Mẹ Chồng Ăn Thịt Cả Nàng Dâu
-
Chương 40
Hôm nay, Thúy Thúy đang bận rộn làm việc ở văn phòng, bên ngoài có người tìm cô, thật không ngờ đó là bố Thúy Thúy.
Thúy Thúy đưa bố vào trong văn phòng, mời ông ngồi xuống ghế sô-fa, rót trà cho ông, sau đó Thúy Thúy không nói thêm gì, yên lặng chờ đối phương lên tiếng. Chiêu này cô học được từ Dương Chiến.
Bố Thúy Thúy nhìn thấy cô con gái độc của mình quần áo đẹp đẽ, một mình một văn phòng rộng rãi, nhìn ra biển, cảnh biển tuyệt đẹp, vô cùng ngưỡng mộ. Bố Thúy Thúy thấp thỏm nói: "Thúy Thúy, giờ con đi theo Dương Chiến đúng là đã được hưởng phúc rồi, tiền lương một tháng của con là bao nhiêu?" Thúy Thúy nghĩ một lát, dựa người vào lưng ghế, hỏi: "Một tháng bố muốn bao nhiêu?" Bố Thúy Thúy nhìn khuôn mặt hồng hào đẫy đà của con gái, lớn giọng: "Ít nhất con cũng phải đưa bố 4 nghìn. Dì Trương của con thật biết tiêu tiền..."
Trong những tháng ngày bố Thúy Thúy chung sống với Trương Tú Tú, càng lúc ông càng phát hiện ra thêm nhiều điểm tốt của người vợ mới này. Việc nhà thì khỏi nói rồi, đây đúng là một tuyển thủ toàn năng, việc nhà không cần ông động vào một ngón tay, còn xinh đẹp duyên dáng, hay nũng nịu, khiến trái tim bố Thúy Thúy thổn thức, rất yêu quí bà. Hơn nữa, trên giường, bà cũng là một người có ham muốn mãnh liệt, lại nhiều chiêu mới lạ, khiến bố Thúy Thúy cứ mê mẩn, ông cảm thấy, nửa quãng đời trước của mình đúng là uổng phí, đến lúc gặp Trương Tú Tú, cuộc đời ông mới thực sự có ý nghĩa!
Khi Trương Tú Tú phàn nàn nhà không có đủ tiền tiêu, bố Thúy Thúy cảm thấy rất áy náy, hổ thẹn. Khi Trương Tú Tú lại kêu ca Thúy Thúy đi theo Dương Chiến, được ở ngôi biệt thự gần biển, đi xe sang trọng, ăn sơn hào hải vị, nhưng không chịu về nhà hiếu thuận bố mẹ, bố Thúy Thúy bắt đầu hận đứa con gái bất hiếu, đã quên lời dạy bảo của cổ nhân.
Khi Trương Tú Tú than thở Thúy Thúy kiếm được nhiều tiền lại không muốn báo hiếu cha mẹ, đưa tiền cho cha mẹ, mà lại mặc sức tiêu pha phung phí, trong khi cuộc sống của cha mẹ thì khó khăn nghèo túng, bố Thúy Thúy bèn nói: "Tôi nuôi nó lớn khôn, nó không hiếu thuận tôi, trời đánh chết! Tôi đi tìm nó đòi tiền cấp dưỡng, nó không đưa sẽ đến tòa kiện nó, để nó xấu hổ với thiên hạ, có đi trên đường cũng bị người ta chỉ trỏ sau lưng." Trương Tú Tú cười tít mắt, sung sướng ôm chầm lấy cổ ông, phả hơi thở nhè nhẹ bên tai ông, thế nên bố Thúy Thúy hùng dũng đi tìm Thúy Thúy. Ông nghĩ Thúy Thúy từ nhỏ đã thật thà ngoan ngoãn, hơn nữa yêu cầu này của ông cũng không có gì là quá đáng, là điều đương nhiên, rất hợp tình hợp lý, chắc chắn Thúy Thúy sẽ đồng ý ngay, không có gì phải bàn.
Ông đã quên những lời Thúy Thúy nói đoạn tuyệt quan hệ cái hôm Thúy Thúy đi khỏi nhà từ lâu rồi. Ông chỉ coi đó là lời nói bừa trong lúc tức giận của Thúy Thúy mà thôi, chỉ lát sau sẽ hối hận ngay, chưa bao giờ nghe nói bố con có thể đoạn tuyệt quan hệ, truyền ra ngòai chẳng phải để người ta cười cho thối mũi sao?
Thúy Thúy ngồi trên ghế, nghiêm mặt nói: "Con sẽ suy nghĩ về yêu cầu của bố, bố còn việc gì nữa không? Hôm nay con rất bận, nếu không có việc gì, bố hãy về trước đi". Bố Thúy Thúy vừa nghe, đã cảm thấy rất không vui: "Ta đến thăm con gái ta, ai dảm đuổi ta ra đấy chắc? Hơn nữa, về việc tiền cấp dưỡng, còn còn chưa nói cho rõ..." Thúy Thúy chợt nhớ ra điều gì, bèn lạnh lùng hỏi: "Dì con nói, tiền nhà Đại Lâm bồi thưonừg và cả tiền nợ tất cả là tám vạn rưỡi, thế tiền đâu ạ?" Cổ họng bố Thúy Thúy lập tức cứng lại, số tiền này đã bị Trương Tú Tú dịu dàng lấy đi từ lâu rồi, anh trai bà cần mua nhà, nói là vay, nhưng không viết giấy nợ, số tiền này coi như một đi không trở lại roìo. Lúc này bố Thúy Thúy bắt đầu ậm ừ, không dám nhìn vào mắt Thúy Thúy, một lúc sau mới nói: "Chẳng phải bệnh của con đã khỏi rồi sao? Số tiền đó, Tú Tú đã sử dụng rồi, bây giờ là lúc con cần phải hiếu thuận với bố, lúc đưa tiền cho bố, sao con lại hỏi vặn tiền của bố chứ?" Sắc mặt Thúy Thúy lập tức bợt bạt, con tim tan nát, đôi môi cô run run, không thốt lên lời. Cô đã nghe qua dì nói về dự định của bố đối với số tiền này, hôm nay, thật không ngờ bị người khác lừa lấy mất.
Thúy Thúy không nói gì thêm nữa, có đôi lúc im lặng là thủ đoạn đối phó hữu hiệu nhất. Bố Thúy Thúy thấy cụt hứng, hai cha con chia tay trong tâm trạng buồn bực.
Thúy Thúy đưa bố vào trong văn phòng, mời ông ngồi xuống ghế sô-fa, rót trà cho ông, sau đó Thúy Thúy không nói thêm gì, yên lặng chờ đối phương lên tiếng. Chiêu này cô học được từ Dương Chiến.
Bố Thúy Thúy nhìn thấy cô con gái độc của mình quần áo đẹp đẽ, một mình một văn phòng rộng rãi, nhìn ra biển, cảnh biển tuyệt đẹp, vô cùng ngưỡng mộ. Bố Thúy Thúy thấp thỏm nói: "Thúy Thúy, giờ con đi theo Dương Chiến đúng là đã được hưởng phúc rồi, tiền lương một tháng của con là bao nhiêu?" Thúy Thúy nghĩ một lát, dựa người vào lưng ghế, hỏi: "Một tháng bố muốn bao nhiêu?" Bố Thúy Thúy nhìn khuôn mặt hồng hào đẫy đà của con gái, lớn giọng: "Ít nhất con cũng phải đưa bố 4 nghìn. Dì Trương của con thật biết tiêu tiền..."
Trong những tháng ngày bố Thúy Thúy chung sống với Trương Tú Tú, càng lúc ông càng phát hiện ra thêm nhiều điểm tốt của người vợ mới này. Việc nhà thì khỏi nói rồi, đây đúng là một tuyển thủ toàn năng, việc nhà không cần ông động vào một ngón tay, còn xinh đẹp duyên dáng, hay nũng nịu, khiến trái tim bố Thúy Thúy thổn thức, rất yêu quí bà. Hơn nữa, trên giường, bà cũng là một người có ham muốn mãnh liệt, lại nhiều chiêu mới lạ, khiến bố Thúy Thúy cứ mê mẩn, ông cảm thấy, nửa quãng đời trước của mình đúng là uổng phí, đến lúc gặp Trương Tú Tú, cuộc đời ông mới thực sự có ý nghĩa!
Khi Trương Tú Tú phàn nàn nhà không có đủ tiền tiêu, bố Thúy Thúy cảm thấy rất áy náy, hổ thẹn. Khi Trương Tú Tú lại kêu ca Thúy Thúy đi theo Dương Chiến, được ở ngôi biệt thự gần biển, đi xe sang trọng, ăn sơn hào hải vị, nhưng không chịu về nhà hiếu thuận bố mẹ, bố Thúy Thúy bắt đầu hận đứa con gái bất hiếu, đã quên lời dạy bảo của cổ nhân.
Khi Trương Tú Tú than thở Thúy Thúy kiếm được nhiều tiền lại không muốn báo hiếu cha mẹ, đưa tiền cho cha mẹ, mà lại mặc sức tiêu pha phung phí, trong khi cuộc sống của cha mẹ thì khó khăn nghèo túng, bố Thúy Thúy bèn nói: "Tôi nuôi nó lớn khôn, nó không hiếu thuận tôi, trời đánh chết! Tôi đi tìm nó đòi tiền cấp dưỡng, nó không đưa sẽ đến tòa kiện nó, để nó xấu hổ với thiên hạ, có đi trên đường cũng bị người ta chỉ trỏ sau lưng." Trương Tú Tú cười tít mắt, sung sướng ôm chầm lấy cổ ông, phả hơi thở nhè nhẹ bên tai ông, thế nên bố Thúy Thúy hùng dũng đi tìm Thúy Thúy. Ông nghĩ Thúy Thúy từ nhỏ đã thật thà ngoan ngoãn, hơn nữa yêu cầu này của ông cũng không có gì là quá đáng, là điều đương nhiên, rất hợp tình hợp lý, chắc chắn Thúy Thúy sẽ đồng ý ngay, không có gì phải bàn.
Ông đã quên những lời Thúy Thúy nói đoạn tuyệt quan hệ cái hôm Thúy Thúy đi khỏi nhà từ lâu rồi. Ông chỉ coi đó là lời nói bừa trong lúc tức giận của Thúy Thúy mà thôi, chỉ lát sau sẽ hối hận ngay, chưa bao giờ nghe nói bố con có thể đoạn tuyệt quan hệ, truyền ra ngòai chẳng phải để người ta cười cho thối mũi sao?
Thúy Thúy ngồi trên ghế, nghiêm mặt nói: "Con sẽ suy nghĩ về yêu cầu của bố, bố còn việc gì nữa không? Hôm nay con rất bận, nếu không có việc gì, bố hãy về trước đi". Bố Thúy Thúy vừa nghe, đã cảm thấy rất không vui: "Ta đến thăm con gái ta, ai dảm đuổi ta ra đấy chắc? Hơn nữa, về việc tiền cấp dưỡng, còn còn chưa nói cho rõ..." Thúy Thúy chợt nhớ ra điều gì, bèn lạnh lùng hỏi: "Dì con nói, tiền nhà Đại Lâm bồi thưonừg và cả tiền nợ tất cả là tám vạn rưỡi, thế tiền đâu ạ?" Cổ họng bố Thúy Thúy lập tức cứng lại, số tiền này đã bị Trương Tú Tú dịu dàng lấy đi từ lâu rồi, anh trai bà cần mua nhà, nói là vay, nhưng không viết giấy nợ, số tiền này coi như một đi không trở lại roìo. Lúc này bố Thúy Thúy bắt đầu ậm ừ, không dám nhìn vào mắt Thúy Thúy, một lúc sau mới nói: "Chẳng phải bệnh của con đã khỏi rồi sao? Số tiền đó, Tú Tú đã sử dụng rồi, bây giờ là lúc con cần phải hiếu thuận với bố, lúc đưa tiền cho bố, sao con lại hỏi vặn tiền của bố chứ?" Sắc mặt Thúy Thúy lập tức bợt bạt, con tim tan nát, đôi môi cô run run, không thốt lên lời. Cô đã nghe qua dì nói về dự định của bố đối với số tiền này, hôm nay, thật không ngờ bị người khác lừa lấy mất.
Thúy Thúy không nói gì thêm nữa, có đôi lúc im lặng là thủ đoạn đối phó hữu hiệu nhất. Bố Thúy Thúy thấy cụt hứng, hai cha con chia tay trong tâm trạng buồn bực.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook