Mạnh Long Sủng Ái Thê - Lão Đại Xin Kiềm Chế
-
Chương 40
Cô nhìn theo bóng lưng của Mạc Nhi Nhi lắc đầu, sao phải ngốc ngếch như vậy chứ, cô sẽ tôn trọng quyết định của Mạc Nhi Nhi, chuyện tình cảm nên để người trong cuộc tự giải quyết với nhau.
" Chủ mẫu, xin lỗi". cậu thật không nghĩ cô ta đám đến đây, cô ta không biết đây là địa bàn của Lôi Điện sao.
" sau ngày tìm người biết điều một chút". Cô mặt không biểu cảm nói.
Bạch Uy Vũ im lặng không nói, trong mắt tất cả là đau thương, trong lòng đã có người mình thích, nhưng người ta lại không có biểu hiện cũng thích cậu, cậu thật không thể nghĩ nữa, bao nhiêu chuyện trong bang, cậu điều có thể nhanh chóng giải quyết, tại sao đến chuyện tình cảm, lại không biết gì, đúng là đau đầu.
Cậu suy nghĩ, có nên nhờ cô giúp hay không.
" chủ mẫu, tôi có..chuyện...muốn nhờ cô, chuyện là..là....". nói nữa ngày vẫn không nói hết câu.
Hà Y Bối nhịn cười nhìn cậu, đường chủ của Lôi Điện cũng có ngày phải ấp úng như vậy sao.
" tôi không có thời gian nghe cậu ấp úng, tôi cho cậu 10s giây nói chuyện".
" chủ mẫu, tôi muốn nhờ cô giúp tôi, tôi rất thích tiểu Nhi". Nói xong cậu không dám nhìn thẳng mặt cô, đỏ mặt quay chỗ khác, không may đụng trúng ánh mắt Mạc Nhi Nhi.
Hà Y Bối nhịn cười nhìn mặt hai người đã đỏ hết lên, lên tiếng.
" chắc không cần tôi giúp hai người nữa rồi, tôi lên phòng nghỉ ngơi, hai người từ từ nói chuyện". trước khi đi không quên nhìn hai người một lần nữa, điều cô không ngờ chính là một đường chủ lạnh lùng như Bạch Uy Vũ cũng có lúc ngượng ngùng.
" tiểu Nhi, anh anh..".
" lúc nãy là anh nói thật sao". Mạc Nhi Nhi có chút ngượng ngùng nhìn cậu, cô thật không dám tin.
" tiểu Nhi, là thật, anh thật sự rất thích em".
" vậy là em không đơn phương". Mạc Nhi Nhi có chút kích động.
"...
" sao anh không nói với em, anh có biết em khổ sở như thế nào không".
" xin lỗi, tiểu Nhi". Bạch Uy Vũ đi đến kéo Mạc Nhi Nhi ôm vào lòng.
Mạc Nhi Nhi cũng không phản kháng để cậu ôm chặt mình.
" tiểu Nhi để anh chăm sóc em, có được không".
Mạc Nhi Nhi không trả lời, nhướng người đặt lên môi cậu một nụ hôn.
~~~~~~~~~~*~~~~~~~~~
" Chủ mẫu, xin lỗi". cậu thật không nghĩ cô ta đám đến đây, cô ta không biết đây là địa bàn của Lôi Điện sao.
" sau ngày tìm người biết điều một chút". Cô mặt không biểu cảm nói.
Bạch Uy Vũ im lặng không nói, trong mắt tất cả là đau thương, trong lòng đã có người mình thích, nhưng người ta lại không có biểu hiện cũng thích cậu, cậu thật không thể nghĩ nữa, bao nhiêu chuyện trong bang, cậu điều có thể nhanh chóng giải quyết, tại sao đến chuyện tình cảm, lại không biết gì, đúng là đau đầu.
Cậu suy nghĩ, có nên nhờ cô giúp hay không.
" chủ mẫu, tôi có..chuyện...muốn nhờ cô, chuyện là..là....". nói nữa ngày vẫn không nói hết câu.
Hà Y Bối nhịn cười nhìn cậu, đường chủ của Lôi Điện cũng có ngày phải ấp úng như vậy sao.
" tôi không có thời gian nghe cậu ấp úng, tôi cho cậu 10s giây nói chuyện".
" chủ mẫu, tôi muốn nhờ cô giúp tôi, tôi rất thích tiểu Nhi". Nói xong cậu không dám nhìn thẳng mặt cô, đỏ mặt quay chỗ khác, không may đụng trúng ánh mắt Mạc Nhi Nhi.
Hà Y Bối nhịn cười nhìn mặt hai người đã đỏ hết lên, lên tiếng.
" chắc không cần tôi giúp hai người nữa rồi, tôi lên phòng nghỉ ngơi, hai người từ từ nói chuyện". trước khi đi không quên nhìn hai người một lần nữa, điều cô không ngờ chính là một đường chủ lạnh lùng như Bạch Uy Vũ cũng có lúc ngượng ngùng.
" tiểu Nhi, anh anh..".
" lúc nãy là anh nói thật sao". Mạc Nhi Nhi có chút ngượng ngùng nhìn cậu, cô thật không dám tin.
" tiểu Nhi, là thật, anh thật sự rất thích em".
" vậy là em không đơn phương". Mạc Nhi Nhi có chút kích động.
"...
" sao anh không nói với em, anh có biết em khổ sở như thế nào không".
" xin lỗi, tiểu Nhi". Bạch Uy Vũ đi đến kéo Mạc Nhi Nhi ôm vào lòng.
Mạc Nhi Nhi cũng không phản kháng để cậu ôm chặt mình.
" tiểu Nhi để anh chăm sóc em, có được không".
Mạc Nhi Nhi không trả lời, nhướng người đặt lên môi cậu một nụ hôn.
~~~~~~~~~~*~~~~~~~~~
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook