Mệnh Kỵ Sĩ
-
Quyển 8 - Chương 24: Nhìn lén Lesus Judge
Tường thuật đầy đủ việc nhìn lén Lesus Judge
“Xuỵt! Đừng nói chuyện, người bây giờ muốn nhìn trộm là hắn, Lesus Judge đó! Cho dù là ta cũng có khả năng bị phát hiện đi? Cho nên phải vô-cùng-cẩn-thận đây! Hi hi!”
Cái gì? Ta là ai? Cái này… Ngươi đoán xem? Hi hi~~
Được rồi! Được rồi! Đừng để ý ta là ai nữa, bây giờ quan trọng nhất là nhìn lén mà! Còn không đi, mọi người sẽ nhìn không được tư thế ngủ đâu!
Ta nhớ phòng của Lesus hình như ở phòng cách vách Grisia đi?
Gay go, trong phòng thật tối, thế này căn bản nhìn không được cái gì mà!
Chẳng qua nếu quá sáng, hắn sẽ phát hiện… nếu có hai ba con đom đóm, hẳn là vẫn ổn đi? Như thế thì tới đi! Một con, hai con… A A! Gay go, hắn chuyển động rồi! Xuỵt, xuỵt~~
“Ai?”
Lesus hất tung chăn bông ra, tay lập tức với Thẩm Phán thần kiếm bên cạnh giường, cho dù thân ở Thánh Điện, hắn cũng vĩnh viễn để Thần Kiếm ở nơi tay có thể với tới.
Đom đóm? Lesus do dự một chút, không phát hiện ra dị trạng gì, lúc này mới để kiếm về chỗ cũ.
Mặc dù chỉ có hai con đom đóm, nhưng có thể chiếu sáng nửa người của Lesus, hắn mặc áo may ô sợi lanh màu gốc, cho dù bây giờ là đầu thu, nhưng đối với Thánh kỵ sĩ mà nói, chút lạnh này vẫn không đủ để bọn họ mặc áo tay dài quần dài.
Buông kiếm, Lesus dùng tay xua đuổi hai con đom đóm, một mạch đuổi đến cửa sổ, mở cửa sổ để bọn chúng rời khỏi, bên ngoài vẫn là một mảnh tối mịt.
Thấy vậy, Lesus nằm lại giường, quyết định tiếp tục nghỉ ngơi một hồi.
A a, thế này thì không thể dùng đom đóm, chẳng qua mọi người đừng lo lắng, chốc nữa sẽ hừng đông, đến lúc đó sẽ rất sáng rồi, có thể nhìn tha hồ, hi hi hi!
Mặc dù bây giờ mọi người chỉ có thể chờ, chẳng qua! Ta nhìn thấy được! Bóng tối cỏn con không ngăn được nhìn trộm của ta
Tư thế ngủ của Lesus —- thật quy củ!
Cả người nằm ngửa thẳng tắp, chăn mỏng đắp đến ngực. Lại có thể ngay cả trở mình cũng không trở sao? Ngươi đá cái chăn không được à? Ngủ thế này không mệt sao?
Thật nhàm chán! Grisia đều sẽ đá chăn, ôm gối, còn sẽ nói mớ, nhìn trộm hắn ngủ vui hơn… Oh oh! Trời bắt đầu sáng rồi! Mọi người mau nhìn!
Chùm ánh sáng ban mai đầu tiên vừa vặn chiếu ở trên xương đòn của Lesus, tiếp theo cả một bên mặt đều được chiếu sáng, hắn hình như có cảm giác, lông mi hơi hơi run rẩy, hít một hơi, mở mắt, chẳng qua chỉ mơ màng khoảng hai giây liền hoàn toàn tỉnh táo.
Bởi vì cố ý để giường ở nơi ánh mặt trời có thể dễ dàng chiếu tới, cho nên hắn luôn là có thể thức dậy đúng giờ.
Vén chăn, nửa người dưới của Lesus cũng mặc quần ngắn sợi lanh cùng màu, đi đến cửa sổ, ở đó để sẵn nước và quần áo đã chuẩn bị tối qua.
Hắn bắt đầu tỉ mỉ mà chỉnh lý bề ngoài, mặc dù Judge knight không có bất cứ yêu cầu nào đối với bề ngoài, nhưng Lesus cũng không cho phép mình có một tí lôi thôi.
Sau đó một mạch cởi áo may ô, ánh mặt trời chiếu sáng cơ lưng rắn chắc…
A —- sáng quá! Khó ưa! Đáng ghét, đáng ghét quá đi! Lúc nhìn lén Grisia cũng là thế này, bây giờ nhìn trộm Lesus cũng không được, “ngươi” thật sự rất đáng ghét đó!
Xem một chút thì chết à! Da thịt của Thánh kỵ sĩ có quý giá như thế sao! Đáng ghét, người ta thật sự rất muốn xem… cái gì? Awaitsun? Awaitsun ta xem chán rồi! Stone? Ngươi cởi quần hắn đi à, chỉ có thể nhìn nửa thân trên thì tính cái gì?
A? Cho ta xem một chút xíu? A~~ Đại ca em yêu anh quá chừng!
Lesus kéo xong quần dài, cài nút, vừa rồi trong chớp mắt thấp thoáng có thể nhìn thấy vành quần lót là màu đen.
… Một chút xíu cái rắm á! Ta hận ngươi!
Màn chính đã qua rồi, ta có thể trực tiếp nhảy đến việc tắm rửa buổi tối không? A A, không đúng, còn có một chuyện cũng coi rất hay, ta đảm bảo!
Hm hm, thời gian chính là hôm nay, là ta đặc biệt chọn đó!
Đi đi, bây giờ cứ theo Lesus đến sở Thẩm Phán đi!
“Nhân chứng và vật chứng đều có, ngươi còn dám không nhận tội sao?” Lesus nghiêm giọng rống giận, hai mắt ửng đỏ, phạm nhân có thể khiến hắn đích thân thẩm vấn đều chết không đáng tiếc, cái tên trước mắt này càng nên xuống địa ngục!
Giống như mọi khi, thẩm vấn phạm nhân cả ngày, tâm tình của Lesus tệ đến không thể tệ hơn, mặc dù hôm nay đã đặc biệt sắp xếp tương đối ít án kiện, bởi vì ngày này mỗi tuần đều có một chuyện ngoài lề phải xử lý, cho nên phải tạo ra thời gian trống mới được.
“Judge trưởng.” Metal đi vào, ngại ngùng như mọi khi, cúi đầu, hình như không dám nhìn thượng cấp của mình.
Lesus gật đầu với hắn, trái lại không có cảm xúc gì đặc biệt, dù sao cũng đã làm mười năm như thế, sớm đã quen thành tự nhiên.
Dẫn đối phương đi đến phòng hình phạt đặc biệt sắp xếp, Moon đã đợi sẵn ở trong đó rồi, đang dựa trên giá hành hình, vừa nhìn thấy Metal, lập tức quất một roi, vô cùng chuẩn xác mà đánh trúng cẳng chân của đối phương, Metal rên một tiếng.
“Chậm chạp quá, qua đây đứng coi!”
Metal ngoan ngoãn đi tới bên cạnh giá hành hình, Moon thu roi lại, vô cùng thành thạo mà cột hắn lên giá hành hình, sau đó bừng bừng hứng trí quay đầu nói: “Judge trưởng, hôm nay chơi khác một chút đi?”
Moon, cậu thật sự nghiện đánh rồi sao? Lesus có chút bất đắc dĩ mà xếp hình cụ đầy bàn, đương nhiên, đây cũng là đặc biệt chuẩn bị, hắn không thể đem hình cụ dùng trên người những phạm nhân kia lại lấy dùng ở trên người Metal.
Lesus cầm lên một cây gậy sắt, như nghĩ tới cái gì mà hỏi: “Metal, cậu hôm nay muốn sắt nung không?”
Hai mắt của Metal phát sáng.
“Sắt nung?” Moon nhạ dị hỏi: “Thế nhưng cái đó không dễ lành đi? Thật sự được không?”
Lesus hờ hững nói: “Đừng lo, Sun cho tôi mười viên hoa hồng thủ châu, hơn nữa còn nợ tôi tám mươi viên, cho dù cậu ta vẫn luôn có đang trả, tôi nghĩ số lượng cũng chưa chắc giảm bớt.”
Moon lắc đầu nói: “Sun rốt cuộc đang làm cái gì chứ? Cậu ta cũng nợ tôi năm viên đó!”
“Cậu ta nợ tôi mười viên.” Metal chen miệng nói.
◊◊◊◊
A—-
Sắt cháy đỏ dí ở bụng dưới, nhiều năm ở sở thẩm phán, Lesus rất rõ dí ở đâu đau nhất.
Mùi da thịt cháy khét truyền tới, kèm theo tiếng la hét của đồng bạn, mặc dù biết không có khả năng, nhưng Moon thỉnh thoảng sẽ hoài nghi Judge trưởng của bọn họ sau nhiều năm ở sở thẩm phán, kỳ thực đã thật sự biến thành một tên cuồng ngược đãi rồi.
“Judge trưởng, cậu không muốn ói sao?”
“Vẫn ổn, Metal sạch sẽ hơn phạm nhân nhiều.” Lesus dửng dưng nói.
Kỳ thực trọng điểm là sạch sẽ hay không sạch sẽ sao? Moon có chút không biết nói gì.
“Hơn nữa cậu ta cũng không đau khổ.” Lesus thấp giọng lẩm bẩm.
“Không đau khổ sao? Metal, Judge trưởng nói cậu không đau đó.” Moon vừa cười vừa vung tay chính là một roi, đặc biệt đánh vào vết thương vừa mới bị sắt cháy đỏ dí qua, không ngờ đến lại dẫn tới la hét của Metal.
Moon hoảng lên, kinh hô: “Quá, quá đau rồi sao? Judge trưởng, thủ châu đâu? Mau chữa khỏi cho Metal đi!”
Lesus lại vẫn bình tĩnh như cũ dò hỏi: “Metal, tiếp tục không?”
Metal đau đến run rẩy một hồi, lúc này mới ngẩng đầu lên, khát vọng nói: “Có thể tiếp tục sao?”
Lesus gật đầu: “Chỉ cần thương thế bảo trì trong phạm vi hoa hồng thủ châu có thể chữa lành.”
Roi lập tức vung đi, Moon vừa đánh vừa nổi sùng nói: “Kêu lớn tiếng như thế, hại tôi tưởng rằng cậu thật sự đau rồi! Đồ khốn, lần này không đánh cậu đến khóc, tôi sẽ không gọi là Vival!”
Trong tiếng gào thét của Metal, Lesus tiếp tục đốt một khối sắt tiếp theo, cân nhắc nếu đừng đem sắt nung đốt quá nóng, có lẽ có thể nung đến ba lần…
◊◊◊◊
Ngồi ở trong nhà vệ sinh, bởi vì không có chuyện để làm, Lesus quyết định chỉ chờ một phút, nhưng không ngờ hiếm khi chờ được người.
Sun đi vào, vừa nhìn thấy Lesus liền ngạc nhiên nói: “Cậu không ói? A, công việc cuối cùng hôm nay của cậu là đánh Metal đi?”
Lesus gật đầu: “Hôm nay dùng sắt nung, bụng dưới.” Hắn biết Sun thích hỏi, cho nên dứt khoát nói trước.
“Sắt nung?” Sun thốt lên: “Các cậu cũng chơi quá trớn rồi đi?”
“Không đâu, hoa hồng thủ châu có thể hoàn toàn trị lành.”
“… Hoa hồng thủ châu mà tôi ôm Thái Dương Thần Kiếm bạt mạng làm ra, bảo vật ngay cả quốc vương cũng muốn, các cậu lại có thể cầm lấy chơi SM?” Sun suýt nữa hộc máu.
“Thỉnh thoảng mà thôi.” Lesus xác thực cũng cảm thấy có chút lãng phí, nhưng công việc gần đây của Metal rất nhiều, lại đều làm rất tốt, thỉnh thoảng cũng nên thưởng hắn một chút.
“Tốt hơn thế này, cho cậu mượn Elaro nhà tôi trị liệu, một lần bằng một viên thủ châu.”
Lesus một hơi cự tuyệt: “Nó còn nhỏ, không nên xem loại cảnh tượng ngược đãi này.”
“Còn nhỏ chính là đứa nhà cậu, đứa nhà tôi vừa vặn tròn mười tám rồi…”
“…” Lesus không có lời nào để đối lại, hắn xác thực trong phút chốc nghĩ đến tuổi của Hungri, nhưng cho dù là Hungri, cũng xấp xỉ nên tiến vào sở thẩm phán rồi.
“Nhưng cậu xác định Elaro có thể tiếp nhận loại cảnh tượng đó? Nó rất hiền lành.”
Sun cười nói: “Cậu quá coi thường Elaro nhà tôi rồi.”
Lesus nhíu mày, theo quan sát của hắn, tiểu Sun knight xác thực là cái đứa trẻ ngoan hiền lành, không biết Sun nói “quá coi thường” rốt cuộc là ý gì?
“Biểu tình này của cậu là không tin tôi sao? Đoàn trưởng nhà trẻ nhà tôi thế như không phải làm giả!”
Sun nói xong, tự mình lại có chút nổi lên buồn bực, mỗi lần nhìn Elaro cùng những tiểu kỵ sĩ khác ở chung, hắn liền có loại cảm giác hộc máu “đây đúng là người cha tốt”.
Lesus trầm mặc không nói, nghĩ đến Hungri, hắn thật sự không thể phản bác cái xưng hô Elaro là đoàn trưởng nhà trẻ này.
“Không nói với cậu nữa, tôi đã hẹn với Elaro phải cùng làm công văn.”
Lesus sững sờ, có chút không dám tin mà nhìn Sun.
“Đoàn trưởng nhà trẻ nhà tôi thế nhưng không phải ngồi không…”
Nghĩ đến phải sửa công văn, Sun bước đi loạng choạng mà đi ra, đầy miệng không biết đang lảm bẩm cái gì.
Đúng đúng! Đi mau đi mau! Ta mới không muốn nhìn các ngươi trò chuyện đây! Bởi vì tiếp đến Lesus sẽ… hi hi!
Lesus đứng dậy, giống như mọi khi, thẩm phán xong liền đi về nhà tắm rửa mặt, nếu trong một ngày ra vào sở thẩm phán hai lần, hắn thậm chí sẽ tắm hai lần.
Kỳ thực mọi người đều biết hắn có một chút nghiện sạch sẽ, cho nên phạm nhân trước khi bị lôi ra để thẩm vấn, sớm đã được rửa đến sạch sạch sẽ sẽ, đây kỳ thực rất phiền toái cũng không có gì cần thiết, bởi vì sau khi qua thẩm vấn, những phạm nhân đó chỉ sẽ càng bẩn mà thôi, nhưng Lesus luôn là không có biện pháp bỏ đi cái này.
Đi vào nhà tắm, theo thường lệ bên trong một người cũng không có, đây là nhà tắm chuyên thuộc của Mười Hai Thánh kỵ sĩ, chỉ có Grisia sẽ không tới đây, mà ở cái thời gian này người sẽ tới tắm rửa chỉ có Lesus mà thôi.
Lesus cởi ngoại bào u tối của Judge knight, bên trong mặc là quần màu đen và áo tay ngắn cùng màu khá sát người, tiện lợi hành động, bởi vì có bào tử che lấp, cho nên Lesus trước giờ không quá chú ý quần áo bên trong —- ngoại bào màu đen đã đủ nóng rồi, quần áo bên trong đương nhiên càng đơn giản tiện lợi càng tốt.
Cởi ngoại bào xuống, Lesus cảm giác nhẹ nhõm thoải mái hơn nhiều, tiện tay treo bào tử sang bên cạnh, vừa lại bắt đầu động tay cởi áo…
Màn chính, oh màn chính —-
“Judge!”
Lesus quay người qua, thuận tay đem y phục đang cởi dở chừng mặc lại, người mở cửa phòng tắm lại có thể là Sun, hắn có chút nhạ dị, đối phương trước giờ chưa từng dùng gian phòng tắm này.
“Xảy ra chuyện gì?” Lesus không khỏi nhíu mày, thuận tay cầm lấy hắc bào treo ở bên cạnh, e rằng mình có lẽ không có thời gian tắm rửa nữa.
Sun lại ngây ngẩn cả người, ngỡ ngàng nói: “Kỳ thực cũng không phải chuyện gì lớn, vì sao tôi lại cảm thấy nhất định phải đến tìm cậu, lạ thật… Tóm lại là chuyện nhỏ, tự tôi giải quyết là được rồi.”
Lesus nhíu mày một cái, lại nói: “Tôi giúp cậu đi.”
“Huh?” Sun vốn định nói không cần, lại nhìn thấy sắc mặt của Lesus không đúng lắm: “Làm sao vậy?”
Lesus nhíu sâu mày, nói: “Cả ngày hôm nay đều cảm thấy hình như có ánh mắt nhìn chằm chằm tôi, ngay cả ở đây cũng vậy.”
Nói đến đây, hắn quay đầu nhìn thoáng qua, phòng tắm rõ ràng không có người, chính mình rất rõ ràng, nhưng vẫn cảm giác không ổn lắm.
Không ngờ, Sun lại lý giải nói: “Tôi thỉnh thoảng cũng có loại cảm giác đó, nhưng cuối cùng chuyện gì cũng không có xảy ra, đại khái là Thần Ánh Sáng lúc đó đang quan sát chúng ta đi!”
Thần Ánh Sáng sao? Lesus cũng nghĩ không ra giải thích khác, chỉ đành gật đầu đồng ý: “Vậy cậu lo việc đi, tôi tiếp tục tắm rửa đây.”
“Không!” Sun lại nói: “Tôi nghĩ cậu hay là theo tôi đi đi.”
“Cậu cũng cảm giác không ổn?”
“Tôi chỉ là cảm thấy Thần Ánh Sáng hẳn là sẽ không nhìn cậu tắm rửa.” Sắc mặt của Sun có chút cổ quái: “Nếu như cậu ở đây cũng cảm giác được ánh mắt, vậy có thể không phải là Người, có lẽ là… ahem! Tóm lại, cậu một ngày không tắm sẽ không làm sao chứ?”
Có! Lesus trầm mặc cả một hồi, cuối cùng vẫn là khuất phục bất an trong lòng, bình sinh hiếm khi quyết định hôm nay không tắm, một lần nữa mặc lại hắc bào, theo Sun rời khỏi phòng tắm…
… Grisia Sun!
Thân là người phát ngôn của ta, ngươi vậy mà phá hoại chuyện tốt của ta!
Ngươi chết chắc rồi, ta với ngươi chưa xong đâu —–
“Xuỵt! Đừng nói chuyện, người bây giờ muốn nhìn trộm là hắn, Lesus Judge đó! Cho dù là ta cũng có khả năng bị phát hiện đi? Cho nên phải vô-cùng-cẩn-thận đây! Hi hi!”
Cái gì? Ta là ai? Cái này… Ngươi đoán xem? Hi hi~~
Được rồi! Được rồi! Đừng để ý ta là ai nữa, bây giờ quan trọng nhất là nhìn lén mà! Còn không đi, mọi người sẽ nhìn không được tư thế ngủ đâu!
Ta nhớ phòng của Lesus hình như ở phòng cách vách Grisia đi?
Gay go, trong phòng thật tối, thế này căn bản nhìn không được cái gì mà!
Chẳng qua nếu quá sáng, hắn sẽ phát hiện… nếu có hai ba con đom đóm, hẳn là vẫn ổn đi? Như thế thì tới đi! Một con, hai con… A A! Gay go, hắn chuyển động rồi! Xuỵt, xuỵt~~
“Ai?”
Lesus hất tung chăn bông ra, tay lập tức với Thẩm Phán thần kiếm bên cạnh giường, cho dù thân ở Thánh Điện, hắn cũng vĩnh viễn để Thần Kiếm ở nơi tay có thể với tới.
Đom đóm? Lesus do dự một chút, không phát hiện ra dị trạng gì, lúc này mới để kiếm về chỗ cũ.
Mặc dù chỉ có hai con đom đóm, nhưng có thể chiếu sáng nửa người của Lesus, hắn mặc áo may ô sợi lanh màu gốc, cho dù bây giờ là đầu thu, nhưng đối với Thánh kỵ sĩ mà nói, chút lạnh này vẫn không đủ để bọn họ mặc áo tay dài quần dài.
Buông kiếm, Lesus dùng tay xua đuổi hai con đom đóm, một mạch đuổi đến cửa sổ, mở cửa sổ để bọn chúng rời khỏi, bên ngoài vẫn là một mảnh tối mịt.
Thấy vậy, Lesus nằm lại giường, quyết định tiếp tục nghỉ ngơi một hồi.
A a, thế này thì không thể dùng đom đóm, chẳng qua mọi người đừng lo lắng, chốc nữa sẽ hừng đông, đến lúc đó sẽ rất sáng rồi, có thể nhìn tha hồ, hi hi hi!
Mặc dù bây giờ mọi người chỉ có thể chờ, chẳng qua! Ta nhìn thấy được! Bóng tối cỏn con không ngăn được nhìn trộm của ta
Tư thế ngủ của Lesus —- thật quy củ!
Cả người nằm ngửa thẳng tắp, chăn mỏng đắp đến ngực. Lại có thể ngay cả trở mình cũng không trở sao? Ngươi đá cái chăn không được à? Ngủ thế này không mệt sao?
Thật nhàm chán! Grisia đều sẽ đá chăn, ôm gối, còn sẽ nói mớ, nhìn trộm hắn ngủ vui hơn… Oh oh! Trời bắt đầu sáng rồi! Mọi người mau nhìn!
Chùm ánh sáng ban mai đầu tiên vừa vặn chiếu ở trên xương đòn của Lesus, tiếp theo cả một bên mặt đều được chiếu sáng, hắn hình như có cảm giác, lông mi hơi hơi run rẩy, hít một hơi, mở mắt, chẳng qua chỉ mơ màng khoảng hai giây liền hoàn toàn tỉnh táo.
Bởi vì cố ý để giường ở nơi ánh mặt trời có thể dễ dàng chiếu tới, cho nên hắn luôn là có thể thức dậy đúng giờ.
Vén chăn, nửa người dưới của Lesus cũng mặc quần ngắn sợi lanh cùng màu, đi đến cửa sổ, ở đó để sẵn nước và quần áo đã chuẩn bị tối qua.
Hắn bắt đầu tỉ mỉ mà chỉnh lý bề ngoài, mặc dù Judge knight không có bất cứ yêu cầu nào đối với bề ngoài, nhưng Lesus cũng không cho phép mình có một tí lôi thôi.
Sau đó một mạch cởi áo may ô, ánh mặt trời chiếu sáng cơ lưng rắn chắc…
A —- sáng quá! Khó ưa! Đáng ghét, đáng ghét quá đi! Lúc nhìn lén Grisia cũng là thế này, bây giờ nhìn trộm Lesus cũng không được, “ngươi” thật sự rất đáng ghét đó!
Xem một chút thì chết à! Da thịt của Thánh kỵ sĩ có quý giá như thế sao! Đáng ghét, người ta thật sự rất muốn xem… cái gì? Awaitsun? Awaitsun ta xem chán rồi! Stone? Ngươi cởi quần hắn đi à, chỉ có thể nhìn nửa thân trên thì tính cái gì?
A? Cho ta xem một chút xíu? A~~ Đại ca em yêu anh quá chừng!
Lesus kéo xong quần dài, cài nút, vừa rồi trong chớp mắt thấp thoáng có thể nhìn thấy vành quần lót là màu đen.
… Một chút xíu cái rắm á! Ta hận ngươi!
Màn chính đã qua rồi, ta có thể trực tiếp nhảy đến việc tắm rửa buổi tối không? A A, không đúng, còn có một chuyện cũng coi rất hay, ta đảm bảo!
Hm hm, thời gian chính là hôm nay, là ta đặc biệt chọn đó!
Đi đi, bây giờ cứ theo Lesus đến sở Thẩm Phán đi!
“Nhân chứng và vật chứng đều có, ngươi còn dám không nhận tội sao?” Lesus nghiêm giọng rống giận, hai mắt ửng đỏ, phạm nhân có thể khiến hắn đích thân thẩm vấn đều chết không đáng tiếc, cái tên trước mắt này càng nên xuống địa ngục!
Giống như mọi khi, thẩm vấn phạm nhân cả ngày, tâm tình của Lesus tệ đến không thể tệ hơn, mặc dù hôm nay đã đặc biệt sắp xếp tương đối ít án kiện, bởi vì ngày này mỗi tuần đều có một chuyện ngoài lề phải xử lý, cho nên phải tạo ra thời gian trống mới được.
“Judge trưởng.” Metal đi vào, ngại ngùng như mọi khi, cúi đầu, hình như không dám nhìn thượng cấp của mình.
Lesus gật đầu với hắn, trái lại không có cảm xúc gì đặc biệt, dù sao cũng đã làm mười năm như thế, sớm đã quen thành tự nhiên.
Dẫn đối phương đi đến phòng hình phạt đặc biệt sắp xếp, Moon đã đợi sẵn ở trong đó rồi, đang dựa trên giá hành hình, vừa nhìn thấy Metal, lập tức quất một roi, vô cùng chuẩn xác mà đánh trúng cẳng chân của đối phương, Metal rên một tiếng.
“Chậm chạp quá, qua đây đứng coi!”
Metal ngoan ngoãn đi tới bên cạnh giá hành hình, Moon thu roi lại, vô cùng thành thạo mà cột hắn lên giá hành hình, sau đó bừng bừng hứng trí quay đầu nói: “Judge trưởng, hôm nay chơi khác một chút đi?”
Moon, cậu thật sự nghiện đánh rồi sao? Lesus có chút bất đắc dĩ mà xếp hình cụ đầy bàn, đương nhiên, đây cũng là đặc biệt chuẩn bị, hắn không thể đem hình cụ dùng trên người những phạm nhân kia lại lấy dùng ở trên người Metal.
Lesus cầm lên một cây gậy sắt, như nghĩ tới cái gì mà hỏi: “Metal, cậu hôm nay muốn sắt nung không?”
Hai mắt của Metal phát sáng.
“Sắt nung?” Moon nhạ dị hỏi: “Thế nhưng cái đó không dễ lành đi? Thật sự được không?”
Lesus hờ hững nói: “Đừng lo, Sun cho tôi mười viên hoa hồng thủ châu, hơn nữa còn nợ tôi tám mươi viên, cho dù cậu ta vẫn luôn có đang trả, tôi nghĩ số lượng cũng chưa chắc giảm bớt.”
Moon lắc đầu nói: “Sun rốt cuộc đang làm cái gì chứ? Cậu ta cũng nợ tôi năm viên đó!”
“Cậu ta nợ tôi mười viên.” Metal chen miệng nói.
◊◊◊◊
A—-
Sắt cháy đỏ dí ở bụng dưới, nhiều năm ở sở thẩm phán, Lesus rất rõ dí ở đâu đau nhất.
Mùi da thịt cháy khét truyền tới, kèm theo tiếng la hét của đồng bạn, mặc dù biết không có khả năng, nhưng Moon thỉnh thoảng sẽ hoài nghi Judge trưởng của bọn họ sau nhiều năm ở sở thẩm phán, kỳ thực đã thật sự biến thành một tên cuồng ngược đãi rồi.
“Judge trưởng, cậu không muốn ói sao?”
“Vẫn ổn, Metal sạch sẽ hơn phạm nhân nhiều.” Lesus dửng dưng nói.
Kỳ thực trọng điểm là sạch sẽ hay không sạch sẽ sao? Moon có chút không biết nói gì.
“Hơn nữa cậu ta cũng không đau khổ.” Lesus thấp giọng lẩm bẩm.
“Không đau khổ sao? Metal, Judge trưởng nói cậu không đau đó.” Moon vừa cười vừa vung tay chính là một roi, đặc biệt đánh vào vết thương vừa mới bị sắt cháy đỏ dí qua, không ngờ đến lại dẫn tới la hét của Metal.
Moon hoảng lên, kinh hô: “Quá, quá đau rồi sao? Judge trưởng, thủ châu đâu? Mau chữa khỏi cho Metal đi!”
Lesus lại vẫn bình tĩnh như cũ dò hỏi: “Metal, tiếp tục không?”
Metal đau đến run rẩy một hồi, lúc này mới ngẩng đầu lên, khát vọng nói: “Có thể tiếp tục sao?”
Lesus gật đầu: “Chỉ cần thương thế bảo trì trong phạm vi hoa hồng thủ châu có thể chữa lành.”
Roi lập tức vung đi, Moon vừa đánh vừa nổi sùng nói: “Kêu lớn tiếng như thế, hại tôi tưởng rằng cậu thật sự đau rồi! Đồ khốn, lần này không đánh cậu đến khóc, tôi sẽ không gọi là Vival!”
Trong tiếng gào thét của Metal, Lesus tiếp tục đốt một khối sắt tiếp theo, cân nhắc nếu đừng đem sắt nung đốt quá nóng, có lẽ có thể nung đến ba lần…
◊◊◊◊
Ngồi ở trong nhà vệ sinh, bởi vì không có chuyện để làm, Lesus quyết định chỉ chờ một phút, nhưng không ngờ hiếm khi chờ được người.
Sun đi vào, vừa nhìn thấy Lesus liền ngạc nhiên nói: “Cậu không ói? A, công việc cuối cùng hôm nay của cậu là đánh Metal đi?”
Lesus gật đầu: “Hôm nay dùng sắt nung, bụng dưới.” Hắn biết Sun thích hỏi, cho nên dứt khoát nói trước.
“Sắt nung?” Sun thốt lên: “Các cậu cũng chơi quá trớn rồi đi?”
“Không đâu, hoa hồng thủ châu có thể hoàn toàn trị lành.”
“… Hoa hồng thủ châu mà tôi ôm Thái Dương Thần Kiếm bạt mạng làm ra, bảo vật ngay cả quốc vương cũng muốn, các cậu lại có thể cầm lấy chơi SM?” Sun suýt nữa hộc máu.
“Thỉnh thoảng mà thôi.” Lesus xác thực cũng cảm thấy có chút lãng phí, nhưng công việc gần đây của Metal rất nhiều, lại đều làm rất tốt, thỉnh thoảng cũng nên thưởng hắn một chút.
“Tốt hơn thế này, cho cậu mượn Elaro nhà tôi trị liệu, một lần bằng một viên thủ châu.”
Lesus một hơi cự tuyệt: “Nó còn nhỏ, không nên xem loại cảnh tượng ngược đãi này.”
“Còn nhỏ chính là đứa nhà cậu, đứa nhà tôi vừa vặn tròn mười tám rồi…”
“…” Lesus không có lời nào để đối lại, hắn xác thực trong phút chốc nghĩ đến tuổi của Hungri, nhưng cho dù là Hungri, cũng xấp xỉ nên tiến vào sở thẩm phán rồi.
“Nhưng cậu xác định Elaro có thể tiếp nhận loại cảnh tượng đó? Nó rất hiền lành.”
Sun cười nói: “Cậu quá coi thường Elaro nhà tôi rồi.”
Lesus nhíu mày, theo quan sát của hắn, tiểu Sun knight xác thực là cái đứa trẻ ngoan hiền lành, không biết Sun nói “quá coi thường” rốt cuộc là ý gì?
“Biểu tình này của cậu là không tin tôi sao? Đoàn trưởng nhà trẻ nhà tôi thế như không phải làm giả!”
Sun nói xong, tự mình lại có chút nổi lên buồn bực, mỗi lần nhìn Elaro cùng những tiểu kỵ sĩ khác ở chung, hắn liền có loại cảm giác hộc máu “đây đúng là người cha tốt”.
Lesus trầm mặc không nói, nghĩ đến Hungri, hắn thật sự không thể phản bác cái xưng hô Elaro là đoàn trưởng nhà trẻ này.
“Không nói với cậu nữa, tôi đã hẹn với Elaro phải cùng làm công văn.”
Lesus sững sờ, có chút không dám tin mà nhìn Sun.
“Đoàn trưởng nhà trẻ nhà tôi thế nhưng không phải ngồi không…”
Nghĩ đến phải sửa công văn, Sun bước đi loạng choạng mà đi ra, đầy miệng không biết đang lảm bẩm cái gì.
Đúng đúng! Đi mau đi mau! Ta mới không muốn nhìn các ngươi trò chuyện đây! Bởi vì tiếp đến Lesus sẽ… hi hi!
Lesus đứng dậy, giống như mọi khi, thẩm phán xong liền đi về nhà tắm rửa mặt, nếu trong một ngày ra vào sở thẩm phán hai lần, hắn thậm chí sẽ tắm hai lần.
Kỳ thực mọi người đều biết hắn có một chút nghiện sạch sẽ, cho nên phạm nhân trước khi bị lôi ra để thẩm vấn, sớm đã được rửa đến sạch sạch sẽ sẽ, đây kỳ thực rất phiền toái cũng không có gì cần thiết, bởi vì sau khi qua thẩm vấn, những phạm nhân đó chỉ sẽ càng bẩn mà thôi, nhưng Lesus luôn là không có biện pháp bỏ đi cái này.
Đi vào nhà tắm, theo thường lệ bên trong một người cũng không có, đây là nhà tắm chuyên thuộc của Mười Hai Thánh kỵ sĩ, chỉ có Grisia sẽ không tới đây, mà ở cái thời gian này người sẽ tới tắm rửa chỉ có Lesus mà thôi.
Lesus cởi ngoại bào u tối của Judge knight, bên trong mặc là quần màu đen và áo tay ngắn cùng màu khá sát người, tiện lợi hành động, bởi vì có bào tử che lấp, cho nên Lesus trước giờ không quá chú ý quần áo bên trong —- ngoại bào màu đen đã đủ nóng rồi, quần áo bên trong đương nhiên càng đơn giản tiện lợi càng tốt.
Cởi ngoại bào xuống, Lesus cảm giác nhẹ nhõm thoải mái hơn nhiều, tiện tay treo bào tử sang bên cạnh, vừa lại bắt đầu động tay cởi áo…
Màn chính, oh màn chính —-
“Judge!”
Lesus quay người qua, thuận tay đem y phục đang cởi dở chừng mặc lại, người mở cửa phòng tắm lại có thể là Sun, hắn có chút nhạ dị, đối phương trước giờ chưa từng dùng gian phòng tắm này.
“Xảy ra chuyện gì?” Lesus không khỏi nhíu mày, thuận tay cầm lấy hắc bào treo ở bên cạnh, e rằng mình có lẽ không có thời gian tắm rửa nữa.
Sun lại ngây ngẩn cả người, ngỡ ngàng nói: “Kỳ thực cũng không phải chuyện gì lớn, vì sao tôi lại cảm thấy nhất định phải đến tìm cậu, lạ thật… Tóm lại là chuyện nhỏ, tự tôi giải quyết là được rồi.”
Lesus nhíu mày một cái, lại nói: “Tôi giúp cậu đi.”
“Huh?” Sun vốn định nói không cần, lại nhìn thấy sắc mặt của Lesus không đúng lắm: “Làm sao vậy?”
Lesus nhíu sâu mày, nói: “Cả ngày hôm nay đều cảm thấy hình như có ánh mắt nhìn chằm chằm tôi, ngay cả ở đây cũng vậy.”
Nói đến đây, hắn quay đầu nhìn thoáng qua, phòng tắm rõ ràng không có người, chính mình rất rõ ràng, nhưng vẫn cảm giác không ổn lắm.
Không ngờ, Sun lại lý giải nói: “Tôi thỉnh thoảng cũng có loại cảm giác đó, nhưng cuối cùng chuyện gì cũng không có xảy ra, đại khái là Thần Ánh Sáng lúc đó đang quan sát chúng ta đi!”
Thần Ánh Sáng sao? Lesus cũng nghĩ không ra giải thích khác, chỉ đành gật đầu đồng ý: “Vậy cậu lo việc đi, tôi tiếp tục tắm rửa đây.”
“Không!” Sun lại nói: “Tôi nghĩ cậu hay là theo tôi đi đi.”
“Cậu cũng cảm giác không ổn?”
“Tôi chỉ là cảm thấy Thần Ánh Sáng hẳn là sẽ không nhìn cậu tắm rửa.” Sắc mặt của Sun có chút cổ quái: “Nếu như cậu ở đây cũng cảm giác được ánh mắt, vậy có thể không phải là Người, có lẽ là… ahem! Tóm lại, cậu một ngày không tắm sẽ không làm sao chứ?”
Có! Lesus trầm mặc cả một hồi, cuối cùng vẫn là khuất phục bất an trong lòng, bình sinh hiếm khi quyết định hôm nay không tắm, một lần nữa mặc lại hắc bào, theo Sun rời khỏi phòng tắm…
… Grisia Sun!
Thân là người phát ngôn của ta, ngươi vậy mà phá hoại chuyện tốt của ta!
Ngươi chết chắc rồi, ta với ngươi chưa xong đâu —–
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook