Minh Hà Chi Cao Sí
Chương 77: Tĩnh nan thiên [ thất ]

**

Mà hôm sau.

Lí Cảnh Long  phái ra Cù Năng đối Bắc Bình tiến hành công kích hung hiểm cùng điên cuồng!

Trương Dịch Môn của Bắc Bình một lần bị đánh phá vào, nhưng sau  Trương Phụ dẫn binh trợ giúp, mà Lí Cảnh Long lại trợ giúp không được, đem Cù Năng đánh đuổi khỏi Trương Dịch Môn !

Lúc này, Cù Năng bị đánh ra khỏi Trương Dịch Môn , sờ sờ ngực đầy máu , lộ ra tươi cười quỷ dị.

Chu Cao Sí  đứng ở trên cửa thành , nghe đến binh lính vội vàng  tấu, biết Trương Dịch Môn rốt cục được bảo vệ , không khỏi nhẹ nhàng thở ra, gật đầu ôn hòa cười, nói “Vất vả ! Nói cho tiểu đội tuần tra, lập tức kiểm tra phụ cận Trương Dịch Môn , đem tướng sĩ bị thương lập tức đưa đến chỗ chữa bệnh từ thiện tiến hành cứu trị, Lý đại nhân sẽ lập tức phái người đưa đến lương khô cùng nước uống .”

“Rõ!”

Đợi binh lính lui ra, Chu Cao Sí  ngẩng đầu nhìn trời, giờ phút này, thiên không mù khói , gió nhẹ khẽ vuốt, Chu Cao Sí  không biết như thế nào , tổng cảm thấy, bão táp sẽ đến đây.

Lúc đang nhìn trời , phía sau truyền đến nhẹ giọng kêu .

Chu Cao Sí  xoay người, thấy là Từ thị , vội cung kính chỉ lễ “Con kiến quá mẫu phi!”

Từ thị  gật đầu mỉm cười “Sí nhi  miễn lễ.”

“Mẫu phi sao không ở vương phủ đợi, nơi này rất nguy hiểm……” Chu Cao Sí  hơi hơi ngưng mi nói.

Từ thị  chậm rãi lắc đầu, mỉm cười “Yên tâm đi, mẫu phi biết đúng mực, tuyệt không sẽ không để các ngươi thêm phiền  , mẫu phi biết Lí Cảnh Long   đã muốn lui binh , nên mới tới , hơn nữa, mẫu phi tuy là hạng nữ lưu, nhưng cũng là một phần tử của Bắc Bình , có thể nào ở một bên nhìn?”

Chu Cao Sí  vẻ mặt nghiêm túc “Mẫu phi, đánh giặc là chuyện của nam nhân !”

Từ thị  sửng sốt, nhìn biểu tình Chu Cao Sí  còn thật sự nghiêm túc, không khỏi cười, tươi cười rất là thư lãng.

Chu Cao Sí  ngẩn ngơ, hắn chưa bao giờ gặp qua mẫu phi tươi cười như vậy……

“Sí nhi , ngươi trưởng thành.” Từ thị  thật sâu nhìn Chu Cao Sí , lẩm bẩm nói.

“Mẫu phi……”

Lại nhìn nhìn phía sau Từ thị ,hỏi “Mẫu phi, Trương tiểu thư đâu?”

Từ thị  thản nhiên nói “Ngươi đừng lo lắng, ta để cho Hiểu Cầm cùng thị nữ bên người đi theo , sẽ không gặp chuyện không may .”

Từ thị  có chút ý vị thâm trường.

Chu Cao Sí  do dự một chút, nhẹ giọng hỏi “Mẫu phi để cho nàng đi theo, là muốn hảo hảo coi chừng?”

“Ân.” Từ thị  không e dè, thản nhiên nói “Nay bất đồng ngày thường, nếu để cho nàng ở trong vương phủ, ta cũng không yên tâm, phụ vương ngươi nói, trong vương phủ có mấy kẻ  có dụng tâm xấu .” Lại nhíu mày nói “Cũng không biết là vì cái gì, phụ vương ngươi biết rõ trong vương phủ có kẻ có ý đồ riêng , vì sao còn không trừ bỏ?”

Chu Cao Sí  ngượng ngùng cười “Chắc là do phụ vương muốn làm địch nhân lơ là đi ?”

Từ thị  liếc nhìn Chu Cao Sí  một cái , thở dài “Ngươi nha, luôn nói chuyện giống phụ vương ngươi !”

Chu Cao Sí  trên mặt lúng túng, hắn chỉ là luận sự a.

Từ thị  lại xoay người “Tốt lắm, mẫu phi đi xem Trương tiểu thư.”

Sau đó , Từ thị  vừa quay đầu, thản nhiên nói “Ngươi đưa tới đồ kia , mẫu phi thấy , mẫu phi thật cao hứng.”

Chu Cao Sí  ngẩn ra, lập tức há miệng thở dốc, nhìn bóng dáng mẫu phi hắn chính trức có chút quật cường, lại không khỏi ngậm miệng lại.

Thôi.

Đêm đó mở ra bố bao, nhìn đến , chính là một bộ vòng tai bằng bạc thực bình thường, nhưng tựa hồ thường thường được người chà lau, rất là sáng.

Hắn cũng không hiểu, Bất Ngữ hòa thượng là ai , chính là khi nhìn thấy vòng tai kia, đột ngột nhớ tới cây trâm mà mẫu phi từng cài . Vì thế, nghĩ nghĩ, hắn cả gan đưa đến Phương Hoa viện, mà sau, hắn chờ mẫu phi chủ động nói đến . Nhưng mẫu phi cũng không đề cập tới.

Thẳng đến hôm nay……

Như vậy, vòng tai kia quả thật là của mẫu phi ?

Vậy Bất Ngữ hòa thượng …… Là vị cố nhân kia ?

Ai, thôi, chỉ cần mẫu phi không thống khổ là tốt rồi.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương