Mạt Thế Chi An Nhiên Hữu Dạng
-
Chương 20: Tiêu Cảm Giác An Toàn
Tôi cho rằng hấp thụ một viên não tinh dị năng giả phải trả giá chỉ là trong thời gian ngắn mãnh liệt đau đớn mà thôi.
Thế nhưng sau khi tôi thật sự tự mình nếm thử, tôi không thể không cho Mộc Tiểu Quả nữ nhân này một tầng đánh giá cao hơn, chí ít sự nhẫn nại của nàng hơn nhiều người bình thường quá mức.
Đau đớn, đối với loại cảm giác đó giải thích nông cạn nhất, nếu không muốn hình dung, thì giống như vô số ngân châm như lông trâu đâm vào mạch máu, theo kinh mạch tràn vào ngũ tạng lục phủ, xâm nhập đầu óc, khuấy lên mỗi một tổ tế bào và thần kinh nguyên, khiến người tê gọi đều không thể ra sức.
Sau khi ở cực hạn đau đớn, là tan nát cõi lòng, như phá hoại tổ chức bên trong sau đó lại tự động chữa trị, châm xoạt phất quá mỗi một tầng vân da, mỗi một điều nếp uốn, như là kích thích sâu tận xương tủy, tuần hoàn lặp lại, không thấy điểm cuối...
Tôi là bị xúc cảm trơn trượt trên mặt thức tỉnh, thứ kia ngứa mà dính liếm cùng với mùi vị kỳ dị để tôi dễ như ăn cháo đoán ra thân phận của đối phương, phản xạ có điều kiện chộp tới, một chưởng liền đem gia hỏa không biết trời cao đất rộng kia ném bay hơn mấy mét.
"Xuẩn cẩu." Tôi dùng rượu hoa sát trùng tàn nhẫn mà lau chùi nơi trên mặt bị nó liếm qua, hận không thể lột một tầng da, chỉ cảm thấy run rẩy từ da thịt trên mặt kéo dài tới một cái xương sống cuối cùng, ngập đầy phẫn nộ sát ý khi chạm thấy con ngươi đen nó ướt át mà thấu triệt thì một chút tiêu tan ra —— ánh mắt của nó, cực kỳ giống An Nhiên nhìn chăm chú.
Thôi, xem như nó đánh thức tôi, tạm thời bỏ qua cho nó lần này.
Lần thứ hai một chưởng đẩy ra đầu nó đi tới, tôi nhìn một chút vị trí không gian —— so với lúc trước lại mở rộng hai lần không ngừng, sương mù mông lung tản đi không ít, lộ ra mặt đất màu xám đậm; trên đỉnh ánh sáng ấm áp lại rõ ràng mấy phần, đã có thể nhìn ra hình dạng tròn trịa—— giả theo thời gian, nó sẽ có thể trở thành một mặt trời lớn chân chính soi sáng hay không đây? Tôi rất chờ mong.
Tầm mắt đảo qua cái tảng lớn mặt đất màu xám lồi lõm, tôi đột nhiên cảm giác thấy: Hay là dẫn một ít nguồn nước lấp kín chỗ đó sẽ tốt hơn.
Chỉ là, ngoại trừ diện tích mở rộng, tia sáng mạnh hơn, khối não tinh dị năng giả này tựa hồ cũng không có mang đến hiểu quả tôi chờ mong.
Xem ra, chỉ có thể hy vọng vào phương diện nó ức chế thèm ăn có thể có chiến tích, điều này cũng có thể coi như là an ủi bồi thường hi vọng sau thất bại.
Từ trong không gian đi ra thì đã là năm giờ sáng sớm hôm sau, sợ đánh thức An Nhiên, tôi không có đi trở về phòng mà đem hai người Mộc Tiểu Quả và Lư Tiểu Lục gọi dậy tới làm điểm tâm.
Mãi đến khi rời đi mảnh vườn trái cây kia, An Nhiên đều không có phát hiện vấn đề gì, vô luận là đối với tôi hay là hai người mất tích.
Nhưng thật ra bản thân nàng có chút dị thường nho nhỏ, mặc dù nàng biểu hiện ra ỷ lại không hề tầm thường đối với tôi, khiến tôi rất hài lòng.
Có điều, năng lực của nàng chính là yếu đi chút.
Cái tên Vân Tử Chương liền không cần phải nói, hắn là dị năng giả mạnh nhất hiện nay tôi gặp, kể cả Mộc Tiểu Quả, cũng so với nàng hơn một chút, càng đừng nói là năng lực sau khi trải qua cải tạo từ một viên não tinh xác sống.
Chỉ là, không phải vạn bất đắc dĩ, tôi tuyệt đối sẽ không cho phép An Nhiên sử dụng phương thức hấp thụ não tinh để tăng lên dị năng.
Tôi không muốn làm cho nàng cũng trải qua loại thống khổ khó có thể chịu đựng này.
Xuyên thấu qua kính chiếu hậu thoáng nhìn nàng quay về cửa sổ xe ánh mắt phập phù, dáng vẻ sắc mặt ửng đỏ, tôi có chút bất đắc dĩ: Thật không rõ đứa nhỏ này từ sáng đến tối đều nghĩ cái gì, quả thật là ba năm một đời câu sao?
"An Nhiên, hiện tại thời gian cô phóng thích dị năng có thể kiên trì bao lâu? Uy lực ra sao?" Tôi hỏi.
Nàng vẻ mặt đau khổ nhìn tôi một cái, đem hột trong lòng bàn tay nâng lên, tiếp theo một cái chớp mắt, ở ngoài hột kết lên một tầng băng mỏng manh, đưa nó khỏa thành một cái tác phẩm nghệ thuật tinh mỹ, đẹp thì đẹp rồi, nhưng quá mức yếu đuối.
Tôi đánh giá một hồi, hình thành băng to bằng lòng bàn tay, độ dày băng vì nửa centimet cần một nửa giây thời gian.
Tôi gật đầu, ra hiệu nàng tiếp tục.
Nàng lại thí nghiệm chính mình dị năng khống hỏa và chế thủy, hiệu quả với kết băng đại khái giống nhau.
Tuy là ba loại dị năng bổ trợ, nhưng uy lực kém xa đơn hệ ——yếu.
Trải qua bước đầu phân tích, tôi ra một lết luận đại khái, trên mặt không khác, trong lòng nhưng sinh ra một phần ưu tư: Nếu như bỏ mặc An Nhiên một mình ở bên ngoài, chỉ sợ năm con xác sống vây công sẽ làm cho nàng đáp ứng không xuể, mười con xác sống liền có thể làm cho tính mạng nàng như ngàn cân treo sợi tóc, nếu là nhiều hơn nữa...!Tôi hầu như không thể tưởng tượng.
Khi đối thủ nàng đổi thành dị năng giả, kết quả chỉ có thể càng thêm gay go.
Ẩn dưới lo lắng, tôi thay đổi giọng điệu khá là ôn hòa nói rằng: "Các người cảm giác dị năng mình có phát triển lên không?"
Tất cả ba người ngồi chỗ phía sau không hẹn mà cùng gật gật đầu....Rất tốt.
Tôi lại hỏi: "Vậy các người biết nên làm gì để phát triển không?"
Cùng nhau lắc đầu.
Tôi thầm thở dài, tiếp tục kiên nhẫn dẫn dắt các nàng: "Giống như là kỹ xảo vận động có thể thông qua hàng ngày rèn luyện tăng cao, các người sử dụng kỹ xảo dị năng và sức mạnh bên trong cũng có thể đang không ngừng luyện tập sâu sắc, lượng biến dẫn đến chất biến, "Tôi liếc nhìn một chút An Nhiên lắng nghe vô cùng thật lòng, khẽ mỉm cười, "Vì lẽ đó, bắt đầu từ hiện tại, ngoại trừ thời gian cần phải nghỉ ngơi, mỗi cá nhân các người đều phải không ngừng luyện tập cho đến khi nắm giữ dị năng chính mình, đặc biệt An Nhiên."
"Ừm! Tôi sẽ!" Nàng nhiệt tình mười phần gật đầu, đối với đề nghị của tôi phi thường tán thành.
"Ồ ồ ồ, tôi biết rồi!" Ngô Phóng Ca cũng lập tức biểu hiện quyết tâm.
Không ngoài dự liệu, Kiều Tử Mặc cô nàng này tuyệt sẽ không bỏ qua bất luận cái cơ hội nào cùng tôi đối nghịch, nàng chỉ chuyển cái cảnh côn kia, hướng tôi giơ giơ lên cằm: " Vậy còn cô? Cô dị năng không giản phải làm sao rèn luyện?
Nhiều lần nhét vào vật tư gắng đạt tới giảm thiểu thời gian sử dụng và tăng cao hiệu suất vận chuyển sao?"
Trong giọng nói nàng khiêu khích quá mức rõ ràng, nhưng tôi xem thường tiếp nàng hỏi, đối với An Nhiên nói rằng: "Cô trước tiên luyện tập loại dị năng điều khiển, kéo dài thời gian sử dụng, liền bắt đầu từ hệ băng đi, tính chất công kích khá mạnh.
Sau đó đối với người khác cũng tuyên bố năng lực của cô là kết băng, không được bại lộ cái khác.
Sau đó lại đem phương hướng huấn luyện đổi thành loại dị năng không cùng loại luân phiên sử dụng, dị năng không cùng loại đồng thời sử dụng cùng với ba loại dị năng đồng bộ sử dụng cùng điều khiển chính xác.
Sau khi thuận lợi nắm giữ những thứ này, thông qua lượng lớn luyện tập đột phá phóng thích cực hạn, tăng cao uy lực."
Dị năng An Nhiên hết sức đặc thù, tôi cũng không thể đem nàng giải phẫu nhiều lần nghiên cứu, vì lẽ đó chỉ có thể dựa vào từng bước từng bước cẩn thận tìm tòi.
Trước đó, chỉ có thể đưa bản thân nàng kiêm ba loại dị năng coi như bí mật, để tránh khỏi bị người hữu tâm đem ra làm văn.
Thấy nàng gật đầu, tôi lại thuận thế đề điểm Ngô Phóng Ca một phen: "Hiện đã biết dị năng tinh thần của cậu phân biệt, có điều khiển vật chất, sắp xếp tổ hợp cùng với thôi miên thần trí người hạng hai.
Nếu như là vì đạt đến mục đích công kích, cậu có thể đề phòng thử nghiệm đem hai loại đối tượng trao đổi, điều khiển thân thể vật chất sắp xếp, có thể khiến thân thể người từ nội bộ tự mình tan rã, chuyện này đối với dị năng giả là phi thường đả kích trí mạng ; còn khống chế vật, cậu có thể thử nghiệm dùng lực lượng tinh thần di động vật thể, từ bộ lông tinh xảo nhỏ bé đến thể tích trọng lượng xe tải khổng lồ, lần lượt thí nghiệm nâng cao sức khống chế và sức bền."
Bỏ qua Ngô Phóng Ca hai mắt lóe ánh sáng, tôi nhìn về phía Kiều Tử Mặc mang đầy chờ mong, dừng một chút, chậm rãi nói: "Về phần cô...!Trong thời gian ngắn không có gì tiến bộ, tìm nhiều người luyện tập cho ăn chiêu liền tốt."
"Không còn?" Kiều Tử Mặc trợn to hai mắt trừng tôi, trong mắt lập loè một thứ giống như tâm tình phiền muộn, "Cho hai bọn họ đều là kế hoạch tường tận thao thao bất tuyệt như vậy, đến tôi liền một câu nói qua loa cho xong? Đãi ngộ khác biệt có cần rõ ràng như thế hay không a!"
Không phải tôi không muốn đề ý kiến, chỉ là tôi đối với phương diện võ thuật cũng không có hiểu biết quá nhiều, muốn nhúng tay cũng là không thể nào mở miệng, nàng vẫn cứ muốn hiểu lầm tôi thái độ qua loa, tôi cũng không ý biện giải.
"Tiêu, cô thật là lợi hại a! So với huấn luyện viên chuyên nghiệp còn lợi hại hơn!" An Nhiên một bên vừa ở trong lòng bàn tay biến hóa các loại hình dạng băng, vừa mở miệng hoãn bầu không khí, hai mắt híp thành vầng trăng khuyết, ý cười đầy mặt nhu hòa để cho lòng người cũng ung dung hạ xuống theo, "Chúng ta tiếp theo đi nơi nào a?"
"Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, chúng ta mau chóng chạy tới thành phố K, " tôi nhìn sắc trời một chút, tính toán đường xe cần thiết, dưới chân lại tăng thêm mấy phần sức mạnh giẫm chân ga, "Nơi đó có một đập chứa nước thiên nhiên, chúng ta đi nơi đó tìm nguồn nước tiếp tế." Chỉ hi vọng thời điểm đến nơi đó, nước không có bị ô nhiễm.
Câu nói này, tôi chỉ ở trong lòng đọc thầm, không có nói ra.
Mấy tiếng sau đó, Kiều Tử Mặc lớn tiếng kêu ngừng, yêu cầu cùng tôi thay ca.
"Bổn cô nương cũng muốn cảm thụ tư vị lái Land Rover, không được a!" Nàng một bên nhảy nhót lên chỗ điều khiển, kéo tốt dây an toàn, một bên thăm dò buông ra bộ ly hợp, lấy quy tốc dịch chuyển đi về phía trước , trên mặt hung hăng đắc ý cùng động tác dưới tay cẩn thận tuyệt nhiên ngược lại.
Tôi biết rõ nha đầu này là lo lắng tôi lái xe mệt nhọc, mặc dù mấy tiếng lái xe đối với tôi mà nói không tốn sức chút nào nhưng tôi cũng không chuẩn bị từ chối nàng hảo ý không tự nhiên,
Dặn dò Ngô Phóng Ca ngồi ở ghế cạnh tài xế đối chiếu bản đồ chỉ đường, tôi lôi kéo An Nhiên ngồi vào chỗ ngồi rộng rãi phía sau, đang chuẩn bị nhắm mắt dưỡng thần, liền thấy nàng nhăn nhó lôi kéo góc áo tôi, sau đó thân thể thẳng tắp, vỗ vỗ bờ vai của chính mình quay sang tôi thấp giọng nói rằng: "Cô dựa vào tôi ngủ đi, như vậy thoải mái một chút."
Tôi liếc vai nàng gầy gò một cái, chần chờ không quyết định, nhưng thua dưới con mắt nàng ngăm đen, không thể làm gì khác hơn là điều chỉnh tư thế ngồi, chậm rãi dựa vào bờ vai của nàng, cảm giác đầu tiên cũng không thế nào thoải mái, còn có chút khói chịu.
Nhưng mà ngoài dự liệu của tôi, nghe cái mùi nhẹ nhàng khoan khoái nhàn nhạt chỉ thuộc về nàng kia, tôi cảm giác được an bình trước nay chưa từng có, trong lúc vô tình ngủ say ...
Một xóc nảy nhẹ nhàng, tôi đột nhiên tỉnh lại, ngoài xe sắc trời đã tối lại, tới gần chạng vạng, xem ra tôi ngủ rất trầm, cũng rất ngon.
Ghế trước Kiều Tử Mặc còn đang tập trung tinh thần lái Land Rover còn chưa quen thuộc, Ngô Phóng Ca một mặt sốt sắng mà nhìn chằm chằm động tác của nàng, thỉnh thoảng đối chiếu một chút bản đồ trong tay, dáng vẻ như gặp đại địch, có chút buồn cười.
Tôi thoáng quay đầu, nhìn về phía người cũng đang ngủ còn chưa thanh tỉnh lại, ánh tà dương xuyên thấu qua kính khúc xạ thành sắc thái mềm nhẹ, đem gò má của nàng chiếu rọi ra ánh sáng ấm áp, t ngũ quan sau khi bỏ đi kính mắt thể hiện ra tinh xảo vốn có, cho dù là tóc ngắn nam tính hóa cũng không cách nào che lấp nàng nhu hòa —— đây là một người tuổi còn trẻ, nữ nhân xinh đẹp.
Nữ nhân này, cuối cùng rồi sẽ thuộc về tôi, cũng chỉ thuộc về tôi.
Nghĩ đến đây, tâm tình của tôi tự dưng xán lạn lên, cho dù tà dương kia dần dần rơi rụng mang đi ánh sáng ấm áp phía trên đường chân trời, nhưng cũng không tiêu tan cảm giác thỏa mãn trong lòng tôi.
Cảm giác được trên lưng nàng ôm lấy cánh tay của tôi, cho dù ngủ cường độ cũng chăm chú không tha, làm tôi nổi lên khóe miệng, lần thứ hai nhắm hai mắt —— cho dù Kiều Tử Mặc ghế trước mệt nhọc hồi lâu, cùng tôi có quan hệ gì đâu?.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook