Mạt Thế Trọng Sinh Chi Tang Thi Hoàng Đích Phục Cừu
-
Chương 141
Chương 139
Edit + Beta: Zombie cưỡi Lợn
10174791_1402556083351616_4728504000256629970_n10157266_1402556183351606_215151834447786589_n.jpg
“Mặc kệ tương lai thế nào, con đường có khó khăn ra sao, hắn cũng sẽ nắm tay người mà hắn yêu nhất đi qua……”
Một con chim nhỏ vui thích hót líu lo, bay qua một cành cây, một đạo lục sắc đột nhiên bắn ra, cuốn lấy con chim nhỏ kéo xuống, con chim nhỏ bị một đóa hồng mĩ lệ nuốt vào.
Sao khi nuốt con chim nhỏ, những cánh hoa hồng nhạt liền khép lại thành một nụ hoa khả ái.
Lúc này đoàn người đi tới, thời điểm đi ngang qua nụ hoa, còn có vài cô gái thanh tú đưa thú đan cho nụ hoa, nụ hoa nhanh chóng mở ra nuốt vào.
Trong đó một cô gái nhịn không được nhìn chằm chằm nụ hoa hồng nhạt: “Hoa thiên xỉ thật đẹp, muốn nó nở hoa nó liền nở, muốn nó kết trái nó liền kết, tớ cũng muốn trồng một đóa.”
Cô gái dáng người cao gầy bên cạnh hừ lạnh một tiếng: “Đừng si tâm vọng tưởng, hoa thiên xỉ mỗi ngày phải ăn ba viên thú đan cấp năm, cậu trồng được sao? Cũng chỉ có Băng Vương bệ hạ mới trồng được giống hoa thiên xỉ này.”
Cô gái kia bị bạn mình lạnh lùng trào phúng cũng không giận, ngược lại còn đặc biệt vui vẻ: “Nghe nói Băng Vương bệ hạ trồng hoa thiên xỉ là bởi vì tang thi hoàng bệ hạ rất thích ngửi mùi hoa thiên xỉ…… Lãng mạn lắm đó ~”
Các cô gái đứng trước bụi hoa thiên xỉ líu ríu trò chuyện, một đám nam sinh phía sau bất đắc dĩ nhìn bọn họ, cũng không dám thúc giục bọn họ.
Dù sao mấy cô này đều dựa theo thực lực mà tuyển chọn ra, ai bảo mấy nữ sinh bọn họ thoạt nhìn nhu nhược như vậy, nhưng so với bọn nam sinh còn hung hãn hơn nhiều.
Nhóm trước dừng lại khiến nhóm sau chú ý tới, một nam tử trung niên lớn tiếng hỏi: “Sao vậy sao vậy? Sao lại dừng lại ?”
Nam tử trung niên này chính là Mục Nhiên, hắn nay đã là viện trưởng học viện đế quốc, Tinh thần hệ dị năng giả cấp mười.
Hôm nay là ngày kỷ niệm mười năm thành lập học viện đế quốc, hai vị bệ hạ vì sự kiện này mà đích thân phát bằng tốt nghiệp cho mười học sinh ưu tú nhất ban, hơn nữa địa điểm phát còn là lễ đường vương cung.
Cho nên Mục Nhiên đối với chuyện này cực kỳ coi trọng, hắn tự mình mang mười học sinh đó đi vào hậu trường của lễ đường.
Vương cung nay chính là căn cứ B thị năm đó được xây lại, có diện tích rất lớn, lễ đường đủ để chứa toàn bộ học sinh của học viện đế quốc.
Mặt khác, người tham gia đều từ cửa chính phía trước lễ đường đi vào, mà mười học sinh này lại từ phía sau tiến vào.
Mục Nhiên dẫn bọn họ ra sau lễ đường, đi ngang qua lùm cây, không nghĩ tới còn thấy được hoa thiên xỉ.
Mục Nhiên nhìn hoa thiên xỉ, cũng hiểu vì sao cả nhóm đột nhiên dừng lại.
Loài hoa thiên xỉ này là biến dị thực vật, mùi hoa đối với tang thi có chỗ tốt rất lớn, An Dương vì muốn tìm cho Mộ Lê Thần một đóa thiên xỉ mà đã phảo trèo non lội suối không biết bao nhiêu nơi mới tìm được một đóa như vậy, hao phí vô số thú đan mới trồng lớn như vậy.
Hoa thiên xỉ cũng có thể nói là vật biểu tượng trong vương cung, rất được hai vị bệ hạ yêu thích.
Mục Nhiên muốn dùng Tinh thần lực cẩn thận bao phủ hoa thiên xỉ, muốn bao nó lại, sau đó đưa cho Mộ Lê Thần để tranh công.
Kết quả tinh thần lực của hắn còn chưa kịp đụng tới, hoa kia đã rụt lại cánh hoa hồng nhạt, vèo một cái mất tiêu.
Tốc độ di chuyển của hoa thiên xỉ cực nhanh, nó không giống thực vật bình thường đứng một chỗ hấp thu dinh dưỡng, mà là dựa vào việc thôn phệ những vật có nguồn năng lượng mà duy trì sự sống.
Hơn nữa nó cực kỳ am hiểu ẩn nấp, tinh thần lực dạng gì cũng tra xét không ra.
Cho nên khi hoa thiên xỉ vừa biến mất, Mục Nhiên dù có là Tinh thần hệ dị năng giả cũng không có biện pháp.
Hắn dẫn học sinh tiếp tục đi, đi không bao lâu, liền nhìn thấy một nam nhân mặt than thân mặc quân trang màu xanh, trong tay còn cầm theo một đóa hoa màu hồng nhạt, đóa hoa kia còn thường há mồm để lộ một vòng răng nhọn ở nhụy hoa muốn cắn nam nhân, kết quả ngoại trừ cắn nát quần áo, nam nhân một chút cũng không tổn hao gì.
Mục Nhiên thương hại nhìn thoáng hoa thiên xỉ đang đau răng, thật đáng thương, ai kêu người cầm nó là Mộ gia gia kính yêu của Mộ Lê Thần chứ.
Mộ gia gia tuy rằng không có ký ức lúc trước, nhưng ông dù sao cũng là gia gia của Mộ Lê Thần, Mộ Lê Thần vì để ông đề cao thực lực mà hao phí không ít tâm tư, thậm chí vì vậy mà còn tìm không ít thiên tài địa bảo* cho ông ăn.
Thành công khiến Mộ gia gia tư chất không được tốt lắm thức tỉnh song hệ dị năng, trong đó có một hệ là hệ cường hóa, lực phòng ngự cực mạnh.
(*Thiên tài địa bảo: Kho tàng, báu vật)
Bởi vậy hoa thiên xỉ cắn đau răng muốn chết cũng không cắn rách miếng da nào của ông.
Mục Nhiên đi lại chào hỏi Mộ gia gia: “Lại đi bắt hoa thiên xỉ nữa à.”
Hắn cũng không biết nên xưng hô làm sao với Mộ gia gia.
Dù sao, Mộ gia gia không có ký ức lúc đầu, Mộ Lê Thần cũng không thừa nhận ông ấy là Mộ gia gia mà hắn kính trọng, nhưng đương nhiên rất ưu đãi Mộ gia gia, chăm sóc tận tình.
Thái độ mơ hồ của Mộ Lê Thần khiến Mục Nhiên đã biết nội tình phải hao tổn rất nhiều tâm trí, cho nên Mục Nhiên dứt khoát lược bỏ xưng hô.
Mộ Lê Thần để Mộ gia gia làm người chuyên trách quản lý trông coi hoa thiên xỉ của mình, bởi vì việc này rất nhẹ nhàng, hơn nữa còn không có nguy hiểm.
Hoa thiên xỉ thường xuyên thích chạy loạn khắp nơi, ông cũng không thể không chạy loạn theo nó đi tìm, may mà ông ngoại trừ cường hóa hệ dị năng, còn có một loại dị năng theo dõi, có thể định vị vị trí hoa thiên xỉ.
Công việc chăm sóc hoa thiên xỉ mà nói, ông làm rất thuận buồm xuôi gió.
Mộ gia gia thấy Mục Nhiên chào hỏi, chỉ lạnh mặt liếc hắn một cái, gật gật đầu, sau đó xoay người, ôm theo hoa thiên xỉ còn đang giãy dụa trong tay rời đi.
Đối mặt với thái độ của khinh thường Mộ gia gia, Mục Nhiên bất đắc dĩ cười khổ một chút, sau đó làm như không có việc gì dẫn học sinh đi tiếp.
Kỳ thật loại cảnh tượng này rất bình thường, cũng không phải vì Mộ gia gia là gia gia của Mộ Lê Thần, mà bởi vì ông là do tang thi cấp cao tiến hóa mà thành tân nhân loại, vô luận là dị năng cấp mấy, tố chất thân thể so với ông đều không cường đại hơn bao nhiêu.
Tân nhân loại đều không thấy vừa mắt nguyên nhân loại.
****************************
Mười mấy năm trước, khi Ngũ Hành chi tâm tề tụ, toàn bộ thế giới được cải tạo.
Động thực vật thông thường trước tận thế lại xuất hiện.
Biến dị thực vật cùng tang thi thực vật cũng tiến hóa, một vài con còn thân cận với nhân loại, cũng có vài con còn mang hận nhân loại, lại có con chỉ còn bản năng không có ý thức.
Động vật cũng tiến hóa thành linh thú, chỉ số thông minh khá cao, có vài con thực lực tiến hóa nhưng chỉ số thông minh lại thấp, chỉ biết ngày ngày đi giết ma thú.
Linh thú cũng có thể trở thành đồng bạn cùng nhân loại chiến đấu, mà ma thú thì đứng ở mặt đối lập.
Tang thi và nhân loại có biến hóa lớn nhất.
Rất nhiều tang thi tiến hóa không khác gì nhân loại, có nhịp tim, có nhiệt độ cơ thể, có những đặc trưng của người sống, nhưng so với nhân loại bình thường mạnh hơn nhiều.
Mà số tang thi còn lại thì giống ma thú, thực lực tăng cường, chỉ số thông minh lại không có, chỉ biết cắn giết theo bản năng.
Khi tang thi tiến hóa đến một mức độ như nhân loại thì được xưng là tân nhân loại, còn những người chỉ biết là cắn nuốt thịt sống như trước vẫn gọi là tang thi.
Tân nhân loại tuy rằng tiến hóa nhìn qua không khác nhân loại, nhưng bản năng khống chế những tang thi cấp thấp của bọn họ cũng không mất đi, bởi vậy từng đại quân tang thi bắt đầu xuất hiện nhiều như kiến, tân nhân loại làm thủ lĩnh, dùng để đối phó với ma thú và biến dị thực vật.
Nếu so sánh với tân nhân loại, nhân loại ngày trước kém cỏi hơn rất nhiều.
Tuy rằng rất nhiều người không có dị năng khi ánh sáng của Ngũ Hành chiếu rọi xuống mà phát sinh dị năng, các dị năng giả lúc đầu am hiểu vận dụng dị năng để tăng cấp hơn, nhưng tất cả bọn họ so ra vẫn kém hơn tang thi tiến hóa trở thành tân nhân loại.
Bởi vậy, nhân loại tuy rằng được tang thi hoàng Mộ Lê Thần và Băng Vương An Dương chỉnh hợp thành một thể, nhưng vẫn phân ra ba cấp bậc: Tân nhân loại, nguyên nhân loại, và á nhân loại.
Tân nhân loại là do tang thi tiến hóa, thực lực cường đại; Nguyên nhân loại là các dị năng giả; Mà á nhân loại chính là những nhân loại bình thường không có dị năng.
Thế giới mới, tuy rằng hoàn cảnh sinh tồn không ác liệt giống lúc trước, nhưng cũng nguy cơ vẫn có khắp tứ phía, cho nên thế giới này vẫn như trước, cường giả vi tôn.
Tân nhân loại thực lực cường đại khống chế vô số đại quân tang thi, khiến nhân số không quá nhiều như bọn họ chiếm cứ địa vị cường thế tuyệt đối.
Và một trong hai vì vương giả người có tiếng nói nhất chính là tang thi hoàng bệ hạ, là một tân nhân loại.
Nguyên nhân loại có Băng Vương bệ hạ bảo hộ, hơn nữa số lượng rất đông, cũng là vương giả có tiếng nói nhất.
Duy độc á nhân loại số lượng thưa thớt, thực lực nhỏ yếu, đã rơi xuống đáy xã hội mà gian nan tồn tại.
Nếu không phải hai vị bệ hạ ra lệnh rõ ràng, nghiêm cấm giết chóc lăng nhục á nhân loại, chỉ sợ á nhân loại nay đã chết sạch.
*****************************
Mục Nhiên thân là nguyên nhân loại lại bị Mộ Lê Thần ủy cho trọng trách, khiến không ít tân nhân loại đi theo Mộ Lê Thần bất mãn, này cũng là nguyên nhân Mộ gia gia không có ký ức bất mãn với Mục Nhiên như thế.
Mục Nhiên làm nô bộc trung thành của Mộ Lê Thần, đương nhiên sẽ không bởi vì chuyện lông gà vỏ tỏi nay mà có ý nghĩ gì.
Hắn dẫn mười học sinh đi vào lễ đường vương cung.
Phát bằng tốt nghiệp xong, Mộ Lê Thần mặt lạnh cùng An Dương mang theo tươi cười ôn hòa cùng nhau đi ra khiến cả lễ đường vang lên tiếng hoan hô ngập trời.
Hai người đã tạo ra một đế quốc mới, địa vị trong lòng dân chúng cực cao, nhất là Mộ Lê Thần, hắn thân là tang thi hoàng, uy áp đối với tân nhân loại và tang thi vẫn còn dùng được, không có một tân nhân loại nào dám cãi lời hắn.
Còn về An Dương đứng đầu nguyên nhân loại? Thì An Dương vẫn lấy Mộ Lê Thần làm chủ, sai đâu đánh đó, huống chi thực lực của hắn đã không thể so sáng với nguyên nhân loại bình thường nữa.
Tang thi cùng nhân loại chung sống, nhưng vẫn như trước tồn tại một ngoại địch cường đại — ma thú và thực vật biến dị.
Có lẽ tương lai một ngày nào đó, thế giới này sẽ chân chính hòa bình.
Song, thời điểm này, nhân loại sẽ bắt đầu phát sinh nội đấu……
Bất quá, chuyện tương lai, ai biết được?
Mộ Lê Thần trong tiếng hoan hô nhìn sườn mặt nghiêng nghiêng của An Dương đang cười ôn hòa, khóe môi hơi gợi lên, trong mắt lóe lên một tia nhu tình.
Mặc kệ tương lai thế nào, con đường có khó khăn ra sao, hắn cũng sẽ nắm tay người mà hắn yêu nhất đi qua……
Tác giả có lời muốn nói: [↓↓↓ xem nơi này, xem nơi này ↓↓↓]
Nhân loại mới, nhân loại cũ, phân cấp nhân loại, nhân loại ngay từ đầu đã nảy sinh mâu thuẫn giai cấp, tương lai đám người này cũng sẽ ổn định, không có nguy cơ trong sinh tồn, mâu thuẫn xã hội bắt đầu nảy sinh, xuất hiện nội đấu……
Nhưng mà chuyện này là chuyện của đời sau, cùng với đám nhân vật chính trong truyện này không có tý quan hệ.
Có lẽ còn phải suy xét có nên viết bộ hai hay không, bất quá nếu tính viết, cũng sẽ không viết bây giờ, mà là đợi đến sang năm …… Nhưng nói không chừng sẽ không viết bộ hai đâu, bởi vì nội dung câu chuyện còn chưa có a _[:з」∠]_
Đến đây cuối cùng đã kết thúc, truyện này mở màn cho nguyên đán năm nay, lề mề đến bây giờ qua hơn nửa năm, cuối cùng cũng viết xong.
Cảm tạ đã theo tôi tới tận bây giờ, yêu muốn chết ╭[╯3╰]╮
Zombie: Vậy là hoàn rồi nhé, hoàn trước tết a~~, tạm biệt A Thần và A Dương.
Đặc biệt cảm ơn bạn Huong96, người qua đường giáp cao quý lãnh diễm,….
và rất nhiều bạn đã thường xuyên theo dõi cmt thúc đẩy động lực tui.
Thứ lỗi cho tui trí nhớ cá vàng ko nhớ được tên quá nhiều người QAQ.
Dù sao cũng rất cảm ơn.
Này là truyện đầu tiên tui edit cho nên có rất nhiều thiếu xót, khi nào rãnh sẽ beta lại.
Cuối cùng chúc các bạn ăn tết vui vẻ nhé Đăng bởi: admin
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook