Mạt Thế Chi Tra Thụ Trọng Sinh
-
Chương 10: Đêm
Edit: Miu
Kỳ Ninh vào không gian được một lúc mới phát hiện ra nam nhân bên người căn bản không thể tiến vào. Trong lúc nhất thời Kỳ Ninh liền có chút ảo não, không gian này không phải là bởi vì Mạc Dịch Phàm cậu mới có được hay sao? Nhưng vì cái gì Mạc Dịch Phàm không vào được?
Sắc mặt Kỳ Ninh hơi hơi âm trầm, cậu liền ra khỏi không gian. Cậu nguyên bản còn lo lắng rằng Mạc Dịch Phàm sẽ ngạc nhiên khi thấy cậu đột nhiên biến mất, nhưng khi cậu một lần nữa trở lại giường, thời điểm bản thân bị nam nhân kia ôm lấy, Kỳ Ninh có chút không được tự nhiên động đậy, khóe mắt liếc đến ánh mắt bình tĩnh của nam nhân, đột nhiên đặt câu hỏi nói.
"Anh không cảm thấy kì quái khi em đột nhiên biến mất sao?”
Nam nhân cúi đầu lên hõm cổ Kỳ Ninh, trầm thấp cười vài tiếng, cho dù trước mắt là một mảnh bóng tối cũng không che đậy được mị lực mê người từ anh tỏa ra.
Kỳ Ninh bị cười đến sắc mặt bình tĩnh, bên tai lại hơi hơi đỏ.
Nam nhân nhìn thấy được, ý cười trong mắt càng thêm sâu.
“Ban đầu anh còn cho rằng ba anh gật anh, nhưng khi nhìn thấy trên ngón áp út của em đột nhiên xuất hiện một ấn kí màu xanh kì lạ, lúc đó anh mới chậm rãi tin.”
Nam nhân nắm chặt lấy ngón út của Kỳ Ninh nói.
“Theo quy định của Mạc gia, chiếc nhẫn kia nhất định chỉ được đeo cho người bạn đời của họ. Nếu nhẫn đột nhiên biến mất, lại biến thành một ấn kí màu xanh, thì lúc đó thế hệ này của Mạc gia đã có được cơ duyên tu tiên.”
Nam nhân chậm rãi nói.
“Nhưng theo anh biết được năm sáu thế hệ trước đây, chiếc nhẫn này đều không xuất hiện bất luận cái gì khác thường, tu tiên hay không tu tiên, đều trở thành trò cười. Đừng nói anh không tin, ngay cả cha anh khi nói cho anh nghe cũng chưa từng tin. Nếu không phải nhìn thấy điểm kì lạ trên tay của Tiểu Ninh, anh hiện tại cũng sẽ không tin.”
Trong lời nói của cha anh còn có vài câu, nếu nhẫn nhận chủ hóa thành hình xăm dây đằng, người của Mạc gia nhất định phải nhỏ máu của mình lên ấn kí dây đằng đó đúng 7 ngày 7 đêm. Đương nhiên, tổ tiên Mạc gia còn căn dặn rằng, nhất định phải tận lực đợi đến ngày cuối cùng khi bạn đời bị sốt cao không ngừng hẳn làm. Bởi vì khi nhẫn nhận chủ, đúng hơn chính là bạn đời của người Mạc gia có được một cơ duyên lớn để tu tiên, nếu người bạn đời này phẩm hạnh không tốt, vứt bỏ người của Mạc gia, như vậy, đợt sốt cao này, chỉ cần không có người của Mạc gia hỗ trợ giải, nhất định sẽ tiếp tục trở nặng, cuối cùng kết quả…… Tự nhiên chỉ có một con đường chết.
Đây cũng là do tổ tiên Mạc gia lo lắng con cháu nhìn người không đúng mà thiết lập một cái bẫy. Bất quá chuyện này hiện tại vẫn là không cần nói cho Tiểu Ninh. Bọn họ là hai nam nhân ở cùng với nhau đã khẳng định sau này không thể có con cháu, chiếc nhẫn này cũng không thể truyền đến đời sau, không nói cho Tiểu Ninh biết cũng chắc là....không sao nhỉ?
Nghe Mạc Dịch Phàm nói xong, Kỳ Ninh nhíu nhíu mày, nhìn Mạc Dịch Phàm nói.
“Nhẫn này muốn lấy máu nhận chủ, mọi người chỉ dùng ‘ miệng tương truyền ’, không biết có truyền lại điều này hay không?”
Thấy nam nhân mặt lộ vẻ khó hiểu, Kỳ Ninh tiếp tục nói.
“Chiếc nhẫn này không chỉ cần máu của em, trước đó phải nhỉ máu của anh lên nhẫn, sau đó lại mới dùng máu của em đưa vào, không gian của chiếc nhẫn mới có thể chân chính nhận chủ. Tổ tiên của anh…… không lẽ không có nói lại điều này?”
Mạc dịch phàm hơi hơi cười khổ.
“Đại khái đã từng có người thử nhỏ máu vào, nhưng chỉ là bạn đời của Mạc gia, không có nhận chủ, cho nên dần dần chuyện này cũng bị thất truyền.”
Hai người thổn thức một lúc lâu, liền nói cho người kia tin tức mà mình biết được.
“Cái không gian kia, không phải do tổ tiên của Mạc gia làm ra hay sao? Như thế nào anh lại vào không được?”
Kỳ Ninh đau đầu hỏi.
Mạc dịch phàm hơi hơi mỉm cười, ánh mắt chuyên chú mà nghiêm túc nhìn chằm chằm Kỳ Ninh nói.
“Chỉ khi được sự cho phép của bạn đời, anh mới có thể đi vào.”
Bạn đời, cho phép…… Kỳ Ninh trong đầu hiện lên một ý tưởng, không dám nghĩ tiếp, vì thế đột nhiên chớp nhoáng tiến vào không gian đem viên đá kiểm tra dị năng ôm ra tới, làm cho Mạc Dịch Phàm cười đến cực kì thâm ý đem tay đặt lên viên cầu. Trong phút chốc, viên cầu liền phát ra ra một hào điện quang màu tím, rõ ràng là dị năng hệ lôi.
Hai người hai mặt nhìn nhau, Kỳ Ninh khô cằn nói.
“Anh quả nhiên là dòng dõi chính của Mạc gia.”
Mạc Dịch Phàm bảo Kỳ Ninh đem viên cầu thu hồi, sau đó lại nói.
“Anh nhớ rõ cha anh từng nói qua, nếu được không gian may mắn nhận làm chủ, không gian sẽ có một chỗ đặt tạp vật, nơi đó có một cái đệm hương bồ*, nếu ngồi trên đó tu luyện hiệu quả một ngày sẽ như mười ngày. Nếu Tiểu Ninh dùng nó tu luyện, tốc độ nhất định sẽ rất nhanh.”
(*: Đệm có hình tròn, vật liệu là lá hương bồ)
Kỳ Ninh ánh mắt sáng lên, bỗng nhiên lại nói.
“Đúng rồi, em còn chưa có nói cho anh biết, chính là mạt thế sắp bùng nổ. Z trấn sở dĩ bị thiêu, cũng là bởi vì Z trấn xuất hiện một loại sinh vật có gương mặt đen, hôi hám, tứ chi cứng đờ, không có hô hấp, tim cũng không đập. Có thể gọi họ là —— tang thi. Chờ đến buổi tối ngày mười tháng sáu, mưa máu sẽ biến thành mưa đá đổ bộ xuống, toàn thế giới sẽ có một phần năm dân cư lâm vào hôn mê. Trung bình những người lâm vào hôn mê sẽ có một số không thể tỉnh lại, số khác sẽ biến thành những sinh vật giống như ở trấn Z, phần còn lại chính là những người sở hữu dị năng, còn được cho là những người được ông trời ban thưởng."
Mạc dịch phàm bị lời nói của Kỳ Ninh làm cho hoảng sợ, lập tức duỗi tay đặt lên trán Kỳ Ninh lẩm bẩm nói.
“Sẽ không phải lại phát sốt đi?”
Kỳ Ninh mắt trợn trắng, một phen hất tay Mạc Dịch Phàm ra.
“Nhưng là, Tiểu Ninh, những việc này, em làm sao có thể biết được?”
Mạc Dịch Phàm hơi hơi mang theo ý tứ thăm dò nói.
“Chẳng lẽ Kỳ Ninh sẽ xuyên qua thời không, thấy được tương lai?”
Kỳ Ninh dừng một chút, cũng không tính toán đem việc bản thân trọng sinh trở về nói ra, chỉ hung hăng trừng mắt nhìn Mạc Dịch Phàm một cái mới nói.
“Em nằm mơ thấy được, cũng giống như việc mơ thấy anh tự sát…… Anh có phải thực sự có ý định tự sát ý hay không?”
“…… Anh không có định tự sát.”
Lần này đến lượt khí thế của Mạc Dịch Phàm yếu đi.
“Anh chỉ là muốn đi cùng em. Tiểu Ninh sợ tối, sợ cô đơn, lại rất kén ăn, ngủ cũng hay đạp chăn…… Anh chỉ là nghĩ, đi xuống cùng để chăm sóc em.”
Kỳ Ninh trầm mặc, một hồi lâu mới nói.
“Em cũng không biết vì cái gì, bỗng nhiên mơ thấy một ít sự việc diễn ra trong mạt thế. Những cảnh tượng đó, rất chân thật, tựa như lúc em mơ thấy anh cầm thương (súng), nhắm ngay ấn đường…… thật sự rất giống. Hơn nữa, mấy thứ này cũng không phải không thể kiểm tra, chắc anh cũng đã biết sự việc diễn ra ở Z trấn? Mạt thế cách hiện tại cũng không lâu lắm, phỏng chừng những nơi xa xôi hẻo lánh, đặc biệt là những khu vực gần nguồn nước bị ô nhiễm nhất định cũng đã xuất hiện tang thi. Những việc này, ZF cũng không phải hoàn toàn không biết gì cả, chỉ là không tin tang thi sẽ có thực lực phá hoại lớn đến vậy, cho nên mới không chịu nói ra cho dân chúng.”
Những việc đó ban đầu Mạc Dịch Phàm còn có chút không tin, nhưng khi anh nghe được Kỳ Ninh nói đến phương thức anh định tự sát, lúc đó Mạc Dịch Phàm rốt cuộc đã tin. Đích thực, anh đã từng muốn dùng phương thức đó tự sát để đi gặp Tiểu Ninh.
Còn nữa, sự tình lúc sau mà Kỳ Ninh nói đến, chính là những tang thi mặt đen cứng ngắc ấy anh cũng đã gặp qua trên TV, hơn nữa Tần lão đã từng có ý vị không rõ dặn dò, Mạc Dịch Phàm rốt cuộc tin tưởng, những điều mà Kỳ Ninh nói, có bảy phần thật.
Không phải anh không tin Kỳ Ninh, mà là, anh đối với những sự việc xuất hiện trong mơ của Kỳ Ninh có bảy phần tin tưởng. Bảy phần này, cũng đủ để anh đánh cược một phen.
Mạc Dịch Phàm vươn tay, xoa xoa quầng thâm trên mắt Kỳ Ninh, trong lòng hơi hơi tê rần. Tiểu Ninh của anh, vì những việc này mà phải lo lắng, thậm chí trên mắt còn xuất hiện cả quầng thâm?
“Tiểu Ninh, những việc này, em không cần phải lo, tất cả đều giao cho anh, những đồ vật cùng thức ăn em cần cho mạt thế anh sẽ đi thu thập đủ, Tiểu Ninh an tâm tiến vào không gian đi, lấy chiếc đệm hương bồ kia bắt đầu tu luyện…… Mặc kệ mạt thế có tới hay không tới, Tiểu Ninh đều nhất định phải ngoan ngoãn tu luyện thật tốt……”
Vô luận mạt thế có tới hay không tới, anh nhất định sẽ để Tiểu Ninh sống thật an bình bên trong.
Kỳ Ninh vốn dĩ có ý định phản bác, nhưng khi cậu nghĩ đến sau khi mạt thế bùng nổ, có không ít người thức tỉnh dị năng, mà chính bản thân cậu cái gì cũng đều không có, chỉ có thể dựa vào Mạc Dịch Phàm để sống tiếp, cậu không thể lại trở thành gánh nặng cho Mạc Dịch Phàm.
“Em đã thu thập được rất nhiều đồ vật.”
Kỳ Ninh vung tay lên, trong phòng lập tức xuất hiện những bao bột mì lớn, gạo, lương thực, đôi mắt chăm chăm nhìn Mạc Dịch Phàm, phảng phất giống như đang cầu khen ngợi.
“Theo em bao nhiêu vật tư ở đây đủ để nuôi sống chúng ta một thời gian. Cho nên anh không cần phải ra ngoài để tìm thêm đâu.”
Mặc dù biết rõ thân thể của Mạc Dịch Phàm vốn dĩ rất tốt, sau này lại còn thức tỉnh Lôi Hệ dị năng, nhưng Kỳ Ninh trong thâm tâm vẫn không hy vọng Mạc Dịch Phàm buổi tối trước mạt thế lại đi ra ngoài, phải biết rằng, đêm trước mạt thế cơn mưa máu đột nhiên ngừng một thời gian, sau đó lại rơi lớn hơn trước.
Mạc Dịch Phàm nhìn những lương thực trong phòng, mày càng nhăn càng chặt, ngày mai, anh nhất định phải ra ngoài thu thập thêm đồ ăn.
“Tiểu Ninh!”
Mạc Dịch Phàm cẩn thận nói.
“Tu nhân có một vài điều cấm kỵ, em biết không?”
Kỳ Ninh sửng sốt, cậu mấy ngày này không phải là đang chạy trốn, thì chính là thu thập vật tư, ở đâu còn có thời gian rảnh để đi xem những thứ đó, liền vô tội lắc lắc đầu.
Mạc Dịch Phàm ho khan một tiếng, mới chỉ vào đống lương thực nói.
“Tu nhân tu luyện ở Trúc Cơ, về sau có thể cách mấy ngày mới ăn một lần thức ăn. Nhưng là, trước khi tu luyện ở Trúc Cơ, trừ bỏ lúc tu luyện bên trong, vẫn phải ăn những thức ăn giống người thường. Chỉ là…… Ngũ cốc, lại là cấm kỵ của tu nhân. Người tu đạo có thể ăn thịt, ăn trái cây, nhưng tuyệt đối không thể ăn ngũ cốc, bởi vì ngũ cốc sẽ làm thân thể có nhiều tạp chất, ảnh hưởng tốc độ tu hành. Cho nên…… Tiểu Ninh, ngoài ngũ cốc ra, em còn thu thập thêm thức ăn nào khác không?”
Nét mặt Kỳ Ninh trở nên vô biểu tình.
“……”
Như vậy rốt cuộc cậu ở bên ngoài lo trước lo sau làm cái gì a? Thế chẳng phải công sức bấy lâu trở thành vô nghĩa hay sao?
Vì thế hai người quyết định, trước tiên để Mạc Dịch Phàm uống một ly linh tuyền thủy, cũng giống Kỳ Ninh tẩy tủy phạt cốt lúc trước, sau đó Kỳ Ninh tiến không gian tu luyện, Mạc Dịch Phàm liền thừa dịp vẫn còn dư lại vài ngày sẽ đi khắp nơi thu thập vật tư.
Kỳ Ninh nguyên bản kêu Mặc Dịch Phàm trở về thành phố A trước, dù sao nơi đó mới là căn cứ của Mạc Dịch Phàm, chỉ là Mạc Dịch Phàm lại đột nhiên cự tuyệt. Thành phố A tuy rất tốt, nhưng H thị lại có một chỗ toyota hơn thế nữa, nơi này có một số đồ vật có thể đề cao tu vi, anh nhất định phải đi, nếu có trở về cũng phải đợi anh lấy được những thứ kia mới bằng lòng. Kỳ Ninh nghĩ đến dù sao căn cứ ở H thị tốt xấu gì cũng thủ vững được mấy tháng, cho nên cũng không có phản đối.
Mạc Dịch Phàm cùng Kỳ Ninh bất đồng, nhưng anh không phải chỉ có một mình.
Đuổi bác sĩ đi, Mạc Dịch Phàm đem tất cả thuốc bắc sĩ đem đến đều để lại, sau đó một bên lại chỉ huy Mạc Nhất và Mạc Nhị ở thành phố A tăng thêm số lượng thu thập vật tư, một bên khác lại bảo Mạc Tam nhanh chóng đi thu thập số lượng lớn dược liệu cùng xăng, có thể nói thuốc cùng xăng dầu ở khắp thành phố H đều bị thu mua gần hết. Mạc Tứ thì bị kêu đi tìm vũ khí cùng đạn dược, chuẩn bị những vật dụng sinh hoạt, đặc biệt là đạn, cùng với ống giảm thanh.
Còn hai bảo tiêu kia, Mạc Dịch Phàm cũng không dám quá tin dùng bọn họ. Trước khi mạt thế bùng nổ, bảo tiêu có lẽ sẽ trung thành với anh, nhưng nếu mạt thế tới, bảo tiêu cũng có gánh nặng gia đình, lòng trung thành này, sẽ trở nên không thế nào đáng tin cậy được. Cho nên này hai người này đã bị anh phái đi thu thập số lượng ít thức ăn và nước uống, sau đó đem đến chỗ mà Mạc Tứ tìm được.
Còn bản thân anh, sẽ trực tiếp đi thu thập các loại thịt, rau dưa cùng hoa quả, trứng các loại, kẹo, hoa quả khô, đó đều là những thứ mà Kỳ Ninh có thể ăn. Mạc Dịch Phàm thuận tiện nghiên cứu thêm về địa hình, đem vị trí các gian hàng đều nắm giữ —— vì phòng ngừa mạt thế không bùng nổ, Mạc Dịch Phàm tốt xấu gì cũng muốn lưu lại vài thứ, cho nên không thể toàn bộ đem toàn bộ tiền để thu mua đồ vật được. Còn nếu mạt thế thật sự bùng nổ…… Nắm giữ được kho hàng này, đối với anh cùng Tiểu Ninh mà nói, chính là một sự bảo đảm.
Bốn giờ rưỡi chiều ngày 10 tháng 6, Kỳ Ninh tu luyện tỉnh lại, lập tức đi tìm Mạc Dịch Phàm, cũng đem những vật tư hai bảo tiêu kia tìm được đem vào không gian, sau đó liền nhanh chóng ra ngoài tìm Mạc Dịch Phàm.
Mạc Dịch Phàm tính toán những đồ vật thu thập được một chút, cũng quyết định đem đến chỗ mà Mạc Tứ tìm được.
Mười giờ tối ngày mười tháng sáu, một phần năm dân cư thế giới lâm vào trạng thái hôn mê, trong đó bao gồm cả hai bảo tiêu của Mạc Dịch Phàm, Mạc Tam, Mạc Tứ, A Thành cũng đều lâm vào hôn mê.
12 giờ tối ngày 10 tháng 6, bỗng nhiên có người gõ của nhà Kỳ Ninh, hỏi mượn xe của cậu để đưa mẹ già cùng con trai trong nhà đi bệnh viện. Có thể nói, người đó hy vọng Kỳ Ninh có thể đi cùng, bởi vì hắn chỉ có một người cho nên không thể chăm sóc cùng lúc hai người.
------------------------------
Tác giả có lời muốn nói:
P.S. Cảm tạ apple tương ý kiến, chương trước mâu thuẫn câu đã sửa lại miêu
P.P.S.
Mạc Tiểu Công: Phải được người yêu đồng ý anh mới có thể đi vào không gian được.
Kỳ Tiểu thụ chịu ( ngượng ngùng): Đồng ý như thế nào?
Mạc Tiểu Công ( ngao ô một tiếng nhào lên): Chỉ cần kỵ tiểu thụ là được ngao!!!
Kỳ Ninh vào không gian được một lúc mới phát hiện ra nam nhân bên người căn bản không thể tiến vào. Trong lúc nhất thời Kỳ Ninh liền có chút ảo não, không gian này không phải là bởi vì Mạc Dịch Phàm cậu mới có được hay sao? Nhưng vì cái gì Mạc Dịch Phàm không vào được?
Sắc mặt Kỳ Ninh hơi hơi âm trầm, cậu liền ra khỏi không gian. Cậu nguyên bản còn lo lắng rằng Mạc Dịch Phàm sẽ ngạc nhiên khi thấy cậu đột nhiên biến mất, nhưng khi cậu một lần nữa trở lại giường, thời điểm bản thân bị nam nhân kia ôm lấy, Kỳ Ninh có chút không được tự nhiên động đậy, khóe mắt liếc đến ánh mắt bình tĩnh của nam nhân, đột nhiên đặt câu hỏi nói.
"Anh không cảm thấy kì quái khi em đột nhiên biến mất sao?”
Nam nhân cúi đầu lên hõm cổ Kỳ Ninh, trầm thấp cười vài tiếng, cho dù trước mắt là một mảnh bóng tối cũng không che đậy được mị lực mê người từ anh tỏa ra.
Kỳ Ninh bị cười đến sắc mặt bình tĩnh, bên tai lại hơi hơi đỏ.
Nam nhân nhìn thấy được, ý cười trong mắt càng thêm sâu.
“Ban đầu anh còn cho rằng ba anh gật anh, nhưng khi nhìn thấy trên ngón áp út của em đột nhiên xuất hiện một ấn kí màu xanh kì lạ, lúc đó anh mới chậm rãi tin.”
Nam nhân nắm chặt lấy ngón út của Kỳ Ninh nói.
“Theo quy định của Mạc gia, chiếc nhẫn kia nhất định chỉ được đeo cho người bạn đời của họ. Nếu nhẫn đột nhiên biến mất, lại biến thành một ấn kí màu xanh, thì lúc đó thế hệ này của Mạc gia đã có được cơ duyên tu tiên.”
Nam nhân chậm rãi nói.
“Nhưng theo anh biết được năm sáu thế hệ trước đây, chiếc nhẫn này đều không xuất hiện bất luận cái gì khác thường, tu tiên hay không tu tiên, đều trở thành trò cười. Đừng nói anh không tin, ngay cả cha anh khi nói cho anh nghe cũng chưa từng tin. Nếu không phải nhìn thấy điểm kì lạ trên tay của Tiểu Ninh, anh hiện tại cũng sẽ không tin.”
Trong lời nói của cha anh còn có vài câu, nếu nhẫn nhận chủ hóa thành hình xăm dây đằng, người của Mạc gia nhất định phải nhỏ máu của mình lên ấn kí dây đằng đó đúng 7 ngày 7 đêm. Đương nhiên, tổ tiên Mạc gia còn căn dặn rằng, nhất định phải tận lực đợi đến ngày cuối cùng khi bạn đời bị sốt cao không ngừng hẳn làm. Bởi vì khi nhẫn nhận chủ, đúng hơn chính là bạn đời của người Mạc gia có được một cơ duyên lớn để tu tiên, nếu người bạn đời này phẩm hạnh không tốt, vứt bỏ người của Mạc gia, như vậy, đợt sốt cao này, chỉ cần không có người của Mạc gia hỗ trợ giải, nhất định sẽ tiếp tục trở nặng, cuối cùng kết quả…… Tự nhiên chỉ có một con đường chết.
Đây cũng là do tổ tiên Mạc gia lo lắng con cháu nhìn người không đúng mà thiết lập một cái bẫy. Bất quá chuyện này hiện tại vẫn là không cần nói cho Tiểu Ninh. Bọn họ là hai nam nhân ở cùng với nhau đã khẳng định sau này không thể có con cháu, chiếc nhẫn này cũng không thể truyền đến đời sau, không nói cho Tiểu Ninh biết cũng chắc là....không sao nhỉ?
Nghe Mạc Dịch Phàm nói xong, Kỳ Ninh nhíu nhíu mày, nhìn Mạc Dịch Phàm nói.
“Nhẫn này muốn lấy máu nhận chủ, mọi người chỉ dùng ‘ miệng tương truyền ’, không biết có truyền lại điều này hay không?”
Thấy nam nhân mặt lộ vẻ khó hiểu, Kỳ Ninh tiếp tục nói.
“Chiếc nhẫn này không chỉ cần máu của em, trước đó phải nhỉ máu của anh lên nhẫn, sau đó lại mới dùng máu của em đưa vào, không gian của chiếc nhẫn mới có thể chân chính nhận chủ. Tổ tiên của anh…… không lẽ không có nói lại điều này?”
Mạc dịch phàm hơi hơi cười khổ.
“Đại khái đã từng có người thử nhỏ máu vào, nhưng chỉ là bạn đời của Mạc gia, không có nhận chủ, cho nên dần dần chuyện này cũng bị thất truyền.”
Hai người thổn thức một lúc lâu, liền nói cho người kia tin tức mà mình biết được.
“Cái không gian kia, không phải do tổ tiên của Mạc gia làm ra hay sao? Như thế nào anh lại vào không được?”
Kỳ Ninh đau đầu hỏi.
Mạc dịch phàm hơi hơi mỉm cười, ánh mắt chuyên chú mà nghiêm túc nhìn chằm chằm Kỳ Ninh nói.
“Chỉ khi được sự cho phép của bạn đời, anh mới có thể đi vào.”
Bạn đời, cho phép…… Kỳ Ninh trong đầu hiện lên một ý tưởng, không dám nghĩ tiếp, vì thế đột nhiên chớp nhoáng tiến vào không gian đem viên đá kiểm tra dị năng ôm ra tới, làm cho Mạc Dịch Phàm cười đến cực kì thâm ý đem tay đặt lên viên cầu. Trong phút chốc, viên cầu liền phát ra ra một hào điện quang màu tím, rõ ràng là dị năng hệ lôi.
Hai người hai mặt nhìn nhau, Kỳ Ninh khô cằn nói.
“Anh quả nhiên là dòng dõi chính của Mạc gia.”
Mạc Dịch Phàm bảo Kỳ Ninh đem viên cầu thu hồi, sau đó lại nói.
“Anh nhớ rõ cha anh từng nói qua, nếu được không gian may mắn nhận làm chủ, không gian sẽ có một chỗ đặt tạp vật, nơi đó có một cái đệm hương bồ*, nếu ngồi trên đó tu luyện hiệu quả một ngày sẽ như mười ngày. Nếu Tiểu Ninh dùng nó tu luyện, tốc độ nhất định sẽ rất nhanh.”
(*: Đệm có hình tròn, vật liệu là lá hương bồ)
Kỳ Ninh ánh mắt sáng lên, bỗng nhiên lại nói.
“Đúng rồi, em còn chưa có nói cho anh biết, chính là mạt thế sắp bùng nổ. Z trấn sở dĩ bị thiêu, cũng là bởi vì Z trấn xuất hiện một loại sinh vật có gương mặt đen, hôi hám, tứ chi cứng đờ, không có hô hấp, tim cũng không đập. Có thể gọi họ là —— tang thi. Chờ đến buổi tối ngày mười tháng sáu, mưa máu sẽ biến thành mưa đá đổ bộ xuống, toàn thế giới sẽ có một phần năm dân cư lâm vào hôn mê. Trung bình những người lâm vào hôn mê sẽ có một số không thể tỉnh lại, số khác sẽ biến thành những sinh vật giống như ở trấn Z, phần còn lại chính là những người sở hữu dị năng, còn được cho là những người được ông trời ban thưởng."
Mạc dịch phàm bị lời nói của Kỳ Ninh làm cho hoảng sợ, lập tức duỗi tay đặt lên trán Kỳ Ninh lẩm bẩm nói.
“Sẽ không phải lại phát sốt đi?”
Kỳ Ninh mắt trợn trắng, một phen hất tay Mạc Dịch Phàm ra.
“Nhưng là, Tiểu Ninh, những việc này, em làm sao có thể biết được?”
Mạc Dịch Phàm hơi hơi mang theo ý tứ thăm dò nói.
“Chẳng lẽ Kỳ Ninh sẽ xuyên qua thời không, thấy được tương lai?”
Kỳ Ninh dừng một chút, cũng không tính toán đem việc bản thân trọng sinh trở về nói ra, chỉ hung hăng trừng mắt nhìn Mạc Dịch Phàm một cái mới nói.
“Em nằm mơ thấy được, cũng giống như việc mơ thấy anh tự sát…… Anh có phải thực sự có ý định tự sát ý hay không?”
“…… Anh không có định tự sát.”
Lần này đến lượt khí thế của Mạc Dịch Phàm yếu đi.
“Anh chỉ là muốn đi cùng em. Tiểu Ninh sợ tối, sợ cô đơn, lại rất kén ăn, ngủ cũng hay đạp chăn…… Anh chỉ là nghĩ, đi xuống cùng để chăm sóc em.”
Kỳ Ninh trầm mặc, một hồi lâu mới nói.
“Em cũng không biết vì cái gì, bỗng nhiên mơ thấy một ít sự việc diễn ra trong mạt thế. Những cảnh tượng đó, rất chân thật, tựa như lúc em mơ thấy anh cầm thương (súng), nhắm ngay ấn đường…… thật sự rất giống. Hơn nữa, mấy thứ này cũng không phải không thể kiểm tra, chắc anh cũng đã biết sự việc diễn ra ở Z trấn? Mạt thế cách hiện tại cũng không lâu lắm, phỏng chừng những nơi xa xôi hẻo lánh, đặc biệt là những khu vực gần nguồn nước bị ô nhiễm nhất định cũng đã xuất hiện tang thi. Những việc này, ZF cũng không phải hoàn toàn không biết gì cả, chỉ là không tin tang thi sẽ có thực lực phá hoại lớn đến vậy, cho nên mới không chịu nói ra cho dân chúng.”
Những việc đó ban đầu Mạc Dịch Phàm còn có chút không tin, nhưng khi anh nghe được Kỳ Ninh nói đến phương thức anh định tự sát, lúc đó Mạc Dịch Phàm rốt cuộc đã tin. Đích thực, anh đã từng muốn dùng phương thức đó tự sát để đi gặp Tiểu Ninh.
Còn nữa, sự tình lúc sau mà Kỳ Ninh nói đến, chính là những tang thi mặt đen cứng ngắc ấy anh cũng đã gặp qua trên TV, hơn nữa Tần lão đã từng có ý vị không rõ dặn dò, Mạc Dịch Phàm rốt cuộc tin tưởng, những điều mà Kỳ Ninh nói, có bảy phần thật.
Không phải anh không tin Kỳ Ninh, mà là, anh đối với những sự việc xuất hiện trong mơ của Kỳ Ninh có bảy phần tin tưởng. Bảy phần này, cũng đủ để anh đánh cược một phen.
Mạc Dịch Phàm vươn tay, xoa xoa quầng thâm trên mắt Kỳ Ninh, trong lòng hơi hơi tê rần. Tiểu Ninh của anh, vì những việc này mà phải lo lắng, thậm chí trên mắt còn xuất hiện cả quầng thâm?
“Tiểu Ninh, những việc này, em không cần phải lo, tất cả đều giao cho anh, những đồ vật cùng thức ăn em cần cho mạt thế anh sẽ đi thu thập đủ, Tiểu Ninh an tâm tiến vào không gian đi, lấy chiếc đệm hương bồ kia bắt đầu tu luyện…… Mặc kệ mạt thế có tới hay không tới, Tiểu Ninh đều nhất định phải ngoan ngoãn tu luyện thật tốt……”
Vô luận mạt thế có tới hay không tới, anh nhất định sẽ để Tiểu Ninh sống thật an bình bên trong.
Kỳ Ninh vốn dĩ có ý định phản bác, nhưng khi cậu nghĩ đến sau khi mạt thế bùng nổ, có không ít người thức tỉnh dị năng, mà chính bản thân cậu cái gì cũng đều không có, chỉ có thể dựa vào Mạc Dịch Phàm để sống tiếp, cậu không thể lại trở thành gánh nặng cho Mạc Dịch Phàm.
“Em đã thu thập được rất nhiều đồ vật.”
Kỳ Ninh vung tay lên, trong phòng lập tức xuất hiện những bao bột mì lớn, gạo, lương thực, đôi mắt chăm chăm nhìn Mạc Dịch Phàm, phảng phất giống như đang cầu khen ngợi.
“Theo em bao nhiêu vật tư ở đây đủ để nuôi sống chúng ta một thời gian. Cho nên anh không cần phải ra ngoài để tìm thêm đâu.”
Mặc dù biết rõ thân thể của Mạc Dịch Phàm vốn dĩ rất tốt, sau này lại còn thức tỉnh Lôi Hệ dị năng, nhưng Kỳ Ninh trong thâm tâm vẫn không hy vọng Mạc Dịch Phàm buổi tối trước mạt thế lại đi ra ngoài, phải biết rằng, đêm trước mạt thế cơn mưa máu đột nhiên ngừng một thời gian, sau đó lại rơi lớn hơn trước.
Mạc Dịch Phàm nhìn những lương thực trong phòng, mày càng nhăn càng chặt, ngày mai, anh nhất định phải ra ngoài thu thập thêm đồ ăn.
“Tiểu Ninh!”
Mạc Dịch Phàm cẩn thận nói.
“Tu nhân có một vài điều cấm kỵ, em biết không?”
Kỳ Ninh sửng sốt, cậu mấy ngày này không phải là đang chạy trốn, thì chính là thu thập vật tư, ở đâu còn có thời gian rảnh để đi xem những thứ đó, liền vô tội lắc lắc đầu.
Mạc Dịch Phàm ho khan một tiếng, mới chỉ vào đống lương thực nói.
“Tu nhân tu luyện ở Trúc Cơ, về sau có thể cách mấy ngày mới ăn một lần thức ăn. Nhưng là, trước khi tu luyện ở Trúc Cơ, trừ bỏ lúc tu luyện bên trong, vẫn phải ăn những thức ăn giống người thường. Chỉ là…… Ngũ cốc, lại là cấm kỵ của tu nhân. Người tu đạo có thể ăn thịt, ăn trái cây, nhưng tuyệt đối không thể ăn ngũ cốc, bởi vì ngũ cốc sẽ làm thân thể có nhiều tạp chất, ảnh hưởng tốc độ tu hành. Cho nên…… Tiểu Ninh, ngoài ngũ cốc ra, em còn thu thập thêm thức ăn nào khác không?”
Nét mặt Kỳ Ninh trở nên vô biểu tình.
“……”
Như vậy rốt cuộc cậu ở bên ngoài lo trước lo sau làm cái gì a? Thế chẳng phải công sức bấy lâu trở thành vô nghĩa hay sao?
Vì thế hai người quyết định, trước tiên để Mạc Dịch Phàm uống một ly linh tuyền thủy, cũng giống Kỳ Ninh tẩy tủy phạt cốt lúc trước, sau đó Kỳ Ninh tiến không gian tu luyện, Mạc Dịch Phàm liền thừa dịp vẫn còn dư lại vài ngày sẽ đi khắp nơi thu thập vật tư.
Kỳ Ninh nguyên bản kêu Mặc Dịch Phàm trở về thành phố A trước, dù sao nơi đó mới là căn cứ của Mạc Dịch Phàm, chỉ là Mạc Dịch Phàm lại đột nhiên cự tuyệt. Thành phố A tuy rất tốt, nhưng H thị lại có một chỗ toyota hơn thế nữa, nơi này có một số đồ vật có thể đề cao tu vi, anh nhất định phải đi, nếu có trở về cũng phải đợi anh lấy được những thứ kia mới bằng lòng. Kỳ Ninh nghĩ đến dù sao căn cứ ở H thị tốt xấu gì cũng thủ vững được mấy tháng, cho nên cũng không có phản đối.
Mạc Dịch Phàm cùng Kỳ Ninh bất đồng, nhưng anh không phải chỉ có một mình.
Đuổi bác sĩ đi, Mạc Dịch Phàm đem tất cả thuốc bắc sĩ đem đến đều để lại, sau đó một bên lại chỉ huy Mạc Nhất và Mạc Nhị ở thành phố A tăng thêm số lượng thu thập vật tư, một bên khác lại bảo Mạc Tam nhanh chóng đi thu thập số lượng lớn dược liệu cùng xăng, có thể nói thuốc cùng xăng dầu ở khắp thành phố H đều bị thu mua gần hết. Mạc Tứ thì bị kêu đi tìm vũ khí cùng đạn dược, chuẩn bị những vật dụng sinh hoạt, đặc biệt là đạn, cùng với ống giảm thanh.
Còn hai bảo tiêu kia, Mạc Dịch Phàm cũng không dám quá tin dùng bọn họ. Trước khi mạt thế bùng nổ, bảo tiêu có lẽ sẽ trung thành với anh, nhưng nếu mạt thế tới, bảo tiêu cũng có gánh nặng gia đình, lòng trung thành này, sẽ trở nên không thế nào đáng tin cậy được. Cho nên này hai người này đã bị anh phái đi thu thập số lượng ít thức ăn và nước uống, sau đó đem đến chỗ mà Mạc Tứ tìm được.
Còn bản thân anh, sẽ trực tiếp đi thu thập các loại thịt, rau dưa cùng hoa quả, trứng các loại, kẹo, hoa quả khô, đó đều là những thứ mà Kỳ Ninh có thể ăn. Mạc Dịch Phàm thuận tiện nghiên cứu thêm về địa hình, đem vị trí các gian hàng đều nắm giữ —— vì phòng ngừa mạt thế không bùng nổ, Mạc Dịch Phàm tốt xấu gì cũng muốn lưu lại vài thứ, cho nên không thể toàn bộ đem toàn bộ tiền để thu mua đồ vật được. Còn nếu mạt thế thật sự bùng nổ…… Nắm giữ được kho hàng này, đối với anh cùng Tiểu Ninh mà nói, chính là một sự bảo đảm.
Bốn giờ rưỡi chiều ngày 10 tháng 6, Kỳ Ninh tu luyện tỉnh lại, lập tức đi tìm Mạc Dịch Phàm, cũng đem những vật tư hai bảo tiêu kia tìm được đem vào không gian, sau đó liền nhanh chóng ra ngoài tìm Mạc Dịch Phàm.
Mạc Dịch Phàm tính toán những đồ vật thu thập được một chút, cũng quyết định đem đến chỗ mà Mạc Tứ tìm được.
Mười giờ tối ngày mười tháng sáu, một phần năm dân cư thế giới lâm vào trạng thái hôn mê, trong đó bao gồm cả hai bảo tiêu của Mạc Dịch Phàm, Mạc Tam, Mạc Tứ, A Thành cũng đều lâm vào hôn mê.
12 giờ tối ngày 10 tháng 6, bỗng nhiên có người gõ của nhà Kỳ Ninh, hỏi mượn xe của cậu để đưa mẹ già cùng con trai trong nhà đi bệnh viện. Có thể nói, người đó hy vọng Kỳ Ninh có thể đi cùng, bởi vì hắn chỉ có một người cho nên không thể chăm sóc cùng lúc hai người.
------------------------------
Tác giả có lời muốn nói:
P.S. Cảm tạ apple tương ý kiến, chương trước mâu thuẫn câu đã sửa lại miêu
P.P.S.
Mạc Tiểu Công: Phải được người yêu đồng ý anh mới có thể đi vào không gian được.
Kỳ Tiểu thụ chịu ( ngượng ngùng): Đồng ý như thế nào?
Mạc Tiểu Công ( ngao ô một tiếng nhào lên): Chỉ cần kỵ tiểu thụ là được ngao!!!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook