Vân Khởi nhìn xem mọi người dè dặt nâng hộp cơm bộ dáng không nỡ ăn, nhịn không được nhếch khóe miệng lên.

"Hội trưởng, " Dung Ly tự mình đưa cho Vân Khởi một hộp đựng thức ăn.

"Cám ơn, " Vân Khởi tiếp nhận, mở ra, mùi thơm xông vào mũi

"Đầu bếp này tay nghề thật không sai."

Dung Ly trong tay nhân viên phục vụ cũng nhận một hộp cơm cho mình, nhìn xem Vân Khởi bộ dáng muốn nói lại thôi

"Hội trưởng, chúng ta làm như vậy, chẳng phải là?"

Dung Ly còn chưa dứt lời, nhưng Vân Khởi biết rõ ý lời nói của hắn, thở dài 

"Nếu bọn họ đã hoài nghi, như vậy ta dù che lấp thế nào cũng là vô dụng"

"Bất quá…" Vân Khởi hai mắt đột nhiên lộ ra tinh quang 

"Bọn họ không có ý đồ với ta thì thôi, nếu như dám có ý đồ với ta, hừ, Vân Khởi ta cũng không phải là người mà bọn họ có thể tùy ý trêu chọc."

Nhìn Vân Khởi đột nhiên bộc phát khí thế, Dung Ly nhịn không được cười một tiếng

"Ân."

Vì bảo vệ căn cứ, không chỉ dị năng giả bỏ ra sức lực, một chút nhân viên công hội bình thường cũng đều lấy ra khí lực, hết sức làm việc được tốt nhất.

Vân Khởi lần này rất hào phóng chẳng những cấp những dị năng giả làm tốt, ngay cả bình thường nhân viên làm việc cũng đều có thể được ăn cơm cùng thịt.

"Hội trưởng chúng ta thực sự quá tốt, trước nay ta cảm thấy được ta đời này cũng khó có khả năng ăn bữa cơm có nhiều thịt này nữa, thật không nghĩ tới còn có thể có một ngày được ăn thịt như hôm nay" một nữ nhân viên phục vụ của công hội, cảm động nhìn hộp cơm ở trong tay.

"Đúng vậy, hội trưởng của chúng ta mặc dù là nữ nhân, nhưng so với những nam nhân kia mạnh hơn, ta nhất định phải trở thành người như hội trưởng vậy, " một người nữ phục vụ khác vẻ mặt sùng bái nói.

"Nghe nói, trong chốc lát còn có đồ uống đâu!" Một người nói.

"Đồ uống? Không thể nào?" Một nữ nhân viên phục vụ mắt lộ ra khát vọng.

Mạt thế tiến đến đừng nói đồ uống, coi như là nước kia đều là cực kỳ khan hiếm a!

"Ta lừa gạt ngươi làm cái gì, là thật."

Trước mạt thế Vân Khởi thu thập không ít đồ uống, hơn nữa trong tay nàng có không ít trái cây, đồ uống giải khát cái gì, đương nhiên nàng không thiếu rồi, Vân Khởi cũng dứt khoát, lại phân phó Dung Ly lệnh cho người ta tìm không ít đầu bếp, làm rất nhiều cơm cùng món ăn có thịt cấp tiền tuyến ở tường thành đưa đi.

Hôm nay vì bảo vệ căn cứ, vài đại thế gia cũng dốc toàn lực, bọn họ cũng đều chuẩn bị không ít thức ăn, có thịt hộp, còn có chút gạo, gạo đã ẩm ướt mốc meo, dù sao kể từ mạt thế tiến đến, thời tiết không có ngày nào trời quang mây tạnh. Ngay cả là gạo đã mốc, bọn họ cũng đã đã lâu chưa từng ăn rồi.

Mạt thế đã sắp đi qua một năm rồi, trong căn cứ vài nghìn vạn người, chỉ là mỗi ngày lương thực đều phải tiêu thụ, mặc dù tồn trữ không ít thức ăn, nhưng một năm trôi qua, nhiều thức ăn tới mấy cũng ăn không sai biệt lắm. Những thứ thịt hộp kia thì càng khan hiếm, phải có người trông coi cẩn thận.

Lần này vì bổ sung thể lực cho binh lính, tứ đại thế gia mới đích xác lấy ra để có thể để binh lính trong điều kiện tốt nhất chiến đấu. Những thức ăn này vốn là làm cho mọi người trông mà thèm, khiến ý trí chiến đấu được tăng vọt lên cao.

Nhưng sau khi nhìn hội trưởng công hội lính đánh thuê đưa tới thức ăn, bụng bọn họ lại một lần nữa phát ra tiếng kêu. Kia hương vị là thịt kho tàu hương vị a, còn có gạo thơm a, nhìn lại trong tay mình được phát có chút gạo, những binh sĩ kia nhịn không được đều nhìn sang.

Khung Chỉ sau khi nhìn đến thức ăn Vân Khởi đưa tới, cũng rất kinh ngạc, thịt kho tàu, hắn cũng đã thật lâu chưa ăn rồi. Khung Chỉ mặc dù là thủ trưởng, sau khi mạt thế tiến đến, vừa mới bắt đầu còn có thể ăn được thịt, nhưng là theo thời gian trôi qua, đừng nói thịt, liền là gạo sạch, đều ăn không được rồi.

Hiện tại đột nhiên nghe thấy được một cỗ mùi vị của thịt, Khung Chỉ cũng không nhịn được nuốt một ngụm nước bọt, chớ nói chi là những người khác rồi.

"Gào!"

Rất nhiều binh lính sau khi kịp phản ứng, đã gào khóc kêu lên, thật nhanh chạy đến bên người nhân viên công hội lính đánh thuê, luống cuống tay chân giúp đỡ đặt thực vật đến trên đất.

Khung Chỉ bị người vây quanh đi đến trước mặt nhân viên công hội.

"Các ngươi đây là?"

"Khung thủ trưởng hảo!" Nhân viên công hội tôn kính chào một cái, chỉ thức ăn trên mặt đất nói:

"Đây là hội trưởng của chúng ta cố ý đưa tới khao chúng binh sĩ."

Nghe được là Vân Khởi đưa tới, Khung Chỉ thở dài, trên mặt nhưng là cảm kích nói: 

"Hảo, thay ta cám ơn hội trưởng của các ngươi, thức ăn này ta liền không khách khí nhận lấy."

Nhân viên công hội đưa xong đồ liền đi trở về, Khung Chỉ nhìn xem mọi người kia bộ dáng thèm thuồng, cười mắng một tiếng, sau đó phân phó người đem những vật này phân phát.

Lập tức đổi lấy một tiếng hoan hô của mọi người.

Gạo thơm, khoảng chừng một hộp cơm to cũng không có thiếu thịt kho tàu, làm cho mọi người ăn rất no. Có rất nhiều mọi người ăn quá no, đem tinh lực dư thừa tất cả đều phát tiết đến trên người tang thi.

Mà Thẩm Hoa Vinh đang nhìn đến người trong công hội thế nhưng ăn cơm gạo trắng cùng thịt kho tàu, lúc này liền nuốt một cái ngụm nước miếng. Thẩm Hoa Vinh vội vội vàng vàng đi đến địa phương phân phối thức ăn, sốt ruột khó nén kêu lên:

"Uy! Uy! Cho ta một chén, không, ba chén, ta cũng muốn ăn như vậy."

Đầu bếp đứng phân phối thức ăn đột nhiên bị Thẩm Hoa Vinh cắt đứt, có chút không vui nhìn Thẩm Hoa Vinh một cái, thanh âm buồn bực nói:

"Xếp hàng đi!"

Trong công hội ngược lại có không ít người biết rõ Thẩm Hoa Vinh này là cha của hội trưởng bọn họ. Bất quá thanh danh của Thẩm Hoa Vinh không được tốt, bọn họ phần lớn đều vì hội trưởng của bọn họ mà bất bình, bây giờ nhìn thấy Thẩm Hoa Vinh dĩ nhiên là loại bộ dáng này, đồng thời bấm bụng bấm dạ, trong mắt lại tràn đầy khinh bỉ.

Thẩm Hoa Vinh lấy danh nghĩa là cha Vân Khởi để kiềm chế Vân Khởi, tự nhiên cũng không chịu xếp hàng, mà là trực tiếp lướt qua mọi người trực tiếp đi đến quầy phát thức ăn. Những người này đều là xếp hàng thời gian thật dài, Thẩm Hoa Vinh lại chen lên phía trước, mọi người tự nhiên là không hài lòng. Thẩm Hoa Vinh bị kia đầu bếp nói sắc mặt ửng đỏ, trong nội tâm tức giận, lớn tiếng hét lên: 

"Ta chính là cha của hội trưởng các ngươi, ta cần gì phải xếp hàng với các ngươi cơ chứ, sao ta phải xếp hàng?"

Nhìn xem bộ dáng Thẩm Hoa Vinh lớn lối, đầu bếp kia hừ lạnh một tiếng, không nói gì, nhưng cũng không tiếp tục để ý Thẩm Hoa Vinh.

Đầu bếp lướt qua Thẩm Hoa Vinh trực tiếp cấp cho người tiếp theo lấy cơm, hương vị kia thơm nức, Thẩm Hoa Vinh thèm thuồng thiếu chút nữa đem nước miếng chảy ra.

"Ai, ai, ngươi người này chuyện gì xảy ra?" Thẩm Hoa Vinh chỉ kia đầu bếp

"Mau xới cơm cho ta, nếu không cẩn thận ta nói cho con gái ta biết, khiến cho nàng đuổi ngươi đi ra ngoài."

Trong công hội người nào không biết hội trưởng bọn họ mặc dù cấp nam nhân trước mắt ăn uống, nhưng là tuyệt sẽ không nghe lời nói nam nhân trước mắt, bất quá hắn chỉ là cái tôm tép nhãi nhép thôi.

Thẩm Hoa Vinh cho là mọi người biết phân phận hắn là cha hội trưởng của bọn họ, nhất định có thể khiến cho tất cả mọi người nịnh bợ hắn, nịnh nọt hắn, huống chi, hắn về sau còn có thể là chủ nhân toàn bộ công hội đâu!

Nhưng những người trước mắt này, cũng dám không đếm xỉa hắn? Thật sự là tức chết hắn.

Nhưng đối mặt với Thẩm Hoa Vinh không ngừng la hét ầm ĩ, tất cả mọi người trầm mặc không để mắt đến hắn.

Thẩm Hoa Vinh không cam lòng mắng vài câu, gặp người không để ý tới hắn, chỉ có thể chạy đến đằng sau đi xếp hàng, hắn hiện tại đã sớm đã quên bên ngoài còn có người đợi hắn hoàn thành nhiệm vụ gian khổ đâu.

Thẩm Hoa Vinh đã một năm chưa từng ăn cơm gạo thơm cùng thịt kho tàu rồi, lúc này thấy có thể ăn được ăn ngon cơm canh ngọt như vậy, Thẩm Hoa Vinh lại chính đang đói đến khó chịu, trong lúc nhất thời chỉ muốn như thế nào có thể ăn được đồ ăn ngon.

Qua không sai biệt lắm nửa giờ, Thẩm Hoa Vinh rốt cục có thể ăn được ăn ngon cơm canh rồi. Thẩm Hoa Vinh lang thôn hổ yết ăn cơm canh trong chén, quá thơm, ăn quá ngon rồi!

Thẩm Hoa Vinh sau khi đem toàn bộ một hộp cơm lớn đều ăn hết sạch nhẵn mới hài lòng vỗ vỗ bụng. Rồi sau đó mới nhớ tới, hắn hôm nay tới đây để làm gì.

Nhưng khi nhìn tới hộp cơm trong tay, trước còn cảm thấy thịt hộp là xa xỉ, nhưng bây giờ ăn được hương hương thịt kho tàu, Thẩm Hoa Vinh cảm thấy Vân Khởi có thể không ăn a.

Như vậy nên làm cái gì bây giờ?

Thẩm Hoa Vinh cầm lấy hộp cơm trong tay mình, nghĩ tới chủ ý đi tìm Vân Khởi.

Mặc dù trong người công hội đối với Thẩm Hoa Vinh rất là khinh thường, nhưng Thẩm Hoa Vinh dù sao cũng là cha của Vân Khởi, hắn còn là ỷ vào tầng thân phận này gặp được Vân Khởi.

Vân Khởi đang dẫn phần đông dị năng giả ngăn cản tang thi trên đầu.

"Oanh!"

"Oanh!"

Trên đỉnh đầu tang thi không ngừng đánh vào lười phòng hộ, Thẩm Hoa Vinh gặp đến đầu đỉnh một mảng toàn tang thi, lập tức bị hù dọa tới chân như mềm đi không bước nổi. Dè dặt tiến đến bên cạnh Vân Khởi

"Tiểu Khởi a, cha tới thăm ngươi, " nói đưa ra hộp cơm trong tay 

"Cha mang ăn ngon cho ngươi rồi, ngươi ăn chút đi, " nói xong đem cái nắp hộp cơm mở ra.

"Không cần a" Vân Khởi con mắt cũng không có mở mắt nhìn tới, giọng nói có chút lạnh lùng, thấy Thẩm Hoa Vinh bĩu môi một cái, lập tức lại nịnh nọt nói:

"Tiểu Khởi a, ngươi nhìn một cái đi."

Tang thi động vật trên bầu trơi không ngừng công kích, thậm chí  tư thế càng ngày càng hung mãnh. Nhưng mà có tinh hạch của Vân Khởi trợ giúp, dị năng giả chẳng những có dị năng liên tục không ngừng cung ứng, thậm chí còn mơ hồ sắp có đột phá, điều này làm cho tinh thần tất cả mọi người chấn động.

Vân Khởi rốt cục bực mình hơi mở mắt, nhìn thoáng qua Thẩm Hoa Vinh. Cái nhìn kia khiến cho Thẩm Hoa Vinh căng thẳng thiếu chút nữa cầm trong tay hộp cơm ném ra, Thẩm Hoa Vinh chột dạ, sức lực không đủ, đem hộp cơm hướng tới Vân Khởi.

Thẩm Duyệt nha đầu kia nói với hắn, độc dược kia đặt ở bên trong đồ thịt hộp, một ngày sau mới có thể phát tác. Hắn bất kể thế nào nói đều là cha ruột của Vân Khởi, Vân Khởi sẽ không hoài nghi hắn, chắc chắn sẽ đem thức ăn hết. Người khác cũng sẽ không hoài nghi, bởi vì hắn là cha Vân Khởi!

Thẩm Hoa Vinh trước cũng nghĩ là như vậy, nhưng hắn thân cha là Vân Khởi, Vân Khởi tự nhiên sẽ không hoài nghi hắn, cho nên Thẩm Hoa Vinh rất tự tin.

Nhưng là bây giờ Thẩm Hoa Vinh nhưng có chút không xác định, chứng kiến Vân Khởi cặp mắt kia dường như có thể nhìn thấu lòng người, Thẩm Hoa Vinh trong lòng hoảng loạn như thế nào cũng không cách nào che lấp.

"Mang về đi, ta đã cơm nước xong rồi, " Vân Khởi không mặn không nhạt nói.

"Ha ha, " Thẩm Hoa Vinh hai cái khóe miệng hơi kéo lên, con mắt xoay động mới nói: 

"Tiểu Khởi a, đây chính là cha trăm nghìn cay đắng tìm tới thức ăn cho ngươi, bên trong nhưng là có thịt hộp đâu, ngươi liền ăn một chút đi." Thẩm Hoa Vinh nói liền mở hộp đựng thức ăn ra, lấy đồ thịt hộp từ bên trong ra.

Vân Khởi nhìn xem Thẩm Hoa Vinh trước mặt, nhưng trong lòng cười lạnh không thôi.

Nàng thật sự là không biết Thẩm Hoa Vinh trước mắt làm sao sẽ cảm thấy nàng nhất định sẽ ăn thức ăn hắn đưa tới?

Loại thủ đoạn vụng về này, cũng không biết là ai nghĩ ra được? Thật sự là quá khiêu chiến chỉ số thông minh của nàng rồi, chỉ cần là người có chút đầu óc, cũng sẽ không như vậy ăn đi, đây là muốn đem ai làm ngốc tử đây?

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương