Mẫu Đơn Chi Luyến
-
Chương 2: Tái ngộ
“Cậu ấy về rồi sao? Dì Ni?""
Thủy Mẫn Đan nhẹ nhàng mở miệng, dì Ni cũng không sợ hãi nhẹ nhàng đáp lại
“Vâng, tiểu thư! Khoảng 10 phút nữa sẽ tới sân đỗ của Hà gia”
Nghe vậy, tim Thủy Mẫn Đan không khỏi đập nhanh hơn một chút, khuôn mặt ửng đỏ tăng thêm vẻ kiều diễm cho dung nhan
Ở bên ngoài Tử Đằng Hầm, Thủy Minh Hạo lặng lẽ thở dài. Con gái mới nhỏ như vậy mà đã bị người bắt mất trái tim rồi. Cũng phải công nhận là con rể của hắn cũng vô cùng soái, hắn cũng phải ghen tị a....
Ai bảo hắn là con trai của Hà Cao Thiên và Trữ An Hinh chứ....
Hà Cao Thiên - chủ tịch tập đoàn Đế Vương cũng là bạn học hồi cấp 2 của hắn. Còn nhớ hồi đó 2 người chơi rất thân, thân tới nỗi bị lũ bạn trêu chọc là gay
Dung mạo của hắn cũng không phải là của người phàm, hồi cấp 2, họ được xưng là Hà đại mỹ nam và Thủy đại mỹ nam
Haiz.....
Thoáng cái cả 2 người đã lớn khôn. Hà Cao Thiên lấy được Trữ An Hinh -Tam tiểu thư của Trữ gia, một gia tộc nghèo nhưng ai cũng dung mạo mỹ lệ
Tính ra, Trữ gia cũng không nghèo chỉ là đã xảy ra biến cố gì đó khiến họ trở về sống với hoàn cảnh khó khăn thôi
Cũng không một ai biết về Trữ gia trước đây như thế nào
“Xoạt”
Màn hoa dày đặc ở cửa đường hầm được vén ra làm lộ gương mặt lạnh lùng tuấn tú của Hà Tử Khung
Tim của Thủy Mẫn Đan thoáng chốc nhảy lên cổ họng
Tâm của Hà Tử Khung bỗng nhiên treo ngược lên
Cô/ Hắn thực sự không biết phải mở lời như thế nào
Cuối cùng vẫn là Thủy Mẫn Đan phát hiện ra tình hình quái dị trước mắt ôn nhu cười
“ Sau 1 năm du học, cậu càng ngày càng đẹp trai đó”
Nghe Thủy Mẫn Đan nói vậy, mặt của Hà Tử Khung hơi đỏ đỏ ngượng ngùng đi tới chiếc bàn pha lê tím, ngồi đối diện với Thủy Mẫn Đan nhẹ nhàng cười
“Cậu cũng vậy”
Nụ cười của hắn như ánh nắng đầu xuân làm lo lắng và hờn giận trong lòng Thủy Mẫn Đan chậm rãi tan chảy, cuối cùng, cô thở dài nói
“Lần này cậu về được bao lâu? Chuyến đi tiếp theo bắt đầu từ khi nào? Lúc nào thì cậu về?""
“Tớ chỉ về để lấy bản thảo của cậu gửi đi Pháp, Mỹ, Đức và Anh để lập chi nhánh cho thương hiệu. Còn gửi bản sao của các thiết kế đó tới Malaisia, Ấn Độ, Hàn Quốc, Nhật Bản và cả Thái Lan nữa”
“Cậu lập chi nhánh ở Thái Lan rồi sao?""
“Đương nhiên rồi, chi nhánh ở Thái Lan là một trong những chi nhánh có thu nhập bình quân cao nhất năm đấy”
“Vậy thì bao giờ cậu tiếp tục đi?”
“Tớ sẽ chờ cậu hoàn thành bản thảo rồi đi tới Mỹ để mua mặt bằng xây dựng, lần này vốn đầu tư khá lớn nên tớ sẽ tự mình đi”
Nghe Hà Tử Khung nói vậy, đôi mắt xinh đẹp của Thủy Mẫn Đan bỗng nhiên lụi xơ, chán nản
“Cậu phải chú ý giữ gìn sức khỏe, dù sao cậu cũng mới chỉ có 5 tuổi thôi”
Hà Tử Khung đột nhiên pha một bình trà vàng Phổ Nhĩ Vân Nam* chặn lời nói của cô
*Từ xa xưa, những người Trung Hoa đã rất yêu thích món trà. Họ thưởng thức trà theo đủ mọi phong cách và thể loại khác nhau. Một trong những loài trà hút khách nhất tại Trung Quốc là trà vàng Phổ Nhĩ Vân Nam.
Loại trà này thường được đóng gói dưới dạng thanh hay viên tròn và sẽ tan đều ra khi được hòa vào nước nóng.
""Cậu nói gì vậy? Tớ muốn tự mình lập nghiệp, chứng minh với chú Thủy rằng tớ có đủ tư cách để lấy cậu, để cho cậu sống trong gấm nhung vàng bạc”
Mặt Thủy Mẫn Đan không tự chủ được đỏ lên, chuyện đó vẫn là trong tương lai hẵng nói đi
Thủy Mẫn Đan tận dụng thời cơ uống trà trộm ngắm hôn phu của mình
Mày kiếm, mắt sáng
Mũi thẳng nhỏ nhắn
Lông mi dài
Môi mỏng hồng nhuận khuyến rũ
Cằm nhọn, tai cong, da trắng
Mái tóc ngắn được gọn gàng chải làm nên một gương mặt tuấn mỹ vô song
Chỉ mới lúc 5 tuổi mà đã đẹp hút hồn như vậy, lớn lên chắc sẽ trở thành họa thủy mất
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Hà Bao Bao: Nàng mới là họa thủy! Họa thủy! Họa Thủy!
Tác giả: Cả 2 tiểu tổ tông các người đều họa thủy hết! Được chưa?
Hà Bao Bao: Tác giả! Ngươi đã hứa với ta là sẽ đem Mẫn Đan cho ta, sao ngươi lại để nàng nghĩ xấu về ta như vậy?
Tác giả: Ta là người vô hình
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
“Ê! Cậu sao vậy? Tớ thật sự quyến rũ tới mức đó sao?”
“C....ó”
Thủy Mẫn Đan ú ớ trả lời, đến lúc nhận ra thì mới vội vàng bụm miệng
“Cậu nói gì vậy?""
“Tớ nói "không có"”
“Thật sao?""
“Thật!”
Thủy Mẫn Đan mặt dày trả lời
.....................
......................
......................
Hoa tuyết rơi.......
Tháng 11, tuyết rơi rồi.....
Hôm nay là sinh nhật 6 tuổi của Thủy Mẫn Đan, liệu Hà Tử Khung có về kịp không?
~~** CHÀO THÂN ÁI**~~
Thủy Mẫn Đan nhẹ nhàng mở miệng, dì Ni cũng không sợ hãi nhẹ nhàng đáp lại
“Vâng, tiểu thư! Khoảng 10 phút nữa sẽ tới sân đỗ của Hà gia”
Nghe vậy, tim Thủy Mẫn Đan không khỏi đập nhanh hơn một chút, khuôn mặt ửng đỏ tăng thêm vẻ kiều diễm cho dung nhan
Ở bên ngoài Tử Đằng Hầm, Thủy Minh Hạo lặng lẽ thở dài. Con gái mới nhỏ như vậy mà đã bị người bắt mất trái tim rồi. Cũng phải công nhận là con rể của hắn cũng vô cùng soái, hắn cũng phải ghen tị a....
Ai bảo hắn là con trai của Hà Cao Thiên và Trữ An Hinh chứ....
Hà Cao Thiên - chủ tịch tập đoàn Đế Vương cũng là bạn học hồi cấp 2 của hắn. Còn nhớ hồi đó 2 người chơi rất thân, thân tới nỗi bị lũ bạn trêu chọc là gay
Dung mạo của hắn cũng không phải là của người phàm, hồi cấp 2, họ được xưng là Hà đại mỹ nam và Thủy đại mỹ nam
Haiz.....
Thoáng cái cả 2 người đã lớn khôn. Hà Cao Thiên lấy được Trữ An Hinh -Tam tiểu thư của Trữ gia, một gia tộc nghèo nhưng ai cũng dung mạo mỹ lệ
Tính ra, Trữ gia cũng không nghèo chỉ là đã xảy ra biến cố gì đó khiến họ trở về sống với hoàn cảnh khó khăn thôi
Cũng không một ai biết về Trữ gia trước đây như thế nào
“Xoạt”
Màn hoa dày đặc ở cửa đường hầm được vén ra làm lộ gương mặt lạnh lùng tuấn tú của Hà Tử Khung
Tim của Thủy Mẫn Đan thoáng chốc nhảy lên cổ họng
Tâm của Hà Tử Khung bỗng nhiên treo ngược lên
Cô/ Hắn thực sự không biết phải mở lời như thế nào
Cuối cùng vẫn là Thủy Mẫn Đan phát hiện ra tình hình quái dị trước mắt ôn nhu cười
“ Sau 1 năm du học, cậu càng ngày càng đẹp trai đó”
Nghe Thủy Mẫn Đan nói vậy, mặt của Hà Tử Khung hơi đỏ đỏ ngượng ngùng đi tới chiếc bàn pha lê tím, ngồi đối diện với Thủy Mẫn Đan nhẹ nhàng cười
“Cậu cũng vậy”
Nụ cười của hắn như ánh nắng đầu xuân làm lo lắng và hờn giận trong lòng Thủy Mẫn Đan chậm rãi tan chảy, cuối cùng, cô thở dài nói
“Lần này cậu về được bao lâu? Chuyến đi tiếp theo bắt đầu từ khi nào? Lúc nào thì cậu về?""
“Tớ chỉ về để lấy bản thảo của cậu gửi đi Pháp, Mỹ, Đức và Anh để lập chi nhánh cho thương hiệu. Còn gửi bản sao của các thiết kế đó tới Malaisia, Ấn Độ, Hàn Quốc, Nhật Bản và cả Thái Lan nữa”
“Cậu lập chi nhánh ở Thái Lan rồi sao?""
“Đương nhiên rồi, chi nhánh ở Thái Lan là một trong những chi nhánh có thu nhập bình quân cao nhất năm đấy”
“Vậy thì bao giờ cậu tiếp tục đi?”
“Tớ sẽ chờ cậu hoàn thành bản thảo rồi đi tới Mỹ để mua mặt bằng xây dựng, lần này vốn đầu tư khá lớn nên tớ sẽ tự mình đi”
Nghe Hà Tử Khung nói vậy, đôi mắt xinh đẹp của Thủy Mẫn Đan bỗng nhiên lụi xơ, chán nản
“Cậu phải chú ý giữ gìn sức khỏe, dù sao cậu cũng mới chỉ có 5 tuổi thôi”
Hà Tử Khung đột nhiên pha một bình trà vàng Phổ Nhĩ Vân Nam* chặn lời nói của cô
*Từ xa xưa, những người Trung Hoa đã rất yêu thích món trà. Họ thưởng thức trà theo đủ mọi phong cách và thể loại khác nhau. Một trong những loài trà hút khách nhất tại Trung Quốc là trà vàng Phổ Nhĩ Vân Nam.
Loại trà này thường được đóng gói dưới dạng thanh hay viên tròn và sẽ tan đều ra khi được hòa vào nước nóng.
""Cậu nói gì vậy? Tớ muốn tự mình lập nghiệp, chứng minh với chú Thủy rằng tớ có đủ tư cách để lấy cậu, để cho cậu sống trong gấm nhung vàng bạc”
Mặt Thủy Mẫn Đan không tự chủ được đỏ lên, chuyện đó vẫn là trong tương lai hẵng nói đi
Thủy Mẫn Đan tận dụng thời cơ uống trà trộm ngắm hôn phu của mình
Mày kiếm, mắt sáng
Mũi thẳng nhỏ nhắn
Lông mi dài
Môi mỏng hồng nhuận khuyến rũ
Cằm nhọn, tai cong, da trắng
Mái tóc ngắn được gọn gàng chải làm nên một gương mặt tuấn mỹ vô song
Chỉ mới lúc 5 tuổi mà đã đẹp hút hồn như vậy, lớn lên chắc sẽ trở thành họa thủy mất
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Hà Bao Bao: Nàng mới là họa thủy! Họa thủy! Họa Thủy!
Tác giả: Cả 2 tiểu tổ tông các người đều họa thủy hết! Được chưa?
Hà Bao Bao: Tác giả! Ngươi đã hứa với ta là sẽ đem Mẫn Đan cho ta, sao ngươi lại để nàng nghĩ xấu về ta như vậy?
Tác giả: Ta là người vô hình
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
“Ê! Cậu sao vậy? Tớ thật sự quyến rũ tới mức đó sao?”
“C....ó”
Thủy Mẫn Đan ú ớ trả lời, đến lúc nhận ra thì mới vội vàng bụm miệng
“Cậu nói gì vậy?""
“Tớ nói "không có"”
“Thật sao?""
“Thật!”
Thủy Mẫn Đan mặt dày trả lời
.....................
......................
......................
Hoa tuyết rơi.......
Tháng 11, tuyết rơi rồi.....
Hôm nay là sinh nhật 6 tuổi của Thủy Mẫn Đan, liệu Hà Tử Khung có về kịp không?
~~** CHÀO THÂN ÁI**~~
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook