Manh đăng
-
Chương 26:
Chương 27
Thẩm Thành đưa Ôn Hỏa về biệt thự ở ngoại thành của mình, nơi đó có một căn phòng giống như ngục giam, Ôn Hỏa rất ấn tượng.
Trước khi xuống xe, Ôn Hỏa liếc mắt nhìn Thẩm Thành, cô muốn biết tâm trạng của Thẩm Thành, để đến lúc bị anh đùa nghịch sẽ phải dùng thái độ gì với anh. Nếu Thẩm Thành muốn trút giận, cô sẽ rất nghe lời.
Trên mặt Thẩm Thành không hề có cảm xúc, Ôn Hỏa nhìn không ra cảm xúc của anh, theo anh vào cửa, trong lòng có chút bất an.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Căn biệt thự này rộng khoảng 300m2, sân trước, sân sau, các gian và gác xép là những công trình kiến trúc kiểu Trung Quốc, thiết kế theo phong cách phương Tây, quả thực nó chẳng theo một quy luật nhất định nào cả. B1 là nơi anh làm việc kết hợp với nghỉ ngơi, B2 là nơi anh thể hiện những ham muốn thú tính biến thái của mình.
Thẩm Thành chơi hoa, đã bao nhiêu bông rồi?
Anh có một phòng giam hiện đại với lan can sắt, mỗi chiếc cách nhau khoảng 11 hoặc 12cm. Anh thích nhất đưa Ôn Hỏa tới đây, cởi hết quần áo trên người cô ra, sau đó cách một lớp song sắt làm tình với cô, giống như một đứa trẻ đang đi tiểu vậy, chẳng qua là cô phải đối mặt với anh để anh có thể dễ dàng đút vào.
“Cậu em” của anh quả thực rất thô to, rất dài, mỗi lần cứng lên chẳng khác nào khẩu đại bác, cho dù anh đi lại nhiều như thế nào thì côn thịt của anh vẫn cứng, đong đưa trái phải, cũng không bao giờ thấy rũ xuống.
Ôn Hỏa không thích ở trong phòng giam đó, cũng không thích bị trói hai tay hai chân, bởi vì lúc đó Thẩm Thành sẽ không còn lý trí.
Phần lớn thời điểm Thẩm Thành luôn giữ được bình tĩnh, nhưng chỉ cần tới lúc làm tình, trông anh có vẻ rất điên cuồng, hành động cũng không thể nói là thô lỗ, nhưng anh yêu cầu cái gì cũng quá kỳ quái, ví dụ như anh thích xem cô thủ dâm.
Anh sẽ ngồi trên chiếc ghế sô pha đơn, trên tay cầm một ly rượu vang đỏ, để tiện nhìn thấy Ôn Hỏa, sau đó nhìn cô tự an ủi mình.
Ôn Hỏa đã quen với rất nhiều tư thế và dụng cụ thủ dâm, đều là do Thẩm Thành ban tặng.
Vào cửa, Ôn Hỏa định đi tắm trước, nhưng Thẩm Thành không buông tha cho cô, đè cô vào cửa, áp cả người vào người cô, hơi thở nặng nề của anh phả vào giữa lông mày và khóe mắt của cô.
Ôn Hỏa có chút ngứa: "Thầy Thẩm..."
Lần đầu tiên Thẩm Thành muốn sửa lại cách xưng hô của cô cho đúng: "Anh chưa từng dạy em cái gì."
"Ừm?"
"Anh tên là Thẩm Thành."
Ôn Hỏa không dám: "Thầy Thẩm, em muốn đi tắm trước..."
Thẩm Thành hỏi cô: "Tại sao?"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Còn có thể vì lý do nào khác được nữa?
“Bởi vì ra mồ hôi, có chút bẩn."
"Nơi nào đổ mồ hôi?"
Ôn Hỏa ngẩng đầu, để cho anh nhìn phía sau lỗ tai, mồ hôi đã ướt đẫm tóc: "Chỗ này."
Thẩm Thành cúi người xuống nhìn, liếm một cái.
Ôn Hỏa sửng sốt.
Thẩm Thành hỏi lại: "Còn ở nơi nào nữa?"
Ôn Hỏa nhìn đôi môi của Thẩm Thành, đôi môi của anh quả thực quá đẹp, trước kia cô chưa từng được nhìn kỹ. Hình dáng đôi môi vô cùng gợi cảm, trong lúc suy nghĩ đang hỗn loạn cô liền chỉ vào môi mình: "Chỗ này."
Phân thân của Thẩm Thành lập tức cương cứng, chọc vào bụng dưới của Ôn Hỏa, anh hỏi: "Chỗ này đổ mồ hôi sao?"
Ôn Hỏa lắc đầu: "Ở đây bẩn."
Thẩm Thành không nhúc nhích: "Ồ."
Ôn Hỏa vội vàng kéo áo anh: "Bẩn rồi, thầy Thẩm."
Thẩm Thành buông cô ra: "Nếu bẩn thì đi rửa."
Ôn Hỏa nhìn Thẩm Thành cùng với côn thịt đã sớm cương cứng đi vào trong bếp, lấy từ trên xuống một bình nước, trong lòng cũng không biết đang có cảm xúc gì? Anh làm được một nửa rồi cứ thế bỏ đi?
Thẩm Thành rót nửa ly, ngón cái và ngón giữa nhéo mép ly pha lê, ngón trỏ hơi chống lên, nhấp một ngụm.
Ôn Hỏa thu hồi tầm mắt, đi vào phòng tắm.
Thẩm Thành thấy cô có chút tức giận, khẽ nhắm mắt lại, mí mắt nâng lên rồi rơi xuống nhẹ nhàng như sóng nước.
Ôn Hỏa đi tới cửa phòng tắm, quay người đi tới trước mặt Thẩm Thành.
Vẻ mặt của Thẩm Thành có chút kinh ngạc, chỉ là một chút, không rõ ràng.
Ôn Hỏa ôm eo anh, hôn lên chân anh, cho rằng hôn có vẻ không đúng, cô chà xát môi anh như tro tàn.
Thẩm Thành nhìn cô.
Ôn Hỏa cũng trừng lớn mắt nhìn anh: "Thật bẩn, lau cho anh."
Thẩm Thành dựa vào mép bàn: "Em cọ làm bẩn anh rồi."
Ôn Hỏa xông lên, ôm lấy cổ anh, sau đó cọ lên miệng anh: "Được rồi chứ?"
Thẩm Thành giữ chặt eo cô: "Không phải lại cọ lại sao?"
Ôn Hỏa lại tiếp tục cọ, lần này sau khi cọ xong liền liếm láp: "Còn bây giờ thì sao?"
Hai tay Thẩm Thành đặt ở mông cô, nâng cô lên: "Em còn muốn tắm không?"
“Tắm."
"Đừng tắm nữa."
Ôn Hỏa cười: "Thầy Thẩm không chê em bẩn sao?"
"Chỗ nào bẩn, để anh giúp em."
"Anh định làm như thế nào?"
“Em nói xem."
Ôn Hỏa nói không tính: "Lời em nói hôm nay có thể tính sao?"
Thẩm Thành do dự.
Ôn Hỏa đã nhìn ra, vĩnh viễn trong chuyện làm tình Thẩm Thành sẽ không bao giờ giao quyền chủ động cho cô.
Tiếp theo Thẩm Thành nói: "Có thể."
Đầu óc Ôn Hỏa bỗng trở nên rối rắm, cũng không kịp phản ứng lại.
Thẩm Thành bế cô lên giường nước B2, lấy chìa khóa phòng giam đưa cho cô.
Ôn Hỏa được cưng chiều đâm ra lo sợ: "Thầy Thẩm, anh nói thật sao?"
Thẩm Thành không nói gì.
Thẩm Thành thoải mái như vậy, khiến Ôn Hỏa không khỏi nghi ngờ, không dám nhúc nhích.
Thẩm Thành thấy cô không dám, cầm lấy chìa khóa trên tay cô, cởi cà vạt, trói chặt hai tay cô: "Đã cho em cơ hội, em lại không cần."
Ôn Hỏa bị anh trói chặt hai tay, khi nhìn vào ánh mắt anh đã thay đổi, loại cô không thích. Lý do khiến cô không bao giờ cảm thấy hạnh phúc khi ở bên Thẩm Thành là bởi vì ánh mắt của Thẩm Thành mang đậm tính nô lệ.
Trong khoảng thời gian này, Ôn Hỏa không quá an phận, sắp cắt đứt quan hệ với anh, cùng với Dương Dẫn Lâu, Túc Hòa... Cô phát hiện Thẩm Thành càng để ý tới mình. Tất nhiên, đây là một khát khao chinh phục, anh sẽ không bao giờ cho phép người phụ nữ phục tùng mình có người khác trong lòng. Anh cũng không biết, việc sửa đối thái độ bình thường của anh quả thực rất mê người, những cảm xúc nhỏ nhen cáu kỉnh và cố gắng kiềm chế của anh giống như lông tơ, cào xé trái tim của Ôn Hỏa.
Làm sao có thể kiềm chế được trước một người đàn ông như vậy?
Anh thơm quá, có thể chủ động mọi tư thế quyến rũ của đàn ông, cơ bụng, cơ ngực, eo chó đực, xoáy thánh, rãnh cười, Thẩm Thành lúc cởi quần áo chính là thuốc kích dục trong lúc dạo đầu, cứ như vậy, Ôn Hỏa càng ướt nhanh hơn...
Cô thích Thẩm Thành như thế này, làm tình với Thẩm Thành như vậy mỗi một giây đều khiến cô đạt tới cao trào, chỉ cần cô không nghĩ tới ánh mắt phức tạp của anh.
Bây giờ Thẩm Thành lại cho cô nhìn thấy ánh mắt này, cô đột nhiên cảm kích vì sự do dự vừa rồi, nếu cô coi là thật, dùng phương thức mà anh dùng để đối đãi với mình trói chặt hai tay hai chân của anh lại, cô không dám tưởng tượng tới hậu quả sẽ như thế nào.
Cô ngẩng đầu nhìn Thẩm Thành: "Thầy Thẩm, anh rất thơm, nhưng tới khi ăn vào lại rất đắng."
Thẩm Thành đột nhiên dừng lại, sự u ám cùng lạnh lùng trong mắt tiêu tán: "Thật sao?"
Hai tay Ôn Hỏa bị trói không nhúc nhích được, mặt của cô liền dán lên ngực anh: "Ừm, đắng, còn chát nữa, mỗi lần anh nhìn em như vậy, đều sẽ khiến em cảm thấy không vui, giống như mình đang làm nhiệm vụ, làm xong là sẽ kết thúc."
Bên cạnh là một xe đẩy y tế, ngoài một ống tiêm, khẩu trang còn có một hộp kẹo mút. Thẩm Thành cầm một cái, xé giấy gói kẹo, cho viên kẹo vào miệng, ngậm một lúc mới lấy ra, hôn Ôn Hỏa, đưa lưỡi vào trong miệng cô, đùa nghịch đầu lưỡi của cô, còn kéo cả sợi chỉ bạc ra ngoài.
Ôn Hỏa bị anh hôn không nhịn được bất giác đỏ mặt: "Thầy Thẩm..."
Thẩm Thành đưa cây kẹo mút vào miệng cô.
Ôn Hỏa khẽ rên rỉ một tiếng.
Thẩm Thành cởi quần cho cô, ngón tay chạm vào đáy quần lót của cô, sau đó lại cởi quần lót ra sờ, đã ướt đẫm rồi.
Ôn Hỏa vô thức kẹp chặt hai chân.
Thẩm Thành lấy kẹo mút ra khỏi miệng cô, hỏi cô: "Có ngọt không?"
Ôn Hỏa gật đầu, có vị cam, rất ngọt.
Thẩm Thành nhét cây kẹo mút vào trong hành lang chật hẹp của Ôn Hỏa.
Mỗi một dây thần kinh của Ôn Hỏa đều trở nên căng thẳng, cô đang chảy nước nên đường không dính, nhưng cảm giác thật kỳ quái, không ai nhét kẹo vào trong đó cả... Hơn nữa Thẩm Thành còn đang di chuyển, không ngừng xoay tròn cây kẹo mút bên trong cô, hình dáng của kẹo mút cọ xát huyệt thịt của cô, có chút ngứa, có chút mát lạnh.
Thẩm Thành lấy điện thoại di động ra, dùng một tay bật camera rồi đặt lên xe đẩy y tế, camera hướng vào mặt Ôn Hỏa, ánh mắt của cô có chút mờ đi, đôi môi hơi hé mở, trông cô lúc này vừa lẳng lơ, vừa đáng yêu.
Ngay khi Ôn Hỏa chuẩn bị bị cây kẹo que làm dâm dịch chảy ra, Thẩm Thành dừng lại, anh lấy kẹo ra, dưới cái nhìn của Ôn Hỏa, đưa vào miệng.
Ôn Hỏa phát điên rồi.
Thẩm Thành ngậm kẹo, kéo tay Ôn Hỏa đặt lên thắt lưng của mình: "Cởi nó ra cho anh."
Ôn Hỏa đã ra rồi, chỉ nhìn dáng vẻ Thẩm Thành ăn cây kẹo mút thôi cũng đã khiến cô đạt tới cao trào.
Dương vật của Thẩm Thành vốn đã rất cứng, Ôn Hỏa kéo quần lót xuống, thứ đó lộ ra ngoài, rất có sức sống, cô cảm thấy mình lại một lần nữa xuất ra, dâm thủy dính ở trên giường.
Ôn Hỏa đưa tay ra sờ, hỏi Thẩm Thành: "Anh có muốn miệng của em không?"
Thẩm Thành nhét lại kẹo trong miệng Ôn Hỏa: "Có kẹo."
Ôn Hỏa không cần: "Kỳ lạ, hơn nữa thứ này của anh quá to, còn miệng của em thì lại quá nhỏ"
"Lúc trước không phải có thể ăn cả gốc sao?"
"Đó không phải là anh bắt em phải làm sao? Nếu em không dùng miệng, anh nhất định sẽ đẩy em vào tường rồi làm, làm cho tới khi cả người em mềm nhũn, sau đó anh liền chơi xấu đem thứ kia nhét vào trong miệng của em, thử hỏi xem lúc đó em có ăn không, anh thật sự rất biến thái…"
Thẩm Thành lắc lư, phân thân của anh cũng lắc lư theo: "Vậy em có ăn nó hay không?"
"Không ăn được không?"
“Không được."
Ôn Hỏa cảm thấy miệng sắp phồng lên rồi: "Rất ngọt, béo ngậy."
"Không phải em nói anh rất đắng sao?"
Ôn Hỏa lắc đầu: "Thầy Thẩm là ngọt nhất, em mới đắng."
Thẩm Thành cười khẽ, cúi người hôn lên mắt cô: "Ngoan, làm một lần, sau khi ăn xong anh sẽ cho em thoải mái."
Dịu dàng quá, sao đột nhiên anh lại dịu dàng như vậy? Ôn Hỏa không chịu nổi: "Thầy Thẩm, anh như vậy, làm em có chút sợ hãi..."
Thẩm Thành thấy cô không quen liền không nói chuyện đàng hoàng nữa, anh trực tiếp ôm đầu cô, đưa xuống dưới, bắt cô há miệng ngậm lấy thứ kia của mình, ngoài việc dùng đầu lưỡi thì còn có cả cây kẹo mút kia nữa.
Thẩm Thành rất thích cái miệng nhỏ nhắn của Ôn Hỏa, còn có đầu lưỡi của cô rất linh hoạt, mềm mại, khiến người ta muốn bị cô ngậm lấy, cũng muốn ngậm lấy cô.
Ôn Hỏa dùng miệng làm cho Thẩm Thành, tới khi anh khẽ rên rỉ một tiếng rút ra bắn toàn bộ tinh dịch lên mặt cô, cô đưa tay lên lau đi, thấy còn dính ở trên tay liền vươn đầu lưỡi ra, liếm sạch sẽ.
Thẩm Thành nhìn đầu lưỡi nhỏ nhắn của cô thì lập tức cứng lên, anh trực tiếp bế cô lên, lật người lại, để cô cưỡi lên người anh: "Tự mình cho vào đi."
Ôn Hỏa cố ý trượt tay mấy lần: "Không cho vào được, thầy Thẩm."
Thẩm Thành sốt ruột rất muốn tiến vào bên trong cô: "Ôn Hỏa!"
Ôn Hỏa đồng ý: "Thầy Thẩm, anh làm sao vậy? Anh muốn làm sao? Nhưng không thể đút vào chính xác được, quá lớn, của em lại nhỏ, không được."
Thẩm Thành ngồi dậy, kéo Ôn Hỏa vào lòng, một tay ôm lấy cô, tay còn lại cầm lấy côn thịt, nhắm ngay huyệt nhỏ non nớt của cô, dùng sức cắm vào, phân thân của anh dễ dàng tiến vào bên trong Ôn Hỏa.
Ôn Hỏa kẹp chặt mông, khiến Thẩm Thành khẽ rên rỉ.
Thẩm Thành nâng mông của cô lên, điên cuồng đâm vào, Ôn Hỏa bị anh một đường đâm vào tận nơi sâu nhất bên trong cô, cảm giác như sắp bị vỡ nát, hóa thành nước, nước chảy ròng ròng..
Thẩm Thành mở rộng cánh tay, Ôn Hỏa nhớ tới Thẩm Thành suýt chút nữa cho người khác xem thân thể mình, có chút ấm ức ôm lấy anh, liếm cho anh.
Cô càng liếm càng không vui: "Suýt nữa thì… A... Đã bị người ta nhìn thấy hết… A…"
Thẩm Thành đâm cô thật mạnh một cái: "Là của một mình em."
Ôn Hỏa hiểu ra, nhận ra vẻ đẹp trên cơ thể của Thẩm Thành, xuất phát từ sự ích kỷ, cô thực sự muốn hút cạn anh trước khi việc hợp tác với Hàn Bạch Lộ kết thúc, để những người phụ nữ khác không thể thưởng thức, đồ tốt của Thẩm Thành chỉ có thể là của cô.
Thẩm Thành như đoán được suy nghĩ của cô, nhắc nhở cô: "Đừng kẹp anh, em cũng đừng kẹp chặt lấy anh thật lâu, nếu không sẽ làm em cảm thấy thoải mái."
Ôn Hỏa kẹp chặt, cô muốn giết anh: "Em không khống chế được… A… Thầy Thẩm thật là lợi hại… Làm cho em thành như vậy..."
"Cái nào?"
“Là cái kia..."
Thẩm Thành cắn vào vành tai của cô: "Cái nào?"
Ôn Hỏa không ngừng rên rỉ: "Chính là cái kia… Làm cho em như vậy..."
Thẩm Thành nhấc một chân cô lên thành hình chữ thập, tiếp tục đâm vào.
Ôn Hỏa không ngừng kêu lên, nước ở bên dưới giường nước giống như mặt biển, phản chiếu dục vọng không tự chủ được của hai người, trong sáng hơn một tấm gương, làm cho người ta không còn chỗ nào để che giấu.
Lâm Thanh Huyền viết một câu như vậy, bọn họ đồng thời ngẩng đầu nhìn vệt sáng màu đỏ trên bầu trời giống như hoa anh đào. Nàng xoay người lại, gắt gao ôm chặt lấy, để mặc cho hoa đào rơi xuống đất, đằng xa có tiếng vó ngựa của Trường An, giống như lúc này nếu chết đi cũng không có gì phải luyến tiếc.
Giống như lúc này chết đi cũng không có gì phải luyến tiếc.
Ôn Hỏa dùng cách này ôm lấy Thẩm Thành, để hai người gắn liền với nhau.
Trong lúc triền miên, vạn vật trở thành ảo ảnh, chỉ có nhau mới là hiện thực. Bọn họ tham lam đòi hỏi lẫn nhau, rồi cho đi, hối hả và nhàn rỗi, mâu thuẫn và xoa dịu, phóng đại những điều cực đoan nhất của dục vọng, cô đọng chúng lại trong không gian hẹp như lúc này.
Hai người họ ở trong không khí thối rữa và ngọt ngào, ngón chân không ngừng co quắp, hết cơn cực khoái này đến cơn cực khoái khác ập tới.
Nếu chỉ nói về tình dục, không phải tình yêu, bọn họ là phù hợp nhất.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook