Mạt Thế Bánh Bao Là Nữ Phụ
-
Chương 21
“Nguyệt Nhi nói rất đúng, chỉ có bản thân mình lợi hại mới được.
” An Lâm trong lúc nói chuyện, trực tiếp nắm cái ly thiết trong tay mình, chỉ thấy cái ly trong tay thế mà bị bà bóp thay đổi hình.
Tần Hiểu Đông nhịn không được nhe răng, “Mẹ, mẹ biến thành Transformers?”
“Con mới là Transformers.
” An Lâm trừng mắt liếc nhìn anh một cái.
Tần Hiểu Đông lấy cái ly thiết bị thay đổi hình dạng kia, tiếp tục nắn, không đến một lát sau, cái ly thiết kia bị anh tạo thành một cỗ dây thép, “Nguyệt Nhi, xem ra uống nước thật sự có hiệu quả, em trở về uống nước đi, chỉ cần bản thân em trở nên lợi hại, tự nhiên không có người dám khi dễ em.
”
“Ân!” Tần Hiểu Nguyệt lên tiếng đáp.
Tần Nhiên cũng không có phản đối, ông cũng muốn thử xem, bất quá hiện tại ông cần ở trước mặt người nhà biểu hiện nghiêm túc một chút, rốt cuộc hắn vẫn là đại gia trưởng.
Tần Hiểu Nguyệt về phòng, Tần Nhiên ba người bọn họ ba ở trong thư phòng có vẻ thực hưng phấn, nhưng Tần Nhiên vẫn là rất bình tĩnh mà nói, “Được rồi, mọi người mỗi người làm việc của mình đi, làm xong công việc, liền có thể vội chuyện khác.
”
Sau đó ba người bọn họ liền từng người bận chuyện của mình, Tần Hiểu Nguyệt đương nhiên cũng biết ba mẹ cùng anh trai còn có rất nhiều việc công ty muốn xử lý, nhưng hiện tại cô không rảnh lo chuyện này, hiện tại cô chỉ nghĩ tiến trong không gian, chạy nhanh đến chân núi lấy nước sơn tuyền đi.
Tuy rằng cô đã từng ngâm mình ở trong nước bài trừ độc, nhưng còn chưa tẩy tủy đâu, vì sao nước của cô cùng nước của nữ chủ không giống nhau? Sau khi nữ chủ có được thứ này, cũng không có tẩy tủy gì đó a?
Sau khi Tần Hiểu Nguyệt trở về phòng, liền trực tiếp vào không gian, cô nhìn loại dưa hấu mình trồng tuy rằng mới ngắn ngủn mấy giờ trôi qua, nhưng mà một mảnh đất bên kia đã bò đầy cây dưa hấu, có cây dưa hấu đã ra hoa nhỏ rồi.
Tần Hiểu Nguyệt nghĩ tới một cái vấn đề rất quan trọng, đó chính là việc thụ phấn hoa làm sao bây giờ?
Thật mau, Tần Hiểu Nguyệt phát hiện sau khi một bông hoa dưa hấu suy tàn, mọc ra một quả dưa hấu nho nhỏ, chuyện này làm cho cô thở dài nhẹ nhõm một hơi, tuy rằng cô không biết vì sao, nhưng mà nàng hiểu có lẽ là không cần vì chuyện hoa thụ phấn mà phát sầu.
Cô đi tới chân núi, nhìn ra nước suối ở con suối kia, con suối kia vẫn như cũ chảy nước suối ra bên ngoài, nàng dùng nước vốc lên uống mấy ngụm, cảm thấy uống nước với bộ dạng này có chút quá khó khăn.
Cô chạy về phòng, cầm cái ly, sau đó lại đem một đống nước khoáng ném tới trong không gian, cô phải dùng cái này rót ít nước, không thể không nói Tần Hiểu Nguyệt quá lãng phí, thế mà lại dùng nước khoáng tới rửa mặt.
Tần Hiểu Nguyệt cầm cái ly uống một ly nước liền cảm thấy có chút no rồi, cô bắt đầu rót nước vào bình nước khoáng, đột nhiên cô cảm thấy nguyên lai mình so với Tần Hiểu Nguyệt càng lãng phí, bởi vì nàng đem nước khoáng làm đổ.
Rót nước xong rồi, Tần Hiểu Nguyệt nhìn thân thể của mình cũng bắt đầu có mùi thối, liền trực tiếp ra không gian, tới phòng tắm tắm rửa.
Tắm rửa xong, Tần Hiểu Nguyệt phát hiện làn da mình càng là tinh oánh dịch thấu, thoạt nhìn giống như là một con búp bê sứ, cô nhịn không được có chút buồn bực, bộ dáng này ngày mai mình đi học như thế nào được?
Đang lúc Tần Hiểu Nguyệt thay áo ngủ chuẩn bị lên giường, cửa phòng lại bị gõ vang lên, cô mở cửa phòng ra, nhìn thấy ba mẹ cùng anh trai đều đứng ở cửa phòng mình, xem ra bọn họ đều đã xử lý tốt công việc của mình.
Ba người lập tức chen vào trong phòng Tần Hiểu Nguyệt, sau đó khoá trái cửa phòng, “Trời ạ, Nguyệt Nhi hiện tại giống như một con búp bê sứ, quá xinh đẹp.
” Tần Hiểu Đông hưng phấn mà nói, đây chính là em gái anh a.
“Nguyệt Nhi của chúng ta vốn dĩ đã xinh đẹp.
” An Lâm cảm thấy từ trước đến nay con gái mình là xinh đẹp nhất.
Tần Nhiên cũng ca ngợi mà nhìn con gái mình, con gái xinh đẹp như vậy, ông thật sự muốn vĩnh viễn mà lưu lại trong nhà.
.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook