Mạt Thế Ôm Lấy Đùi Vàng
-
Chương 49: Căn Cứ Song Xu
- Cũng tốt, chỉ là đã lâu không nhìn thấy Thí Thiên, cũng không biết hắn có nhớ tới em không, ai, em không ở đây, Chu Diễm Dương kia nhất định vui vẻ rất lâu.
Kim Tích Dung ôn ôn nhu nhu nói, giọng nói của cô ta nhu hòa, cho dù ngữ khí trào phúng cũng làm cho người nghe không đành lòng trách móc nặng nề như cũ, xứng với diện mạo thanh lệ thoát tục, cả người giống như đóa bạch liên hoa thuần mỹ, khó trách có thể được người trong căn cứ phong làm song xu chi nhất. Mà một người khác là đội trưởng tiểu đội hỏa tường vi, Chu Diễm Dương, trùng hợp chính là, hai người đều là tình nhân của Cơ Thí Thiên, cái này làm cho những tiểu nhân trong căn cứ trát không ít thứ sau lưng Cơ Thí Thiên, mắng hắn chiếm hết, hưởng hết chỗ tốt.
- Em vừa trở về còn không biết, trong đội Cơ Thí Thiên có một người phụ nữ, nghe nói chính là người bọn họ vẫn luôn tìm kiếm bên ngoài, năng lực không tồi, chưa thấy qua người, nhưng nghe nói dung mạo bình thường, khẳng định không bằng em cùng Chu Diễm Dương, nhưng thủ đoạn cực kỳ lợi hại, rất được Cơ Thí Thiên coi trọng, nghe nói những người nòng cốt khác trong đội cũng đều nể mặt cô ta, Chu Diễm Dương còn ăn không ít mệt ở chỗ cô ta, còn có Hứa Khả Nhi hệ trị liệu cũng không chiếm được chỗ tốt.
Kim Tích Triết khi nói tới Lâu Hiểu La, có chút tò mò, rốt cuộc Chu Diễm Dương cùng Hứa Khả Nhi là nhân vật chạm tay là bỏng ở trong căn cứ, bao nhiêu người nâng trong lòng bàn tay, nhưng đến Cơ Thí Thiên cuồng vọng không để trong lòng, người phụ nữ có thể để Cơ Thí Thiên coi trọng, sẽ là cái cái dạng gì a. Lâu Hiểu La tỏ vẻ, cái dạng gì? Tuyệt thế mỹ nhân được không, không chỉ người đẹp, IQ và EQ cũng thẳng tuyến, xứng đáng danh hiệu nữ chủ, Kim Tích Triết tỏ vẻ, hắn ta có quen biết một bác sĩ khoa mắt có năng lực tốt, có thể giới thiệu cho Cơ Thí Thiên, vô điều kiện.
- Hứa Khả Nhi là đồ ngu ngốc, nếu không phải dị năng hiếm có, sớm đã bị người đùa chết, lại còn cả ngày bày ra một bộ sắc mặt kiêu ngạo, đến Chu Diễm Dương còn bị người phụ nữ kia cho ăn mệt, đúng là có chút khó a, phỏng chừng là cô ta cậy sủng mà kiêu, có lẽ Thí Thiên đã sớm muốn đá cô ta.
Kim Tích Dung vẫn duy trì bộ dáng ôn nhu cao quý như cũ, hiện tại cô ta còn chưa hoàn toàn chiếm cứ được trái tim Cơ Thí Thiên, hơn nữa năng lực của Chu Diễm Dương kia xác thật không tồi, nếu không cô ta đã sớm nghĩ cách đuổi cô ta ra khỏi bên cạnh Cơ Thí Thiên. Nghĩ đến Cơ Thí Thiên, cả người Kim Tích Dung mềm nhũn,cô ta nhớ nhắn, nhớ dung mạo hoàn mỹ của hắn, xuất thân cao quý, năng lực xuất sắc cùng với trên giường cường hãn.
- Không chỉ này đó, đám chú hai của Cơ Thí Thiên, bọn họ cũng bởi vì đắc tội Lâu Hiểu La, bị Cơ Thí Thiên xử phạt.
Nếu chỉ là phụ nữ tranh giành tình cảm, hắn ta cũng không thèm đặt trong mắt, đàn ông sao, còn không phải là hôm nay sủng người này ngày mai vui vẻ với người kia sao, chỉ là công cụ giải trí, chính hắn ta cũng như vậy, lại nói em gái hắn ta cũng không phải chân ái của Cơ Thí Thiên a, có khả năng kéo thân nhân xuống đài, này phải cân nhắc cẩn thận.
- Nga? Bọn họ?
Kim Tích Dung có chút động dung, bất quá ngẫm lại, lại nói:
- Bọn họ a hẳn là đã sớm bị xử lý, không thấy rõ vị trí của mình, cả ngày khoa tay múa chân với Thí Thiên, ả Đường Kiều Kiều kia càng là hận không thể gục trên người Thí Thiên, nếu không phải nhìn cô ta là em họ của Thí Thiên, phỏng chừng Thí Thiên cũng đã sớm muốn xử lý bọn họ, vừa lúc mượn cơ hội này động thủ thôi, còn có thể để người ngoài đội nồi. Bất quá em có chút hứng thú với cô gái Lâu Hiểu La kia, hôm nay hảo hảo nghỉ ngơi, ngày mai đi tiểu đội Thí Thiên gặp cô ta, để cô ta biết ai mới là người phụ nữ quan trọng nhất bên cạnh Thí Thiên.
Nói tới đây, Kim Tích Dung tự tin cười, mẹ cô ta có thể lấy thân phận Nhị phu nhân để vào Kim gia, cô ta có thể có được đãi ngộ của dòng chính, không chỉ là dựa vào mặt, ba cô ta có nhiều con cái như vậy, bọn họ mỗi năm không phải chỉ có chút tiền tài sao. Tuy rằng Cơ Thí Thiên thông minh cường hãn, nhưng hắn không quản chuyện phụ nữ, lại nói đàn ông có mấy người phụ nữ bên ngoài cũng không sao, chỉ cần bọn họ ở trước mặt ôn nhu săn sóc hiểu chuyện, hào phóng không gây chuyện là được.
Lâu Hiểu La cũng không biết cô đang bị người khác nhắc mãi, hoặc là nói muốn diệt trừ cô, cô hiện tại chính nắm chặt thời gian tu luyện, Lâu Hiểu La cũng thường xuyên thỉnh giáo võ an, rèn luyện đao pháp, bọn họ phỏng chừng sắp phải rời khỏi căn cứ, nguy hiểm trên đường càng nhiều, không có thực lực thì không thể giữ được mạng nhỏ, lại nói cô muốn chính là trở thành tiểu đệ đắc lực, cũng không thể kéo chân sau, tranh thủ lập công, làm tốt chuẩn bị cơ sở vì cuộc sống tốt đẹp.
Lâu Hiểu La tu luyện thực nghiêm túc, hơn nữa có tinh hạch hệ băng trong tay, cô rốt cuộc thăng cấp tới cấp ba hậu kỳ, nhìn nhìn phế tinh hạch, Lâu Hiểu La lại một lần cảm tạ bản thân nhạy bén, kịp thời ôm lấy đùi vàng, thăng cấp thật sự là chuyện quá tiêu hao tinh hạch a, cô có không ít tinh hạch, nhưng không có nhiều hệ băng, hiện tại phần lớn tinh hạch trong tay là sau khi tới căn cứ, Cơ Thí Thiên cho cô, tuy rằng cấp bậc đều không tính là cao, nhưng nguyên nhân là bởi vì hiện tại bên ngoài tang thi biến dị hệ băng cấp bậc không cao, nếu chỉ dựa vào bản thân cô, phỏng chừng hiện tại dị năng không nhích lên nổi, nghĩ đến về sau cô không cần vì tinh hạch mà phát sầu, ăn hôi chính là vui vẻ như vậy.
Sau khi kết thúc tu luyện, Lâu Hiểu La thu thập một chút, chuẩn bị xuống lầu, cô đói bụng, đi xem có cái gì ăn ngon, đãi ngộ của thành viên trung tâm bọn họ chính là chuẩn cmnr. Dưới lầu, Địch Thu cùng Hứa Tấn đang nói chuyện phiếm, gần đây ắn đột phát kỳ tưởng, muốn cho Hứa Tấn dạy hắn sử dụng ám khí. Lâu Hiểu La xoa xoa trán, Hứa Tấn là dị năng hệ thạch, có thể làm toàn thân hóa thạch, tăng cường năng lực công kích cùng phòng ngự của mình, xứng với thân thủ bảo tiêu của hắn trước mạt thế, bỗng có một luồng sát khí, có cảm giác quen thuộc giống như người khổng lồ xanh.
Theo dị năng tăng lên, hiện tại Hứa Tấn có thể ngưng kết ra vũ khí hệ thạch, tuy trước mắt là cục đá lớn nhỏ bằng trứng bồ câu, nhưng lực lượng của chính bản thân hắn rất lớn, coi như vũ khí có thể bắn thủng đầu tang thi cấp thấp, rất giống ám khí giang hồ cổ đại trong tiểu thuyết, sử dụng nhìn rất soái khí. Này đúng không, làm cho Địch Thu thập phần hâm mộ, một hai phải học tập, nề hà lý tưởng là tốt đẹp, nhưng hiện thực lại tàn khốc, phải dùng gấp 5 lần sức chiến đấu thuộc tính cọng bún của Địch Thu mới ngưng kết ra dị năng thể, đáng tiếc hắn là mộc hệ, lực công kích không đủ, may mắn là không đủ, nếu không lấy khả năng độ chính xác chẳng phân biệt nổi địch ta kia,khi huấn luyện không bị ngộ thương đồng bạn là còn may, cũng là Hứa Tấn tính tình tốt, người bình thường đã không muốn chơi với hắn.
Bất quá nói đến Hứa Tấn tính tình tốt, cô phát hiện Hứa Tấn đối với Địch Thu hình như càng có kiên nhẫn hơn so với người bình thường, từ từ, có phải cô đã phát hiện ra cái gì hay không a. Nói cái tên Kỳ Hàn lạnh như băng kia cũng rất có kiên nhẫn đối với Bạch Ngọc Li, ân, trước không nói Hứa Tấn, Địch Thu chính là một tên ngốc bạch ngọt, phỏng chừng sẽ bị lừa tới tay, nhưng Bạch Ngọc Li, không thể không nói Kỳ Hàn thật sự là một dũng sĩ. Lâu Hiểu La vừa kết thúc những ý nghĩ vớ vẩn trong đầu, cô cảm thấy gần đây đầu óc của cô bị Địch Thu lây bệnh, chỉ số thông minh bị rớt tuyến.
Địch Thu nhìn Lâu Hiểu La, vui vẻ hớn hở vẫy tay, Hứa Tấn cũng hơi hơi mỉm cười.
- Gần nhất anh cũng thực nhàn a, Bạch hồ ly không thúc giục anh đẩy nhanh tiến độ nghiên cứu phát minh vũ khí sao a, nghe nói vũ khí của quân đội rất được hoan nghênh, vì sao không bị Bạch Ngọc Li nhốt anh trong phòng tối, không giống tác phong của hắn a.
Lâu Hiểu La ngồi ở bên cạnh Địch Thu, nhìn gương mặt bánh bao của hắn nháy mắt trở nên khổ hề hề, cô có chút vui vẻ.
- Sao có thể không thúc giục a, cô không biết bạch hồ ly quá đáng thế nào đâu, hiện giờ tôi thấy hắn, chân đều run lên.
Khuôn mặt nhỏ của Địch Thu nhăn lại.
- Có lúc nào anh thấy Bạch Ngọc Li mà chân không run lên.
Lâu Hiểu La nói móc.
- Ai, không nói, không nói, thật vất vả hôm nay hắn cùng Kỳ Hàn đi ra ngoài làm nhiệm vụ, tôi rốt cuộc có thể thả lỏng mấy ngày rồi, vừa rồi cùng Hứa Tấn luyện tập dị năng, tôi phát hiện bản thân có tiến bộ rất lớn.
Trong giọng nói còn có đắc ý dào dạt, Lâu Hiểu La nhìn về phía Hứa Tấn.
- Hiện tại có thể phân rõ được địch ta?
Yêu cầu của cô không cao, chỉ cần không uy hiếp đến tính mạng của bản thân là được, cô không muốn về sau đi làm nhiệm vụ chết, lại chết dưới bàn tay của đồng đội a.
- n, còn không phân rõ được địch ta, nhưng ngưng kết dị năng mạnh hơn trước kia một chút, dị năng cũng được nâng cao, có thể nói là có tiến bộ.
Hứa Tấn nói xong, nhìn thấy gương mặt bánh bao kia càng thêm sáng ngời, hắn cảm thấy mình cũng thật không dễ dàng, này nếu là thủ hạ của hắn, ân, được rồi, như vậy không thể thành thủ hạ của hắn được, về sau vẫn là để hắn chiếu cố Địch Thu nhiều chút, ai bảo là hắn luyến tiếc Địch Thu a.
- Cho nên nói lực sát thương của hắn được nâng cao một bước, trước kia chỉ cần ra khỏi người hắn liền bị rớt không sai biệt lắm, hiện tại có phải có thể đánh đến người hay không a, về sau lúc anh luyện tập, xin mời cách xa tôi một chút, cảm ơn, tôi không giống Hứa Tấn, có một thân hóa thạch, nhân gia kiều kiều mềm mại, không chịu nổi mấy cú của anh.
Có lúc, cô cảm thấy Địch Thu là địch nhân phái tới nằm vùng bên trong tiểu đội, dùng đao đánh người một nhà.
Địch Thu tức giận, trợn trắng mắt với Lâu Hiểu La.
- tiểu la thôi, đúng rồi, vì sao lúc này cô lại đi xuống, không tu luyện sao?
Tiểu la thực chăm chỉ, hiện tại với cấp bậc dị năng của cô ấy, ở căn cứ cũng có thứ hạng, hơn nữa hệ băng biến dị vốn tấn công phòng thủ đều không yếu, có thể nói là cao thủ ở căn cứ, nhưng cô ấy vẫn rất nỗ lực, nếu không có nhiệm vụ, không đến trước mặt thiếu gia xoát cảm giác tồn tại, thì đều ở phòng tu luyện.
- Tôi đói bụng, muốn xuống dưới ăn vài thứ.
- Cô nói như vậy làm tôi cũng đói bụng.
Địch Thu cũng sờ sờ bụng, luyện tập là hình thức tiêu hao thể lực, Hứa Tấn nhìn hai người bọn họ một bộ dáng chờ ăn, đứng dậy:
- Hai người đợi đi, tôi đi xem phòng bếp xem có cái gì ăn.
- Hứa Tấn thật sự là một người đàn ông tốt, lớn lên soái, năng lực tốt, tính cách lại làm người ta có cảm giác an toàn, phỏng chừng, phụ nữ muốn gả cho hắn cũng có thể xếp được vài vòng trong trong căn cứ.
Lâu Hiểu La thập phần cảm khái, trừ bỏ Cơ Thí Thiên ngoại, thành viên trung tâm của tiểu đội như Bạch Ngọc Li, Kỳ Hàn, Hứa Tấn đều là một bộ giữ mình trong sạch, bên ngoài có bao nhiêu người muốn hạ gục bọn họ a, ân, Địch Thu cũng là người giữ mình trong sạch, đoán chừng là gương mặt oa oa kia làm người ta không có cảm giác an toàn, có chút không hạ thủ được, ngay cả chú Võ bọn họ đều có tình nhân, đừng tưởng cô không biết, cô có đôi mắt biết hết a, Lâu Hiểu La nhìn Địch Thu, lửa bát quái hừng hực thiêu đốt.
Tiểu kịch trường
Lâu Hiểu La: Hứa Tấn, ngươi đối với Địch Thu là tình anh em thuần khiết đi?
Hứa Tấn: Tiểu hài tử đừng hỏi nhiều như vậy, biết quá nhiều sẽ không tốt với ngươi.
Lâu Hiểu La: Kỳ Hàn, ngươi đối với Bạch Ngọc Li là tình cảm anh em đi?
Kỳ Hàn cái gì cũng không nói, chỉ lạnh lùng nhìn chằm chằm Lâu Hiểu La, nhìn chằm chằm làm cả người cô đều có cảm giác không tốt: Ha hả, coi như ta không hỏi, ta chỉ là tò mò tò mò, ta đi trước, ngươi tùy ý.
Lâu Hiểu La: Thiếu gia, ngươi nói bọn họ.
Cơ Thí Thiên một phen ôm lấy người nào đó đang lải nhải, nghĩ có lẽ là hắn nỗ lực không đủ, để tinh thần của cô quá tốt nên cô mới có tinh lực đi bát quái như vậy. Sau đó Lâu Hiểu La thập phần đồng ý với lời Hứa Tấn nói, hỏi quá nhiều, muốn biết quá nhiều sẽ không có chỗ tốt với mình. Vuốt eo nhỏ của bản thân, cô muốn khóc lớn.
Kim Tích Dung ôn ôn nhu nhu nói, giọng nói của cô ta nhu hòa, cho dù ngữ khí trào phúng cũng làm cho người nghe không đành lòng trách móc nặng nề như cũ, xứng với diện mạo thanh lệ thoát tục, cả người giống như đóa bạch liên hoa thuần mỹ, khó trách có thể được người trong căn cứ phong làm song xu chi nhất. Mà một người khác là đội trưởng tiểu đội hỏa tường vi, Chu Diễm Dương, trùng hợp chính là, hai người đều là tình nhân của Cơ Thí Thiên, cái này làm cho những tiểu nhân trong căn cứ trát không ít thứ sau lưng Cơ Thí Thiên, mắng hắn chiếm hết, hưởng hết chỗ tốt.
- Em vừa trở về còn không biết, trong đội Cơ Thí Thiên có một người phụ nữ, nghe nói chính là người bọn họ vẫn luôn tìm kiếm bên ngoài, năng lực không tồi, chưa thấy qua người, nhưng nghe nói dung mạo bình thường, khẳng định không bằng em cùng Chu Diễm Dương, nhưng thủ đoạn cực kỳ lợi hại, rất được Cơ Thí Thiên coi trọng, nghe nói những người nòng cốt khác trong đội cũng đều nể mặt cô ta, Chu Diễm Dương còn ăn không ít mệt ở chỗ cô ta, còn có Hứa Khả Nhi hệ trị liệu cũng không chiếm được chỗ tốt.
Kim Tích Triết khi nói tới Lâu Hiểu La, có chút tò mò, rốt cuộc Chu Diễm Dương cùng Hứa Khả Nhi là nhân vật chạm tay là bỏng ở trong căn cứ, bao nhiêu người nâng trong lòng bàn tay, nhưng đến Cơ Thí Thiên cuồng vọng không để trong lòng, người phụ nữ có thể để Cơ Thí Thiên coi trọng, sẽ là cái cái dạng gì a. Lâu Hiểu La tỏ vẻ, cái dạng gì? Tuyệt thế mỹ nhân được không, không chỉ người đẹp, IQ và EQ cũng thẳng tuyến, xứng đáng danh hiệu nữ chủ, Kim Tích Triết tỏ vẻ, hắn ta có quen biết một bác sĩ khoa mắt có năng lực tốt, có thể giới thiệu cho Cơ Thí Thiên, vô điều kiện.
- Hứa Khả Nhi là đồ ngu ngốc, nếu không phải dị năng hiếm có, sớm đã bị người đùa chết, lại còn cả ngày bày ra một bộ sắc mặt kiêu ngạo, đến Chu Diễm Dương còn bị người phụ nữ kia cho ăn mệt, đúng là có chút khó a, phỏng chừng là cô ta cậy sủng mà kiêu, có lẽ Thí Thiên đã sớm muốn đá cô ta.
Kim Tích Dung vẫn duy trì bộ dáng ôn nhu cao quý như cũ, hiện tại cô ta còn chưa hoàn toàn chiếm cứ được trái tim Cơ Thí Thiên, hơn nữa năng lực của Chu Diễm Dương kia xác thật không tồi, nếu không cô ta đã sớm nghĩ cách đuổi cô ta ra khỏi bên cạnh Cơ Thí Thiên. Nghĩ đến Cơ Thí Thiên, cả người Kim Tích Dung mềm nhũn,cô ta nhớ nhắn, nhớ dung mạo hoàn mỹ của hắn, xuất thân cao quý, năng lực xuất sắc cùng với trên giường cường hãn.
- Không chỉ này đó, đám chú hai của Cơ Thí Thiên, bọn họ cũng bởi vì đắc tội Lâu Hiểu La, bị Cơ Thí Thiên xử phạt.
Nếu chỉ là phụ nữ tranh giành tình cảm, hắn ta cũng không thèm đặt trong mắt, đàn ông sao, còn không phải là hôm nay sủng người này ngày mai vui vẻ với người kia sao, chỉ là công cụ giải trí, chính hắn ta cũng như vậy, lại nói em gái hắn ta cũng không phải chân ái của Cơ Thí Thiên a, có khả năng kéo thân nhân xuống đài, này phải cân nhắc cẩn thận.
- Nga? Bọn họ?
Kim Tích Dung có chút động dung, bất quá ngẫm lại, lại nói:
- Bọn họ a hẳn là đã sớm bị xử lý, không thấy rõ vị trí của mình, cả ngày khoa tay múa chân với Thí Thiên, ả Đường Kiều Kiều kia càng là hận không thể gục trên người Thí Thiên, nếu không phải nhìn cô ta là em họ của Thí Thiên, phỏng chừng Thí Thiên cũng đã sớm muốn xử lý bọn họ, vừa lúc mượn cơ hội này động thủ thôi, còn có thể để người ngoài đội nồi. Bất quá em có chút hứng thú với cô gái Lâu Hiểu La kia, hôm nay hảo hảo nghỉ ngơi, ngày mai đi tiểu đội Thí Thiên gặp cô ta, để cô ta biết ai mới là người phụ nữ quan trọng nhất bên cạnh Thí Thiên.
Nói tới đây, Kim Tích Dung tự tin cười, mẹ cô ta có thể lấy thân phận Nhị phu nhân để vào Kim gia, cô ta có thể có được đãi ngộ của dòng chính, không chỉ là dựa vào mặt, ba cô ta có nhiều con cái như vậy, bọn họ mỗi năm không phải chỉ có chút tiền tài sao. Tuy rằng Cơ Thí Thiên thông minh cường hãn, nhưng hắn không quản chuyện phụ nữ, lại nói đàn ông có mấy người phụ nữ bên ngoài cũng không sao, chỉ cần bọn họ ở trước mặt ôn nhu săn sóc hiểu chuyện, hào phóng không gây chuyện là được.
Lâu Hiểu La cũng không biết cô đang bị người khác nhắc mãi, hoặc là nói muốn diệt trừ cô, cô hiện tại chính nắm chặt thời gian tu luyện, Lâu Hiểu La cũng thường xuyên thỉnh giáo võ an, rèn luyện đao pháp, bọn họ phỏng chừng sắp phải rời khỏi căn cứ, nguy hiểm trên đường càng nhiều, không có thực lực thì không thể giữ được mạng nhỏ, lại nói cô muốn chính là trở thành tiểu đệ đắc lực, cũng không thể kéo chân sau, tranh thủ lập công, làm tốt chuẩn bị cơ sở vì cuộc sống tốt đẹp.
Lâu Hiểu La tu luyện thực nghiêm túc, hơn nữa có tinh hạch hệ băng trong tay, cô rốt cuộc thăng cấp tới cấp ba hậu kỳ, nhìn nhìn phế tinh hạch, Lâu Hiểu La lại một lần cảm tạ bản thân nhạy bén, kịp thời ôm lấy đùi vàng, thăng cấp thật sự là chuyện quá tiêu hao tinh hạch a, cô có không ít tinh hạch, nhưng không có nhiều hệ băng, hiện tại phần lớn tinh hạch trong tay là sau khi tới căn cứ, Cơ Thí Thiên cho cô, tuy rằng cấp bậc đều không tính là cao, nhưng nguyên nhân là bởi vì hiện tại bên ngoài tang thi biến dị hệ băng cấp bậc không cao, nếu chỉ dựa vào bản thân cô, phỏng chừng hiện tại dị năng không nhích lên nổi, nghĩ đến về sau cô không cần vì tinh hạch mà phát sầu, ăn hôi chính là vui vẻ như vậy.
Sau khi kết thúc tu luyện, Lâu Hiểu La thu thập một chút, chuẩn bị xuống lầu, cô đói bụng, đi xem có cái gì ăn ngon, đãi ngộ của thành viên trung tâm bọn họ chính là chuẩn cmnr. Dưới lầu, Địch Thu cùng Hứa Tấn đang nói chuyện phiếm, gần đây ắn đột phát kỳ tưởng, muốn cho Hứa Tấn dạy hắn sử dụng ám khí. Lâu Hiểu La xoa xoa trán, Hứa Tấn là dị năng hệ thạch, có thể làm toàn thân hóa thạch, tăng cường năng lực công kích cùng phòng ngự của mình, xứng với thân thủ bảo tiêu của hắn trước mạt thế, bỗng có một luồng sát khí, có cảm giác quen thuộc giống như người khổng lồ xanh.
Theo dị năng tăng lên, hiện tại Hứa Tấn có thể ngưng kết ra vũ khí hệ thạch, tuy trước mắt là cục đá lớn nhỏ bằng trứng bồ câu, nhưng lực lượng của chính bản thân hắn rất lớn, coi như vũ khí có thể bắn thủng đầu tang thi cấp thấp, rất giống ám khí giang hồ cổ đại trong tiểu thuyết, sử dụng nhìn rất soái khí. Này đúng không, làm cho Địch Thu thập phần hâm mộ, một hai phải học tập, nề hà lý tưởng là tốt đẹp, nhưng hiện thực lại tàn khốc, phải dùng gấp 5 lần sức chiến đấu thuộc tính cọng bún của Địch Thu mới ngưng kết ra dị năng thể, đáng tiếc hắn là mộc hệ, lực công kích không đủ, may mắn là không đủ, nếu không lấy khả năng độ chính xác chẳng phân biệt nổi địch ta kia,khi huấn luyện không bị ngộ thương đồng bạn là còn may, cũng là Hứa Tấn tính tình tốt, người bình thường đã không muốn chơi với hắn.
Bất quá nói đến Hứa Tấn tính tình tốt, cô phát hiện Hứa Tấn đối với Địch Thu hình như càng có kiên nhẫn hơn so với người bình thường, từ từ, có phải cô đã phát hiện ra cái gì hay không a. Nói cái tên Kỳ Hàn lạnh như băng kia cũng rất có kiên nhẫn đối với Bạch Ngọc Li, ân, trước không nói Hứa Tấn, Địch Thu chính là một tên ngốc bạch ngọt, phỏng chừng sẽ bị lừa tới tay, nhưng Bạch Ngọc Li, không thể không nói Kỳ Hàn thật sự là một dũng sĩ. Lâu Hiểu La vừa kết thúc những ý nghĩ vớ vẩn trong đầu, cô cảm thấy gần đây đầu óc của cô bị Địch Thu lây bệnh, chỉ số thông minh bị rớt tuyến.
Địch Thu nhìn Lâu Hiểu La, vui vẻ hớn hở vẫy tay, Hứa Tấn cũng hơi hơi mỉm cười.
- Gần nhất anh cũng thực nhàn a, Bạch hồ ly không thúc giục anh đẩy nhanh tiến độ nghiên cứu phát minh vũ khí sao a, nghe nói vũ khí của quân đội rất được hoan nghênh, vì sao không bị Bạch Ngọc Li nhốt anh trong phòng tối, không giống tác phong của hắn a.
Lâu Hiểu La ngồi ở bên cạnh Địch Thu, nhìn gương mặt bánh bao của hắn nháy mắt trở nên khổ hề hề, cô có chút vui vẻ.
- Sao có thể không thúc giục a, cô không biết bạch hồ ly quá đáng thế nào đâu, hiện giờ tôi thấy hắn, chân đều run lên.
Khuôn mặt nhỏ của Địch Thu nhăn lại.
- Có lúc nào anh thấy Bạch Ngọc Li mà chân không run lên.
Lâu Hiểu La nói móc.
- Ai, không nói, không nói, thật vất vả hôm nay hắn cùng Kỳ Hàn đi ra ngoài làm nhiệm vụ, tôi rốt cuộc có thể thả lỏng mấy ngày rồi, vừa rồi cùng Hứa Tấn luyện tập dị năng, tôi phát hiện bản thân có tiến bộ rất lớn.
Trong giọng nói còn có đắc ý dào dạt, Lâu Hiểu La nhìn về phía Hứa Tấn.
- Hiện tại có thể phân rõ được địch ta?
Yêu cầu của cô không cao, chỉ cần không uy hiếp đến tính mạng của bản thân là được, cô không muốn về sau đi làm nhiệm vụ chết, lại chết dưới bàn tay của đồng đội a.
- n, còn không phân rõ được địch ta, nhưng ngưng kết dị năng mạnh hơn trước kia một chút, dị năng cũng được nâng cao, có thể nói là có tiến bộ.
Hứa Tấn nói xong, nhìn thấy gương mặt bánh bao kia càng thêm sáng ngời, hắn cảm thấy mình cũng thật không dễ dàng, này nếu là thủ hạ của hắn, ân, được rồi, như vậy không thể thành thủ hạ của hắn được, về sau vẫn là để hắn chiếu cố Địch Thu nhiều chút, ai bảo là hắn luyến tiếc Địch Thu a.
- Cho nên nói lực sát thương của hắn được nâng cao một bước, trước kia chỉ cần ra khỏi người hắn liền bị rớt không sai biệt lắm, hiện tại có phải có thể đánh đến người hay không a, về sau lúc anh luyện tập, xin mời cách xa tôi một chút, cảm ơn, tôi không giống Hứa Tấn, có một thân hóa thạch, nhân gia kiều kiều mềm mại, không chịu nổi mấy cú của anh.
Có lúc, cô cảm thấy Địch Thu là địch nhân phái tới nằm vùng bên trong tiểu đội, dùng đao đánh người một nhà.
Địch Thu tức giận, trợn trắng mắt với Lâu Hiểu La.
- tiểu la thôi, đúng rồi, vì sao lúc này cô lại đi xuống, không tu luyện sao?
Tiểu la thực chăm chỉ, hiện tại với cấp bậc dị năng của cô ấy, ở căn cứ cũng có thứ hạng, hơn nữa hệ băng biến dị vốn tấn công phòng thủ đều không yếu, có thể nói là cao thủ ở căn cứ, nhưng cô ấy vẫn rất nỗ lực, nếu không có nhiệm vụ, không đến trước mặt thiếu gia xoát cảm giác tồn tại, thì đều ở phòng tu luyện.
- Tôi đói bụng, muốn xuống dưới ăn vài thứ.
- Cô nói như vậy làm tôi cũng đói bụng.
Địch Thu cũng sờ sờ bụng, luyện tập là hình thức tiêu hao thể lực, Hứa Tấn nhìn hai người bọn họ một bộ dáng chờ ăn, đứng dậy:
- Hai người đợi đi, tôi đi xem phòng bếp xem có cái gì ăn.
- Hứa Tấn thật sự là một người đàn ông tốt, lớn lên soái, năng lực tốt, tính cách lại làm người ta có cảm giác an toàn, phỏng chừng, phụ nữ muốn gả cho hắn cũng có thể xếp được vài vòng trong trong căn cứ.
Lâu Hiểu La thập phần cảm khái, trừ bỏ Cơ Thí Thiên ngoại, thành viên trung tâm của tiểu đội như Bạch Ngọc Li, Kỳ Hàn, Hứa Tấn đều là một bộ giữ mình trong sạch, bên ngoài có bao nhiêu người muốn hạ gục bọn họ a, ân, Địch Thu cũng là người giữ mình trong sạch, đoán chừng là gương mặt oa oa kia làm người ta không có cảm giác an toàn, có chút không hạ thủ được, ngay cả chú Võ bọn họ đều có tình nhân, đừng tưởng cô không biết, cô có đôi mắt biết hết a, Lâu Hiểu La nhìn Địch Thu, lửa bát quái hừng hực thiêu đốt.
Tiểu kịch trường
Lâu Hiểu La: Hứa Tấn, ngươi đối với Địch Thu là tình anh em thuần khiết đi?
Hứa Tấn: Tiểu hài tử đừng hỏi nhiều như vậy, biết quá nhiều sẽ không tốt với ngươi.
Lâu Hiểu La: Kỳ Hàn, ngươi đối với Bạch Ngọc Li là tình cảm anh em đi?
Kỳ Hàn cái gì cũng không nói, chỉ lạnh lùng nhìn chằm chằm Lâu Hiểu La, nhìn chằm chằm làm cả người cô đều có cảm giác không tốt: Ha hả, coi như ta không hỏi, ta chỉ là tò mò tò mò, ta đi trước, ngươi tùy ý.
Lâu Hiểu La: Thiếu gia, ngươi nói bọn họ.
Cơ Thí Thiên một phen ôm lấy người nào đó đang lải nhải, nghĩ có lẽ là hắn nỗ lực không đủ, để tinh thần của cô quá tốt nên cô mới có tinh lực đi bát quái như vậy. Sau đó Lâu Hiểu La thập phần đồng ý với lời Hứa Tấn nói, hỏi quá nhiều, muốn biết quá nhiều sẽ không có chỗ tốt với mình. Vuốt eo nhỏ của bản thân, cô muốn khóc lớn.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook