CHƯƠNG 07 (PHẦN 1)

“Ta phải thúc đẩy một chút.”

 

Tựa như đang ăn một bữa tiệc lớn đầy mỹ vị, Lạc Thần Hi lấy một cái gối lót dưới thắt lưng đối phương, tách đùi của y sang hai bên, sau đó,trong đầu vang lên một tiếng trống làm tinh thần thêm hăng hái,hắn lại thật sâu sáp nhập vào trong cơ thể Ninh Duy Văn.

 

Tính khí thô to thẳng tắp ấn vào tận chỗ sâu bên trong, cảm giác áp bách mãnh liệt, làm cho Ninh Duy Văn thực sự khó thở, nhưng đau đớn cũng không kịch liệt giống như ban nãy.

 

Lạc Thần Hi một bên tiếp tục dùng ngón tay nhéo nhẹ lên nhũ tiêm của  Ninh Duy Văn, một bên lắc lư phần eo, triển khai luật động nguyên thủy.

 

Ngạnh thiết nóng rực, bắt đầu không ngừng ma sát  vào nội vách mềm mại, rõ ràng nên thống khổ vì hành vi mất tự nhiên này, không ngờ khoái cảm cư nhiên cứ nảy lên ồ ạt như thủy triều, từ mật huyệt bị tàn sát bừa bãi, truyền ra khắp tứ chi trăm hài.

 

“A......” Ninh Duy Văn phát ra tiếng kêu áp đầy lực, chịu không nổi mà nhắm mắt lại, hai tay gắt gao nắm chặt tấm phủ giường.

 

“Thật tuyệt......” Lạc Thần Hi phun ra hơi thở dài nóng rực.

 

Mật huyệt của y tuyệt không thể tả, vừa chặt vừa nóng, bao lấy toàn bộ tính khí của hắn, theo mỗi một lần sáp nhập, nội vách mềm mại tự nhiên lại mấp máy, dán chặt vào,làm hắn ngứa ngáy không chịu nổi, không cần kịch liệt vận động trừu sáp,mà có thể cảm nhận được loại khoái cảm như vậy,đời này hắn thực sự chưa từng thấy qua.

 

Lạc Thần Hi hô hấp thật sâu, bình ổn  dục vọng của chính mình, không dám dùng động tác quá lớn, chỉ có thể nhẹ nhàng ra vào, sợ làm y đau có thể sẽ bị đánh tơi bời, khiến cho tên đứng đầu bảng ngưu lang như hắn phải đi quét rác ( mất hết danh dự). Bất quá, điều làm hắn cảm thấy tự tin và thỏa mãn nhất chính là, Ninh Duy Văn dường như cũng đang đắm chìm vào trong làn khoái cảm.

 

Y cấp tốc thở hào hển, lông mi thật dài không ngừng run run,hai gò má ngày xưa thanh dã,hiện tại đã trải rộng hai vệt đỏ ửng, yếu ớt tựa như một trang giấy trắng vừa bị vấy bẩn, ngẫu nhiên khẽ nâng lên đôi con ngươi đầy thu hút, khóe mắt hiện lên ba quang liễm diễm, giống như không chịu nổi sự kích thích khi hai thân thể triền miên mập hợp.

 

Loại thần thái thẳng thắn mà mê người này, còn hơn muôn ngôn vạn ngữ, làm cho thần kinh Lạc Thần Hi càng thêm phấn khởi.

 

Hắn cúi người hướng về phía trước, nút lên đầu nhũ của y, hạ thân bắt đầu nhẹ nhàng sáp nhập, rồi lại nhợt nhạt rút ra. Mỗi một lần luật động, đều mang đến khoái cảm mãnh liệt, mật huyệt chật chội dần dần bị nới rộng ra, như mặt nước vừa ẩm vừa nóng, chồng chất nhiệt tình hút chặt hung khí cực đại của hắn.

 

Trước mắt đốm lửa văng khắp nơi, cảm giác sung sướng xô đẩy nhau, đưa người bay lên tận trời.

 

Lạc Thần Hi đong đưa phần eo, theo đuổi  khoái cảm của chính mình,hắn cúi đầu xuống, nhìn thấy phần phân thân thô dài sôi sục của mình đang tiến tiến xuất xuất trong cặp mông trắng nõn của y, mỗi lần trừu sáp, đều mở ra một chút mị thịt hồng nhạt...... Động khẩu ẩn mật giống như bông hoa tiên diễm,vừa nở rộ lại khép kín, chặt chẽ kẹp lấy hắn, hình ảnh này không từ ngữ nào có thể diễn tả được, làm cho người ta mặt đỏ tim đập.

 

Hắn có ý xấu mà đem thắt lưng ấn về phía trước một cái thật mạnh, tựa hồ đã chạm vào cực điểm giới hạn của y, Ninh Duy Văn kêu rên một tiếng,cái mông rắn chắc vô thức bắt đầu vặn vẹo liên tục.

 

“Có phải là thích lắm không? Ta không lừa ngươi mà.”

Lạc Thần Hi khẽ cười nói, tăng lớn lực đạo trừu sáp.

 

“A...... Nhẹ một chút...... Ân......”

Ninh Duy Văn ngẩng cổ, ánh mắt hung ác nhìn trừng trừng tên nam nhân đang muốn làm gì thì làm kia.

 

Chỉ tiếc, loại ánh mắt này căn bản không đủ lực sát thương.

 

Bởi vì giờ phút này toàn thân y đều trần trụi, còn nằm dưới thân của nam nhân, tựa như một con tiểu lang bị vô hiệu hóa móng vuốt, biểu tình này, căn bản không đủ để làm kẻ khác kinh sợ

 

Lạc Thần Hi miễn cưỡng cong lên khóe môi, đột nhiên nâng đùi y lên, giống như đang đóng cọc, mạnh mẽ đem phân thân của mình đưa vào trong thủy huyệt của y, chậm rãi lui ra đến tận cửa động, sau đó lại mạnh tay sáp nhập, rồi bắt đầu màn trừu sáp kịch liệt.

Ninh Duy Văn phát ra một tiếng”A” đầy sợ hãi, thân thể cong lại như cây cung tên, hai tay không tự giác mà hướng ra không trung múa may để tìm chỗ bám trụ, đụng phải bả vai của nam nhân, lập tức ôm chặt lấy không chịu buông.

 

Cuồng phong và sóng lớn nghênh diện đánh tới, thiên toàn địa chuyển, một cây chẳng thể chống vững được nhà, y giống như đang trôi nổi trong đại dương mênh mông, chỉ nắm bắt được một khối gỗ trôi nổi duy nhất, mặc kệ chính khối gỗ này mới là thủ phạm hủy diệt y, nhưng vẫn có thể cứu vớt được y ra khỏi biển nước thênh thang.

 

“Thoải mái không? Có phải rất thích không?”

 

Lạc Thần Hi vừa hỏi vừa tiếp tục  kịch liệt trừu sáp, hoàn toàn bất đồng với sự ôn nhu lúc mới bắt đầu, mỗi lần luật động, đều giống như muốn triệt tiêu toàn bộ lực lượng của y.

“A...... Không cần...... Tránh ra...... Ân...... Quá sâu...... A......”

Ninh Duy Văn nhịn không được phát ra tiếng khóc nức nở giống như rên rỉ.

 

Nhưng sưới sự công kích liên tục của nam nhân, mật huyệt vừa đau lại ngứa, y căn bản không thể kháng cự.

 

Mới nhận biết được ***, lại bị khoái cảm mãnh liệt như thế hủy diệt, làm cho thân thể y căn bản thừa nhận không được, gần như sắp phát điên!

 

Lạc Thần Hi nâng đùi phải của y lên đến đầu vai, cả người áp về phía trước, hai tay chống đỡ đầu sườn, cúi người mút lên cái cổ non mềm của đối phương, cũng không quên liếm quanh lỗ tai của y, Ninh Duy Văn lay động đầu, muốn chạy trốn khỏi sự công kích, nhưng một lần nữa lại bị hắn bắt được.

 

Lỗ tai mẫn cảm, bị hơi thở nam tính nóng cháy phun lên, cảm giác tê dại bắt đầu bám víu lấy y, Ninh Duy Văn cảm thấy toàn thân tựa hồ cũng sắp bị hòa tan, trước mắt từng trận biến thành màu đen, thanh âm phát ra cơ hồ không còn rõ ràng.

 

“A...... Buông ra...... Ngô......”

 

Mật huyệt bị hắn làm cho tê dại không chịu nổi, toàn thân xụi lơ, dục vọng đã sớm cứng rắn như thiết, không ngừng chảy ra chất lỏng trong suốt, nhỏ giọt ồ ạt lên vị trí hai người đang kết hợp, khiến nơi đó bị ướt sũng, một mảnh xuân triều tràn ra, không thể vãn hồi.

 

Hạ thể hai người gắt gao rối rắm cùng một chỗ, kịch liệt trừu sáp vũ động, cái mông của y sớm đã bất giác phối hợp với động tác của nam nhân, mỗi một lần hắn sáp nhập thì y kẹp lại, khi hắn rời khỏi thì y lưu luyến giữ chặt không buông, vong tình nhấm nháp  trong cơ thể nam tính, cơ khát giống như đã tám trăm năm chưa làm qua chuyện yêu đương.

 

Tiếng thở dốc ồ ồ vang vọng cả phòng, bọn họ tựa như hai dã thú động dục, chỉ lo theo đuổi loại khoái cảm mất hồn thực cốt kia.

 

” Nơi đó của ngươi thật sự hảo chặt...... Hảo tuyệt......”

Lạc Thần Hi thở hổn hển, hưởng thụ cảm giác sảng khoái khi hạ thể bị kẹp chặt.

 

“A...... Đáng chết...... Chậm một chút...... Ngươi muốn...... Muốn giết ta sao...... A a......”

 

Động tác kịch liệt,chân của Ninh Duy Văn trượt từ đầu vai của nam nhân xuống dưới, rơi đến bên hông, nhịn không được liền kẹp chặt tấm lưng rộng lớn của hắn,tư thế như vậy, nội vách mẫn cảm càng có thể cảm nhận được chuỗi lần ma sát cực đại trong cơ thể, mỗi một giây,khi nhiệt độ tăng lên thì độ cứng và sự bành trướng cũng tăng theo.

 

Từ nơi hai thân thể giao nhau,hỏa hoa ( tia lửa) bắt đầu keng keng rung động, hại y toàn thân tựa như bị sốt cao đột ngột, không ngừng run rẩy.

 

“Ta cảm thấy...... Chúng ta...... vô cùng hợp nhau...... Thân thể của ngươi...... Là thân thể tuyệt nhất mà ta từng gặp qua......”

 

“A...... Ân......”

 

Ninh Duy Văn phát ra tiếng rên rỉ phấn khởi,đôi tay thon dài ôm sát cổ nam nhân, ngón tay bám vào bả vai đối phương, bộ vị nam tính càng  trở nên cứng rắn hơn, hậu đình cũng không ngừng co rút......

 

Lạc Thần Hi thấy hắn cũng sắp cầm giữ không được, nếu cứ tiếp tục làm,thì chính mình chỉ sợ cũng sẽ buông giáp đầu hàng, không khỏi chậm lại động tác, để cho cả hai được nghỉ ngơi một chút.

Vén mái tóc bị rơi rụng trên trán của đối phương, nhẹ vỗ về lên hai gò má nóng nóng, Lạc Thần Hi đưa môi ra,thật tinh tế, nhẹ nhàng tựa như lông vũ,hôn lên đôi môi run rẩy của Ninh Duy Văn......

 

Tính khí của hắn vẫn còn chôn sâu trong cơ thể của y, nội vách co rút lại, mà hơi run run, cảm giác da thịt thân cận tốt đẹp như thế, có được y, tựa như hắn đã có được  toàn bộ thế giới.

 

Lạc Thần Hi lại bị loại cảm giác này mê hoặc.

 

Hắn rốt cuộc là làm sao vậy?Loại nữ nhân nào mà hắn chưa từng gặp gỡ, dạng khoái cảm gì mà hắn chưa từng trải qua, nhưng vì sao ngày hôm nay, chính là lúc này đây, hắn lại cảm thấy y không giống với người thường?

 

Rốt cuộc y đặc biệt ở chỗ nào chứ?

 

Vốn chỉ muốn đùa với lửa một chút mà thôi, ai ngờ kết quả,kẻ bị dục hỏa đốt người lại chính là mình. Hơn nữa thứ tồn tại giữa hai người bọn họ,có phải chỉ đơn giản là sự hấp dẫn của nhục dục hay không?

 

Nếu cứ suy nghĩ tiếp,thật sự là một hố sâu không đáy,không có kết quả, Lạc Thần Hi quyết định tạm thời vứt bỏ cái gọi là mê hoặc loạn thất bát tao này, trước tiên cứ hưởng thụ thân thể của y cái đã.

 

“Ta nói đúng chứ, có phải đã làm cho ngươi thích đến dục tiên dục tử?”

 

Khuôn mặt tuấn mỹ thật sâu sắc, mị lực vô cùng,thân thể hoàn hảo to lớn lại đang trần truồng, khiến cho thế nhân đều bị hoa mắt khi chứng kiến.

 

Ninh Duy Văn thùy hạ mí mắt, tránh đi tinh mang sâu thẳm trong ánh mắt của hắn.

 

Bên tai y truyền đến từng trận ù ù, tim đập vẫn rất là mãnh liệt, cho nên không thể hảo hảo tự hỏi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

 

Y chỉ biết là toàn bộ thế giới của y, trước kia không hề bị nghiêng ngả như thế này, cho nên bây giờ ngoại trừ mặc kệ tất cả, y cũng không còn phương pháp nào khác để phản kháng.

 

Mặt bị đối phương nhẹ nhàng xoay lại, nhìn thấy đôi mắt thâm toại của nam nhân......

 

Khi khuôn mặt của hắn càng lúc càng gần hơn, Ninh Duy Văn chậm rãi nhắm mắt lại, hé miệng ra, hoàn toàn buông thả để tiếp nhận nụ hôn ôn nhu như nước của đối phương.

 

Chuyện đến bây giờ, y  thật sự đã mất đi lực kháng cự.

 

Vô luận là thân xác, hay là tâm.

 

Hai người đầu lưỡi thật sâu giao triền cùng một chỗ, trao đổi nướt bọt cho nhau, sự ôn nhu thản nhiên bao phủ cả hai, ngực nảy lên rung động vi diệu.

 

“Chúng ta đổi tư thế nhé, rồi lại tiếp tục được không?”

 

Ninh Duy Văn gật  đầu, mặt đỏ hồng lên, cũng không dám nói gì.

 

Lạc Thần Hi mỉm cười, liền rút tính khí ra khỏi cơ thể y, lật y nằm sấp lại, kéo thắt lưng lên thật cao, bại lộ ra cái mông tròn trịa và săn chắc, sau đó, hắn lại thật sâu sáp vào.

 

“A...... tư thế này...... Rất...... thật khó xem......”

Đem mặt úp chặt vào trong cái gối, Ninh Duy Văn phát ra thanh âm buồn khổ e thẹn.

 

Tư thế này giống như tư thế *** của dã thú, còn mình chính là dã thú, thật khiến cho người ta xấu hổ vô cùng.

 

“Nhưng như vậy đối với ngươi thoải mái hơn a.”

 

Lạc Thần Hi vuốt ve tấm lưng bóng loáng của y, xoa nắn cái mông co dãn, chậm rãi đong đưa phần lưng, sau khi dùng sức trừu động, hắn mới nhẹ nhàng nghiền nát  một vòng ở tận chỗ sâu nhất, lại chậm rãi rút ra,cứ như thế vận động liên tục như ban đầu.

——————————————————–

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương