“Triệu Viên Viên muốn mời khách sao?”

“Cũng không phải, Tần Phong, không phải ngươi sợ AA chứ, cũng không có bao nhiêu tiền, không được thì ta trả giúp ngươi!”

Tần Phong lại có một loại dự cảm rất không tốt.

“Vậy thì không cần, thời gian, địa điểm, ngày mai ta đến!”

“Ngay trong Chính Nguyên tửu điếm bên cạnh trường của chúng ta, phòng 109, tám giờ tối, đừng đến muốn!” Trần Minh nói xong tắt máy truyền tin vô cùng tùy ý.

Tần Phong suy nghĩ một chút, lại mở máy bộ đàm.

Lớp học thành lập một nhóm truyền tin, sau khi tiêm thuốc thức tỉnh mọi người đều biết sắp đường ai nấy đi rồi.

Người thức tỉnh Dị năng giả tất nhiên một phát lên trời, thể chất Cổ võ giả cũng có thể săn giết hung thú ở dã ngoại, gia nhập tiểu đội lính đánh thuê.

Còn có một vài người chưa thức tỉnh, e rằng cũng phải ở lại bên trong căn cứ trải qua cuộc sống như sâu kiến, lệ thuộc, sớm chiều khó giữ!

Tần Phong âm thầm tìm kiếm ghi chép trò chuyện của Trần Minh, phát hiện một tuần trước Trần Minh bắt đầu vô cùng năng nổ, luôn hỏi thăm trong lớp có người thức tỉnh dị năng hay chưa, không chỉ như thế trong lúc lơ đãng còn hỏi nhóm của các lớp khác.

“Không phải tổ chức thí nghiệm kia lại muốn hành động nữa chứ!”

Sau khi Tần Phong sống lại không để tổ chức thí nghiệm này ra tay được, cũng không biết có phải bọn họ đã bắt người khác hay không.

Nhưng dù có phải hay không thì Tần Phong cũng không để bọn họ được như ý.

Dọn dẹp đồ đạc, Tần Phong lái xe dẫn Tiểu Bạch quay về thành thị.

Sau đó, Chu Hạo cũng gọi đến truyền tin.

“Tần Phong, Trần Minh nói lớp học tụ hội, ngươi có biết không?”

“Ừm, đã nói cho ta biết!”

“Hừ, hiện tại Trần Minh rất đắc ý, hắn đã thức tỉnh thể chất cổ võ, còn gia nhập một tiểu đội lính đánh thuê, nghe nói lần này kiếm lời rất nhiều tiền, nội công cũng nhận được một cái cấp E.”

Hiển nhiên Chu Hạo rất bất mãn, thật ra trước đó ba người là huynh đệ tốt nhưng quan hệ của Tần Phong với hai người không tệ, Chu Hạo lại không thích Trần Minh nói, Trần Minh cũng chỉ tỏ ra hơi bất đắc dĩ.

Trên thực tế, những việc kia đều là Trần Minh ngụy trang đi!

Bây giờ, vì việc vết nứt không gian lần trước, tuy Tần Phong không nói gì nhưng Chu Hạo cũng biết e rằng mối quan hệ của hai người đã đóng băng!

Hiện tại chưa trở mặt chỉ là không cần thiết mà thôi.

Lại nói, một tháng sau khi thức tỉnh tất cả mọi người bận rộn nhiều việc, không ai quan tâm đến việc của ai.

“Ngươi quan tâm hắn làm cái gì, không phải bây giờ ngươi cũng đã thức tỉnh sao?”

Có thuốc cường hóa cấp G mà Tần Phong cho, lại có cả Tiềm năng quả, tất nhiên thân thể Chu Hạo đã tiến hành thức tỉnh.

Thật ra lại nói Tần Phong chắc vẫn chưa thức tỉnh thể chất cổ võ, có thể vì dị năng thôn phệ nên hắn lại có tiềm lực lớn nhất, là sự tồn tại có thể tăng lên vô hạn.

“Hừ, ta không thích thấy dáng vẻ phách lối hiện tại của hắn mà thôi, cứ như hắn lợi hại nhất vậy, nếu không phải ta muốn gia nhập học viện cao đẳng, hiện tại ta cũng có thể ra ngoài đi săn rồi!” Chu Hạo nói.

“Đừng so đo nữa, ngày mai ta đi đón ngươi, chúng ta cùng đi!”

“Oa, Tần Phong, ngươi lái chiếc chiến xa Huyền phù của ngươi đến đi, để ta lái một chút thì sao?”

“Ngươi thích thì cho ngươi lái là được!”

Hai người lại cãi cọ hai câu, lúc này mới buông máy truyền tin xuống.

Khoảng cách một tháng đã qua hai mươi lăm ngày, xem ra Chu Hạo vẫn chưa thức tỉnh dị năng gì.

Đã vậy, Tần Phong cũng quyết định cùng Chu Hạo gia nhập vào học viện võ giả.

Mặc dù học viện võ giả là trường học nhưng có thể tự do sắp xếp Chương trình học, thậm chí có thể tiến hành kiểm tra sớm.

Dù sao tốc độ tu luyện của mỗi người không giống nhau, có thể thông qua kiểm tra hay không hoàn toàn dựa vào bản thân.

Ở nơi này không có chuyện rớt tín chỉ thi lại.

Chỉ cần một lần thông qua kiểm tra học kỳ, tất nhiên Tần Phong có thể khống chế thời gian còn lại của mình.

Sáng sớm ngày hôm sau, Tần Phong thức dậy trong nhà khách, nhìn Tiểu Bạch còn ngủ say trên gối đầu, trong lòng nghĩ có phải mình nên có một cái nhà của riêng mình hay không?

Dù nhà khách thuận tiện nhưng không gian quá nhỏ, Tiểu Bạch hoạt động ở chỗ này không đủ, hơn nữa mỗi lần ở lại chỗ không giống nhau cảm giác như đang phiêu bạt.

Sau khi tu luyện đến trưa, Tần Phong nhìn đồng hồ chuẩn bị xuất phát.

“Tiểu Bạch, đi thôi!”

Tần Phong nói xong, mở balo tác chiến ra.

Tiểu Bạch thuần thục bò vào trong, trông nó vô cùng vui vẻ.

Thật sự là một con hồ ly ngốc, không biết đi ra ngoài cũng chỉ có thể ngồi ngốc ở trong balo sao?

Tần Phong trả phòng, lái xe đến cửa hàng đồ phòng ngự Vạn Tông.

Tiểu Tôn đã chờ Tần Phong từ sáng sớm, lúc này thấy bóng dáng Tần Phong lập tức đi lên đón.

“Tần tiên sinh, ngươi đã đến rồi, đồ đã được chế tạo xong, mời vào bên trong!”

“Chờ chút, đừng vội, ta bán ít đồ đã!”

Tần Phong lấy ra năng lượng hạch tâm thu thập được.

Nhưng năng lượng hạch tâm này một cái chỉ lớn khoảng móng tay, nhưng 300 cái đặt chung một chỗ vẫn có cảm giác rất nhiều.

Trong chốc lát, Tiểu Tôn cũng há to miệng!

Đây là khách lớn đến cửa!

“Ngươi chờ chút, ta kiểm tra hàng hóa giúp ngươi!” Tiểu Tôn nói xong nhưng một mình chắc chắn làm không xong, trong cửa hàng còn có một nữ nhân trung niên cũng chính là điếm trưởng rảnh rỗi, nhưng Tiểu Tôn lại không dám gọi đội phương.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương