Edit: Thanh Thạch

Trang Thành có thể trở về thăm mình, Lâm Hiểu Hồng vạn phần kích động.

Trang Thành là con trai của bà, là đứa con bà yêu thương nhất, bà hận không thể mang những thứ tốt đẹp nhất đặt trước mặt Trang Thành. Nhưng nay Trang Thành không thể ăn, không thể nói rõ ràng, cho nên bà cái gì cũng không thể làm được, chỉ có thể nhìn con yên lặng rơi nước mắt: “Thành Thành, Thành Thành, để mẹ nhìn con nào…”

“Mẹ…” Trang Thành chậm rãi nói chuyện với ba mẹ, lúc trước khi nghĩ ba mẹ mất rồi, cái loại cảm giác người thân ra đi mà mình không ở bên cạnh rất xót xa, giờ có thể gặp lại ba mẹ, phải hiếu thuận mới được.

Trang Thành đang nói chuyện với Lâm Hiểu Hồng, Lăng Thanh Vân đành phải cầm đồ xuống bếp nấu ăn, đồng thời chú ý chặt chẽ tình hình xung quanh – lấy thực lực của hắn hiện nay, muốn phát hiện có người tới gần khá là dễ dàng.

Cơm chiều không tính phong phú, nay tuy khu an toàn không thiếu lương thực, nhưng rau dưa vẫn là đồ xa xỉ. Lúc trước là mùa đông, bên ngoài còn có không ít rau có thể ăn, nhưng giờ cải xanh cải bắp gì nở hoa hết rồi, rau quanh đây cũng bị hái gần hết, rau mới trồng còn chưa lớn, tìm ở đâu ra rau dưa?

Thời điểm ăn cơm, Lăng Thanh Vân cố gắng tạo không khí sinh động, kể về những chuyện bọn họ gặp được ở bên ngoài, lại lấy mấy hộp kem chống hăm để trong xe vào nhà, cuối cùng không khí cũng vui vẻ hơn. Lúc này, hắn lại nhận được điện thoại của Đỗ Dã.

“Làm sao vậy?” Lăng Thanh Vân hỏi, hiện tại, đối ngoại, hắn là thủ lĩnh khu an toàn, tuy rằng đại đa số sự vụ vẫn là Đỗ Dã xử lý, nhưng có chuyện gì, Đỗ Dã đều sẽ nói với hắn một tiếng.

“Cậu Lăng, Uông Chấn Huy rời khỏi khu an toàn rồi!” Đỗ Dã cau mày mở miệng, hắn đã phái người đuổi theo, nhưng đối phương sớm có chuẩn bị, phỏng chừng không đuổi kịp.

“Sao tự nhiên cậu ta lại rời khỏi khu an toàn?” Lăng Thanh Vân nhớ tới cảnh tỏ tình đột ngột lúc nãy, nhíu mày.

Uông Chấn Huy tự dưng tìm hắn tỏ tình, không phải là có âm mưu gì chứ? Hay kỳ thật là vì Trang Thành? Khi đó Uông Chấn Huy hình như đặc biệt để ý Trang Thành….

“Ban ngày tôi cho người đến phòng cậu ta xem xét, có lẽ đã bị phát hiện… Nếu không ngoài sở liệu, cậu ta hẳn là thám tử mà Uông Tuấn Siêu lưu lại.” Đỗ Dã nhớ tới tư liệu tìm được, lúc trước quan hệ giữa Uông Chấn Huy và Lăng Thanh Vân rất tốt, nhóm Thạch Tiểu Khai cũng khoan dung với cậu ta, tất nhiên tình báo lấy được cũng nhiều…

“Uông Tuấn Siêu?” Lăng Thanh Vân ngẩn người: “Hiện tại phải làm sao? Có thể tìm được tất cả những người gã lưu lại không?” Có lẽ mấy ngày nay vẫn quá thuận lợi, Lăng Thanh Vân đã không còn nhớ đến người tên Uông Tuấn Siêu, nhưng hiện tại vừa nghĩ tới…

Lúc trước Uông Tuấn Siêu mang đi toàn bộ vật tư, tuy là phía HN ngầm đồng ý, nhưng hẳn cũng có tính toán muốn làm vua một cõi. Tuy rằng tài liệu về năng lượng mặt trời kia là hắn bí mật giao cho HN, nhưng liệu Uông Chấn Huy có tìm hiểu được tin tức này không? Nếu vậy, Điền Hằng đi theo Uông Tuấn Siêu liệu có gặp nguy hiểm không?

Nói về tình cảm, cảm tình của Lăng Thanh Vân đối với Điền Hằng không tính là sâu, hắn để ý nhất từ đầu đến cuối chỉ có một mình Trang Thành mà thôi, cho nên từ đầu, hắn ngay cả ý niệm muốn chết cũng có. Nhưng dù sao ở chung lâu như vậy, biết Điền Hằng có khả năng gặp nguy hiểm, hắn không thể thờ ơ.

“Tôi đã bắt được một số người, nhưng muốn bắt hết cơ bản là không có khả năng, dù sao lúc trước khu an toàn vẫn nằm trong tay Uông Tuấn Siêu. Cũng giống như nay tôi muốn không ít người mới từ phía HN nhưng hoàn toàn không thể phân rõ được người nào trung thành với chúng ta.” Đối với việc khu an toàn có thám tử của kẻ khác, Đỗ Dã cũng không để ý, nay thế đạo không yên, chiếu cố tốt dân chúng thì bọn họ mới có thể tiếp tục sống sót, chứ loại người thích chơi tâm cơ với người khác, trông cậy vào kẻ đó làm ra được đại nghiệp sao? Nhưng để một thám tử chạy trốn ngay dưới mí mắt mình vẫn khiến hắn cảm thấy thất bại.

Hơn nữa, thám tử bình thường cũng chỉ thăm dò được tin tức sớm hay muộn cũng sẽ truyền ra, còn Uông Chấn Huy này, có vẻ rất khéo léo…

“Khu an toàn hiện tại của Uông Tuấn Siêu ở đâu?” Lăng Thanh Vân hỏi, vừa rồi nghĩ tới Điền Hằng, ý niệm vừa chuyển, hắn liền nhớ tới Trang Thành!

Thời điểm Uông Chấn Huy tỏ tình, rất nhiều lực chú ý lại đặt lên Trang Thành, trước kia đề tài nói chuyện của hắn với Uông Chấn Huy phần lớn cũng là Trang Thành, còn thừa nhận thích Trang Thành, liệu Uông Chấn Huy có khả năng đoán ra tình huống hiện tại của Trang Thành không?

Nếu không đề cập đến Trang Thành, Lăng Thanh Vân hoàn toàn không ngại mình chịu thiệt một chút, nhưng nếu nhấc lên Trang Thành…

Hắn khổ cực tích cóp công đức vì Trang Thành, nếu Trang Thành có khả năng gặp nguy hiểm, cho dù hắn có bị trừ công đức cũng phải bóp chết nguy hiểm từ trong nôi!

Nước Z chưa giết được tang thi cấp năm nào, bởi vì tên ngông nghênh kia đã chết trong tay hắn. Tang thi cấp năm đuổi theo một đám người sống sót, bên người có vô số tang thi làm lá chắn, mà đến trình độ cấp năm này, không nói súng ống bình thường căn bản không thể tạo thành thương tổn cho nó, ngay cả tốc độ của nó người thường cũng không thể thấy rõ, nếu dùng bom thì những người sống sót cũng sẽ bị chôn cùng luôn! Cho nên, cuối cùng vẫn là Lăng Thanh Vân ra tay – bọc lực tín ngưỡng lên gậy nanh sói sẽ tạo thành thương tổn rất lớn đối với tang thi!

Nhưng các nước khác không phải không có tang thi cấp bốn cấp năm chết trong tay quân đội, đặc biệt là nước M. Mấy ngày trước, dùng mấy người tiến hóa làm mồi, dẫn ra một tang thi cấp năm, cuối cùng dùng bom giết chết đối phương… Trang Thành cũng không phải vô địch, nếu thân phận của cậu bị người khác biết….

Lăng Thanh Vân yên lặng ghi nhớ địa chỉ Đỗ Dã cung cấp, trở lại trong phòng liền thấy Trang Thành đang nhìn mình. Trong phòng đang thắp một cái đèn điện mờ, nhưng ánh mắt Trang Thành vẫn không hề có chút ánh sáng, Lăng Thanh Vân không khỏi thấy đau lòng, không biết khi nào Trang Thành mới có thể khôi phục bình thường?

Mặt khác, lấy thực lực của Trang Thành hiện nay, thanh âm trong điện thoại vừa rồi cậu tất nhiên có thể nghe được.

Sau khi ăn xong, Trang Diệu Tổ và Lâm Hiểu Hồng đều đi ngủ, Trang Thành lúc này mới đi đến trước mặt Lăng Thanh Vân: “Anh muốn, đi tìm Uông Chấn Huy?” Cậu từng nghe Lăng Thanh Vân kể về Uông Chấn Huy, vốn không cảm thấy thế nào, lúc này lại rất phẫn hận. Sớm biết Uông Chấn Huy sẽ sinh ra tâm tư như vậy đối với Lăng Thanh Vân, lúc trước cậu tuyệt đối sẽ không ném thẻ sinh viên đi!

Đương nhiên, cậu biết rõ Lăng Thanh Vân không có ý gì đối với Uông Chấn Huy, nhưng vẫn thấy bất mãn, Lăng Thanh Vân mới nói sẽ cùng cậu đi tỉnh JS, hiện tại lại bởi vì Uông Chấn Huy là thám tử mà đổi địa điểm?

“Lúc trước mặc dù có chút hoài nghi cậu ta nhưng cũng chỉ cảm thấy không thích hợp, nếu cậu ta là thám tử mà Uông Tuấn Siêu lưu lại, lại còn là thám tử có thể chỉ huy nhiều người như vậy…. Anh sợ cậu ta sẽ biết được chuyện của em!” Lăng Thanh Vân biết, nếu mình thật sự muốn cho Trang Thành vĩnh viễn không bại lộ thì không thể vẫn luôn ở bên Trang Thành, nhưng hắn căn bản không chịu nổi cuộc sống không có Trang Thành!

“Vậy, phải làm sao?” Trang Thành muốn nhăn mày cũng không nhăn được, cậu muốn tăng thực lực càng nhanh càng tốt, đây gần như là bản năng khắc trong thân thể tang thi, nhưng nếu cậu bị bại lộ, cậu có thể trốn trong đàn tang thi, nhưng Lăng Thanh Vân thì sao?

“Chúng ta đi tìm cậu ta trước, nếu có thể thì giết cậu ta trước khi đến được khu an toàn của Uông Tuấn Siêu!” Lăng Thanh Vân nghiến răng nói, tuy màu linh hồn của Uông Chấn Huy là màu xám, sẽ làm hắn bị trừ công đức, nhưng nếu tồn tại của cậu ta uy hiếp đến Trang Thành…

Hiện tại không ít người cảm thấy hắn là đại lương thiện, nhưng chính hắn rõ ràng, hắn chỉ muốn cùng một chỗ với Trang Thành. Có lẽ, chỉ có Trương Nghị mới là người tốt chân chính.

Nay Lăng Thanh Vân đã đạt tới cấp sáu, Trang Thành cũng đã cấp năm, lúc trước người tiến hóa cấp hai tên A Uy tốc độ nhanh đến nỗi có thể làm cả người trở thành hư ảnh, thì hiện tại tốc độ của hai người đương nhiên càng nhanh hơn, dùng toàn lực, phỏng chừng người thường căn bản không nhìn thấy họ!

Chẳng qua, người thường không thấy được bọn họ, nhưng vẫn có người, không có động vật nào có thể đuổi kịp bọn họ.

Giờ hình tượng của Tiểu Công càng ngày càng giống kỳ lân, không thể dễ dàng hiện ra trước mặt người khác, nhưng Lăng Thanh Vân và Trang Thành vừa ra khỏi khu an toàn, nó liền nhảy ra: “Hai anh đi đâu đấy?”

“Lúc trước mày chạy đi đâu thế?” Lăng Thanh Vân không trả lời, mấy ngày nay Tiểu Công vẫn luôn chạy khắp nơi, hắn còn chưa hỏi nó đi đâu đâu!

“Tôi đi làm việc tốt!” Tiểu Công lập tức nhảy lên vai Lăng Thanh Vân, gần đây nó đi kiếm lương thực đưa cho những người sống sót bị nhốt ở trong nhà, nhìn những người kia cầm lương thực thiên ân vạn tạ, trong lòng cao hứng nói không nên lời.

“Mày còn làm việc tốt á?” Mấy thứ Tiểu Công cướp về cũng không ít đâu! Ngay cả nửa cây thuốc lá cũng…

Mấy hôm trước, nó còn đi đoạt rượu của người ta, cái người kia nghiện rượu vừa mới tìm được được một thùng từ siêu thị đã bị nó đoạt mất mấy chai, không những đoạt, nó còn uống hết, uống xong thì say khướt!

Lăng Thanh Vân nhớ rõ tối hôm đó, hắn và Trang Thành cùng nhau đuổi nửa ngày mới bắt được Tiểu Công về, sau đó nó còn oa oa kêu to oán hắn trọng sắc khinh bạn.

“Sao tôi không thể làm việc tốt? Tôi còn muốn cố gắng khôi phục thực lực, tranh thủ trở lại trên trời nhá!” Tiểu Công dùng móng vuốt bám chặt lấy vai Lăng Thanh Vân để mình không bị rơi xuống, sau đó nói.

Trước kia nó gây ra đại sát mới có thể bị phong ấn trong ngọc công đức, đợi nó khôi phục, đương nhiên cũng có thể trở về!

“Trở lại trên trời?” Đây đúng là từ mới mẻ đối với Lăng Thanh Vân: “Chẳng lẽ thật sự có tiên giới?”

“Không có tiên giới, nhưng người có thực lực cường đại đều có thể rời khỏi tinh cầu của mình, nếu anh đạt được một trăm triệu công đức, lên trời xuống đất liền rất đơn giản!” Tiểu Công nhìn Lăng Thanh Vân, nói tiếp: “Thời điểm anh đạt được một trăm triệu công đức chính là cấp tám, mà theo tôi thấy, tinh cầu này nhiều người như vậy, đến cuối cùng phỏng chừng cũng có thể sinh ra tang thi cấp tám…”

“Cấp tám?” Lăng Thanh Vân ngẩn người, có khi chờ hắn đạt tới cấp tám, hết thảy sẽ kết thúc đúng không?

“Tôi đã tính rồi, khoảng một trăm triệu tang thi có thể sinh ra một tang thi cấp sáu, những nơi dân cư thưa thớt, số lượng tang thi không nhiều sẽ không thể làm được. Tang thi cấp sáu thôn phệ lẫn nhau trở thành cấp bảy, tang thi cấp bảy tiếp tục thôn phệ lẫn nhau đạt tới cấp tám… Nếu Ma Quân lúc trước không phát hiện tinh cầu này có đông dân như vậy, phỏng chừng sẽ không lựa chọn biện pháp này.” Tiểu Công nói, không thể không nói, số dân trên tinh cầu này thật sự rất nhiều, nhiều người như vậy, chẳng trách linh khí mỏng manh.

Nếu bọn họ có thể bảo hộ hoàn cảnh thiên nhiên thật tốt, nói không chừng còn có thể sáng tạo ra một tinh cầu tu chân đó!

“Nếu Thành Thành đạt tới cấp tám, sau đó tao khiến Thành Thành khôi phục bình thường, cuối cùng những tang thi khác sẽ thế nào?” Lăng Thanh Vân liếc nhìn Trang Thành bên người, hỏi tiếp. Hắn không ngại mình biến thành người thường, nhưng nếu lúc đó xung quanh vẫn đầy tang thi, hắn nên tiếp tục giữ thân đồng tử tu công đức hay trốn đi sống với Trang Thành?

“Tôi cũng không biết…. Tôi cũng không phải Ma Quân kia…” Tiểu Công chần chừ một chút, mặc kệ cuối cùng thế nào, theo nó đoán, tang thi muốn khôi phục là không có khả năng.

Từ giây phút bị ma khí xâm nhập, bọn họ cũng đã tử vong, về sau cho dù thực lực có trở nên mạnh hơn cũng không thể phủ nhận sự thật thân thể bọn họ đã chết, cũng chỉ có Trang Thành may mắn, Lăng Thanh Vân nguyện ý dùng nhiều công đức như vậy…

Lăng Thanh Vân túm Tiểu Công lại nặng hơn từ trên vai xuống, dù sao cứ đứng như thế, nói không chừng hắn sẽ biến thành vai cao vai thấp mất…. Mặc kệ cuối cùng sẽ biến thành bộ dạng gì, khiến Trang Thành khôi phục bình thường vẫn là mục tiêu cuối cùng của hắn.

Đây là một mảnh ruộng lớn, cải dầu trồng trong đó đã sớm có thể thu hoạch, nhưng bởi vì không có ai xử lý, hạt cải dầu đã rơi hết xuống đất.

Bên ruộng, tốp năm tốp ba tang thi đều bị một người tiến hóa nhô lên từ cửa sổ trần ô tô xử lý. Rời khỏi khu an toàn thành phố S, sau vài lần chuyển xe, Uông Chấn Huy cũng gặp được hai người tiến hóa mà anh họ phái tới đón cậu, dù sao những tình báo cậu tìm hiểu được đều rất có giá trị.

Liền nói bộ công pháp có thể giúp người tiến hóa tu luyện kia, nếu không phải cậu có quan hệ tốt với người ở khu an toàn, lại lấy lòng mấy người tiến hóa mới gia nhập, Uông Tuấn Siêu làm sao có thể không tốn chút sức nào có được bộ công pháp?

Đáng tiếc, mình rốt cuộc vẫn tính sai… Uông Chấn Huy ngồi trong ô tô thở dài, cậu đã coi thường Đỗ Dã.

Lúc trước khi lựa chọn lưu lại, Đỗ Dã còn chưa xuất hiện, khi đó cậu cảm thấy với bản lĩnh của Lăng Thanh Vân thì không thể thống trị tốt một khu an toàn, Thạch Tiểu Khai cũng không đủ mạnh. Cậu thậm chí còn nghĩ tốt một ít đối sách, làm một số bố trí, tính toán đợi khu an toàn rối loạn sẽ ra mặt giúp đỡ Lăng Thanh Vân…

Có lẽ Lăng Thanh Vân có chút hoài nghi đối với cậu, nhưng cũng chỉ hoài nghi mà thôi, ấn tượng của những người khác đối với cậu vẫn vô cùng tốt. Nếu cậu có thể ở thời điểm kia ra mặt giúp Lăng Thanh Vân xử lý tốt khu an toàn, sau đó lại bịa ra chuyện cũ để loại bỏ hoài nghi của Lăng Thanh Vân, nói không chừng Lăng Thanh Vân còn có thể vì từng hoài nghi cậu mà cảm thấy áy náy.

Nhưng toàn bộ tính toán, đều bị Đỗ Dã kia phá hỏng!

Uông Chấn Huy biết, từ giây phút Đỗ Dã trở thành lãnh đạo khu an toàn, cậu muốn lật bàn cũng không dễ dàng, cậu muốn kéo lại sự chú ý của Lăng Thanh Vân cũng không dễ dàng. Nhưng cậu không cam lòng, cho nên lựa chọn tiếp cận em gái Lăng Thanh Vân, hy vọng có thể mượn việc này tìm cơ hội tiếp cận Lăng Thanh Vân…

Đỗ Dã… Lại là Đỗ Dã…. Nếu không phải phát hiện có người động vào đồ của mình, cậu tuyệt đối không có khả năng xúc động mà tỏ tình, cũng sẽ không bị khuất nhục như vậy….

Khi đó, ý cự tuyệt trong mắt Lăng Thanh Vân quá mức rõ ràng, hành vi cũng quá làm tổn thương người khác, mà nguyên nhân hắn cự tuyệt thế mà vẫn là vì Trang Thành!

Trang Thành đã chết! Cho dù anh ta có cứu Lăng Thanh Vân, anh ta cũng đã chết rồi! Hơn nữa, nếu nói yêu Trang Thành, thì bên cạnh Lăng Thanh Vân tại sao vẫn có người khác tồn tại?

Kỳ thật cậu có thể rời đi sớm hơn, nhưng không muốn phải nuối tiếc, cho nên cậu đi tỏ tình… Chẳng qua, cho dù Đỗ Dã lợi hại đến đâu, hẳn cũng không ngờ được cậu rời khỏi khu an toàn xong sẽ nhiễu một vòng lớn như vậy đúng không?

Lăng Thanh Vân, anh bất nhân thì đừng trách tôi bất nghĩa! Uông Chấn Huy nhìn tập tư liệu trong tay, cậu đã hỏi kỹ em gái Lăng Thanh Vân về tình cảnh khi bọn họ từ tỉnh Z về, theo lời Lăng Thiến Thiến, khi đó bọn họ đều đi xe con, không phải xe tải, chiếc việt dã của Lăng Thanh Vân cũng không đựng được nhiều thứ, như vậy sau này trong nhà ba mẹ Trang Thành xuất hiện nhiều bình gas với hoa quả khô là từ đâu tới?

Trước đó ngày nào Lăng Thanh Vân cũng đi ra ngoài, lái một chiếc xe việt dã, nhưng đừng nói với cậu là Lăng Thanh Vân đi ra ngoài giết tang thi… Hẳn là đi nội thành thu thập vật tư đúng không? Nhưng những vật tư này ở đâu? Khi cậu đi tỏ tình, cũng chỉ nhìn thấy trong xe có mấy hộp kem chống hăm… Đi ra ngoài cả ngày, chỉ để lấy kem chống hăm về?

Cậu thích Lăng Thanh Vân, đương nhiên sẽ quan sát hắn tỉ mỉ, sau khi kết hợp một tí tiểu thuyết trước kia từng đọc với những “thần tích” từng xuất hiện ở khu an toàn….

Sờ sờ ngực, không biết vì sao lại cảm thấy hơi bất an, Uông Chấn Huy lấy điện thoại vệ tinh ra gọi cho Uông Tuấn Siêu, mặc kệ tin tức Lăng Thanh Vân có không gian với dùng tinh hạch tang thi có thể thăng cấp là thật hay giả, cậu sẽ không ngần ngại biến nó thành sự thật!

Một đường chạy về phía khu an toàn Uông Tuấn Siêu đang ở, Lăng Thanh Vân và Trang Thành đụng phải người Đỗ Dã phái đi, nhưng lại không gặp Uông Chấn Huy.

“Em nhớ rõ mùi của cậu ta, nếu cậu ta ở quanh đây, khẳng định có thể biết được!” Trang Thành vừa chạy vừa căm giận viết lên một quyển vở. Đến hiện tại, cậu và Lăng Thanh Vân mới biết thì ra Uông Tuấn Siêu sắp xếp nhiều thám tử ở khu an toàn như vậy, càng làm cho bọn họ khó chịu là rất nhiều người cung cấp thông tin cho Uông Chấn Huy đều đã từng được Lăng Thanh Vân cứu.

Nhìn Trang Thành viết chữ xuống vở, bởi vì quá mức nóng giận mà rách cả giấy, Lăng Thanh Vân vội vàng xoa đầu đối phương: “Đừng tức, dù sao anh cũng không phải người tốt thật sự, cứu bọn họ cũng chỉ vì công đức thôi.” Hắn thật sự không tức giận. Đúng vậy, những người này đều là hắn cứu về, mà bọn họ vì một ít thịt liền bán đứng hắn, nhưng có lẽ bởi trước giờ hắn chưa từng cảm thấy mình thật sự là người lương thiện nên cũng không thấy tức giận.

“Em giận nhất là Uông Chấn Huy! Trong lúc vô tình em đã cứu cậu ta, anh cũng đối với cậu ta rất tốt đúng không? Nhưng thời điểm truyền tin cho Uông Tuấn Siêu cậu ta cũng chưa bao giờ hạ thủ lưu tình! Càng đáng giận là đã làm như thế rồi mà còn dám giả bộ tội nghiệp chạy tới tỏ tình với anh!” Trang Thành tiếp tục viết, tràn ngập phẫn nộ.

Nếu Uông Chấn Huy toàn tâm toàn ý với Lăng Thanh Vân, tuy cậu sẽ ghen nhưng cũng không phẫn nộ như vậy, nhưng cái này gọi là gì? Một mặt nói thích Lăng Thanh Vân, mặt khác lại không chút lưu tình bán đứng Lăng Thanh Vân?

Uông Tuấn Siêu giao toàn bộ thế lực lưu lại cho Uông Chấn Huy, đủ để thấy gã tín nhiệm Uông Chấn Huy như thế nào, theo lời Đỗ Dã nói, tin tức Uông Chấn Huy thu thập được một chút cũng không thiếu!

Lăng Thanh Vân sờ sờ tóc Trang Thành, ngay từ đầu hắn quả thật đối với Uông Chấn Huy không tồi, khi biết cậu ta là đàn em của Trang Thành, hắn có cái gì ăn ngon cũng để phần cho cậu ta… Hơn nữa theo lý thuyết, hắn đã cứu Uông Chấn Huy, không phải sao?

“Thành Thành, cái khác không tính, anh lo nhất là em…” Từ kết quả điều tra, Uông Chấn Huy rất để ý đến việc tinh hạch tang thi tiêu hủy đi đâu và Trang Thành bên cạnh hắn, nếu cậu ta đã biết sự tồn tại của Trang Thành…

Trang Thành nhíu mày, còn muốn viết thêm, lai đột nhiên nhướn mày, nhìn về một phương hướng, mở miệng: “Máu!”

“Viết? Viết cái gì?” Lăng Thanh Vân nhìn quyển vở trong tay Trang Thành, hỏi.

“Mùi máu tươi!” Trang Thành kéo Lăng Thanh Vân đi về phía một nhà xưởng gần đó, bên ngoài nhà xưởng vây không ít tang thi, bên trong lại truyền đến mùi máu tươi nồng đậm, mà mùi máu tươi khiến tang thi bên ngoài càng thêm điên cuồng.

Nhưng so với nói mùi máu tươi hấp dẫn cậu, còn không bằng nói cảm giác không thích hợp ở đây thu hút sự chú ý của cậu, Trang Thành đến gần nhà xưởng kia, đột nhiên kéo Lăng Thanh Vân quay lại.

“Làm sao vậy?” Vừa rồi đến gần hơn, Lăng Thanh Vân cũng cảm giác được nhà xưởng xây ở nông thôn đang bị tang thi bao vây chặt chẽ này hẳn là có người sống bên trong.

“Bọn họ… hình như đang ăn thịt người.” Trang Thành chần chừ mở miệng, bên trong chỉ có người sống và mùi thịt người tươi mới… Lăng Thanh Vân sửng sốt, sau đó cũng trầm mặc.

Nếu Trang Thành nói là tang thi ăn thịt người, vậy đã là chuyện vô cùng bình thường, bọn họ cũng không đến mức cảm thấy kỳ quái, cho nên, bên trong tất nhiên là người ăn thịt người.

Tỉnh Z có không ít nhà xưởng, đại bộ phận đều chia ba ca làm việc, buổi tối có người cũng là bình thường, những người sống sót này khả năng là đã tụ lại cùng nhau tránh né. Ngay từ đầu bên trong nhà xưởng còn một ít thức ăn có thể ăn, dần dần…

“Chúng ta đi thôi.” Lăng Thanh Vân nói, rất nhiều người sợ hãi tang thi, nhưng chính mình lại đang làm hành vi ngay cả tang thi cũng không bằng, nếu ban đầu những người sống sót đoàn kết lại một phen, bọn họ hẳn là có thể trốn ra khỏi nhà xưởng, nhưng hiện tại…

Tốc độ của Lăng Thanh Vân và Trang Thành rất nhanh, không bao lâu đã đến gần khu an toàn của Uông Tuấn Siêu. Đi vài vòng, hiểu rõ bố cục nơi này, Lăng Thanh Vân cũng có chút bội phục Uông Tuấn Siêu.

Khu an toàn xây ở trong núi, bên cạnh có đập chứa nước có ruộng bậc thang, dễ thủ khó công, so với khu an toàn thành phố S nằm gần thành phố, chung quanh đều là tang thi thì tốt hơn nhiều. Làm thổ hoàng đế hẳn là một lựa chọn không tồi, nhưng lần này bọn họ lại đây là để ngăn chặn Uông Chấn Huy.

Đợi hai ngày, bọn họ cũng đợi được Uông Chấn Huy.

Chiếc ô tô phi như bay, trong xe thế mà có hai người tiến hóa… Lăng Thanh Vân lập tức tiến lên, hai tay đặt trên đầu ô tô, sau đó chiếc xe phát ra mấy âm thanh chói tai rồi không thể chạy được nữa.

Giây tiếp theo, hắn dùng tay mình đập tan cửa kính xe, kim quang lóe lên, hai người tiến hóa hôn mê bất tỉnh.

Nay Lăng Thanh Vân đã đạt tới cấp sáu, tuy rằng hắn rất ít dùng thuật pháp nhưng cũng không có nghĩa là hắn không biết. Liền nói lực tinh thần của hắn, muốn cho hai người tiến hóa cấp một ngất xỉu là chuyện quá đơn giản.

“Anh muốn giết tôi? Lăng Thanh Vân… quả nhiên thiện lương gì đó đều là nói dối.” Uông Chấn Huy nhìn thấy Lăng Thanh Vân đột nhiên xuất hiện, sắc mặt lập tức trắng bệch, cậu chẳng thể nghĩ tới, Lăng Thanh Vân sẽ xuất hiện trước mặt mình!

Cậu nghĩ sẽ đụng phải người của Đỗ Dã nhưng thế nào cũng không ngờ Lăng Thanh Vân sẽ tự thân đi tìm mình, cậu nên cao hứng hay nên khổ sở đây?

Lăng Thanh Vân còn nhớ rõ thời điểm mới gặp, Uông Chấn Huy mới chỉ là một cậu sinh viên bình thường, ngắn ngủi mấy tháng, đối phương sao lại thay đổi nhiều như vậy? Nhưng giờ cũng không phải lúc nghĩ mấy cái này, Lăng Thanh Vân kéo Uông Chấn Huy ra khỏi ghế phụ, sau đó bóp nát chiếc điện thoại vệ tinh trong tay đối phương, cho dù vừa rồi Uông Chấn Huy một bộ tuyệt vọng nhưng cũng không quên bấm chiếc điện thoại trong tay.

“Cậu là người của Uông Tuấn Siêu?” Lăng Thanh Vân cẩn thận lắng nghe, không có thanh âm gì của máy móc, hỏi.

“Anh ấy là anh tôi.” Uông Chấn Huy cười, ban đầu, cậu là vì có thể sống tốt mới đi tìm người anh họ từ nhỏ đã sùng bái, khi đó Uông Tuấn Siêu vừa mới tiếp nhận khu an toàn, rất thiếu nhân thủ, rõ ràng liền để cậu phụ trách tình báo. Lại không ngờ rằng cậu thế mà có thiên phú trong phương diện này, mà tại mạt thế, nhìn đủ các loại ghê tởm của xã hội, con người cũng nhanh chóng trưởng thành.

Lăng Thanh Vân sửng sốt, hai người đều họ Uông, không ngờ thế mà thật là anh em, mà nụ cười tuyệt vọng của Uông Chấn Huy này…

Đột nhiên một tiếng súng vang lên, Lăng Thanh Vân uốn người né tránh viên đạn, sau đó liền nhìn thấy Uông Chấn Huy bị Trang Thành đá xuống đất, hắn cũng không biết một phát súng này Uông Chấn Huy nổ thế nào, hoặc là không phải súng mà là một thiết bị gì đó?

“Là mày?” Uông Chấn Huy nhận ra Trang Thành, người đội mũ bảo hiểm này, dưới thời tiết đã bắt đầu nóng bức mà vẫn còn có thể bọc kín như vậy, rốt cuộc là ai?

Cậu đã hỏi qua rất nhiều người, tại thời điểm ban đầu khi Lăng Thanh Vân cứu Liễu Khả Phàm và một nhóm người già, bên cạnh đã có một người có hành vi quái dị, khi đó Lăng Thanh Vân giải thích là đồng bạn của mình, một đồng bạn xuất quỷ nhập thần…. Có lẽ nếu có thêm chút thời gian, cậu có thể tìm ra bí mật của người này!

Cởi mũ bảo hiểm trên đầu xuống, móng vuốt trên tay Trang Thành cũng mọc dài ra, trên mặt cậu không chút biểu tình, lại khiến sắc mặt Uông Chấn Huy đại biến.

Lăng Thanh Vân chưa từng nói dối, cũng không thay đổi tình cảm, nhưng Trang Thành đã biến thành tang thi… Hắn thế mà còn thích một tang thi?

Cậu đã biết vì sao Lăng Thanh Vân cả ngày thích ra ngoài, vì tang thi này ở ngoài!

Cậu đã biết vì sao Lăng Thanh Vân muốn thu thập tinh hạch tang thi, bởi vì hắn nuôi một tang thi!

Thật nực cười, đến lúc sắp chết rồi cậu mới biết được bí mật lớn nhất của Lăng Thanh Vân, nhưng một tang thi…. Bọn họ đời này cũng không có khả năng ở bên nhau!

Ngay tại thời điểm vừa rồi, Trang Thành đã áp chế Uông Chấn Huy không thể nhúc nhích, lúc này vừa định ra tay thì nhìn thấy Uông Chấn Huy bị một viên đá đập trúng đầu, máu ấm áp phun ra, trong mắt cậu ta tràn đầy không thể tin, lại tựa hồ có chút sung sướng khi người gặp họa… Rõ ràng là hình ảnh tàn nhẫn, Trang Thành lại chỉ cảm thấy dạ dày đang co rút từng trận đau đớn và sự đói khát, mỗi lúc như thế, cậu đều rõ ràng nhận thức được thì ra mình đã là một người chết…

Mấy tháng trước, bọn họ vẫn là sinh viên thoải mái, ngắn ngủi không đến nửa năm, lại thay đổi nhiều như vậy….

“Khấu trừ mười điểm công đức” vang lên ba lần, toàn bộ chiếc xe đã bị chìm trong biển lửa, Lăng Thanh Vân chỉ cảm thấy một trận thoải mái trong lòng.

Ba mươi điểm công đức, đối với hắn bây giờ mà nói không tính là cái gì, cho dù bị trừ càng nhiều công đức, hắn cũng không muốn nhìn thấy Trang Thành giết người.

Trang Thành liếc nhìn Lăng Thanh Vân, đội lại mũ bảo hiểm, vừa rồi thời điểm cậu muốn ra tay giết Uông Chấn Huy lại cố ý chần chừ một lúc.

May mắn Lăng Thanh Vân cũng không mềm lòng như cậu tưởng, mà thế đạo bây giờ, người quá mức mềm lòng cho dù có cường đại đến mức nào cũng có thể vì mềm lòng mà chết…

“Chúng ta mang Điền Hằng ra, sau đó đi tỉnh JS đi!” Lăng Thanh Vân cười, vừa rồi Trang Thành cố ý tháo mũ bảo hiểm xuống có phải là vì ghen không?

Nhưng may mắn, khi Uông Chấn Huy nhìn thấy Trang Thành liên lộ ra biểu tình không thể tin chứ không phải là quả thế, cậu ta hẳn là không biết thân phận Trang Thành, đúng không?

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương