Mạt Thế Trọng Sinh Quân Thiếu Sủng Trong Lòng Bàn Tay
-
17: Cô Bất Đồng
Nhìn thanh niên trước mắt, Cố Cửu bề ngoài lạnh nhạt, "Ân, Hoắc Tường, đã lâu không gặp." Hoắc Tường biết rõ bản thân Cố Cửu một mực lạnh nhạt, cho nên không có để ý.
Trông thấy cách ăn mặc hôm nay của Cố Cửu, Hoắc Tường không khỏi hai mắt tỏa sáng, "Cậu tại sao lại ở chỗ này?".
Trước kia Cố Cửu ăn mặc luôn bảo thủ, thế nhưng lúc này nữ nhân trước mắt ăn mặc gợi cảm, mọi cử động đều tác động đến tâm tư của Hoắc Tường.
Cố Cửu trông thấy Hoắc Tường mặc đồng phục, đột nhiên trong lòng khẽ động.
Cô không có trông thấy hai mắt tỏa sáng của Hoắc Cường, nghĩ đến mục đích tối nay, có lẽ người trước mắt có thể giúp đỡ được cho cô.
"Chỗ này không phải là chỗ để nói chuyện phiếm, không bằng tìm chỗ khác ngồi một chút?" Hoắc Tường nghe vậy thần sắc kích động, Cố Cửu vẫn luôn là nữ thần trong suy nghĩ của hắn.
Đối với hắn, nữ thần mới sao có thể cự tuyệt, "Tốt, ta biết gần đây có một quán cà phê..".
Hoắc Tường lời còn chưa nói hết, Cố Cửu đã cắt đứt, "Không cần, ngay ở chỗ này, lầu một có phòng bao, chúng ta ở ngay chỗ này là tốt rồi." Đối với lời mà Cố Cửu nói, Hoắc Tường rõ ràng cảm giác được quái dị, lại không có nghĩ nhiều.
"Được." Hai người ở lầu một muốn một phòng bao với một ít rượu.
Trông thấy nữ thần ở ở trước mắt, Hoắc Tường tâm tình kích động, Hắn có một cỗ xúc động, một lập tức thổ lộ cùng Cố Cửu.
Mà Cố Cửu lại đứng dậy đánh giá xung quanh căn phòng, thăm dò sàn nhà dưới chân, muốn tìm xem cửa ra vào ở đâu.
Cả vách tường của căn phòng cô cũng tìm kiếm, căn bản không có bất luận cơ quan nào, chứ đừng nói chi là tìm được lối vào.
Căn phòng duy nhất còn chưa có tìm chính là toilet.
Cố Cửu nhấc chân đi về hướng toilet.
Hoắc Tường nhìn động tác của Cố Cửu từ lúc đầu còn không cảm thấy gì.
Thế nhưng động tác của Cố Cửu thật sự rất quái dị.
Mắt nhìn thấy đối phương đi vào toilet, Hoắc Tường lúc trước muốn tỏ tình giờ này tâm tư lạnh xuống.
Lúc trước đối với lời mời ở phòng bao nói chuyện của Cố Cửu, hắn còn rất kích động.
Thế nhưng từ lúc đối phương bước vào căn phòng, bắt đầu dò xét hoàn cảnh xung quanh, nơi này tuyệt đối có vấn đề.
Vì vấn đề công việc của hắn, để cho hắn thời khắc chú ý lời nói hành động của một người, mà Cố Cửu rất rõ ràng là không thích hợp.
Cố Cửu đi vào toilet, cũng không biết Hoắc Tường bắt đầu hoài nghi cô.
Cô ở trong toilet tìm một vòng vẫn như cũ không thu hoạch được gì.
Đợi lúc cô từ toilet đi ra ngoài như lúc trước đồng dạng lạnh nhạt, nhìn không ra bất cứ thay đổi gì.
Cô ngồi vào trên ghế sa lon, nhíu lông mày tự hỏi cửa ra vào nhà kho dưới mặt đất rốt cuộc là nằm ở đâu.
Hoắc Tường đem một ly nước trái cây đưa tới trước mặt Cố Cửu, cười nói: "Nhìn cậu không yên lòng như thế, xẩy ra chuyện gì à?" Cố Cửu ttrong thấy nước trai cây trước mặt bắt đầu cầm lên mà nói: "Cảm ơn".
Nhưng lại không có trả lời vấn đề của hắn, mà lại tiếp tục tự hỏi vấn đề cửa ra vào nhà kho dưới mặt đất.
Hoắc Tường thấy vậy cũng không thúc giục, chỉ là cảm thấy Cố Cửu trước mắt không giống với lúc trước.
Trước kia Cố Cửu cũng rất lạnh nhạt, cũng không nói nhiều lời, rất yên tĩnh.
Thế nhưng Cố Cửu ngồi trước mặt hắn lúc này, lại để cho người khác khó có thể tiếp cận.
Toàn thân mang theo một cỗ nhuệ khí, hai mắt lạnh lùng, cỗ khí chất đó liền như là thay đổi thành người khác.
Hắn không rõ những năm gần đây không gặp, Cố Cửu vì sao thay đổi lớn như vậy.
Mà Cố Cửu lúc này đột nhiên nghĩ tới.
Nhớ rõ kiếp trước những người kia, thời điểm lúc lấy vũ khí ở quán bar, đã từng nói qua cũng là trong lúc vô tình mới tìm thấy được.
Bởi vì bị tang thi đuổi theo nên trốn vào quán bar, có người bioj thương nên họ đi thẳng tới phòng bao để băng bó vết thương.
Tại thời khắc cấp bách này, họ đã chọn phong bao gần đây.
Như vậy rất có thể là ở trong phòng bao này, hoặc là đối diện căn phòng.
.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook