Mấy Đứa Biến Thái, Đứng Lại Cho Các Bổn Soái Ca
-
Chương 18: Tớ thích cậu thật đấy
..........................
" Và bây giờ là tiết mục thứ hai của lớp 11b5"
BÙM...BÙM....BANG...BANG
Trên sân khấu bây giờ là thanh ti và vy tú cùng 2 bạn trai khác. Bọn nó có nghe qua nhạc Hàn, bài bọn này đang nhảy là bài gì gì đấy của nhóm SNSD thì phải. Nhìn cái cảnh trên sân khấu mà bọn nó ngán ngẩm
" Ê tụi bây, bọn nó tập uốn xương hả"
" tao nghĩ bọn nó tiến hóa từ rắn bây ơi, uốn đến vẹo xương"
" Sao bọn nó ko bò luôn bọn mày"
bài biểu diễn kết thúc trong tiếng vỗ tay hết sức miễn cưỡng của mọi người. Hai con đi xuống với khuôn mặt dương dương tự đắc. Nhìn mà ghét
" Bọn mày tiến hóa từ rắn hả " Chị Ngọc ko nhịn đc khinh bỉ
" Tiến hóa từ rắn cũng còn hơn tụi mày ko làm đc" vy tú đắc ý
" Bây giờ là phần trình diễn đến từ lớp 11b2"
" Coi bọn chị này, đây mơí là đỉnh cao này" Phương trước khi đi cũng ko quên cợt nhã
Ở sau bờ vai là những sầu lo
Hình như đuổi theo là những nỗi lo
.................................
( ko phải dạng vừa đâu)
Giọng hát cực chất, diễn xuất cực sâu, khuôn mặt bất cần đời cộng với những bước nhảy điêu luyện của bọn nó thật sự rất thu hút ánh nhìn
.....................................
Bài biểu diễn kết thúc trong tiếng vỗ tay ngợp trời của khán giả, 4 con ả căm tức nhìn bọn nó.
Bỗng Khang lôi kéo cả 3 thằng đi đâu đó và một lúc sau thì quay trở lại.
" Thơ, tớ có chuyện muốn nói" khang nói
" chuyện gì...." chưa nói hết câu thì đã bị khang kéo đi
Chả là trường bọn nó có một ngọc núi để học tập, ở đó cảnh rất đẹp, dưới ánh đèn và muôn loài hoa khung cảnh rất lãng mạn và trọng điểm là 2 nhân vật chính của chúng ta đứng là ở chỗ này.
" Tớ có chuyện muốn nói" khang
" Chuyện gì cậu nói đi" Thơ vô tâm hỏi
" Tớ nghiêm túc" Khang nghiêm túc
" rồi cậu nói đi"
" Tớ thích cậu"
Hả" Ngay cả người như nó cũng phải đơ
" Tớ thích cậu, thật đấy" Khang chắc chắn
Nó ngẫm lại tất cả những cảm xúc từ khi gặp cậu. Lần đầu gặp mặt tại nhà sách, con tim rung động. Khi cãi nhau, lòng lại ấm áp. Lúc rảnh rỗi, hình ảnh cậu lại hiện lên trong đầu với nụ cười như gió xuân ấy. Lúc nghe giọng chất vấn đầy giấm của cậu, tim mềm mại. Liệu đây có phải là tình yêu mà người ta hay nói. Một lần gặp mặt, tim ko thể quên liệu có phải thứ tình cảm đc gọi là nhất kiến chung tình.
Cậu thấy nó im lặng thì trong con ngươi gần như là tuyệt vọng.
" Thơ à, có lẽ là tớ nông nổi, cậu ko đồng ý cũng ko sao, nhưng vẫn là bạn đc ko." Khang thất vọng
Thơ sâu thẳm nhìn cậu rồi chợt bật cười
" Ai nói tớ ko đồng ý"
Cuộc đời ko phải là một canh bạc sao, cái gì cũng là đặt cược. thử một lần cũng đâu có sao. Kỳ thật nó cũng nghĩ rằng tình cảm này đến quá nhanh, liệu có bền vững nhưng nó vẫn chọn thử một lần, chỉ mong ko bỏ lỡ duyên thôi
Trong góc tôi, 6 đôi mắt từ từ giãn ra, cuối cùng thì bạn tốt của họ cũng thành đôi. Bọn họ vui thay cho bạn mình. Tiến Minh ko nhịn đc đưa mắt nhìn về phía khuôn mặt đang cười như hoa kia của hằng nhưng rồi lại vôi hướng tầm mắt sang chỗ khác" Sao lại nhìn cô ta chứ"
ủng hộ a
" Và bây giờ là tiết mục thứ hai của lớp 11b5"
BÙM...BÙM....BANG...BANG
Trên sân khấu bây giờ là thanh ti và vy tú cùng 2 bạn trai khác. Bọn nó có nghe qua nhạc Hàn, bài bọn này đang nhảy là bài gì gì đấy của nhóm SNSD thì phải. Nhìn cái cảnh trên sân khấu mà bọn nó ngán ngẩm
" Ê tụi bây, bọn nó tập uốn xương hả"
" tao nghĩ bọn nó tiến hóa từ rắn bây ơi, uốn đến vẹo xương"
" Sao bọn nó ko bò luôn bọn mày"
bài biểu diễn kết thúc trong tiếng vỗ tay hết sức miễn cưỡng của mọi người. Hai con đi xuống với khuôn mặt dương dương tự đắc. Nhìn mà ghét
" Bọn mày tiến hóa từ rắn hả " Chị Ngọc ko nhịn đc khinh bỉ
" Tiến hóa từ rắn cũng còn hơn tụi mày ko làm đc" vy tú đắc ý
" Bây giờ là phần trình diễn đến từ lớp 11b2"
" Coi bọn chị này, đây mơí là đỉnh cao này" Phương trước khi đi cũng ko quên cợt nhã
Ở sau bờ vai là những sầu lo
Hình như đuổi theo là những nỗi lo
.................................
( ko phải dạng vừa đâu)
Giọng hát cực chất, diễn xuất cực sâu, khuôn mặt bất cần đời cộng với những bước nhảy điêu luyện của bọn nó thật sự rất thu hút ánh nhìn
.....................................
Bài biểu diễn kết thúc trong tiếng vỗ tay ngợp trời của khán giả, 4 con ả căm tức nhìn bọn nó.
Bỗng Khang lôi kéo cả 3 thằng đi đâu đó và một lúc sau thì quay trở lại.
" Thơ, tớ có chuyện muốn nói" khang nói
" chuyện gì...." chưa nói hết câu thì đã bị khang kéo đi
Chả là trường bọn nó có một ngọc núi để học tập, ở đó cảnh rất đẹp, dưới ánh đèn và muôn loài hoa khung cảnh rất lãng mạn và trọng điểm là 2 nhân vật chính của chúng ta đứng là ở chỗ này.
" Tớ có chuyện muốn nói" khang
" Chuyện gì cậu nói đi" Thơ vô tâm hỏi
" Tớ nghiêm túc" Khang nghiêm túc
" rồi cậu nói đi"
" Tớ thích cậu"
Hả" Ngay cả người như nó cũng phải đơ
" Tớ thích cậu, thật đấy" Khang chắc chắn
Nó ngẫm lại tất cả những cảm xúc từ khi gặp cậu. Lần đầu gặp mặt tại nhà sách, con tim rung động. Khi cãi nhau, lòng lại ấm áp. Lúc rảnh rỗi, hình ảnh cậu lại hiện lên trong đầu với nụ cười như gió xuân ấy. Lúc nghe giọng chất vấn đầy giấm của cậu, tim mềm mại. Liệu đây có phải là tình yêu mà người ta hay nói. Một lần gặp mặt, tim ko thể quên liệu có phải thứ tình cảm đc gọi là nhất kiến chung tình.
Cậu thấy nó im lặng thì trong con ngươi gần như là tuyệt vọng.
" Thơ à, có lẽ là tớ nông nổi, cậu ko đồng ý cũng ko sao, nhưng vẫn là bạn đc ko." Khang thất vọng
Thơ sâu thẳm nhìn cậu rồi chợt bật cười
" Ai nói tớ ko đồng ý"
Cuộc đời ko phải là một canh bạc sao, cái gì cũng là đặt cược. thử một lần cũng đâu có sao. Kỳ thật nó cũng nghĩ rằng tình cảm này đến quá nhanh, liệu có bền vững nhưng nó vẫn chọn thử một lần, chỉ mong ko bỏ lỡ duyên thôi
Trong góc tôi, 6 đôi mắt từ từ giãn ra, cuối cùng thì bạn tốt của họ cũng thành đôi. Bọn họ vui thay cho bạn mình. Tiến Minh ko nhịn đc đưa mắt nhìn về phía khuôn mặt đang cười như hoa kia của hằng nhưng rồi lại vôi hướng tầm mắt sang chỗ khác" Sao lại nhìn cô ta chứ"
ủng hộ a
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook