Mạt Thế Trọng Sinh Chi Thiếu Gia
-
Chương 22: Trở về
Bất quá ở nhà cho thuê cũng có cái tốt, bởi vì đồ vật mua không nhiều lắm mỗi ngày đi mua cũng không có ai hỏi nhiều, liên tiếp hơn mười ngày Bạch Cảnh đều phấn đấu cùng cá, tôm, cua, sò biển, ngọc trai, sau đó lại mua một ít thực vật dưới nước để nuôi, hơn nửa đêm hắn còn chạy tới bờ biển lén lút lấy mấy khối nham thạch vào không gian, về phần án kiện mất tích ngày hôm sau chuyện này không liên quan đến hắn, ngông nghênh về nhà, nhìn không gian một mảnh nước biển xanh thẫm, trong lòng đặc biệt thỏa mãn.
Sau khi đến D thị, Tiêu Táp có lòng muốn liên hệ với Bạch Cảnh chính là vắt hết đầu óc đến cửa cũng chưa vào được, không phải chưa từng đi nhà Bạch Cảnh, nhưng mà mỗi lần gõ cửa đều nhìn thấy mắt một vị phụ nhân (người đàn bà đã có chồng), nghiêm mặt nói một tiếng không ở, “ba!” liền đóng cửa lại, Tiêu Táp đen mặt hàn khí trên người sắp kết thành băng, cho dù hắn lúc trước nghèo túng, cũng không ai dám đối với hắn như vậy, bất quá nghĩ đến đó là người trong nhà Bạch Cảnh, đôi mắt Tiêu Táp ảm ảm quyết định không so đo.
Ai biết về sau mỗi lần hắn đến thế nhưng đều như vậy, sau đó hắn phái người trấn thủ tại cửa, hắn không tin không gặp được Bạch Cảnh, càng vấp phải trắc trở lửa trong lòng hắn nóng, nguyên bản hắn đối với Bạch Cảnh hứng thú nhưng nghĩ đến thế lực phía sau Bạch Cảnh cảm thấy vài phần kiêng kị, chính là sau nhiều lần vấp phải trắc trở, trong lòng Tiêu Táp dâng lên lửa giận, đối với Bạch Cảnh càng buộc phải có được, đồ vật hắn thích chính là đoạt cũng phải đoạt được.
Bất quá thực hiển nhiên tâm tư của Tiêu Táp uổng phí, nửa tháng sau mới biết được, nguyên lai chính là bảo tiêu của Bạch Cảnh trở về, nghe nói một đoạn thời gian trước hắn đi Y tỉnh, tiếp lại đi T thị, sau đó còn đi S thị, còn phần hiện tại ở đâu ai biết được, dù sao tin tức người ta truyền đến, Bạch Cảnh mỗi lần rời đi một chỗ đều gọi điện thoại cho nhà, mà vẫn là gọi điện thoại cho bảo tiêu, hình như nói cái gì cải tạo xe, ngọc thạch linh tinh….
Tiêu Táp nghe mặt không đổi sắc, ngầm bực thủ hạ không dùng được, đầu tiên là bóng dáng Bạch Cảnh cũng không thấy được, nói với hắn là người đã trở về, hiện tại hỏi thăm hồi lâu như vậy, mới được ít thông tin.
Bất quá có còn hơn không, Tiêu Táp nghĩ, biết được yêu thích của Bạch Cảnh, nghĩ hắn từng đi T thị, hẳn phải là người yêu thích ngọc thạch, tặng người niềm vui tự nhiên là phải theo sở thích, tuy hắn không giỏi theo đuổi người, nhưng chưa ăn thịt heo chẳng lẽ chưa từng thấy heo chạy sao? Mọi việc luôn luôn có lần đầu tiên, truy người còn không đơn giản, nếu thực sự không được thì đổi cách khác.
Tiêu Táp trong lòng đã định chủ ý, làm việc cũng nghiêm túc, trực tiếp sai người đi tìm ngọc thạch, mà còn phải là loại thượng phẩm nhất, thân phận Bạch Cảnh người ngoài không thể so sánh, hắn không biết phần hứng thú này của mình duy trò bao lâu chỉ là muốn thiếu niên cả vú lấp miệng em, tự cao tự đại kia, tựa như vuốt mèo trong lòng hắn, có một loại nguyện vọng bức thiết, một khi đã như vậy hắn đương nhiên sẽ theo ý của chính mình, về phần tương lai như thế nào hắn không nghĩ qua, dù sao hắn sẽ không ủy khuất Bạch Cảnh, dù sao hắn cũng phải nhìn hai lần Bạch Cảnh giúp hắn.
Tiêu Táp cũng không ở D thị lâu, biết Bạch Cảnh không ở, dặn dò vài câu rồi trở về, thủ hạ trong bang nhẹ nhàng thở ra, trong lòng nhịn không được ai oán: Lão đại a, ngươi muốn truy nam nhân cũng không cần phóng lãnh khí cả ngày, bọn họ áp lực thực không tốt không tốt, tiểu tâm can thực sự không chịu nổi, không phải bọn họ không cố sức, mà là bảo tiêu người ta rất chuyên nghiệp, hai người bên cạnh Bạch Cảnh dầu muối không ăn, không có biện pháp, bọn họ đã làm hết sức.
Vương Học Binh và Tào Lỗi từ khi biết có người hỏi thăm thiếu gia, vâng chịu chức trách của bảo tiêu liền đi thăm dò một phen, không nghĩ tới lại là loại kết quả này, nhớ đến thiếu gia từng nháo sự tại N thị, bộ dáng tiêu sái kia, phái đoàn lớn có người đối với hắn chung tình cũng thực bình thường, hai người cũng không có để trong lòng, việc đáng chê cười này tự nhiên sẽ không nói cho Bạch Cảnh, Tiêu Táp là cái gì thế nhưng dám mơ tưởng thiếu gia nhà hắn, thực nằm mơ.
Lại nóI Bạch Cảnh lúc này đã tới H thị, cùng hải sản phấn đấu nhiều ngày, tuy rằng rất muốn thu nhiều một chút nhưng không chịu nổi phiền toái quá mức, dù sao đã chứa không ít, Bạch Cảnh nghĩ nghĩ giờ nuôi trước đến lúc mạt thế đến, hải sản sẽ sinh sôi nảy nở không sai biệt lắm có thể thấy tôm nhỏ, cá nhỏ.
Mà hắn bây giờ còn có một ý tưởng, không gian của hắn không thu trâu, heo nhưng heo con hẳn không thành vấn đề, thể tích một con heo nhỏ còn không bằng một con chó đã lớn.
Càng nghĩ Bạch Cảnh càng cảm thấy chính xác, lúc này cũng không chậm trễ, ngày hôm sau liền thuê một chiếc vận tải nhỏ, trực tiếp đi heo tràng, trước mua một con heo con để lên xe, sau khi thu vào không gian quả nhiên thấy có thể, hắn bật người đi heo tràng của một nhà khác, mua ba con heo đực và bảy con heo cái.
Tiếp hắn còn đi tràng gây giống dê, vẫn phương pháp cũ, mua ba con dê đực và bảy con dê cái, chỉ tiếc là không có cừu, bất quá đối với Bạch Cảnh mà nói hoàn toàn không thành vấn đề, cũng lắm chính là chạy xa một chút, ở trên mạng tra một chút, ở không xa H thị có một căn cứ cừu sinh sôi nảy nở, nhớ tới phòng ở hắn không có lấy, cá nha, tôm nha cái gì hắn cũng mặc kệ, cách ngày liền mua vé máy bay đi H thị.
Tới nơi, hắn liên hệ với công ty vật liệu xây dựng, nhận được điện thoại của hắn, quản lý thực kinh hỉ, tuy rằng Bạch Cảnh rời đi, thanh toán 200 tiền đặt cọc nhưng lòng hắn rất tham, thấy Bạch Cảnh ra tay rộng rãi, liền nghĩ có thể kiếm của hắn một khoản, nhà ở xây tốt là được, những tài liệu quý hắn đều dùng, không chỉ vẻ ngoài xa hoa, hắn còn dám đóng phiếu đảm bảo trình độ rắn chắc của nhà ở kia cùng với kiền trúc tuyệt không kém hơn, ai biết Bạch Cảnh vừa đi liền không có tin tức, hắn sốt ruột a!
Bất quá hành động này cũng hợp ý Bạch Cảnh, vừa nhìn thấy nhà ở Bạch Cảnh liền thích, bên trong trang hoàng thực xa hoa, tuy rằng không có cống thoát nước, không có điện càng không có hệ thống cung cấp nước uống nhưng các loại ống dẫn, còn có nóc nhà, mái hiên bên cạnh là két nước lớn, người phụ trách chuyên môn chỉ cho hắn nhìn, chỉ cần liên tiếp tiếp vào là nhà ở có thể sử dụng bình thường.
Bên trong không những trang hoàng mà mọi phương tiện đều đầy đủ hết, mang hành lý là liền có thể vào ở, bên ngoài nhà ở còn có một hàng rào phòng trộm được làm bằng kim cương, không chỉ phòng được tiểu thâu(trộm nhỏ, trộm vặt), cái thứ nhất Bạch Cảnh nghĩ đến chính là phòng tang thi, chính là có chút không dùng được, nhà ở này hắn chỉ tính đặt trong không gian làm một cái nhà ở mạt thế, bất quá cho dù không dùng được, hắn nhìn cũng vui mừng.
Thực sảng khoái thanh toán khoản dư 500 vạn, hà bao(túi tiền) Bạch Cảnh lần thứ hai ngâm nước, có tiền khó mua tâm tình tốt, Bạch Cảnh cũng không đau lòng, chờ toàn bộ người đi rồi, hắn mới đem nhà thu vào không gian, đem cửa kho hàng gắt gao khóa lại, chờ mấy tháng sau hắn nghĩ lúc đó cũng không ai để ý chỗ này từng chứa cái gì.
Vài ngày kế tiếp, Bạch Cảnh liền chạy đến năm cửa hàng kim khí (ta đoán thế), trong không gian không chỉ muốn trang bị các ống dẫn, còn có dây điện, quan trọng nhất là hắn nhất định phải học được phương pháp sử dụng máy phát điện bằng nước, còn phải trang bị một máy bơm, nói cách khác nhà ở không nước không điện là không thể được.
Tiềm lực con người quả nhiên là vô cùng, mất tám ngày, Bạch Cảnh mới đem tất cả chuẩn bị tốt, tuy rằng mệt sắp gục xuống, nhưng nhìn tiểu lâu hai tầng trong không gian, cho dù hắn mệt hơn nữa cũng đáng giá.
Chỉ là có chút tiếc nuối, nhà này hiện chỉ có thể nhìn không thể ở, Bạch Cảnh có chút buồn bực nghĩ, hắn tột cùng là đến lúc nào mới có thể vào không gian a.
Cũng không rối rắm bao lâu, chuẩn bị nhà ở tốt, hắn liền đi căn cứ cừu sinh nở, mua mấy nhóc cừu con, nhìn quy mô không gian mới thành lập, ngay cả ong mật và chim nhỏ hắn thu vào lúc trước đều trên những nhánh cây sum suê kêu, Bạch Cảnh thở phào một cái thật mạnh, rốt cuộc có thể bước trên lộ trình về nhà.
Mà lúc này Tiêu Táp đã rời đi D thị hai ngày!
Trở lại D thị, Bạch Cảnh cũng không có về nhà trước, đi dạo không mục đích trên đường cái, hiện tại 16 tháng 2 âm lịch nhưng ấn theo dương lịch cũng đã là 9 tháng 3, cẩn thận tính toán thời gian, khoảng cách 31 tháng 7 thật sự rất gần, đột nhiên phát hiện hắn vội vàng hơn nửa năm, thế nhưng còn thiệt nhiều thứ chưa chuẩn bị, vừa về tới thành thị quen thuộc này, suy nghĩ sở hữu liền nảy lên trong lòng.
Đi một nhà hàng từng thích ăn, sau khi gọi món hắn mới gọi điện thoại cho Vương Học Binh.
Vừa nghe hắn đã trở về, Vương Học Binh khẩn cấp như bị đốt lửa hỏi hắn địa chỉ, không đến nửa giờ, Bạch Cảnh còn chưa dùng cơm xong, hắn và Tào Lỗi đã tới.
Thấy bọn họ, Bạch Cảnh nhợt nhạt mỉm cười, ánh mắt lại nhìn chằm chằm chiếc xe bên ngoài cửa sổ thủy tinh, nếu hắn nhìn không lầm, Vương Học Binh lái chính là chiếc Hummer.
Không có chút nào giống như cách xa lâu ngày mà lạ, Vương Học Binh tự nhiên cũng phát hiện ánh mắt của hắn, trên mặt tươi cười thật lớn, mang theo vài phần khoe khoang: “Thế nào thiếu gia, không tồi đi?”
Bạch Cảnh gật gật đầu, đôi mắt sáng ngời, ngoài miệng không thèm để ý phản bác: “Kia cũng phải thử mới biết được.”
Vương Học Binh thực sảng khoái đem chìa khóa ném qua, Bạch Cảnh giơ tay lên tiếp được, cơm cũng không ăn, lôi kéo Vương Học Binh ra ngoài, chạy tới chiếc Hummer kia.
Tào Lỗi cảm giác thực bất đắc dĩ, trừng hai người nghênh ngang mà đi, vội vàng thanh toán hóa đơn, trong lòng có chút hoài nghi, hơn một tháng này thiếu gia làm sao có thể sống sót, vẫn là vì có bọn họ nên mới có thể phủi tay nhàn nhã.
Bạch Cảnh nếu biết ý nghĩ của hắn, khẳng định sẽ nhướn mày lên, cười lạnh tán thưởng hắn một câu, trả lời đúng, đáng tiếc không có thưởng.
Sau đó Tào Lỗi hộc máu ngã xuống đất…….
Đi đến bên cạnh Hummer, Bạch Cảnh cũng không mở cửa xe, đầu tiên là đi vòng quanh một vòng, sau khi cẩn thận đánh giá, toàn sức vận khí, mãnh liệt đạp một cước.
“Thiếu gia—-” Vương Học Binh đau lòng, ánh mắt trở nên u oán, xe này chính là tự tay cải tạo giống như con của hắn, thiếu gia không đau lòng nhưng hắn đứt ruột a.
Bạch Cảnh vừa lòng gật gật đầu, thực tốt, lực thừa nhận không tồi, hắn biết một cước kia dùng khí lực lớn, tiếp lại đấm một quyền vào cửa sổ, chính là sau quyền này hắn liền hối hận, cửa sổ xe không chút sứt mẻ nhưng tay hắn đau, sớm biết nên dùng công cụ để thử, bất quá nhìn ánh mắt Vương Học Binh, nghĩ nghĩ vẫn là từ bỏ, trình độ rắn chắc hiện giờ của xe này, ngăn cản tang thi cấp hai, hắn nghĩ hẳn thực nhẹ nhàng, còn về phần tang thi cấp ba, cấp bốn, cấp năm, thực xin lỗi, Bạch Cảnh hắn cũng không biết.
Sau mạt thế hắn chưa từng một mình đối kháng tang thi cấp ba, sau khi đi sở nghiên cứu một cái bóng tang thi còn không nhìn thấy, bất quá xe này cũng chỉ dùng đi lại và chạy trốn, cũng không phải chính diện đối kháng, hắn ngốc mới cùng tang thi chính diện va chạm, hai chiếc Hummer, một chiếc phòng xe, tại mạt thế hẳn là cũng đủ dùng đi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook