Mị Vương Sủng Thê (Y Phi Kinh Thế)
-
Chương 125: Khen Thưởng Phong Phú
Dịch giả: SaSaaaa“Hôm nay người nào đoạt được giải nhất trên hoàng gia săn thú sẽ được thưởng một con thú sủng!”Lời nói của Hiên Viên Ngự Thiên làm trong lòng mọi người như đang trong hồ nước yên bình tĩnh lặng sau đó ném vào một viên đá làm nổi lên một mảnh cuộn sóng.
Mọi người không khỏi trừng lớn hai tròng mắt, kích động mà nhìn Hiên Viên Ngự Thiên.
Thú sủng là vật mà những người tu luyện đều tha thiết mơ ước có a!Thánh Huyền đại lục, có một ít yêu thú còn nhỏ hoặc mới sinh liền bị nhân loại bắt, lấy một loại khế ước đem thú con khế ước, tương lai có thể trở thành đồng bọn trung thành nhất của nhân loại.
Lòng người khó dò, thú sủng ngược lại là được con người tín nhiệm.
Cấp bậc thú sủng thực lực không phải đều giống nhau, nhưng thú sủng trân quý khó có được, người bình thường căn bản không có khả năng có được, kể cả quan viên con cháu cũng vô pháp có được.
Lí do là như thế nên khi Hiên Viên Ngự Thiên nói ra phần thưởng thú sủng, mọi người hô hấp đều dồn dập lên.
Bách Lý Hồng Trang ánh mắt cũng là biến hóa vài phần, mỗi một lần hoàng thất săn thú lúc trước ba người đứng đầu tiên đều được thưởng gần như là như nhau, nhưng lúc này lại thưởng thú sủng trân quý cho hạng nhất lại là lần đầu tiên.
Nàng đối thú sủng cũng rất là cảm thấy hứng thú, hạng nhất nhất định là của nàng!Cảm nhận được ánh mắt mọi người nóng rực, Hiên Viên Ngự Thiên khóe miệng tươi cười mở rộng, hắn muốn chính là hiệu quả như vậy.
Lần này hoàng thất săn thú có bất đồng, cần thiết muốn kích phát tiềm lực trẻ tuổi!Phải biết rằng, lần này còn có những người khác cũng chú ý quan sát hoàng thất săn thú đâu.
“Trừ bỏ hạng nhất sẽ đạt được thú sủng khen thưởng, hạng nhì có thể đạt được một quả Tẩy Cốt Đan, hạng 3 có thể đạt được một gốc cây Vân Liên chi.
”Cùng với lời nói Hiên Viên Ngự Thiên mỗi một câu rơi xuống, mọi người ánh mắt liền càng thêm bốc hỏa sôi trào.
“Lần này thi đấu khen thưởng dị thường phong phú a!”“Hoàng thất thật là hạ vốn gốc! Phong phú khen thưởng như vậy ta còn là lần đầu tiên thấy.
”“Người tu luyện giả lần này tham gia hoàng thất săn thú thật là vận khí tốt!”Mọi người không khỏi một trận cực kỳ hâm mộ, không biết ai có thể đủ ở trên hoàng thất săn thú lấy được 3 vị trí đầu, bậc này khen thưởng thật sự quá làm người khác hâm mộ!Bách Lý Ngọc Nhan trên mặt khó nén được vẻ mặt kích động, nàng cảm thấy lúc này quả thực là trời cho cơ hội tốt.
Cho tới nay nàng đều cạnh tranh với Lý Ngọc Nguyệt bởi vì bị đánh mà không thể dự thi, mặt khác thực lực tu luyện giả ở đây không tồi, nhưng cùng nàng so sánh thì có sự chênh lệch.
Bách Lý Hồng Trang hiện tại hình như có thể tu luyện, bất quá tuyệt đối không phải là đối thủ của nàng.
Trừ bỏ Hiên Viên Hoàn, ít nhất hạng nhì là nhất định dừng ở trên tay nàng!Tuy rằng có chút đỏ mắt hạng nhất đạt được thú sủng, nhưng là nếu đệ nhất danh là Hiên Viên Hoàn, nàng cũng có thể đủ tiếp thu.
Hiên Viên Hoàn từ lúc từ săn thú tràng đến tầm mắt liền vẫn luôn ngưng ở trên người Bách Lý Hồng Trang, một đoạn thời gian không gặp, Bách Lý Hồng Trang càng thêm minh diễm động lòng người.
Chẳng lẽ nàng thật sự thích Đế Bắc Thần?Bởi vì thích Đế Bắc Thần, cho nên sau khi gả mới có thể càng thêm mỹ diễm.
Nghĩ một chút như vậy, một loại điên cuồng không vui ghen ghét ở Hiên Viên Hoàn trong lòng lan tràn ra, nữ nhân mà hắn coi trọng lại bị Đế Bắc Thần phế vật đoạt đi rồi!“Chủ nhân, Hiên Viên Hoàn gia hỏa kia tựa hồ nhìn chằm chằm vào ngươi đâu.
” Tiểu Hắc không khỏi ra tiếng nói.
Bách Lý Hồng Trang khẽ cười một tiếng, “Tùy tiện hắn đi.
”Ánh mắt không chút nào che giấu muốn người khác không biết đều khó, bất quá nàng đối Hiên Viên Hoàn không có bất luận gì hứng thú liền tùy ý hắn đi thôi.
Tiểu Hắc cười cười, “Chủ nhân mị lực thật đúng là khó lường.
”( tấu chương xong ).
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook