3

Đêm qua, cả ba người họ vẫn còn lo lắng không biết những thay đổi trên khuôn mặt mình có trở lại như cũ khi họ thức dậy vào sáng nay hay không.

Trên thực tế, không hề thay đổi.

Những thay đổi do chiếc mặt nạ mang lại dường như đã khắc sâu trên khuôn mặt họ.

Tôi thấy họ cười vui vẻ hơn.

“Bé cưng, uống trà sữa đi.”

Tưởng Hi trở lại ký túc xá với vài cốc trà sữa và một túi lớn đồ ăn vặt trong tay, mỉm cười đưa chúng cho chúng tôi.

“Nhìn khuôn mặt vui vẻ của cậu này, có tin gì tốt sao?”

Tôi nhận trà sữa từ Tưởng Hi và cảm ơn cô ấy.

“Này, Thẩm Ngộ cùng lớp chúng ta tỏ tình với tớ.”

“Thẩm Ngộ?”



Thẩm Ngộ mà Tưởng Hi nhắc đến là bạn học cùng lớp với chúng tôi, một phú nhị đại điển hình, tuy ngoại hình bình thường nhưng xung quanh anh ta không bao giờ thiếu người đẹp, có lẽ là do năng lực của đồng tiền.

Nhưng Tưởng Hi và Thẩm Ngộ sao lại đột nhiên ở bên nhau?

“Không phải Thẩm Ngộ có bạn gái rồi à? Hai ngày trước, tớ vẫn nhìn thấy anh ta lái xe thể thao đến đón bạn gái dưới ký túc xá mà.”

Có vẻ Phương Vũ Hàm cũng bối rối như tôi, cô ấy không nhịn được hỏi Tưởng Hi trước.

“Chia tay rồi.”

Tưởng Hi trả lời.

“Đã chia tay á?”

“Ừ, vừa mới hôm qua thôi.”

“Hôm qua vừa mới chia tay, hôm nay liền tỏ tình với cậu, đúng là trùng hợp mà.”

Trương Lai hút một ngụm trà sữa, mở to mắt kinh ngạc.

“Thật ra tớ cũng cảm thấy rất kỳ lạ. Vốn dĩ tớ và Thẩm Ngộ cũng chưa từng tiếp xúc với nhau, thậm chí còn chưa nói với nhau một câu nào. Hôm nay tớ đang đi trên đường, anh ấy đột nhiên thổ lộ với tớ, nói trên người tớ có thứ thu hút anh ấy.”

Tưởng Hi gãi đầu, hình như bản thân cô ấy cũng có chút hoang mang.



“Thế cậu đồng ý rồi hả?”

“Ừm, đồng ý rồi, có lẽ là yêu từ cái nhìn đầu tiên.”

Tưởng Hi nhướng mày, ngượng ngùng cắn nhẹ môi.

Không biết là do tôi gặp ảo giác hay là do cách trang điểm của Tưởng Hi hôm nay, tôi cảm thấy sống mũi của cô ấy cao hơn rất nhiều, hai cánh mũi đã thu nhỏ lại, khuôn mặt cũng trở nên thanh tú và nhỏ nhắn hơn.

Có lẽ là do cô ấy đột nhiên có mắt hai mí, trong lúc ngẩn người, tôi thế mà cảm thấy Tưởng Hi đang đứng trước mặt mình lúc này không giống Tưởng Hi, tôi gần như không nhận ra cô ấy.

“Tưởng Hi, cậu cho bọn tớ link mua hàng được không? Tớ và Trương Lai cũng muốn mua.”

Phương Vũ Hàm nhìn Tưởng Hi đầy mong đợi.

“Tớ không thể tìm thấy link mua mặt nạ trên internet. Mặt nạ này là tớ vô tình lướt xem video trúng thưởng được.”

Tưởng Hi khẽ thở dài, giải thích cho Phương Vũ Hàm với vẻ mặt bối rối.

Đúng vậy, mặt nạ đó không thể tìm thấy trên mạng.

Phương Vũ Hàm và Trương Lai cũng rất xấu hổ khi xin Tưởng Hi một miếng khác, vì vậy họ chỉ có thể bỏ cuộc trong sự tiếc nuối.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương