Mê Hoặc Đại Ca Hắc Đạo
-
Chương 17: Con rùa mặt dày
Tô Tô đang nhìn từng câu chuyện tình yêu xúc động lòng người trên báo chí, càng xem càng cảm thấy kính nể người viết, chính cô sau khi xem xong cũng cảm thấy mình chính là Tiểu Tam đi phá hư tình cảm của người ta.
Tại sao có người có thể viết đen thành trắng, viết trắng thành đen, còn giống như tận mắt nhìn thấy, tinh tế tỉ mỉ như vậy, nhân tài!
Đang có chút xúc động, Tiểu Mặc hốt ha hốt hoảng chạy trở lại, còn chưa mở cửa đã kêu la, "Không xong! Không xong!"
Tô Tô có chút bất đắc dĩ, khi nào thì Tiểu Mặc mới có thể trước sau như một, nếu bề ngoài không thành thục như vậy, cô còn chấp nhận được, kì lạ là một người hấp tấp, lại có vẻ ngoài thục nữ.
"Tiểu Mặc, cậu chậm một chút."
"Tớ nói Tô đại tổng giám đốc, cậu không thể bình thường một chút sao? Đều là chuyện của cậu!" Tiểu Mặc còn gấp gáp hơn Tô Tô.
Là chuyện của cô? "Chuyện gì, gấp gáp như vậy."
"Giang Hồng, Giang Hồng đến rồi! Cầm rất nhiều hoa hồng! Đã vào đại sảnh! Đang ở trước đại sảnh hỏi thăm bộ phận của cậu!"
"A." Nếu lúc trước nghe tin tức như vậy, có lẽ sẽ cảm động một chút, nhưng mà, hiện tại, Tô Tô dùng tay sờ ngực, nơi đó, một chút cảm giác khác lạ cũng không có.
"A? Cậu, đây là ý gì, cậu rốt cuộc muốn thế nào? Chao ôi, vội chết tớ!"
"Thân phận của tớ không phải có chuẩn bị hồ sơ sao? Đã sớm có tên ở phòng kế hoạch." Từ lúc trước đã quyết định không để bại lộ thân phận tổng giám đốc Tô thị của mình ra ngoài, là một phiền toái.
"Vậy cậu. . ." Tiểu Mặc có chút do dự, nếu Tô Tô không có ý định công khai, vậy lần này?
"Đi chơi một chút cũng tốt." Tô Tô vẫn như cũ, cầm một chiếc mắt kính có khung đen lên, một xấp giấy trắng thêm cặp hồ sơ, ngực thổi phồng, ok, tiểu trí thức vừa mới ra lò.
Tiểu Mặc cũng muốn đi theo tham gia náo nhiệt, Tô Tô quay đầu lại cười một tiếng, để cho cô đi, còn không xảy ra án mạng sao?" Giúp tớ đến quan sát nhà họ Giang, nhất định sẽ có bát quái."
Tiểu Mặc vốn đang rất không muốn đi, nghe được nửa câu nói sau của Tô Tô, lập tức vui vẻ ra mặt.
Giang Hồng thật vất vả mới hỏi thăm được vị trí của phòng kế hoạch, trong thang máy chỉ có một mình anh, bóng dáng hiện lên trên thuỷ tinh công nghiệp trên tường rõ ràng có chút tiều tụy, vị này ngày xưa dịu dàng như hoàng tử, hôm nay cho dù dẫn đeo kính gọng vàng nhưng cũng không giấu được quầng thâm vừa dày vừa đậm dưới mắt, trong tay nâng hoa hồng đỏ tươi càng làm tăng thêm vẻ ủ rũ, cho dù giờ phút này có lên tinh thần, vẫn có chút chán chường.
Trong lòng thật sự không nắm chắc, hiện tại anh chính là một ngàn một vạn lần hi vọng Tô Tô không nhìn thấy báo chí tạp san tràn đầy trời đất.
Nếu không, bất luận như thế nào cũng không giải thích rõ ràng được, dù sao văn hay tranh đẹp gì đó không phải là giả tạo, cũng không biết là người nào thất đức truyền thông tin khắp tới, nếu để cho anh biết, anh nhất định sẽ không bỏ qua!
Leng keng! Âm thanh thang máy đến truyền vào bên tai, Giang Hồng có chút do dự, nhưng mà nghĩ đến bộ dáng động lòng người của Tô Tô trong tiệc cưới, còn có bữa tiệc đính hôn đã hoàn thành, không được, Giang Hồng nắm chặt quả đấm, Tô Tô là của mình, ai cũng không giành được!
Trong phòng kế hoạch, Tô Tô đang cúi đầu ngồi ở vị trí chủ quản của cô, tiếp nhận ánh mắt khinh bỉ hoặc đồng tình đến từ bốn phương tám hướng, tự nhiên tự nhiên. "d đ L.ê Q,úy Đ.ôn"
Tiếng bàn luận xôn xao rất nhỏ truyền vào bên tai, "Nghe nói cô ta là Tiểu Tam đi phá hư tình cảm của người ta, vậy, còn chưa bị Giang tổng đá."
"Đến nay, nhìn bề ngoài quả thật không nhìn ra, nghe nói, cô ta dựa vào cơ thể mới có thể ngồi vào vị trí bây giờ."
"Đừng nói nữa, tôi cảm thấy cô ấy cũng là một người đáng thương, người phụ nữ nào tại lễ đính hôn của mình xảy ra chuyện như vậy cũng sẽ không chịu được."
Cô không chịu được sao? Cô biểu hiện rất khó chịu sao? Hình như không có! Những người này, rốt cuộc là cho kết luận như thế nào!
Giang Hồng đi vào thì nhìn thấy Tô Tô bình tĩnh như thường, vui mừng trong nháy mắt biểu hiện trên mặt, chẳng lẽ ông trời thật sự nghe được lời cầu nguyện của anh? Thật tốt quá!
Bên kia Quân Lâm đang xem bát quái cũng nhận được tin tức này, có chút bất ngờ da mặt Giang Hồng thật dày, nhưng người phụ nữ của mình, lúc nào thì đến phiên người khác tới lấy lòng, chẳng lẽ anh không là gì? Lấy lòng sao? So lãng mạn?
Anh sẽ để cho người phụ nữ của mình chịu uất ức sao?
Tại sao có người có thể viết đen thành trắng, viết trắng thành đen, còn giống như tận mắt nhìn thấy, tinh tế tỉ mỉ như vậy, nhân tài!
Đang có chút xúc động, Tiểu Mặc hốt ha hốt hoảng chạy trở lại, còn chưa mở cửa đã kêu la, "Không xong! Không xong!"
Tô Tô có chút bất đắc dĩ, khi nào thì Tiểu Mặc mới có thể trước sau như một, nếu bề ngoài không thành thục như vậy, cô còn chấp nhận được, kì lạ là một người hấp tấp, lại có vẻ ngoài thục nữ.
"Tiểu Mặc, cậu chậm một chút."
"Tớ nói Tô đại tổng giám đốc, cậu không thể bình thường một chút sao? Đều là chuyện của cậu!" Tiểu Mặc còn gấp gáp hơn Tô Tô.
Là chuyện của cô? "Chuyện gì, gấp gáp như vậy."
"Giang Hồng, Giang Hồng đến rồi! Cầm rất nhiều hoa hồng! Đã vào đại sảnh! Đang ở trước đại sảnh hỏi thăm bộ phận của cậu!"
"A." Nếu lúc trước nghe tin tức như vậy, có lẽ sẽ cảm động một chút, nhưng mà, hiện tại, Tô Tô dùng tay sờ ngực, nơi đó, một chút cảm giác khác lạ cũng không có.
"A? Cậu, đây là ý gì, cậu rốt cuộc muốn thế nào? Chao ôi, vội chết tớ!"
"Thân phận của tớ không phải có chuẩn bị hồ sơ sao? Đã sớm có tên ở phòng kế hoạch." Từ lúc trước đã quyết định không để bại lộ thân phận tổng giám đốc Tô thị của mình ra ngoài, là một phiền toái.
"Vậy cậu. . ." Tiểu Mặc có chút do dự, nếu Tô Tô không có ý định công khai, vậy lần này?
"Đi chơi một chút cũng tốt." Tô Tô vẫn như cũ, cầm một chiếc mắt kính có khung đen lên, một xấp giấy trắng thêm cặp hồ sơ, ngực thổi phồng, ok, tiểu trí thức vừa mới ra lò.
Tiểu Mặc cũng muốn đi theo tham gia náo nhiệt, Tô Tô quay đầu lại cười một tiếng, để cho cô đi, còn không xảy ra án mạng sao?" Giúp tớ đến quan sát nhà họ Giang, nhất định sẽ có bát quái."
Tiểu Mặc vốn đang rất không muốn đi, nghe được nửa câu nói sau của Tô Tô, lập tức vui vẻ ra mặt.
Giang Hồng thật vất vả mới hỏi thăm được vị trí của phòng kế hoạch, trong thang máy chỉ có một mình anh, bóng dáng hiện lên trên thuỷ tinh công nghiệp trên tường rõ ràng có chút tiều tụy, vị này ngày xưa dịu dàng như hoàng tử, hôm nay cho dù dẫn đeo kính gọng vàng nhưng cũng không giấu được quầng thâm vừa dày vừa đậm dưới mắt, trong tay nâng hoa hồng đỏ tươi càng làm tăng thêm vẻ ủ rũ, cho dù giờ phút này có lên tinh thần, vẫn có chút chán chường.
Trong lòng thật sự không nắm chắc, hiện tại anh chính là một ngàn một vạn lần hi vọng Tô Tô không nhìn thấy báo chí tạp san tràn đầy trời đất.
Nếu không, bất luận như thế nào cũng không giải thích rõ ràng được, dù sao văn hay tranh đẹp gì đó không phải là giả tạo, cũng không biết là người nào thất đức truyền thông tin khắp tới, nếu để cho anh biết, anh nhất định sẽ không bỏ qua!
Leng keng! Âm thanh thang máy đến truyền vào bên tai, Giang Hồng có chút do dự, nhưng mà nghĩ đến bộ dáng động lòng người của Tô Tô trong tiệc cưới, còn có bữa tiệc đính hôn đã hoàn thành, không được, Giang Hồng nắm chặt quả đấm, Tô Tô là của mình, ai cũng không giành được!
Trong phòng kế hoạch, Tô Tô đang cúi đầu ngồi ở vị trí chủ quản của cô, tiếp nhận ánh mắt khinh bỉ hoặc đồng tình đến từ bốn phương tám hướng, tự nhiên tự nhiên. "d đ L.ê Q,úy Đ.ôn"
Tiếng bàn luận xôn xao rất nhỏ truyền vào bên tai, "Nghe nói cô ta là Tiểu Tam đi phá hư tình cảm của người ta, vậy, còn chưa bị Giang tổng đá."
"Đến nay, nhìn bề ngoài quả thật không nhìn ra, nghe nói, cô ta dựa vào cơ thể mới có thể ngồi vào vị trí bây giờ."
"Đừng nói nữa, tôi cảm thấy cô ấy cũng là một người đáng thương, người phụ nữ nào tại lễ đính hôn của mình xảy ra chuyện như vậy cũng sẽ không chịu được."
Cô không chịu được sao? Cô biểu hiện rất khó chịu sao? Hình như không có! Những người này, rốt cuộc là cho kết luận như thế nào!
Giang Hồng đi vào thì nhìn thấy Tô Tô bình tĩnh như thường, vui mừng trong nháy mắt biểu hiện trên mặt, chẳng lẽ ông trời thật sự nghe được lời cầu nguyện của anh? Thật tốt quá!
Bên kia Quân Lâm đang xem bát quái cũng nhận được tin tức này, có chút bất ngờ da mặt Giang Hồng thật dày, nhưng người phụ nữ của mình, lúc nào thì đến phiên người khác tới lấy lòng, chẳng lẽ anh không là gì? Lấy lòng sao? So lãng mạn?
Anh sẽ để cho người phụ nữ của mình chịu uất ức sao?
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook