Edit: Cá Muối

___________

Nghe Nhị hoàng tử nói, thanh niên áo tím lập tức hừ lạnh một tiếng: “Ai biết lần này hắn gặp vận cứt chó gì, ở bên trong hậu cung cũng có người giúp hắn?”

Lúc này, một tên thị vệ tiến vào.

“Khởi bẩm Nhị hoàng tử, Đường các lão đang chọn nhà chồng cho tiểu thư Đường Thanh Trúc, chuẩn bị trước cuối tháng sẽ gả nàng ra ngoài.”

Vừa nghe, Nhị hoàng tử chỉ là khẽ nhíu mày.

“Sao lại thế này?”

Đối với Đường Thanh Trúc, hắn ta đương nhiên là thưởng thức, lúc trước nàng ta cũng đưa ra cho hắn ta không ít ý kiến, thậm chí còn giúp hắn ta rất nhiều, cho nên nữ tử này, hắn ta vốn định đến lúc đó sẽ nạp làm trắc phi.

“Dường như là vì Đường Thanh Trúc châm ngòi tình cảm của Thái Tử và Thái Tử Phi, bị Thái Tử nghe được……”

“Ta đã biết.” Sau khi Nhị hoàng tử nghe xong, nhàn nhạt gật đầu.

Lúc này, thanh niên áo tím không khỏi tiến lên quan tâm: “Nhị hoàng huynh, ngươi sẽ không cứ như vậy nhìn Thanh Trúc bị gả ra ngoài chứ?”

Nhị hoàng tử liếc nhìn hắn một cái, gật đầu, “Đã là Thái Tử tự mình lên tiếng, nàng không gả cũng phải gả, nếu chúng ta tùy tiện nhúng tay, sợ rằng sẽ bại lộ, khiến cho Thái Tử đề phòng. Ngũ đệ, chuyện này ngươi chớ nên xen vào.”

Vừa nghe lời này, Ngũ hoàng tử lập tức đứng lên, “Không được! Ta không thể trơ mắt nhìn Thanh Trúc bị đẩy vào hố lửa! Nhị hoàng huynh, nếu ngươi không chịu lên tiếng, ta đây sẽ tự mình nghĩ cách!”

Mệt cho hắn vì muốn thành toàn cho nhị hoàng huynh và Thanh Trúc mà vẫn luôn đè nén tình cảm trong lòng mình.

Không nghĩ tới nhị hoàng huynh cư nhiên mặc kệ sự sống chết của nàng!

……

Nhìn bộ dáng tức giận của Ngũ hoàng tử, suy nghĩ của Nhị hoàng tử nhanh chóng xoay chuyển, bất đắc dĩ thở dài, “Ngươi ngồi xuống trước đi! Nếu ngươi muốn bảo vệ nàng, cũng không phải không thể.”

“Nhị hoàng huynh, ngươi có biện pháp gì không?” Ánh mắt Ngũ hoàng tử sáng ngời.

“Thái Tử đã lên tiếng, Đường các lão tuyệt đối sẽ không dám tiếp tục giữ Thanh Trúc lại, mà ngươi và ta cũng không có lập trường đi giúp nàng.”

“Bây giờ, chỉ có một cách là kêu Thanh Trúc tự tiến chẩm tịch, đi vào trong phủ của ngươi, nhưng chuyện này nhất định sẽ gây ảnh hưởng không tốt cho ngươi.” Vẻ mặt Nhị hoàng tử biểu thị chỉ có biện pháp này.

Ngũ hoàng tử nghe xong, sửng sốt một chút, sau đó buột miệng thốt ra: “Vì sao lại đến phủ ta, rõ ràng nàng thích ngươi.”

Thần sắc Nhị hoàng tử không thay đổi, “Nhưng không phải Ngũ đệ thích nàng sao? Ta chỉ thưởng thức sự thông tuệ của Thanh Trúc mà thôi.”

Lời này vừa nói ra, Ngũ hoàng tử không khỏi cảm động.

“Nhị hoàng huynh, ngươi thật sự quá tốt! với ta!” Ngũ hoàng tử cảm động nói.

Trăm triệu lần không nghĩ tới, nhị hoàng huynh lại có thể nhìn ra hắn thích Thanh Trúc, vì thành toàn hắn, còn nói chính mình không thích Thanh Trúc!

Về sau, hắn nhất định sẽ càng thêm tận tâm tận lực phụ trợ nhị hoàng huynh.

Nhưng Ngũ hoàng tử lại không nghĩ tới, cứ như vậy, thanh danh của hắn sẽ biến thành cái dạng gì.

Đến lúc đó, tất cả mọi người sẽ hoài nghi hắn cùng Đường Thanh Trúc có tư tình.

Hắn còn chưa cưới chính phi đã xảy ra loại chuyện này, hắn lại muốn cưới một vị thê tử có nhà ngoại quyền cao chức trọng, sẽ trở nên khó khăn.

Không có nhà ngoại hữu lực nâng đỡ, khoảng cách của hắn với cái vị trí kia, đương nhiên sẽ xa hơn.

……

Nhưng mà Nhị hoàng tử ngàn tính vạn tính, lại tính sai tâm của nữ nhân!

Ban đêm.

Sau khi Đường Thanh Trúc nhận được tin tức của Nhị hoàng tử, ngay từ đầu cũng muốn làm theo.

Nhưng suy nghĩ lại, nếu như theo Ngũ hoàng tử, vậy về sau nàng ta làm sao trở thành Hoàng Hậu?

Nhưng nếu như có thể vào phủ Nhị hoàng tử, cho dù tạm thời chỉ có thể làm thϊế͙p͙, vậy chờ đến khi Nhị hoàng tử đăng cơ, bằng thủ đoạn của nàng ta, ít nhất cũng sẽ trở thành một phi tử!

Huống chi một năm sau Thái Tử sẽ nổi điên, đến lúc đó sẽ đến phiên Nhị hoàng tử thượng vị, nàng ta chỉ cần ẩn nhẫn một năm là có thể chờ đến ngày hưởng không hết vinh hoa phú quý!

Lựa chọn như thế nào, không cần phải nghĩ nữa!

______________________

Hnay t hơi bận tí, up trước 1c, chút lại up thêm 1c nữa nhé! >

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương