Mạt Thế Giả Tưởng
-
Chương 28: Tính toán của Đỗ Trọng
*******
“ Lạc Thần. Mày đừng quá phận! Mày giết thầy Trọng, không sợ luật pháp sao?” Đinh Thanh Sơn trầm giọng uy hiếp
“ Ha…ha. Luật pháp? Cái thế giới này đã tận thế, xã hội đổ nát thì còn đâu luật pháp ah. Dù hôm nay, tao giết tất cả những người ở đây thì cũng chẳng có ai tới bắt ta cả
Mà kể cả có. Mày nghĩ bọn chúng chịu được sức mạnh của ta sao?” Lạc Thần lạnh lùng nói, ánh mắt nhìn Đinh Thanh Sơn như nhìn một thằng ngu vậy
Như Lạc Thần nói, tận thế tới, có mấy ai quan tâm luật pháp là gì chứ? Luật pháp cũng chỉ ước thúc được con người ở thời bình thôi
Ánh mắt băng lãnh nhìn Đinh Thanh Sơn, Lạc Thần trên người bộc phát ra một cỗ sát khí kinh người. Cỗ sát khi do hắn tích tụ được từ việc chém giết thây ma. Gằn từng tiếng một, Lạc Thần nói
“ Tao nói một lần nữa. Mày định cản đường tao phải không?”
Dưới sát khí cùng khí thế của Lạc Thần. Mọi người chỉ cảm thấy trầm trọng, giống như một ngọn núi đè nặng nên vai khiến bọn họ không tài nào thở được. Hô hấp trở nên nặng nề, ai nấy mồ hôi chảy ra như suối, ánh mắt sợ hãi nhìn Lạc Thần
Đặc biệt là Đỗ Trọng, đối mặt với ánh mắt giết người của Lạc Thần. Hắn không khỏi rùng mình, nội tâm sợ hãi tới cực điểm, hai tay bắt lấy Đinh Thanh Sơn hò hét
“ Tùng Sơn, em phải cứu thầy. Chỉ cần em cứu thầy. Tiền tài, mỹ nữ, danh vọng thầy đều cho em tất”
Đinh Thanh Sơn khuôn mặt bất biến, một bộ hoàn toàn không nghe thấy những gì Đỗ Trọng nói. Hắn hướng về phía Lạc Thần, trầm giọng
“ Tao chính là cản đường mày đấy. Hôm nay, tao quyết không để mày giết Đỗ Trọng”
Thấy Đinh Thanh Sơn một bộ thà chết chứ không chịu rời khỏi. Lạc Thần hai mắt hiện lên một vẻ kinh ngạc.
“ Tao cảm thấy khó hiểu ah. Đỗ Trọng với mày không quen không biết. Tại sao mày lại muốn bảo vệ hắn”
“ Chuyện này không cần mày quan tâm” Đỗ Trọng hừ lạnh một tiếng. Trong lòng thì không khỏi cười khổ
Quả thật, Đinh Thanh Sơn chẳng rảnh rỗi đến nỗi vì một người xa lạ mà đắc tội với Lạc Thần. Có điều, lần này hắn không thể không đứng ra ứu Đỗ Trọng. Đơn giản bởi vì đây chính là nhiệm vụ mà “ Tử Vong Tiến Hóa” ban cho hắn ah
Lạc Thần cũng không biết điều này mà hắn cũng chẳng cần biết làm gì. Thấy Đinh Thanh Sơn nhất quyết bạo vệ Đỗ Trọng, Lạc Thần cười âm u:
“ Nếu mày đã muốn bảo vệ Đỗ Trọng. Vậy thì mày cùng hắn xuống suối vàng ah”
Nói xong, Lạc Thần lập tức động thủ. Lập tức, vô số thanh kim loại giống như mũi tên bắn về phía Đinh Thanh Sơn
“ Dừng lại”
Ngay lúc Đinh Thanh Sơn định đưa tấm khiêng của mình lên để đỡ một chiêu này của Lạc Thần thì một tiếng hét lanh lảnh vang lên. Mà theo tiếng quát đó, toàn bộ số kim loại bỗng chốc dừng lại
Chỉ thấy, lúc này Rei bỗng nhiên ôm chặt lấy Lạc Thần, nghẹn ngào
“ Thầy Lạc Thần! Xin thầy dừng lại. Em không muốn thầy vì em mà giết người”
Rei khuôn mặt trắng bệch, ánh mắt sợ hãi nhìn Lạc Thần. Nàng không biết Lạc Thần đã từng giết người nên nàng không muốn hắn vì nàng mà trở thành kẻ giết người. Mặc dù thế giới đã tận thế, giết người là chuyện quá bình thường nhưng ba từ “ kẻ giết người” vẫn khiến Rei sợ hãi vô cùng.
Cảm nhận được sự sợ sệt từ trong câu nói của Rei. Lạc Thần thở dài. Thu hồi chiêu thức của mình
Hắn biết Rei tại sao ngăn cản mình. Rei chưa chứng kiến những mặt tối tăm nhất của tận thế nên bản tính cô vẫn còn thiện lương. Lạc Thần giết thây ma là chuyện bình thường nhưng hắn giết người thường khiến nàng cảm thấy đây là một điều kinh khủng. Vì thế, nàng mới đứng ra ngăn cản hắn
Vỗ vai Rei, Lạc Thần âm thanh hiều hòa nhưng cũng tràn đầy uy nghiêm cùng bá đạo
“ Rei, thầy nghe em lần này. Nhưng sẽ không có lần thứ hai đâu”
Lạc Thần yêu thích nàng là thật, nhưng cũng sẽ không vì nàng mà ngoan ngoãn nghe lời. Không chỉ Rei, mà tất cả những nữ nhân của hắn đều sẽ như vậy
Hắn nói dù nhỏ nhưng ở đây tất cả mọi người đều nghe được. Đặc biệt là mấy người có tình cảm với Lạc Thần đều có thể hiểu ra ý mà Lạc Thần đang truyền đạt với bọn họ. Các nàng không khỏi nhìn nhau, trong mắt hiện lên một điều suy nghĩ
“ Em.. em xin lỗi”
Nhìn Lạc Thần vậy mà vì mình mà buông tha cho Đỗ Trọng, Rei trong lòng một hồi ngọt ngào cùng áy náy. Âm thanh nhỏ nhẹ vang lên
Nghe thế, Lạc Thần lắc đầu xoa đầu cô cười đáp
“ Không cần phải xin lỗi. Thầy hiểu mà”
Sau đó, hắn quay đầu nhìn về phía mấy người Đỗ Trọng. Âm thanh tràn đầy uy hiếp cùng cảnh cáo. Đặc biệt khi nhìn về phía Đỗ Trọng, trong mắt Lạc Thần hiện lên một tia giết người không chút che dấu
“ Đỗ Trọng. Hôm nay tao tha cho mày. Nhưng chỉ cần mày động tới người của tao. Tao sẽ cho mày biết tại sao hoa kia lại màu hồng
Mà các vị, nếu như muốn yên ổn ở trên xe thì tốt nhất đừng động chạm tới chúng ta. Nếu không, ta không biết lúc ta nổi giận, lại có mấy người có thể sống sót ah”
Uy hiếp, đây chính là trắng trợn uy hiếp. Chỉ là không một ai dám phản bác lại mà chỉ dùng ánh mắt sợ hãi nhìn Lạc Thần gật đầu liên tục. Lạc Thần lãnh khốc, vô tình bọn họ đã được chứng kiến, không ai ngu mà lại đi chọc một tên ác ma như thế cả
“ Đinh, chúc mừng Tiến Hóa Giả số 69 hoàn thành [Hạ Đẳng nhiệm vụ]: Bảo vệ Đỗ Trọng. Thu được 50 kim tệ, 50 exp”
“ Đinh, chúc mừng Tiến Hóa Giả số 69 thăng cấp. Đẳng cấp hiện tại là Thuế Phàm Cảnh cấp 2”
Âm thanh máy móc vang lên trong đầu Đinh Thanh Sơn khiến hắn thở phào nhẹ nhõm. Cuối cùng, hắn cũng đã hoàn thành nhiệm vụ mà “ Tử Vong Tiến Hóa” đề ra
Lạc Thần trở về chỗ ngồi. Nguyễn Huy dơ ngón tay cái lên, tán thưởng
“ Giận dữ vì hồng nhan. Quả không hổ danh bạn tao”
“ Ha…ha. Chuyện bình thường mà thôi. Tin tưởng nếu đó không phải là Rei mà là Lan, mày cũng sẽ làm như tao mà thôi” Lạc Thần nhún vai, cười cợt
“ Lạc Thần. Mày đừng quá phận! Mày giết thầy Trọng, không sợ luật pháp sao?” Đinh Thanh Sơn trầm giọng uy hiếp
“ Ha…ha. Luật pháp? Cái thế giới này đã tận thế, xã hội đổ nát thì còn đâu luật pháp ah. Dù hôm nay, tao giết tất cả những người ở đây thì cũng chẳng có ai tới bắt ta cả
Mà kể cả có. Mày nghĩ bọn chúng chịu được sức mạnh của ta sao?” Lạc Thần lạnh lùng nói, ánh mắt nhìn Đinh Thanh Sơn như nhìn một thằng ngu vậy
Như Lạc Thần nói, tận thế tới, có mấy ai quan tâm luật pháp là gì chứ? Luật pháp cũng chỉ ước thúc được con người ở thời bình thôi
Ánh mắt băng lãnh nhìn Đinh Thanh Sơn, Lạc Thần trên người bộc phát ra một cỗ sát khí kinh người. Cỗ sát khi do hắn tích tụ được từ việc chém giết thây ma. Gằn từng tiếng một, Lạc Thần nói
“ Tao nói một lần nữa. Mày định cản đường tao phải không?”
Dưới sát khí cùng khí thế của Lạc Thần. Mọi người chỉ cảm thấy trầm trọng, giống như một ngọn núi đè nặng nên vai khiến bọn họ không tài nào thở được. Hô hấp trở nên nặng nề, ai nấy mồ hôi chảy ra như suối, ánh mắt sợ hãi nhìn Lạc Thần
Đặc biệt là Đỗ Trọng, đối mặt với ánh mắt giết người của Lạc Thần. Hắn không khỏi rùng mình, nội tâm sợ hãi tới cực điểm, hai tay bắt lấy Đinh Thanh Sơn hò hét
“ Tùng Sơn, em phải cứu thầy. Chỉ cần em cứu thầy. Tiền tài, mỹ nữ, danh vọng thầy đều cho em tất”
Đinh Thanh Sơn khuôn mặt bất biến, một bộ hoàn toàn không nghe thấy những gì Đỗ Trọng nói. Hắn hướng về phía Lạc Thần, trầm giọng
“ Tao chính là cản đường mày đấy. Hôm nay, tao quyết không để mày giết Đỗ Trọng”
Thấy Đinh Thanh Sơn một bộ thà chết chứ không chịu rời khỏi. Lạc Thần hai mắt hiện lên một vẻ kinh ngạc.
“ Tao cảm thấy khó hiểu ah. Đỗ Trọng với mày không quen không biết. Tại sao mày lại muốn bảo vệ hắn”
“ Chuyện này không cần mày quan tâm” Đỗ Trọng hừ lạnh một tiếng. Trong lòng thì không khỏi cười khổ
Quả thật, Đinh Thanh Sơn chẳng rảnh rỗi đến nỗi vì một người xa lạ mà đắc tội với Lạc Thần. Có điều, lần này hắn không thể không đứng ra ứu Đỗ Trọng. Đơn giản bởi vì đây chính là nhiệm vụ mà “ Tử Vong Tiến Hóa” ban cho hắn ah
Lạc Thần cũng không biết điều này mà hắn cũng chẳng cần biết làm gì. Thấy Đinh Thanh Sơn nhất quyết bạo vệ Đỗ Trọng, Lạc Thần cười âm u:
“ Nếu mày đã muốn bảo vệ Đỗ Trọng. Vậy thì mày cùng hắn xuống suối vàng ah”
Nói xong, Lạc Thần lập tức động thủ. Lập tức, vô số thanh kim loại giống như mũi tên bắn về phía Đinh Thanh Sơn
“ Dừng lại”
Ngay lúc Đinh Thanh Sơn định đưa tấm khiêng của mình lên để đỡ một chiêu này của Lạc Thần thì một tiếng hét lanh lảnh vang lên. Mà theo tiếng quát đó, toàn bộ số kim loại bỗng chốc dừng lại
Chỉ thấy, lúc này Rei bỗng nhiên ôm chặt lấy Lạc Thần, nghẹn ngào
“ Thầy Lạc Thần! Xin thầy dừng lại. Em không muốn thầy vì em mà giết người”
Rei khuôn mặt trắng bệch, ánh mắt sợ hãi nhìn Lạc Thần. Nàng không biết Lạc Thần đã từng giết người nên nàng không muốn hắn vì nàng mà trở thành kẻ giết người. Mặc dù thế giới đã tận thế, giết người là chuyện quá bình thường nhưng ba từ “ kẻ giết người” vẫn khiến Rei sợ hãi vô cùng.
Cảm nhận được sự sợ sệt từ trong câu nói của Rei. Lạc Thần thở dài. Thu hồi chiêu thức của mình
Hắn biết Rei tại sao ngăn cản mình. Rei chưa chứng kiến những mặt tối tăm nhất của tận thế nên bản tính cô vẫn còn thiện lương. Lạc Thần giết thây ma là chuyện bình thường nhưng hắn giết người thường khiến nàng cảm thấy đây là một điều kinh khủng. Vì thế, nàng mới đứng ra ngăn cản hắn
Vỗ vai Rei, Lạc Thần âm thanh hiều hòa nhưng cũng tràn đầy uy nghiêm cùng bá đạo
“ Rei, thầy nghe em lần này. Nhưng sẽ không có lần thứ hai đâu”
Lạc Thần yêu thích nàng là thật, nhưng cũng sẽ không vì nàng mà ngoan ngoãn nghe lời. Không chỉ Rei, mà tất cả những nữ nhân của hắn đều sẽ như vậy
Hắn nói dù nhỏ nhưng ở đây tất cả mọi người đều nghe được. Đặc biệt là mấy người có tình cảm với Lạc Thần đều có thể hiểu ra ý mà Lạc Thần đang truyền đạt với bọn họ. Các nàng không khỏi nhìn nhau, trong mắt hiện lên một điều suy nghĩ
“ Em.. em xin lỗi”
Nhìn Lạc Thần vậy mà vì mình mà buông tha cho Đỗ Trọng, Rei trong lòng một hồi ngọt ngào cùng áy náy. Âm thanh nhỏ nhẹ vang lên
Nghe thế, Lạc Thần lắc đầu xoa đầu cô cười đáp
“ Không cần phải xin lỗi. Thầy hiểu mà”
Sau đó, hắn quay đầu nhìn về phía mấy người Đỗ Trọng. Âm thanh tràn đầy uy hiếp cùng cảnh cáo. Đặc biệt khi nhìn về phía Đỗ Trọng, trong mắt Lạc Thần hiện lên một tia giết người không chút che dấu
“ Đỗ Trọng. Hôm nay tao tha cho mày. Nhưng chỉ cần mày động tới người của tao. Tao sẽ cho mày biết tại sao hoa kia lại màu hồng
Mà các vị, nếu như muốn yên ổn ở trên xe thì tốt nhất đừng động chạm tới chúng ta. Nếu không, ta không biết lúc ta nổi giận, lại có mấy người có thể sống sót ah”
Uy hiếp, đây chính là trắng trợn uy hiếp. Chỉ là không một ai dám phản bác lại mà chỉ dùng ánh mắt sợ hãi nhìn Lạc Thần gật đầu liên tục. Lạc Thần lãnh khốc, vô tình bọn họ đã được chứng kiến, không ai ngu mà lại đi chọc một tên ác ma như thế cả
“ Đinh, chúc mừng Tiến Hóa Giả số 69 hoàn thành [Hạ Đẳng nhiệm vụ]: Bảo vệ Đỗ Trọng. Thu được 50 kim tệ, 50 exp”
“ Đinh, chúc mừng Tiến Hóa Giả số 69 thăng cấp. Đẳng cấp hiện tại là Thuế Phàm Cảnh cấp 2”
Âm thanh máy móc vang lên trong đầu Đinh Thanh Sơn khiến hắn thở phào nhẹ nhõm. Cuối cùng, hắn cũng đã hoàn thành nhiệm vụ mà “ Tử Vong Tiến Hóa” đề ra
Lạc Thần trở về chỗ ngồi. Nguyễn Huy dơ ngón tay cái lên, tán thưởng
“ Giận dữ vì hồng nhan. Quả không hổ danh bạn tao”
“ Ha…ha. Chuyện bình thường mà thôi. Tin tưởng nếu đó không phải là Rei mà là Lan, mày cũng sẽ làm như tao mà thôi” Lạc Thần nhún vai, cười cợt
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook