Mịch Tiên Lộ
-
Chương 32: Ích Cốc Hoàn (Thượng)
- Rất tốt!
Tu sĩ trung niên gật đầu một cái, tán thưởng:
- Thậm chí ngay cả dùng Yêu Hỏa luyện khí cũng biết, xem ra là đã nghiên cứu điển tịch tương quan luyện khí.
Ngoại trừ Triệu Địa ra, hai tên tu sĩ Luyện Khí kỳ còn lại ngơ ngác nhìn nhau, ai nấy đều thấy trong mắt đối phương lộ ra vẻ hâm mộ, hiển nhiên lần này Triệu Địa đã vượt qua khảo hạch. Ngay sau đó tu sĩ trung niên lại chỉ Phương Phủ hỏi:
- Ngươi nói xem, bình thường luyện chế một môn pháp khí, cần dùng đến những nguyên liệu cùng thủ đoạn nào?
Phương Phủ trầm mặc chốc lát, dường như là sửa sang lại ý nghĩ một chút, sau đó không nhanh không chậm mở miệng đáp:
- Bẩm Khuông sư thúc, thông thường mà nói, luyện khí ngoại trừ cần có tài liệu chính là quặng, cùng vài loại tài liệu phụ trợ như nước linh tuyền, Kim Cương sa... còn cần có linh thạch với số lượng và đẳng cấp nhất định.
- Ngoại trừ am hiểu công nghệ tinh luyện tài liệu ra, còn cần phải nắm giữ kiến thức trận pháp nhất định, bởi vì luyện chế pháp khí cần dùng tới vài loại trận pháp cỡ nhỏ thường thấy. Ngoài ra lúc luyện chế vài loại pháp khí còn cần tới một ít phù văn.
- Ừ, không tệ.
Tu sĩ trung niên gật đầu một cái, cũng rất hài lòng đối với câu trả lời của Phương Phủ. Kế tiếp đến phiên Mã Cao, y bị hỏi:
- Ngươi biết những phương pháp nào để tinh luyện tài liệu quặng dùng trong luyện khí?
Vấn đề này hiển nhiên là vấn đề khó nhất trong ba vấn đề. Triệu Địa bên cạnh thầm nhủ may mắn vô cùng, nếu để cho hắn gặp phải vấn đề này, hắn thật sự không biết trả lời như thế nào.
Quả nhiên, Mã Cao cũng biết không nhiều lắm. Trên trán y rỉ ra mồ hôi lớn chừng hạt đậu, ấp úng đáp:
- Việc tinh luyện này... cái này, sư điệt chỉ biết là, có thể dùng Chân Hỏa hòa tan quặng, sau đó, những tạp chất này cũng sẽ bị thiêu hủy hoặc là tan mất hết, vậy sẽ có thể đưa đến hiệu quả luyện chế tinh thuần.
Tu sĩ trung niên gật đầu một cái, nói tiếp:
- Ừ, dùng lửa đốt quả thật là phương thức thường dùng nhất, nhưng cần dùng thần thức tinh vi thao túng, nếu không nguyên liệu rất dễ bị Chân Hỏa hủy đi một phần uy năng. Trừ cái đó ra, đúng là có không ít phương pháp luyện chế thuần hóa. Một năm sau nếu các ngươi chăm chỉ hiếu học, tự nhiên có thể nắm giữ một môn sở trường.
Ba người hết sức vui mừng, lời của vị Khuông sư thúc này đã hết sức rõ ràng, cả ba người đều đã vượt qua khảo hạch.
- Tốt lắm...
Tu sĩ trung niên đứng dậy nói:
- Ở đây có một chiếc ngọc giản, ghi chép mấy loại thủ pháp công nghệ tinh luyện. Sau khi các ngươi xem kỹ, có thể động thủ thử một chút.
Vừa nói dứt lời, tay phải у nhẹ nhàng vung lên, ba đạo thanh quang chậm rãi bay đến trước mặt ba người dừng lại bất động, là ba chiếc ngọc giản màu xanh giống nhau như đúc.
Thấy bọn Triệu Địa đã cất ngọc giản đi, tu sĩ trung niên lại nói:
- Sau nửa canh giờ, sẽ có một vị sư huynh dẫn bọn ngươi tới phòng luyện khí, hơn nữa cho mỗi người các ngươi một phần quặng Tinh Đồng. Các ngươi hãy luyện chế Tinh Đồng thử xem, một tháng sau ta sẽ kiểm tra tiến độ cùng hiệu quả luyện chế của mỗi người.
Nói xong, tu sĩ trung niên vung tay áo, rời đi khỏi thạch điện Hàn Ngọc này.
Cũng không lâu sau, đã có một tên tu sĩ thanh niên Luyện Khí kỳ tầng mười ba, chỉ thiếu chút nữa là có thể tiến vào Trúc Cơ kỳ, họ Lục tên Văn, dẫn theo ba người rời khỏi Bách Đoán đường, đi tới phòng luyện khí. Đoàn người đi trong lòng núi hơn nửa canh giờ. Mã Cao không nhịn được hỏi:
- Lục sư huynh, rốt cục phòng luyện khí này sâu dưới đất bao nhiêu vậy? Chúng ta đi qua đoạn đường này đã hơn nửa canh giờ, e rằng đã xuống sâu dưới đất mấy trăm thước...
Lục Văn lạnh lùng nói:
- Gấp cái gì, sắp sửa tới rồi. Phòng luyện khí là lấy Địa Phế Chi Hỏa sử dụng, không ở sâu dưới đất sao được!
- Đến là tốt rồi, chỗ này càng ngày càng nóng, nếu không dùng linh lực hộ thể, chỉ sợ sẽ nóng xuất mồ hôi mệt lả.
Mã Cao thấp giọng thầm nói.
Lại đi thêm trong khoảng thời gian tàn một nén nhang, cuối cùng Lục Văn cũng nói một câu:
- Đến cửa vào rồi!
Triệu Địa chỉ thấy hai tên tu sĩ Luyện Khí kỳ canh giữ ở trước một pháp trận cỡ nhỏ đường kính chỉ có hai ba trượng, căn bản không thấy bất kỳ cái gì gọi là cửa vào.
“Chẳng lẽ pháp trận này là...” Triệu Địa vừa nghĩ trong lòng, Mã Cao đã hưng phấn bật thốt lên:
- Truyền tống pháp trận!
Lục Văn liếc Mã Cao một cái, nhẹ giọng nói:
- Coi như là có chút kiến thức, quả thật là truyền tống pháp trận, chuyên môn dùng để ra vào phòng luyện khí.
Y lại móc ra một lệnh bài màu đỏ, hắng giọng nói với hai vị tu sĩ canh giữ ở trước pháp trận:
- Hai vị sư đệ, ba người này là luyện khí đệ tử mới tới, xin hãy phát cho họ ba gian phòng luyện khí hạ phẩm, truyền tống chúng ta vào.
Hai tên tu sĩ này xem xét lệnh bài kia kỹ lưỡng, đúng là không giả. Một tên trong đó liền móc từ trong túi trữ vật ra ba miếng ngọc màu xanh nhạt óng ánh giao cho ba người bọn Triệu Địa.
Triệu Địa nhìn kỹ miếng ngọc trong tay mình, một mặt có khắc ba số 125, mặt kia có rất nhiều chữ nhỏ chi chít, có lẽ là phương pháp và khẩu quyết sử dụng miếng ngọc này.
Miếng ngọc của hai người kia cũng có khắc số 126 và 127.
- Truyền tống trận này một lần chỉ có thể truyền tống một người, ta đi vào trước, các ngươi lập tức đi vào sau!
Lục Văn căn dặn ba người. Nói xong, y liền đi vào truyền tống pháp trận, đứng ở chính giữa.
Hai tên tu sĩ phụ trách trông chừng truyền tống trận đặt từng khối hạ phẩm linh thạch vào mắt trận, sau đó đánh một đạo pháp quyết lên trên truyền tống trận.
Bốn phía pháp trận lập tức dâng lên một đạo bạch quang, chói mắt. Một lát sau, bạch quang biến mất, mà Lục Văn trong trận cũng biến mất không thấy.
- Ngươi đi vào!
Một tên tu sĩ trông chừng nói với Triệu Địa.
Triệu Địa theo lời tiến vào truyền tống pháp trận, cũng đứng ở chính giữa. Một trận bạch quang thoáng qua, thần thức trong đầu Triệu Địa trong nháy mắt trống rỗng, vội vàng nhắm chặt hai mắt. Lúc mở mắt ra, phát hiện mình đã đứng trong một hành lang bằng đá không thấy đâu là cuối. Mà Lục Văn cùng hai tên tu sĩ Luyện Khí kỳ kia ở bên cạnh hắn không xa.
- Mau ra đây đi.
Lục Văn nói với Triệu Địa. Triệu Địa vội vàng đi về phía trước mấy bước, mới phát hiện mới vừa rồi mình đứng trong một truyền tống pháp trận khác.
Một lát sau, Mã Cao cùng Phương Phủ cũng trước sau truyền tống tới.
- Hai truyền tống pháp trận này là truyền tống trận hai chiều, nếu muốn đi từ trong ra ngoài cũng nhất định phải thông qua truyền tống trận này mới được.
Lục Văn giải thích, sau đó y lấy ra ba túi trữ vật ném cho ba người Triệu Địa, lại nói:
- Miếng ngọc vừa rồi của các ngươi chính là pháp khí dùng để tiến vào phòng luyện khí. Mặt trước khắc số của phòng luyện khí tương ứng, mặt sau khắc khẩu quyết sử dụng, vô cùng đơn giản, các ngươi hãy tự tìm hiểu đi. Vào phòng luyện khí rồi, sẽ không có ai quấy rầy các ngươi.
- Tất cả phòng luyện khí đều được cấm chế pháp trận cỡ lớn bao phủ, ngoại trừ miếng ngọc pháp khí trong tay các ngươi ra, cho dù là tu sĩ Kết Đan kỳ cũng khó phá cửa mà vào. Trong túi trữ vật này là hai mươi cân quặng Tinh Đồng, một tháng sau, Khuông sư thúc sẽ đích thân tới kiểm tra thành quả luyện chế của các ngươi, các ngươi hãy tự lo lấy.
Nói xong những lời này, Lục Văn bèn gật đầu một cái với hai vị tu sĩ phụ trách truyền tống pháp trận, bước vào truyền tống trận. Một đạo bạch quang lóe lên, y đã biến mất không thấy.
Mã Cao nói:
- Triệu huynh, Phương huynh, chúng ta từ biệt ở chỗ này.
Sau đó y đi sâu vào trong hành lang, thỉnh thoảng tò mò nhìn sang hai bên.
Sau khi Triệu Địa cùng Phương Phủ nói lời từ giã, mạnh ai nấy cũng đi sâu vào trong hành lang đá này.
Hai bên hành lang này toàn là nhà đá, không biết dùng loại đá gì xây thành, trong hoàn cảnh nóng như vậy vẫn toát ra chút khí tức lạnh lẽo.
Triệu Địa ngẩng đầu nhìn dãy số trên gian nhà đá thứ nhất, 45, đối diện là số 10. Hắn đi về phía trước thêm mấy bước, dãy số hai bên là 62 và 28, có thể nói là không có quy luật gì. Triệu Địa thầm nhủ trong lòng, xem ra chỉ có thể đi tìm từng gian một.
Đi qua bảy tám chục gian nhà đá, cuối cùng Triệu Địa cũng tìm được gian số 125.
Triệu Địa nhìn kỹ mặt miếng ngọc có khắc pháp quyết, quả nhiên rất đơn giản, Triệu Địa xem qua hai lần đã cảm thấy có thể nắm giữ.
Hắn bỏ miếng ngọc vào một chỗ lõm hình tròn trên cửa đá, quả nhiên hết sức vừa vặn, sau đó trong miệng niệm thầm mấy tiếng chú ngữ, tay phải chỉ một cái, một đạo pháp quyết đánh vào miếng ngọc.
Trên miếng ngọc dâng lên một trận lam quang, một lát sau, một trận thanh âm ken két vang lên, cửa đá tự động mở ra thành một lối vào rộng chừng nửa trượng. Triệu Địa thu hồi miếng ngọc, nhanh chóng đi vào cửa đá sau đó lại đánh một đạo pháp quyết vào miếng ngọc. Sau một tràng tiếng vang ken két, cửa đá lại đóng chặt như lúc đầu.
Lúc này, Triệu Địa mới cần thận quan sát bên trong phòng luyện khí này.
Nhà đá không lớn, chỉ rộng có mười mấy trượng, bốn phía vách tường bao gồm mặt đất đều là do loại đá không biết tên này xây thành. Trên hai vách đá phía Nam và Bắc có hai bức tượng đầu rồng há miệng thật to, trên viết mấy chữ Địa Phế Chi Hỏa. Mà ở phía Tây nhà đá cũng có một bức tượng đầu rồng như vậy, trên viết mấy chữ “nước linh tuyền”, bên dưới đầu rồng này là một ao nước được xây bằng đá xanh. Xem ra Địa Hỏa và linh tuyền này là từ trong mấy cái đầu rồng phun ra. Ngoài ra trong phòng luyện khí không còn thứ gì khác nữa.
Triệu Địa buông ra toàn bộ thần thức, cẩn thận kiểm tra hết thảy trong nhà đá này, sau khi xác định không có cơ quan gì, mới đặt mông ngồi xuống đất. Hắn cũng không có nôn nóng tìm hiểu ngọc giản Khuông Sư thúc giao cho hắn trước, mà là lấy ra tiểu đỉnh nhiều ngày không thấy, lấy một viên Tẩy Tủy đan thứ đan bỏ vào trong đó, đồng thời hai tay cầm một khối Thủy Linh Thạch xanh biếc, bắt đầu tĩnh tọa ngay tại chỗ.
Cứ như vậy, suốt một tháng Triệu Địa cũng không rời khỏi phòng luyện khí này.
Dù sao hắn vẫn chỉ là một tu sĩ Luyện Khí kỳ, chưa đạt tới cảnh giới Ích Cốc mà tu sĩ Trúc Cơ kỳ mới có thể đạt tới, vẫn phải ăn thức ăn như thường. Nhưng ngay từ lúc còn ở Lưu Vân phường thị hắn đã mua không ít Ích Cốc hoàn, giải quyết vấn đề ăn uống.
Ích Cốc hoàn có giá năm khối hạ phẩm linh thạch một viên, dùng một viên có thể không cần ăn trong vòng một tháng. Đây đối với Luyện Khí kỳ tu sĩ mà nói vẫn là tương đối xa xỉ, nếu không phải đến lúc khẩn yếu quan đầu nhất định phải ngồi tĩnh tọa thời gian dài, mà không thể cắt đứt nữa đường, thường là không nỡ dùng Ích Cốc hoàn. Thà rằng cứ cách năm ba ngày ăn một lần, cũng sẽ không lãng phí năm khối linh thạch mỗi tháng đi mua Ích Cốc hoàn.
Triệu Địa không có gì cả, nhưng lại không thiếu linh thạch. Vì vậy sau mấy lần lặng lẽ mua Ích Cốc hoàn, cũng đã đủ dùng cho hắn trong vài năm. Một tháng này, Triệu Địa thật sự là hết sức khẩn trương bận rộn.
Nửa tháng đầu, hắn dùng tiểu đỉnh thăng cấp một ít đan dược, sau đó sử dụng tĩnh tọa tu luyện. Nơi này không hổ là trọng địa luyện khí, không hề bị bên ngoài quấy rầy, hoàn cảnh yên tĩnh như vậy khiến cho hắn cảm thấy vô cùng thích chí. Trong lúc rảnh rỗi, hắn bèn tìm hiểu đạo luyện khí trong ngọc giản của Khuông sư thúc.
Nửa tháng sau, khi hắn bắt đầu tinh luyện số quặng Tinh Đồng kia, mới hiểu được tại sao một tháng chỉ cho bọn hắn hai mươi cân quặng.
Tinh luyện thật là một chuyện cực kỳ phí sức.
Không những phải hao phí thật nhiều linh lực, đưa quặng bay lên lơ lửng trong Địa Phế Chi Hỏa, chậm rãi hòa tan, còn phải dùng rất nhiều thần thức tỉ mỉ điều khiển cường độ Địa Hỏa, cùng với khống chế Tinh Đồng lỏng tách rời tạp chất. Sau đó lại tụ tập từng giọt Tinh Đồng lại với nhau, tạo thành một luồng Tinh Đồng lỏng thật lớn. Cuối cùng nhúng luồng Tinh Đồng này vào nước linh tuyền cho nguội lại, mới có thể lấy được một mảnh nhỏ Tinh Đồng đã được tinh luyện.
Trong quá trình này tiêu hao linh lực cũng không đáng nói, Triệu Địa có thượng phẩm linh thạch dùng hoài không hết bổ sung linh lực, dĩ nhiên là không sợ. Nhưng tiêu hao thần thức lại làm cho hắn cảm thấy không chịu nổi.
Hắn không có linh đan diệu dược gì có thể khôi phục thần thức, chỉ có thể dựa vào tĩnh tọa nghỉ ngơi, mới có thể từ từ khôi phục thần thức.
Nhưng thời gian đã không còn kịp nữa, hắn bận rộn cả một ngày trời cũng chỉ có thể tinh luyện một khối quặng lớn như quả đấm. Hai mươi cân quặng, thế nào cũng phải mất mười ngày nửa tháng, làm sao có thời giờ để cho hắn nghỉ ngơi đầy đủ.
Kết quả liên tiếp ba lần tinh luyện quặng, hắn toàn là vì thần thức không đủ dùng, thao túng chậm một chút, cho nên Tinh Đồng lỏng bị Địa Hỏa đốt lâu hơn một chút. Rốt cục tinh luyện ra Tinh Đồng chẳng những màu sắc hơi sẫm, hơn nữa linh khí cũng ít đi rất nhiều. Hiển nhiên, Tinh Đồng như vậy thuộc về sản vật thất bại.
Triệu Địa có hơi lo lắng một tháng sau Khuông sư thúc kiểm tra, nếu số lượng tinh luyện của hắn quá ít, xác suất thất bại lại cao, không biết có bị khai trừ thân phận luyện khí đệ tử của Khuông sư thúc hay không. Đến lúc đó rất có thể hắn sẽ bị phân cho một việc mà không ai muốn làm.
Hắn liếc mắt nhìn tiểu đỉnh bên cạnh, tự nhủ: “Tất cả cũng vì tiều đỉnh ngươi, làm cho ta không thể không tìm một nơi tu luyện kín đáo. Vất vả lắm mới tìm được một nơi tu luyện yên tĩnh như nơi này, nhưng lại phải làm những chuyện khó khăn. Chuyện trên đời đúng là không có thập toàn thập mỹ...”
- A, tiểu đỉnh, đúng rồi!
Hắn chợt nghĩ tới điều gì, vốn tâm trạng đang buồn bã chợt trở nên kích động.
Triệu Địa cẩn thận cầm lên một khối Tinh Đồng phế liệu bị hắn luyện chế hư, bỏ vào trong tiểu đỉnh, đậy nắp đỉnh lại, sau đó ngồi yên chờ kỳ tích phát sinh.
Căn cứ nghiên cứu trước đó của hắn về công hiệu nghịch thiên của tiểu đỉnh, phàm là Linh Vật bản thân ngậm linh lực, nhưng linh lực không phải là trạng thái đầy nhất, Linh Vật cũng có thể được tiểu đỉnh thăng cấp đến đỉnh phong, tức là bản thân chất liệu của Linh Vật quyết định lực lượng lớn nhất. Gia tăng linh lực càng nhiều, thời gian hao tổn cũng càng dài.
Nói tỷ dụ như thứ đan, hạ phẩm linh thạch cũng có thể thông qua tiểu đỉnh, thăng cấp thành đan dược bình thường cùng thượng phẩm linh thạch. Đan Sa cũng có thể trở nên dồi dào linh khí hơn. Như vậy Tinh Đồng bị tinh luyện hư này cũng giống như thứ đan, cũng có thể được tiểu đỉnh thăng lên thành Tinh Đồng bình thường.
Một lúc lâu sau, Triệu Địa vô cùng hy vọng mở nắp đỉnh ra.
Quả nhiên Tinh Đồng trong đỉnh gia tăng linh lực rất nhiều, hơn nữa màu sắc sáng loáng hơn trước. So với mấy khối Tinh Đồng mà hắn đã tỉ mỉ tinh luyện, Tinh Đồng trong đỉnh dường như còn hơn một bậc.
Mặc dù không biết tiểu đỉnh có thể gia tăng Tinh Đồng lên thêm một bước nữa hay không, nhưng Triệu Địa cũng không dám tiếp tục thí nghiệm. Vạn nhất nếu tiểu đỉnh nuôi dưỡng ra Tinh Đồng có linh lực kinh người, khiến cho Khuông sư thúc nghi ngờ, vậy coi như hắn được không bằng mất.
Hắn lấy khối Tinh Đồng ra khỏi đỉnh, lại cho vào một khối Tinh Đồng tinh luyện thất bại khác.
Lần này hơn nửa canh giờ sau hắn liền lấy Tinh Đồng trong đỉnh ra.
Triệu Địa đã sử dụng thần thức quá độ, tới nỗi đau đầu nhức óc lúc này rốt cục cũng đã yên lòng, ngủ một giấc thật ngon.
Lần này hắn ngủ một giấc hết hai ngày hai đêm, sau khi đã ngủ ngon, thần thức hắn lại khôi phục như trước. Mặc dù lúc này chỉ còn cách kỳ hạn một tháng có bảy, tám ngày, nhưng hắn vẫn chưa tinh luyện được một nửa số quặng.
Nhưng Triệu Địa đã có tiểu đỉnh nơi tay, không hề kinh hoảng gấp gáp.
Hắn quyết định ném tất cả số quặng còn lại trước người, sau đó đánh ra một đạo Phiêu Phù thuật, những quặng này đều trôi lơ lửng ở giữa phòng cao chừng một trượng.
Tu sĩ trung niên gật đầu một cái, tán thưởng:
- Thậm chí ngay cả dùng Yêu Hỏa luyện khí cũng biết, xem ra là đã nghiên cứu điển tịch tương quan luyện khí.
Ngoại trừ Triệu Địa ra, hai tên tu sĩ Luyện Khí kỳ còn lại ngơ ngác nhìn nhau, ai nấy đều thấy trong mắt đối phương lộ ra vẻ hâm mộ, hiển nhiên lần này Triệu Địa đã vượt qua khảo hạch. Ngay sau đó tu sĩ trung niên lại chỉ Phương Phủ hỏi:
- Ngươi nói xem, bình thường luyện chế một môn pháp khí, cần dùng đến những nguyên liệu cùng thủ đoạn nào?
Phương Phủ trầm mặc chốc lát, dường như là sửa sang lại ý nghĩ một chút, sau đó không nhanh không chậm mở miệng đáp:
- Bẩm Khuông sư thúc, thông thường mà nói, luyện khí ngoại trừ cần có tài liệu chính là quặng, cùng vài loại tài liệu phụ trợ như nước linh tuyền, Kim Cương sa... còn cần có linh thạch với số lượng và đẳng cấp nhất định.
- Ngoại trừ am hiểu công nghệ tinh luyện tài liệu ra, còn cần phải nắm giữ kiến thức trận pháp nhất định, bởi vì luyện chế pháp khí cần dùng tới vài loại trận pháp cỡ nhỏ thường thấy. Ngoài ra lúc luyện chế vài loại pháp khí còn cần tới một ít phù văn.
- Ừ, không tệ.
Tu sĩ trung niên gật đầu một cái, cũng rất hài lòng đối với câu trả lời của Phương Phủ. Kế tiếp đến phiên Mã Cao, y bị hỏi:
- Ngươi biết những phương pháp nào để tinh luyện tài liệu quặng dùng trong luyện khí?
Vấn đề này hiển nhiên là vấn đề khó nhất trong ba vấn đề. Triệu Địa bên cạnh thầm nhủ may mắn vô cùng, nếu để cho hắn gặp phải vấn đề này, hắn thật sự không biết trả lời như thế nào.
Quả nhiên, Mã Cao cũng biết không nhiều lắm. Trên trán y rỉ ra mồ hôi lớn chừng hạt đậu, ấp úng đáp:
- Việc tinh luyện này... cái này, sư điệt chỉ biết là, có thể dùng Chân Hỏa hòa tan quặng, sau đó, những tạp chất này cũng sẽ bị thiêu hủy hoặc là tan mất hết, vậy sẽ có thể đưa đến hiệu quả luyện chế tinh thuần.
Tu sĩ trung niên gật đầu một cái, nói tiếp:
- Ừ, dùng lửa đốt quả thật là phương thức thường dùng nhất, nhưng cần dùng thần thức tinh vi thao túng, nếu không nguyên liệu rất dễ bị Chân Hỏa hủy đi một phần uy năng. Trừ cái đó ra, đúng là có không ít phương pháp luyện chế thuần hóa. Một năm sau nếu các ngươi chăm chỉ hiếu học, tự nhiên có thể nắm giữ một môn sở trường.
Ba người hết sức vui mừng, lời của vị Khuông sư thúc này đã hết sức rõ ràng, cả ba người đều đã vượt qua khảo hạch.
- Tốt lắm...
Tu sĩ trung niên đứng dậy nói:
- Ở đây có một chiếc ngọc giản, ghi chép mấy loại thủ pháp công nghệ tinh luyện. Sau khi các ngươi xem kỹ, có thể động thủ thử một chút.
Vừa nói dứt lời, tay phải у nhẹ nhàng vung lên, ba đạo thanh quang chậm rãi bay đến trước mặt ba người dừng lại bất động, là ba chiếc ngọc giản màu xanh giống nhau như đúc.
Thấy bọn Triệu Địa đã cất ngọc giản đi, tu sĩ trung niên lại nói:
- Sau nửa canh giờ, sẽ có một vị sư huynh dẫn bọn ngươi tới phòng luyện khí, hơn nữa cho mỗi người các ngươi một phần quặng Tinh Đồng. Các ngươi hãy luyện chế Tinh Đồng thử xem, một tháng sau ta sẽ kiểm tra tiến độ cùng hiệu quả luyện chế của mỗi người.
Nói xong, tu sĩ trung niên vung tay áo, rời đi khỏi thạch điện Hàn Ngọc này.
Cũng không lâu sau, đã có một tên tu sĩ thanh niên Luyện Khí kỳ tầng mười ba, chỉ thiếu chút nữa là có thể tiến vào Trúc Cơ kỳ, họ Lục tên Văn, dẫn theo ba người rời khỏi Bách Đoán đường, đi tới phòng luyện khí. Đoàn người đi trong lòng núi hơn nửa canh giờ. Mã Cao không nhịn được hỏi:
- Lục sư huynh, rốt cục phòng luyện khí này sâu dưới đất bao nhiêu vậy? Chúng ta đi qua đoạn đường này đã hơn nửa canh giờ, e rằng đã xuống sâu dưới đất mấy trăm thước...
Lục Văn lạnh lùng nói:
- Gấp cái gì, sắp sửa tới rồi. Phòng luyện khí là lấy Địa Phế Chi Hỏa sử dụng, không ở sâu dưới đất sao được!
- Đến là tốt rồi, chỗ này càng ngày càng nóng, nếu không dùng linh lực hộ thể, chỉ sợ sẽ nóng xuất mồ hôi mệt lả.
Mã Cao thấp giọng thầm nói.
Lại đi thêm trong khoảng thời gian tàn một nén nhang, cuối cùng Lục Văn cũng nói một câu:
- Đến cửa vào rồi!
Triệu Địa chỉ thấy hai tên tu sĩ Luyện Khí kỳ canh giữ ở trước một pháp trận cỡ nhỏ đường kính chỉ có hai ba trượng, căn bản không thấy bất kỳ cái gì gọi là cửa vào.
“Chẳng lẽ pháp trận này là...” Triệu Địa vừa nghĩ trong lòng, Mã Cao đã hưng phấn bật thốt lên:
- Truyền tống pháp trận!
Lục Văn liếc Mã Cao một cái, nhẹ giọng nói:
- Coi như là có chút kiến thức, quả thật là truyền tống pháp trận, chuyên môn dùng để ra vào phòng luyện khí.
Y lại móc ra một lệnh bài màu đỏ, hắng giọng nói với hai vị tu sĩ canh giữ ở trước pháp trận:
- Hai vị sư đệ, ba người này là luyện khí đệ tử mới tới, xin hãy phát cho họ ba gian phòng luyện khí hạ phẩm, truyền tống chúng ta vào.
Hai tên tu sĩ này xem xét lệnh bài kia kỹ lưỡng, đúng là không giả. Một tên trong đó liền móc từ trong túi trữ vật ra ba miếng ngọc màu xanh nhạt óng ánh giao cho ba người bọn Triệu Địa.
Triệu Địa nhìn kỹ miếng ngọc trong tay mình, một mặt có khắc ba số 125, mặt kia có rất nhiều chữ nhỏ chi chít, có lẽ là phương pháp và khẩu quyết sử dụng miếng ngọc này.
Miếng ngọc của hai người kia cũng có khắc số 126 và 127.
- Truyền tống trận này một lần chỉ có thể truyền tống một người, ta đi vào trước, các ngươi lập tức đi vào sau!
Lục Văn căn dặn ba người. Nói xong, y liền đi vào truyền tống pháp trận, đứng ở chính giữa.
Hai tên tu sĩ phụ trách trông chừng truyền tống trận đặt từng khối hạ phẩm linh thạch vào mắt trận, sau đó đánh một đạo pháp quyết lên trên truyền tống trận.
Bốn phía pháp trận lập tức dâng lên một đạo bạch quang, chói mắt. Một lát sau, bạch quang biến mất, mà Lục Văn trong trận cũng biến mất không thấy.
- Ngươi đi vào!
Một tên tu sĩ trông chừng nói với Triệu Địa.
Triệu Địa theo lời tiến vào truyền tống pháp trận, cũng đứng ở chính giữa. Một trận bạch quang thoáng qua, thần thức trong đầu Triệu Địa trong nháy mắt trống rỗng, vội vàng nhắm chặt hai mắt. Lúc mở mắt ra, phát hiện mình đã đứng trong một hành lang bằng đá không thấy đâu là cuối. Mà Lục Văn cùng hai tên tu sĩ Luyện Khí kỳ kia ở bên cạnh hắn không xa.
- Mau ra đây đi.
Lục Văn nói với Triệu Địa. Triệu Địa vội vàng đi về phía trước mấy bước, mới phát hiện mới vừa rồi mình đứng trong một truyền tống pháp trận khác.
Một lát sau, Mã Cao cùng Phương Phủ cũng trước sau truyền tống tới.
- Hai truyền tống pháp trận này là truyền tống trận hai chiều, nếu muốn đi từ trong ra ngoài cũng nhất định phải thông qua truyền tống trận này mới được.
Lục Văn giải thích, sau đó y lấy ra ba túi trữ vật ném cho ba người Triệu Địa, lại nói:
- Miếng ngọc vừa rồi của các ngươi chính là pháp khí dùng để tiến vào phòng luyện khí. Mặt trước khắc số của phòng luyện khí tương ứng, mặt sau khắc khẩu quyết sử dụng, vô cùng đơn giản, các ngươi hãy tự tìm hiểu đi. Vào phòng luyện khí rồi, sẽ không có ai quấy rầy các ngươi.
- Tất cả phòng luyện khí đều được cấm chế pháp trận cỡ lớn bao phủ, ngoại trừ miếng ngọc pháp khí trong tay các ngươi ra, cho dù là tu sĩ Kết Đan kỳ cũng khó phá cửa mà vào. Trong túi trữ vật này là hai mươi cân quặng Tinh Đồng, một tháng sau, Khuông sư thúc sẽ đích thân tới kiểm tra thành quả luyện chế của các ngươi, các ngươi hãy tự lo lấy.
Nói xong những lời này, Lục Văn bèn gật đầu một cái với hai vị tu sĩ phụ trách truyền tống pháp trận, bước vào truyền tống trận. Một đạo bạch quang lóe lên, y đã biến mất không thấy.
Mã Cao nói:
- Triệu huynh, Phương huynh, chúng ta từ biệt ở chỗ này.
Sau đó y đi sâu vào trong hành lang, thỉnh thoảng tò mò nhìn sang hai bên.
Sau khi Triệu Địa cùng Phương Phủ nói lời từ giã, mạnh ai nấy cũng đi sâu vào trong hành lang đá này.
Hai bên hành lang này toàn là nhà đá, không biết dùng loại đá gì xây thành, trong hoàn cảnh nóng như vậy vẫn toát ra chút khí tức lạnh lẽo.
Triệu Địa ngẩng đầu nhìn dãy số trên gian nhà đá thứ nhất, 45, đối diện là số 10. Hắn đi về phía trước thêm mấy bước, dãy số hai bên là 62 và 28, có thể nói là không có quy luật gì. Triệu Địa thầm nhủ trong lòng, xem ra chỉ có thể đi tìm từng gian một.
Đi qua bảy tám chục gian nhà đá, cuối cùng Triệu Địa cũng tìm được gian số 125.
Triệu Địa nhìn kỹ mặt miếng ngọc có khắc pháp quyết, quả nhiên rất đơn giản, Triệu Địa xem qua hai lần đã cảm thấy có thể nắm giữ.
Hắn bỏ miếng ngọc vào một chỗ lõm hình tròn trên cửa đá, quả nhiên hết sức vừa vặn, sau đó trong miệng niệm thầm mấy tiếng chú ngữ, tay phải chỉ một cái, một đạo pháp quyết đánh vào miếng ngọc.
Trên miếng ngọc dâng lên một trận lam quang, một lát sau, một trận thanh âm ken két vang lên, cửa đá tự động mở ra thành một lối vào rộng chừng nửa trượng. Triệu Địa thu hồi miếng ngọc, nhanh chóng đi vào cửa đá sau đó lại đánh một đạo pháp quyết vào miếng ngọc. Sau một tràng tiếng vang ken két, cửa đá lại đóng chặt như lúc đầu.
Lúc này, Triệu Địa mới cần thận quan sát bên trong phòng luyện khí này.
Nhà đá không lớn, chỉ rộng có mười mấy trượng, bốn phía vách tường bao gồm mặt đất đều là do loại đá không biết tên này xây thành. Trên hai vách đá phía Nam và Bắc có hai bức tượng đầu rồng há miệng thật to, trên viết mấy chữ Địa Phế Chi Hỏa. Mà ở phía Tây nhà đá cũng có một bức tượng đầu rồng như vậy, trên viết mấy chữ “nước linh tuyền”, bên dưới đầu rồng này là một ao nước được xây bằng đá xanh. Xem ra Địa Hỏa và linh tuyền này là từ trong mấy cái đầu rồng phun ra. Ngoài ra trong phòng luyện khí không còn thứ gì khác nữa.
Triệu Địa buông ra toàn bộ thần thức, cẩn thận kiểm tra hết thảy trong nhà đá này, sau khi xác định không có cơ quan gì, mới đặt mông ngồi xuống đất. Hắn cũng không có nôn nóng tìm hiểu ngọc giản Khuông Sư thúc giao cho hắn trước, mà là lấy ra tiểu đỉnh nhiều ngày không thấy, lấy một viên Tẩy Tủy đan thứ đan bỏ vào trong đó, đồng thời hai tay cầm một khối Thủy Linh Thạch xanh biếc, bắt đầu tĩnh tọa ngay tại chỗ.
Cứ như vậy, suốt một tháng Triệu Địa cũng không rời khỏi phòng luyện khí này.
Dù sao hắn vẫn chỉ là một tu sĩ Luyện Khí kỳ, chưa đạt tới cảnh giới Ích Cốc mà tu sĩ Trúc Cơ kỳ mới có thể đạt tới, vẫn phải ăn thức ăn như thường. Nhưng ngay từ lúc còn ở Lưu Vân phường thị hắn đã mua không ít Ích Cốc hoàn, giải quyết vấn đề ăn uống.
Ích Cốc hoàn có giá năm khối hạ phẩm linh thạch một viên, dùng một viên có thể không cần ăn trong vòng một tháng. Đây đối với Luyện Khí kỳ tu sĩ mà nói vẫn là tương đối xa xỉ, nếu không phải đến lúc khẩn yếu quan đầu nhất định phải ngồi tĩnh tọa thời gian dài, mà không thể cắt đứt nữa đường, thường là không nỡ dùng Ích Cốc hoàn. Thà rằng cứ cách năm ba ngày ăn một lần, cũng sẽ không lãng phí năm khối linh thạch mỗi tháng đi mua Ích Cốc hoàn.
Triệu Địa không có gì cả, nhưng lại không thiếu linh thạch. Vì vậy sau mấy lần lặng lẽ mua Ích Cốc hoàn, cũng đã đủ dùng cho hắn trong vài năm. Một tháng này, Triệu Địa thật sự là hết sức khẩn trương bận rộn.
Nửa tháng đầu, hắn dùng tiểu đỉnh thăng cấp một ít đan dược, sau đó sử dụng tĩnh tọa tu luyện. Nơi này không hổ là trọng địa luyện khí, không hề bị bên ngoài quấy rầy, hoàn cảnh yên tĩnh như vậy khiến cho hắn cảm thấy vô cùng thích chí. Trong lúc rảnh rỗi, hắn bèn tìm hiểu đạo luyện khí trong ngọc giản của Khuông sư thúc.
Nửa tháng sau, khi hắn bắt đầu tinh luyện số quặng Tinh Đồng kia, mới hiểu được tại sao một tháng chỉ cho bọn hắn hai mươi cân quặng.
Tinh luyện thật là một chuyện cực kỳ phí sức.
Không những phải hao phí thật nhiều linh lực, đưa quặng bay lên lơ lửng trong Địa Phế Chi Hỏa, chậm rãi hòa tan, còn phải dùng rất nhiều thần thức tỉ mỉ điều khiển cường độ Địa Hỏa, cùng với khống chế Tinh Đồng lỏng tách rời tạp chất. Sau đó lại tụ tập từng giọt Tinh Đồng lại với nhau, tạo thành một luồng Tinh Đồng lỏng thật lớn. Cuối cùng nhúng luồng Tinh Đồng này vào nước linh tuyền cho nguội lại, mới có thể lấy được một mảnh nhỏ Tinh Đồng đã được tinh luyện.
Trong quá trình này tiêu hao linh lực cũng không đáng nói, Triệu Địa có thượng phẩm linh thạch dùng hoài không hết bổ sung linh lực, dĩ nhiên là không sợ. Nhưng tiêu hao thần thức lại làm cho hắn cảm thấy không chịu nổi.
Hắn không có linh đan diệu dược gì có thể khôi phục thần thức, chỉ có thể dựa vào tĩnh tọa nghỉ ngơi, mới có thể từ từ khôi phục thần thức.
Nhưng thời gian đã không còn kịp nữa, hắn bận rộn cả một ngày trời cũng chỉ có thể tinh luyện một khối quặng lớn như quả đấm. Hai mươi cân quặng, thế nào cũng phải mất mười ngày nửa tháng, làm sao có thời giờ để cho hắn nghỉ ngơi đầy đủ.
Kết quả liên tiếp ba lần tinh luyện quặng, hắn toàn là vì thần thức không đủ dùng, thao túng chậm một chút, cho nên Tinh Đồng lỏng bị Địa Hỏa đốt lâu hơn một chút. Rốt cục tinh luyện ra Tinh Đồng chẳng những màu sắc hơi sẫm, hơn nữa linh khí cũng ít đi rất nhiều. Hiển nhiên, Tinh Đồng như vậy thuộc về sản vật thất bại.
Triệu Địa có hơi lo lắng một tháng sau Khuông sư thúc kiểm tra, nếu số lượng tinh luyện của hắn quá ít, xác suất thất bại lại cao, không biết có bị khai trừ thân phận luyện khí đệ tử của Khuông sư thúc hay không. Đến lúc đó rất có thể hắn sẽ bị phân cho một việc mà không ai muốn làm.
Hắn liếc mắt nhìn tiểu đỉnh bên cạnh, tự nhủ: “Tất cả cũng vì tiều đỉnh ngươi, làm cho ta không thể không tìm một nơi tu luyện kín đáo. Vất vả lắm mới tìm được một nơi tu luyện yên tĩnh như nơi này, nhưng lại phải làm những chuyện khó khăn. Chuyện trên đời đúng là không có thập toàn thập mỹ...”
- A, tiểu đỉnh, đúng rồi!
Hắn chợt nghĩ tới điều gì, vốn tâm trạng đang buồn bã chợt trở nên kích động.
Triệu Địa cẩn thận cầm lên một khối Tinh Đồng phế liệu bị hắn luyện chế hư, bỏ vào trong tiểu đỉnh, đậy nắp đỉnh lại, sau đó ngồi yên chờ kỳ tích phát sinh.
Căn cứ nghiên cứu trước đó của hắn về công hiệu nghịch thiên của tiểu đỉnh, phàm là Linh Vật bản thân ngậm linh lực, nhưng linh lực không phải là trạng thái đầy nhất, Linh Vật cũng có thể được tiểu đỉnh thăng cấp đến đỉnh phong, tức là bản thân chất liệu của Linh Vật quyết định lực lượng lớn nhất. Gia tăng linh lực càng nhiều, thời gian hao tổn cũng càng dài.
Nói tỷ dụ như thứ đan, hạ phẩm linh thạch cũng có thể thông qua tiểu đỉnh, thăng cấp thành đan dược bình thường cùng thượng phẩm linh thạch. Đan Sa cũng có thể trở nên dồi dào linh khí hơn. Như vậy Tinh Đồng bị tinh luyện hư này cũng giống như thứ đan, cũng có thể được tiểu đỉnh thăng lên thành Tinh Đồng bình thường.
Một lúc lâu sau, Triệu Địa vô cùng hy vọng mở nắp đỉnh ra.
Quả nhiên Tinh Đồng trong đỉnh gia tăng linh lực rất nhiều, hơn nữa màu sắc sáng loáng hơn trước. So với mấy khối Tinh Đồng mà hắn đã tỉ mỉ tinh luyện, Tinh Đồng trong đỉnh dường như còn hơn một bậc.
Mặc dù không biết tiểu đỉnh có thể gia tăng Tinh Đồng lên thêm một bước nữa hay không, nhưng Triệu Địa cũng không dám tiếp tục thí nghiệm. Vạn nhất nếu tiểu đỉnh nuôi dưỡng ra Tinh Đồng có linh lực kinh người, khiến cho Khuông sư thúc nghi ngờ, vậy coi như hắn được không bằng mất.
Hắn lấy khối Tinh Đồng ra khỏi đỉnh, lại cho vào một khối Tinh Đồng tinh luyện thất bại khác.
Lần này hơn nửa canh giờ sau hắn liền lấy Tinh Đồng trong đỉnh ra.
Triệu Địa đã sử dụng thần thức quá độ, tới nỗi đau đầu nhức óc lúc này rốt cục cũng đã yên lòng, ngủ một giấc thật ngon.
Lần này hắn ngủ một giấc hết hai ngày hai đêm, sau khi đã ngủ ngon, thần thức hắn lại khôi phục như trước. Mặc dù lúc này chỉ còn cách kỳ hạn một tháng có bảy, tám ngày, nhưng hắn vẫn chưa tinh luyện được một nửa số quặng.
Nhưng Triệu Địa đã có tiểu đỉnh nơi tay, không hề kinh hoảng gấp gáp.
Hắn quyết định ném tất cả số quặng còn lại trước người, sau đó đánh ra một đạo Phiêu Phù thuật, những quặng này đều trôi lơ lửng ở giữa phòng cao chừng một trượng.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook