Manh Sư Tại Thượng
-
Chương 23
*cảm lãm chi (橄榄枝): Cành ô liu, biểu tượng của hòa bình.
Edit: Asakari
Lệ lão vẻ mặt mờ mịt, sau đó chỉ thấy Nguyên Sơ ai oán lắc đầu, lão quỷ xử nam thật sự không hiểu rồi.
Nàng nói xong chuẩn bị đi, nhưng nhìn thấy Dạ Trầm Uyên đang nằm trên giường bạch ngọc, nàng liền dừng lại.
Bởi vì quá mệt mỏi, hắn chưa tắm rửa sạch sẽ đã ngủ, tu luyện quá độ làm hắn hao hết linh lực, môi tái nhợt, nằm nghiêng lộ ra nửa bên mặt tinh xảo khiến người sợ hãi than!
Nhan sắc chết tiệt này... Điển trai đến mức tuấn nam mĩ nữ của tu tiên giới gặp qua một lần đều không quên được, từ nhỏ đã lộ ra dung mạo kinh người cũng chỉ có nam chủ hắn.
Nguyên Sơ đối với hắn nửa điểm lo lắng cũng không có, nhưng giờ phút này, nghĩ đến hắn chỉ mới mười tuổi, linh lực hao hết làm mi tâm hắn nhăn lại, Nguyên Sơ nhìn, chung quy có điểm không đành lòng, liền điểm ở mi tâm hắn.
Lệ lão ở một bên nhìn thấy âm thầm gật đầu, sư phụ tốt, biết dùng linh khí khu trừ mệt mỏi cùng tổn hại của đồ đệ, lúc trước sư phụ của lão cũng không cẩn thận như vậy, ném cho lão một cái lò luyện đan sau đó bế qua mười mấy năm, nữ sư phụ đúng là tốt hơn nhiều.
Trong lúc ngủ Dạ Trầm Uyên cảm nhận linh khí quen thuộc bổ dưỡng thân thể hắn, hắc muốn nhanh chóng mở mắt ra, lại vì quá mệt mỏi mà không thành công, đến lúc hắn thành công mở mắt ra thì Nguyên Sơ đã rời đi, nhưng trong không khí vẫn còn hương sữa ngọt ngào của ngài.
" Sư phụ đâu rồi? " Dạ Trầm Uyên phát hiện trên người sạch sẽ, trong lòng ấm áp.
Lệ lão không nhìn được bộ dạng cười ngây ngốc của hắn, tức giận nói: " Nàng đi rồi. "
" Đi rồi? " Hắn có chút tiếc nuối " Nàng có để lại lời nào không? "
Lệ lão vốn muốn nói không có, nhưng nghĩ đến cái gì, lại gật đầu: " Có. "
" Nàng nói gì? "
" Nàng bảo nói ngươi sau này cẩn thận, bởi vì cộng hưởng Thiên Châu nên tất cả tình huống đối thoại bên trong này nàng chỉ cần một ý niệm cũng nhìn thấy rõ ràng. "
Dạ Trầm Uyên nghe vậy theo bản năng gật đầu, sau đó rất nhanh liền phát hiện có gì đó không đúng!
" Toàn bộ, toàn bộ đều có thể thấy? " Hắn mở to hai mắt, lắp bắp hỏi lại.
Lệ lão buồn bực nhìn hắn: " Đúng vậy. "
Lão vừa nói xong, giây tiếp theo, Dạ Trầm Uyên giống như tôm bị luộc chín, cả người đều đỏ bừng!
Kì quái, sư đồ nhà này có gì bí hiểm?!
Lệ lão cảm giác mình bị xa lánh, như thế nào đều không thể hiểu được huyền cơ bên trong lời nói, lão quỷ chưa từng nghĩ đến chuyện yêu đương như lão làm sao có thể hiểu được tâm tình của thiếu nam thiếu nữ chứ?
Tóm lại, từ đó về sau, Dạ Trầm Uyên cũng không ở trong Thiên Châu cởi quần áo nữa, Nguyên Sơ rất vui mừng.
Bởi vì lựa chọn cá nhân đối chiến với Dạ Trầm Uyên đều là người có tu vi không sai biệt lắm so với hắn, tuy rằng hắn là Luyện Khí tầng mười, nhưng lại có thần thức Trúc Cơ hậu kì, cho nên đồng cấp không có đối thủ, một đường thẳng đến trận chung kết!
Lúc này người có tu vi cao nhất trong số các thí sinh, Vi Sinh Cực đối với Dạ Trầm Uyên hết sức bội phục, bất quá, hắn tuyệt đối không nương tay, quyền lợi lựa chọn sư phụ của hạng nhất vẫn còn đó, không bái Nguyên Sơ Phong chủ của Hàn Kiếm Phong, nhưng không phải vẫn còn Chưởng môn sao?!
Vì thế trên lôi đài, hai người lạnh lùng nhìn nhau, khí thế kinh người!
Vi Sinh Cực có thể vào đến trận chung kết đều nằm trong dự liệu của các vị Trưởng lão, nhưng mà hắc mã Dạ Trầm Uyên lại khiến bọn họ giật mình!
Tuổi còn nhỏ, tu vi cao, căn cơ vững chắc, thần thức siêu cường!
Thiếu niên này ngộ tính tốt, đã chăm chỉ còn có đại kì ngộ, tuy rằng là ngũ linh căn.
Lúc này Dạ Trầm Uyên vẫn chưa biết, hắn đã có ấn tượng cực tốt trước mặt Chưởng môn cùng các Phong chủ, có cơ hội ai cũng muốn thu nhận hắn làm đồ đệ của mình.
Đối mặt với ánh mắt tán thưởng tứ phía, Dạ Trầm Uyên cũng không có cảm giác gì, hắn không có nhìn lên đài cao,bởi hắn biết Nguyên Sơ đang nhìn hắn.
Hắn đã tuân thủ ước định, được chiến đấu ở trước mặt nàng.
" Ta không muốn nhiều lời. " Vi Sinh Cực xuất kiếm đâm tới Dạ Trầm Uyên " Ta biết ngươi rất mạnh, cho nên ta sẽ không nương tay! "
Dạ Trầm Uyên mỉm cười: " Cầu còn không được! "
Nói xong, hai người liền giao thủ!
Trận chiến này của bọn họ có rất nhiều người vây xem, đây là hai người cuối cùng của lôi đài, có thể học tập kinh nghiệm, hơn nữa có thể đi đến một bước cuối cùng này đều có thực lực mạnh. Vi Sinh Cực là nhất linh căn hỏa thuộc tính, lại chăm chỉ, Dạ Trầm Uyên muốn chống lại hắn vẫn phải cố hết sức.
Nhưng là hắn cũng có ưu thế của mình, chiêu thức bình thường được hắn sử dụng đều được cải tiến đến thiên biến vạn hóa, tựa như có danh sư chỉ dạy, liền ngay cả thứ đơn giản nhất là quỷ tung bước cũng trở nên rắc rỗi, mỗi bước đều gia tăng tốc độ.
Ngươi tới ta đỡ, phấn khích vạn phần, làm cho người vây xem trầm trồ không thôi!
Cuối cùng Dạ Trầm Uyên lấy chênh lệch nhỏ bé đả bại Vi Sinh Cực, thời điểm chủy thủ đặt ở nơi yếu hại, y vẫn chưa có phản ứng.
" Như thế nào có thể.... " Y mở to mắt, vừa thở dốc vừa khó tin nhìn hắn " Vì cái gì mỗi một chiêu của ta ngươi đều biết? "
Dạ Trầm Uyên thu chủy thủ, ngượng ngùng nở nụ cười: " Bởi vì mỗi trận đấu của ngươi ta đều quan sát. "
Bằng vào trí nhớ chỉ nhìn qua một lần liền ghi nhớ, hắn nhớ tất cả chiêu thức của Vi Sinh Cực, ở trong Thiên Châu, lần lượt diễn luyện muốn tìm ra cách phá giải.
Vi Sinh Cực đánh tổng cộng hơn ba mươi mấy trận, mà Dạ Trầm Uyên ở trong Thiên Châu cũng diễn luyện hơn một nghìn lần.
Chăm chỉ chỉ có thể khiến người ta tiến xa hơn một chút, nhưng nếu chăm chỉ cùng thiên phú ở một chỗ, hiệu quả vô cùng đáng sợ!
" Tốt lắm! "
Đây là người thứ nhất khiến Chưởng môn Vạn Kì Thính Phong nở nụ cười, ánh mắt tán dương của hắn đặt ở trên hai người thiếu niên, cuối cùng nhìn chằm chằm Dạ Trầm Uyên.
" Hài tử, ngươi giỏi lắm! Bất kể là thiên phú hay chăm chỉ tu luyện ngươi đều xuất chúng! Bổn tọa muốn thu ngươi làm đồ đệ, ngươi có bằng lòng hay không? "
Lời nói của Chưởng môn thình lình vang lên làm cho tất cả mọi người sợ ngây người!
Không phải chứ, còn chưa tới Trạch sư đại điển đã muốn cướp người? Điều này làm cho lời muốn nói của các Phong chủ đều nghẹn ở ngực, tức giận, lại chậm hơn rồi!
Dạ Trầm Uyên cũng sửng sốt một chút, hắn theo bản năng nhìn về phía Nguyên Sơ, đã thấy trên đài cao, tiên đồng có ngoại hình tựa búp bê trừng mắt bất mãn nhìn Chưởng môn, người này cũng quá không nể mặt rồi!
Các đệ tử còn lại đều lộ ra biểu tình hâm mộ, có thể tiến vào Vạn Kiếm tông đứng đầu Thập đại tông đã làm rạng rỡ tổ tông, có thể đi vào nội môn, là tổ tông hương khói đều tốt, nếu được Phong chủ coi trọng, thu làm chân truyền đồ đệ, tiền đồ chính là không hạn lượng!
Edit: Asakari
Lệ lão vẻ mặt mờ mịt, sau đó chỉ thấy Nguyên Sơ ai oán lắc đầu, lão quỷ xử nam thật sự không hiểu rồi.
Nàng nói xong chuẩn bị đi, nhưng nhìn thấy Dạ Trầm Uyên đang nằm trên giường bạch ngọc, nàng liền dừng lại.
Bởi vì quá mệt mỏi, hắn chưa tắm rửa sạch sẽ đã ngủ, tu luyện quá độ làm hắn hao hết linh lực, môi tái nhợt, nằm nghiêng lộ ra nửa bên mặt tinh xảo khiến người sợ hãi than!
Nhan sắc chết tiệt này... Điển trai đến mức tuấn nam mĩ nữ của tu tiên giới gặp qua một lần đều không quên được, từ nhỏ đã lộ ra dung mạo kinh người cũng chỉ có nam chủ hắn.
Nguyên Sơ đối với hắn nửa điểm lo lắng cũng không có, nhưng giờ phút này, nghĩ đến hắn chỉ mới mười tuổi, linh lực hao hết làm mi tâm hắn nhăn lại, Nguyên Sơ nhìn, chung quy có điểm không đành lòng, liền điểm ở mi tâm hắn.
Lệ lão ở một bên nhìn thấy âm thầm gật đầu, sư phụ tốt, biết dùng linh khí khu trừ mệt mỏi cùng tổn hại của đồ đệ, lúc trước sư phụ của lão cũng không cẩn thận như vậy, ném cho lão một cái lò luyện đan sau đó bế qua mười mấy năm, nữ sư phụ đúng là tốt hơn nhiều.
Trong lúc ngủ Dạ Trầm Uyên cảm nhận linh khí quen thuộc bổ dưỡng thân thể hắn, hắc muốn nhanh chóng mở mắt ra, lại vì quá mệt mỏi mà không thành công, đến lúc hắn thành công mở mắt ra thì Nguyên Sơ đã rời đi, nhưng trong không khí vẫn còn hương sữa ngọt ngào của ngài.
" Sư phụ đâu rồi? " Dạ Trầm Uyên phát hiện trên người sạch sẽ, trong lòng ấm áp.
Lệ lão không nhìn được bộ dạng cười ngây ngốc của hắn, tức giận nói: " Nàng đi rồi. "
" Đi rồi? " Hắn có chút tiếc nuối " Nàng có để lại lời nào không? "
Lệ lão vốn muốn nói không có, nhưng nghĩ đến cái gì, lại gật đầu: " Có. "
" Nàng nói gì? "
" Nàng bảo nói ngươi sau này cẩn thận, bởi vì cộng hưởng Thiên Châu nên tất cả tình huống đối thoại bên trong này nàng chỉ cần một ý niệm cũng nhìn thấy rõ ràng. "
Dạ Trầm Uyên nghe vậy theo bản năng gật đầu, sau đó rất nhanh liền phát hiện có gì đó không đúng!
" Toàn bộ, toàn bộ đều có thể thấy? " Hắn mở to hai mắt, lắp bắp hỏi lại.
Lệ lão buồn bực nhìn hắn: " Đúng vậy. "
Lão vừa nói xong, giây tiếp theo, Dạ Trầm Uyên giống như tôm bị luộc chín, cả người đều đỏ bừng!
Kì quái, sư đồ nhà này có gì bí hiểm?!
Lệ lão cảm giác mình bị xa lánh, như thế nào đều không thể hiểu được huyền cơ bên trong lời nói, lão quỷ chưa từng nghĩ đến chuyện yêu đương như lão làm sao có thể hiểu được tâm tình của thiếu nam thiếu nữ chứ?
Tóm lại, từ đó về sau, Dạ Trầm Uyên cũng không ở trong Thiên Châu cởi quần áo nữa, Nguyên Sơ rất vui mừng.
Bởi vì lựa chọn cá nhân đối chiến với Dạ Trầm Uyên đều là người có tu vi không sai biệt lắm so với hắn, tuy rằng hắn là Luyện Khí tầng mười, nhưng lại có thần thức Trúc Cơ hậu kì, cho nên đồng cấp không có đối thủ, một đường thẳng đến trận chung kết!
Lúc này người có tu vi cao nhất trong số các thí sinh, Vi Sinh Cực đối với Dạ Trầm Uyên hết sức bội phục, bất quá, hắn tuyệt đối không nương tay, quyền lợi lựa chọn sư phụ của hạng nhất vẫn còn đó, không bái Nguyên Sơ Phong chủ của Hàn Kiếm Phong, nhưng không phải vẫn còn Chưởng môn sao?!
Vì thế trên lôi đài, hai người lạnh lùng nhìn nhau, khí thế kinh người!
Vi Sinh Cực có thể vào đến trận chung kết đều nằm trong dự liệu của các vị Trưởng lão, nhưng mà hắc mã Dạ Trầm Uyên lại khiến bọn họ giật mình!
Tuổi còn nhỏ, tu vi cao, căn cơ vững chắc, thần thức siêu cường!
Thiếu niên này ngộ tính tốt, đã chăm chỉ còn có đại kì ngộ, tuy rằng là ngũ linh căn.
Lúc này Dạ Trầm Uyên vẫn chưa biết, hắn đã có ấn tượng cực tốt trước mặt Chưởng môn cùng các Phong chủ, có cơ hội ai cũng muốn thu nhận hắn làm đồ đệ của mình.
Đối mặt với ánh mắt tán thưởng tứ phía, Dạ Trầm Uyên cũng không có cảm giác gì, hắn không có nhìn lên đài cao,bởi hắn biết Nguyên Sơ đang nhìn hắn.
Hắn đã tuân thủ ước định, được chiến đấu ở trước mặt nàng.
" Ta không muốn nhiều lời. " Vi Sinh Cực xuất kiếm đâm tới Dạ Trầm Uyên " Ta biết ngươi rất mạnh, cho nên ta sẽ không nương tay! "
Dạ Trầm Uyên mỉm cười: " Cầu còn không được! "
Nói xong, hai người liền giao thủ!
Trận chiến này của bọn họ có rất nhiều người vây xem, đây là hai người cuối cùng của lôi đài, có thể học tập kinh nghiệm, hơn nữa có thể đi đến một bước cuối cùng này đều có thực lực mạnh. Vi Sinh Cực là nhất linh căn hỏa thuộc tính, lại chăm chỉ, Dạ Trầm Uyên muốn chống lại hắn vẫn phải cố hết sức.
Nhưng là hắn cũng có ưu thế của mình, chiêu thức bình thường được hắn sử dụng đều được cải tiến đến thiên biến vạn hóa, tựa như có danh sư chỉ dạy, liền ngay cả thứ đơn giản nhất là quỷ tung bước cũng trở nên rắc rỗi, mỗi bước đều gia tăng tốc độ.
Ngươi tới ta đỡ, phấn khích vạn phần, làm cho người vây xem trầm trồ không thôi!
Cuối cùng Dạ Trầm Uyên lấy chênh lệch nhỏ bé đả bại Vi Sinh Cực, thời điểm chủy thủ đặt ở nơi yếu hại, y vẫn chưa có phản ứng.
" Như thế nào có thể.... " Y mở to mắt, vừa thở dốc vừa khó tin nhìn hắn " Vì cái gì mỗi một chiêu của ta ngươi đều biết? "
Dạ Trầm Uyên thu chủy thủ, ngượng ngùng nở nụ cười: " Bởi vì mỗi trận đấu của ngươi ta đều quan sát. "
Bằng vào trí nhớ chỉ nhìn qua một lần liền ghi nhớ, hắn nhớ tất cả chiêu thức của Vi Sinh Cực, ở trong Thiên Châu, lần lượt diễn luyện muốn tìm ra cách phá giải.
Vi Sinh Cực đánh tổng cộng hơn ba mươi mấy trận, mà Dạ Trầm Uyên ở trong Thiên Châu cũng diễn luyện hơn một nghìn lần.
Chăm chỉ chỉ có thể khiến người ta tiến xa hơn một chút, nhưng nếu chăm chỉ cùng thiên phú ở một chỗ, hiệu quả vô cùng đáng sợ!
" Tốt lắm! "
Đây là người thứ nhất khiến Chưởng môn Vạn Kì Thính Phong nở nụ cười, ánh mắt tán dương của hắn đặt ở trên hai người thiếu niên, cuối cùng nhìn chằm chằm Dạ Trầm Uyên.
" Hài tử, ngươi giỏi lắm! Bất kể là thiên phú hay chăm chỉ tu luyện ngươi đều xuất chúng! Bổn tọa muốn thu ngươi làm đồ đệ, ngươi có bằng lòng hay không? "
Lời nói của Chưởng môn thình lình vang lên làm cho tất cả mọi người sợ ngây người!
Không phải chứ, còn chưa tới Trạch sư đại điển đã muốn cướp người? Điều này làm cho lời muốn nói của các Phong chủ đều nghẹn ở ngực, tức giận, lại chậm hơn rồi!
Dạ Trầm Uyên cũng sửng sốt một chút, hắn theo bản năng nhìn về phía Nguyên Sơ, đã thấy trên đài cao, tiên đồng có ngoại hình tựa búp bê trừng mắt bất mãn nhìn Chưởng môn, người này cũng quá không nể mặt rồi!
Các đệ tử còn lại đều lộ ra biểu tình hâm mộ, có thể tiến vào Vạn Kiếm tông đứng đầu Thập đại tông đã làm rạng rỡ tổ tông, có thể đi vào nội môn, là tổ tông hương khói đều tốt, nếu được Phong chủ coi trọng, thu làm chân truyền đồ đệ, tiền đồ chính là không hạn lượng!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook