hạnh phúc, Trương Khâu còn tưởng rằng mình quá khoe khoang hạnh phúc làm Hạ Bi Huệ vương nhớ anh ba, vì vậy đè lại hứng phấn ăn cơm, Ly Thù vào nhà bếp lấy mứt hoa quả, Hạ Bi Huệ vương nhìn chằm chằm bóng lưng Ly Thù trong phòng bếp, lại nhìn Trương Khâu đang cố kìm nén ý cười nhưng cũng cảm nhận được sự hạnh phúc.
"Ngươi hiểu Ly Thù sao?"
"A?" Trương Khâu bị câu hỏi đột ngột của Hạ Bi Huệ vương làm cho ngây ngẩn cả người, không chút suy nghĩ nói: "Trước đây không biết, sau đó từ từ tìm hiểu sẽ biết."
Hạ Bi Huệ vương thấy Ly Thù đến, nhỏ giọng nói: "Cẩn thận."
Cẩn thận? Cẩn thận cái gì? Trương Khâu vừa định tiếp tục truy hỏi, đã thấy Hạ Bi Huệ vương đứng lên, nhàn nhạt nói: "Ta ăn xong, đi xuống lầu một chút."
" Mứt hoa quả của em." Ly Thù cầm mứt hoa quả trong tay đưa cho Trương Khâu, nhìn bóng lưng Hạ Bi Huệ vương rời đi ánh mắt lạnh mấy phần.
Trương Khâu bị cắt ngang cũng quên mất vừa nãy định hỏi gì, cùng Ly Thù ăn xong buổi sáng, y trở về phòng lấy iPad lên thiên nhai.
【 ha ha ha ha ha ha, người đàn ông tôi thích cũng thích tôi, cảm ơn mọi người đã nghĩ kế, chúng tôi đã ở cùng một chỗ, từ trái tim đến trái tim.
】
Gửi một trái tim bự chà bá như quả dưa hấu, muốn bao nhiêu khoe khoang thì có bấy nhiêu khoe khoang.
Qua mấy phút bên dưới đã có trả lời, một tràn chúc mừng,, Trương Khâu vui vẻ rạo rực lướt lướt xuống.
【 Chủ thớt sẽ không quên minh đang mang thai con của cương thi chứ, ha ha ha! 】, 【 tự mình y y có ý nghĩa lắm sao?! Làm màu! 】
Tay Trương Khâu đang lướt thì dừng lại, y đem iPad tiện tay ném lên giường, cúi đầu nhìn bụng căng tròn của mình, lấy tay sờ lên, vẫn mềm mại vô cùng không có dáng vẻ gì như đang mang thai.
Từ sau khi đeo Âm Hồn châu trên người, phản ứng mang thai không có, ăn ngon ngủ ngon, cộng thêm không muốn nghĩ đến, nên y thật sự quên mất trong bụng đang mang thai một cương thi.
Trương Khâu muốn nói lại thôi nhìn bước vào Ly Thù, " Anh nói xem nếu như —— ai, thôi không có gì." Y vẫn là không nói ra được.
Ly Thù không có truy hỏi, một lúc sau bản thân Trương Khâu không nhịn được trước, " Anh không hiếu kỳ em muốn nói gì sao?" Ly Thù đưa mắt nhìn, Trương Khâu lại bắt đầu xoắn xuýt.
"Chờ khi nào em muốn nói thì nói." Ly Thù mở miệng nói.
Dũng khí của Trương Khâu bị Ly Thù một phát đánh sập, vừa nghĩ tới có thể trốn tránh, vậy thì không cần nói sớm như vậy.
Điện thoại di động của y không biết bị mất ở chỗ nào, định là sáng nay đi mua điện thoại với bù lại sim, xuống lầu tình cờ gặp Hạ Bi Huệ vương ngồi dưới tàng cây sờ hạt châu đến ngẩn người, vì vậy hỏi Hạ Bi Huệ vương có muốn đi cùng hay không.
Hạ Bi Huệ vương nhìn hướng phía sau Trương Khâu, lắc đầu một cái, "Không đi."
" Đây chìa khóa đưa cho anh." Trương Khâu đem chìa khóa nhà đưa cho Hạ Bi Huệ vương, vui sướng hài lòng cùng Ly Thù đi ra ngoài, lần này xem như là hai người hẹn hò.
Trương Khâu bước đi nhanh nhẹn, trên mặt không giấu được vui vẻ, sau khi ra cửa người đi đường nhìn Ly Thù, y còn có loại cảm giác mật ngọt tự hào, người soái ca như vậy là con rể nhà y ha ha ha ha ha.
Bù lại sim, Trương Khâu nhét sim vào điện thoại mới mua, đột nhiên nghĩ đến y chưa từng thấy Ly Thù dùng điện thoại, không khỏi hỏi: " Anh không phải là không có điện thoại chứ?"
" Anh không quen dùng cái này."
Trương Khâu liền lấy lại tinh thần, đặc biệt hào phóng, " Thêm cái màu đen nữa." Lại nhìn về phía Ly Thù, "Thật không biết anh đến từ đâu, cư nhiên không dùng điện thoại di động, một hồi lấy được máy rồi thuận tay làm thẻ mới luôn, sau đó chúng ta có thể chơi game cùng nhau, đúng rồi anh lấy chứng minh thư chưa?"
"Chứng minh thư?" Ly Thù hơi nhíu lông mày.
Trương Khâu lập tức khẩn trương, " Không phải vứt đi rồi chứ? Kim lão đại sau khi mua vé máy cho anh xong có đưa chứng minh thư lại cho anh không?" Thấy Ly Thù lắc đầu, động viên nói: " Không sao không sao, bây giờ làm lại cũng rất thuận tiện, nhưng phải về tại chỗ, nhà anh ở nơi đâu?"
"Tây An."
"Thực là tình cờ, em cũng đi học ở Tây An." Trương Khâu nói xong đột nhiên phát hiện mình thật sự không biết gì về Ly Thù cả, nhưng mà y tin Ly Thù, nhiều lần trong hiểm cảnh đều cứu y, còn lớn lên đẹp trai như vậy, hì hì hi ánh mắt của y thực là quá tốt!
Sau khi đăng nhập máy xong, Trương Khâu đăng nhập vào Peguin và wechat, thì có tiếng thông báo tin nhắn, y vào Peguin trước, nhìn thấy nội dung không khỏi cao hứng vỗ tay, nói: "Ngày hôm nay thật sự là một ngày tốt lành, đàn anh đã tra ra được địa chỉ."
Hạ Bi Huệ vương đang rất gấp, Trương Khâu cũng không thể cùng Ly Thù tiếp tục dạo chơi bên ngoài, trực tiếp lái xe về nhà.
"Bản đồ đã tra ra được, ở Sơn Đông."
Hạ Bi Huệ vương mấy ngày nay trên mặt không chút biểu cảm gì nở nụ cười, ngữ khí cấp bách, "Vậy chúng ta lập tức xuất phát."
"Tôi sẽ mua vé trước." Trương Khâu nói xong đột nhiên nhớ tới chứng minh thư Ly Thù mất rồi, còn tình huống của Hạ Bi Huệ vương có thân phận như vậy có chứng minh mới là lạ, nhưng lúc trước tại sao Hạ Bi Huệ vương lại xuất hiện ở sân bay.
Vì vậy thăm dò hỏi: "Mua vé phải cần chứng minh thư."
"Ta có."
Trương Khâu:...!Thời đại này bánh tông đều thật lợi hại.
Nhưng mà bởi vì Ly Thù không có, làm lại thì quá tốn thời gian, nên cuối cùng quyết định cuối cùng là thuê xe.
Trên đường Trương Khâu gửi tin nhắn báo cho cha mẹ, nói gì mà giáo sư có phát hiện mới cần y quay lại trường học trước thời gian, rồi nhắn không cần lo lắng này nọ, gửi xong thì liền chột dạ, quả nhiên một giây sau đã có tin nhắn gửi lại, dĩ nhiên không phải mẹ y, là ba y.
【 Con trai con lớn rồi cũng có bí mật, vì vậy ba cũng sẽ không hỏi, nhưng phải chú ý cẩn thận, mẹ con bên này ba sẽ khuyên.
】
Trương Khâu thực sự rất muốn nói thật cho ba biết, nhưng cuối cùng vẫn là không nói ra, " Con biết rồi ba."
Tài xế là một người đàn ông trẻ tuổi da ngâm đen cường tráng, nở nụ cười thoạt nhìn rất chất phát, "Gọi tôi là tiểu Lưu được rồi." Kỹ thuật lái xe cũn rất tốt, chạy vừa nhanh vừa ổn định, cũng không nói nhiều, Trương Khâu đối với tài xế thuê xe lần này rất hài lòng.
Xe dọc theo dòng xe cộ chạy vào đường cao tốc, cảnh sắc ngoài cửa sổ lướt qua thoăn thoắt, Trương Khâu cầm điện thoại chơi cảm thấy có chút say xe, không thể làm gì khác hơn là để điện thoại xuống, bởi vì có người ngoài nên ba người cũng không có nói chuyện, buổi trưa tùy tiện ở trên đường cao tốc tìm phòng nghỉ ngơi ăn cơm, buổi chiều lại chạy gần sáu tiếng.
Tiểu Lưu nói: " Ông chủ, cảm phiền tìm chỗ nghỉ ngơi một đêm, một mình tôi không có cách chạy cả buổi tối."
Trương Khâu nghĩ cũng phải, mệt mà chạy xe dễ xảy ra tai nạn xe cộ, liền gật đầu, Hạ Bi Huệ vương cũng không có phản đối.
Xe chạy vào quận nhỏ gần đó, bọn họ tìm được một nhà nghỉ khá sạch sẽ, qua loa ăn cơm xong, Trương Khâu ở trên xe một ngày cả người cũng không thoải mái, y nhìn sang Ly Thù bên cạnh, chân dài như vậy phỏng chừng so với y còn mệt hơn, đó là y nghĩ, còn người ta thì ngồi ngay ngắn lưng thẳng tắp, người cũng không có cảm giác gì mệt mỏi.
" Anh không mệt à?" Ánh mắt hâm mộ.
Ly Thù nở nụ cười, " Anh giúp em xoa bóp."
" Được nha được nha!"
Trương Khâu không chút nghi ngờ, cảm động đến rối tinh rối mù chủ động nằm lỳ trên giường, tắm xong cũng không chịu lau khô, bọt nước làm ướt nửa lưng áo T shirt, Ly Thù mím môi, chậm rãi tới gần.
Trên người bị bao trùm bởi thân thở lạnh buốt, Trương Khâu còn chưa kịp thoải mái than thở, lỗ tai đã bị người ta liếm ở phía trên.
Y run lập cập, luồng khí nguy hiểm áp sát, Trương Khâu bây giờ biết Ly Thù có lòng tốt muốn xoa bóp cho y là xuất phát từ đâu, Ly Thù đây là căn bản không hề có ý tốt!
Bầu không khí ám muội, Trương Khâu tuy rằng cảm thấy có chút sợ sệt, nhưng mà đáy lòng thực ra cũng có mấy phần mong đợi.
"Ầm —— "
Phòng bên cạnh đột nhiên vang lên một tiếng động lớn, Trương Khâu đang đỏ mặt sửng sốt một chút, rất nhanh đã phản ứng lại, "Là Hạ Bi Huệ vương." Lúc y nói chuyện, Ly Thù đã đứng dậy, nhanh chóng chạy qua phòng bên.
Trương Khâu từ trên giường nhảy xuống theo sát phía sau, âm thanh sát vách càng lúc càng lớn, liền " Bùm ——" Thoáng một phát im bặt, y đi qua thấy bàn ghế nhà nghỉ đã ngã hết rồi, bị đập đến loạn cả lên, trên đất là tiểu Lưu đã ngất đi rồi, cách đó không xa còn có một cây súng lục, cửa sổ căn phòng đang mở, Hạ Bi Huệ vương và Ly Thù đều đang ở đó.
"Làm sao vậy?"
Hạ Bi Huệ vương lạnh lùng nhìn chằm chằm tiểu Lưu trên đất, mang theo vài phần sát ý, "Âm thầm vào đây muốn cướp hạt châu."
"Không giết chết chứ?"
Ly Thù liếc nhìn Hạ Bi Huệ vương, "Nếu như không phải anh tới kịp thời, là chết."
Trương Khâu nhất thời cũng không biết nói gì cho tốt, bọn họ đều biết Hạ Bi Huệ vương trân trọng hạt châu này đến nhường nào, tiểu Lưu muốn tới cướp không trách được Hạ Bi Huệ vương ra tay nặng.
" Làm tỉnh lại trước hỏi một chút xem chuyện gì xảy ra." Trương Khâu nghĩ một hồi, "Còn có súng này, tiểu Lưu không phải người bình thường, bất quá đều đã nhẫn nhịn cả một ngày theo đạo lý thì không việc gì phải vội ra tay."
" Một người vào trước từ cửa sổ." Hạ Bi Huệ vương cười lạnh, "Thấy ta và người kia động thủ, liền muốn kiếm lợi."
Không nghĩ tới là người động thủ trước đã chạy, tiểu Lưu thành người chặn đao, nhưng mà có thể so chiêu với Hạ Bi Huệ vương xong còn chạy được, có thể thấy đối phương cũng có mấy phần thực lực.
Làm tiểu Lưu tỉnh lại, không đợi Trương Khâu uy hiếp, đối phương nhìn thấy mặt Hạ Bi Huệ vương đã kinh hãi run lên, đến nơi đến chốn tự khắc khai ra.
"Có người đưa tin tức ở trên đường, treo giải thưởng ba triệu tệ cho viên phượng hoàng châu trong tay mấy người, nghe đâu ăn vào có thể trị được bách bệnh trường sinh bất lão.".
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook