Mau Xuyên Dưỡng Thành: Vai Ác Lão Công, Cầu Buông Tha!
Chương 40: Đại lão hệ hắc ám (37)

Edit: Cá Muối

______________

“Ăn như vậy thật tuyệt!” Đường Oản lại uống một hớp bia lớn.

Đường Nhất Đồng thấy thế, nhắc nhở: “Đừng uống quá nhiều.”

“Bao nhiêu đây có là gì? Nhớ năm đó… Tôi… nấc… Một hơi uống tám chai vẫn chưa say đâu!” Đường Oản hào khí tận trời nói.

Lúc này Đường Nhất Đồng còn chưa phát hiện có gì không thích hợp, bởi vì lấy tính tình vốn dĩ phản nghịch của Đường Oản, trộm uống bia cũng không phải chuyện hiếm lạ gì.

Chẳng qua hắn nhanh chóng phát hiện có điểm không thích hợp.

Bởi vì lúc này, Đường Oản đột nhiên nhìn chằm chằm hắn, sau đó chu chu môi nhìn đồ nướng BBQ trước mặt: “Đồng Đồng, cậu đút tôi!”

Nghe được lời này, thân thể Đường Nhất Đồng run lên, sau đó bình tĩnh nhìn cô.

Chỉ thấy lúc này khuôn mặt Đường Oản đỏ bừng, cánh môi sưng đỏ, ánh mắt lại có chút mơ màng.

Thấy thế, Đường Nhất Đồng lập tức phản ứng lại: “Cậu say?”

“Tôi không có say! Cậu rốt cuộc có đút tôi ăn không? Cậu có phải là lão công tốt của tôi hay không?” Vẻ mặt Đường Oản ủy khuất, liên tục chất vấn.

Tiểu Khả Ái nghe xong lời cô nói, vội vàng nhắc nhở: “Ký chủ! Tỉnh tỉnh! Ngươi nói như vậy hắn sẽ nghi ngờ?”

Nhưng mà đầu óc Đường Oản sớm đã ngốc, căn bản kêu không tỉnh.

Nếu sớm biết ký chủ uống rượu say liền có tật xấu, vừa rồi cho dù thế nào nó cũng phải ngăn cản cô.

Thật ra Đường Nhất Đồng không có nghi ngờ gì, chỉ là nhìn bộ dáng của Đường Oản, vẻ mặt ngày càng lộ rõ.

Đứng dậy ngồi ở bên người Đường Oản, ánh mắt hắn nóng rực nhìn chằm chằm cô: “Vừa rồi cậu nói cái gì?”

“Cái gì… nấc! Nói cái gì?” Đường Oản lại nấc một cái.

Thấy thế, Đường Nhất Đồng đơn giản không hỏi nữa, mà là cầm lấy một cây xiên nướng đặt bên miệng Đường Oản, nhẹ giọng dỗ dành: “Kêu lão công, tôi sẽ đút cậu ăn.”

Đường Oản nghe xong dừng một chút, sau đó nhìn thẳng vào hắn, làm nũng: “Lão công… Cho em đi!”

Thật ngoan!

Thật đáng yêu!

Đường Nhất Đồng nghe xong, cả người rốt cuộc không khống chế được lộ ra một nụ cười thật tươi.

Cho cậu! Cái gì cũng cho cậu! Muốn trái tim tôi, tôi cũng móc ra cho cậu!

Sau đó đem đồ nướng BBQ đưa tới bên miệng cho Đường Oản cắn một ngụm.

Chờ tới lúc Đường Oản còn muốn ăn nữa, Đường Nhất Đồng kìm nén trái tim đang đập loạn, chỉ chỉ môi chính mình: “Hôn tôi, tôi liền cho cậu.”

Vì thế, Đường Oản lập tức nhào tới chỗ hắn, gặm loạn lên môi hắn một hồi.

……

Đây là một cái hôn tràn ngập vị nướng BBQ và vị bia, tục khí lại trực tiếp.

Nhưng mà đối với Đường Nhất Đồng mà nói, lại tuyệt vời đến khó tả.

“Đinh! Độ hảo cảm của Đường Nhất Đồng +3, độ hảo cảm hiện tại là 99!” Lúc này hệ thống thông báo.

Chẳng qua Đường Oản căn bản không nghe thấy.

Lúc này, cô đã bị Đường Nhất Đồng gắt gao ôm ở trong ngực mà hôn sâu, mãi đến khi cô ngủ say mới buông ra.

Thấy Đường Oản ngủ rồi, Đường Nhất Đồng lại không có lập tức buông cô ra, mà ôm lấy cô hôn một đường từ trán đến xương quai xanh, sau đó mới miễn cưỡng bế cô về phòng ngủ.

Sau khi vào phòng ngủ, Đường Nhất Đồng cũng không có rời đi, mà xốc chăn lên, ôm Đường Oản nằm xuống.

Chờ đến khi trời sắp sáng hắn mới rời đi.

……

Hôm sau.

Đường Oản vừa tỉnh dậy đã bị Tiểu Khả Ái điên cuồng oanh tạc một hồi: “Ký chủ! Về sau cấm ngươi uống rượu! Ngươi có biết ngươi uống say liền giống như đứa ngốc hay không? Ngươi có biết…. ”

“Từ từ? Ngươi nói cái gì? Ta uống say? Nói giỡn sao? Ta chính là một hơi uống tám chai vẫn không hề say!” Đường Oản lập tức nói.

Tuy rằng có chút khoa trương, nhưng cô tuyệt đối không phải loại người chỉ uống nửa chai bia đã say chứ?

Thấy cô ngoan cố cãi lại, Tiểu Khả Ái thở phì phì vứt ra chứng cứ tối hôm qua: “Tự ngươi mình xem đi! Chúc mừng ngươi, nụ hôn đầu tiên mất rồi!”

“Nani (cái gì)?” Đường Oản giật mình từ trêи giường ngồi dậy.

Sau đó lập tức thấy được hình ảnh tối hôm qua chính mình giống như đứa ngốc bị Đường Nhất Đồng lừa gạt, chủ động nhào lên hôn hắn.

Tiểu Khả Ái vừa muốn tiếp tục giáo huấn, lại nghe thấy Đường Oản trưng ra vẻ mặt bát quái nói: “Không hổ là Đồng Đồng! Làm rất tốt!”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương