Mang Theo Hokage Khuấy Đảo Dị Giới
-
Chương 92: 92: Thú Vị Thiếu Nữ
- Ah thì ra "bỉ ổi"-kun vẫn chưa hôn mê a, thật là, phải nói chứ, giả vờ hôn mê như thế rất nguy hiểm đấy biết không.
Mẹ nó ngươi mới là kẻ nguy hiểm nhất ở đây.
Motaru hít một hơi thật sâu nhìn kỹ cái này thiếu nữ có vẻ cùng học ở trường Yoshimira với mình.
Không thể không nói cũng thật là đẹp, chỉ là cái này gọng kính liền có hơi dìm nhan sắc một ít đi nhưng tổng thể vẫn rất xinh a.
Rất giống vợ tương lai của ta...
- Nếu không phiền "bỉ ổi"-kun có thể đừng nhìn người ta bằng ánh mắt ấy được không, dù sao ta sợ sẽ có thai a.
Còn là một cái thích đùa thiếu nữ a.
Mặc dù biết là đối phương nói đùa nhưng Motaru quyết định tiếp lấy cái này trò đùa đi trêu chọc một chút, chỉ thấy hắn mỉm cười ánh hơi híp nhẹ nhàng nói:
- Không sao ta sẽ chịu trách nhiệm vì nàng mà.
- Nhưng người ta mới 16 tuổi a.
- Không sao tuổi tác chỉ là con số...!ấy đừng, bỏ điện thoại xuống đi bạn gì ơi có gì từ từ nói!!
Motaru cười khổ nhìn đối phương tư thế đề phòng hai tay đã cầm sẵn điện thoại, ánh mắt kinh tởm, khinh bỉ, ghét bỏ, xem thường...!nhìn hắn.
- Ài, ta cảm giác mỹ nữ xinh đẹp đây là có chút hiểu nhầm với ta nha...!ấy đừng đừng
- Mấy chú công an hiện tại hẵn còn chưa bắt đầu làm việc đâu chúng ta không nên làm phiền họ sớm như thế.
Nhìn thấy trên điện thoại hiện lên dãy số "110" Motaru liền quyết định lấy lùi làm tiến trước không nên manh động, tán gái cần có kỹ thuật, thẳng thắn quá sẽ không tốt.
Mà có lẽ thấy Motaru khuôn mặt treo lấy nét chân thành chất phát, khiến cho Akari do dự để điện thoại lại trong túi chỉ là tay thủy chung không rút ra, tính đe dọa cực cao khiến Motaru cũng thập phần bất đắc dĩ.
Đây gọi là xuất sư không thuận lợi đi, mới bắt đầu liền khiến con gái người ta đề phòng như thế.
Aizz, mà cũng do chính mình cái này mê người nhan trị, nếu đổi lại là ta là bình thường thiếu nữ gặp như thế soái ca bắt chuyện cũng sẽ nổi lên đề phòng a.
Ừm chắc chắn là thế!!
Mà Akari nhìn thấy cái này thiếu niên nét mặt chợt trở nên có chút là lạ, nàng liền quyết định cùng loại người này cách xa chút.
- Mặc dù không biết "bỉ ồi cùng biến thái"-kun đang có ý nghĩ đồi trụy gì trong đầu nhưng nếu đầu óc không phát sinh mới vấn đề gì thì ta xin phép đi trước.
Đang ảo tưởng Motaru nghe thiếu nữ nói như thế liền giật mình tỉnh lại, tình huống này là con vịt vào nồi nhưng vẫn muốn bay đi đi, nhưng hắn sao có thể để chuyện ấy xảy ra chứ?
- Này này ngươi mới vừa rồi cú đá thế nhưng là rất nặng a, kiểu gì cũng phải bồi thường gì đi chứ.
Akari vừa bước đi hai bước nghe thế cũng dừng chân lại thở dài.
Quả nhiên lúc ấy nên dùng thêm tí lực thì giờ đã không phiền như hiện tại a.
- Thế ngươi muốn thứ gì?
Akari xoay mặt nhìn để lộ góc nghiêng thần thánh tôn lên nàng khuôn mặt thanh thúy cùng mái tóc đen dài như nước hơi tung bay khiến người hai đời như Motaru giờ đây cũng phải choáng ngợp trong nháy mắt, chỉ là hắn chợt lấy lại tinh thần, biết thời cơ đã đến hiện tại không thể bỏ lỡ được nếu không hắn sẽ ân hận cả ngày mất.
- E hèm, thì vừa nãy cô nương đá hơi mạnh khiến ta thế nhưng là rất choáng a, hiện nay viện phí cũng không rẻ đi, nhưng nhìn ngươi có vẻ như là không cố ý vì thế nên không có...
Chỉ là chưa kịp Motaru bỉ ổi nói xong, thiếu nữ liền không chút do dự từ trong túi móc ra tờ tiền in lấy lờ mờ có bốn số 0 đưa tới khiến Motaru ngớ cả người.
- Đây là 10.000 J tiền bồi thường mời ngươi nhận cho.
Vốn định sư tử ngoạm khiến đối phương không trả nổi sau đó dùng cái khác đến trả hắn, Motaru không ngờ tình huống sẽ trở thành như này.
Chỉ là hắn lập tức nghĩ tới.
Đệch, đây là lớ ngớ vớ phải phú bà à.
Thế thì lại càng không thể nhả ra được, nhà nàng cái chạn ta chú định sẽ xưng vương rồi.
Nghĩ vậy Motaru nghĩa khí lẫm liệt ánh mắt thịt đau đem 10.000 J đưa tới đẩy trở về đồng thời giõng giạc nói:
- Sao có thể, nhìn ta giống loại người lưu manh chuyên lừa tiền thiếu nữ mới lớn lắm à?
- Ừm quả thật không giống lắm.
- Phải không...
- Nhìn ngươi giống tên "biến thái" hơn.
- ...
Motaru nhìn thiếu nữ trước mắt thần sắc hoàn toàn nghiêm túc khiến hắn kém chút tưởng rằng nàng nói thật, chỉ là nhìn cái kia hơi nhếch lên bờ môi đẹp Motaru liền chợt nhận ra mình đây là bị đùa nghịch rồi.
Là cái thú vị thiếu nữ nha.
Giờ đây Motaru chân chính nổi lên hứng thú, nếu nãy giờ hắn chỉ là đang thử thăm dò đối phương sâu cạn thì giờ đây Motaru cũng chợt có chút ý nghĩ xấu.
Có lẽ nếu có thể hẹn hò với cô gái thú vị như thế này cũng không tệ a.
Cô gái này không bình thường, đó chính là suy nghĩ đầu tiên của Motaru khi lần đầu nhìn thấy đối phương, trước không nói tới cái gì xa xôi huyền ảo như khí chất phong thái cái gì, chỉ riêng đối phương vũ lực có thể đem hắn cái này gấp năm lần trọng lực dưới có thể đạt tới hơn 300 kg cá nhân cho đá bay lộn mèo liền đã không phải người bình thường có thể làm tới.
Chỉ là giờ đây so với cái gì vũ lực Motaru càng để ý đối phương bản thân hơn.
- Nếu có thể thì một bữa ăn ngươi xem như nào?
Motaru phủi phủi trên người bụi bẩn thân thiện nói ra mình yêu cầu không tính là quá đáng này.
Chỉ là thiếu nữ trước mắt hơi ngạc nhiên trong một giây ngắn ngủi liền lập tức lạnh nhạt quay mặt bước đi.
Đồng thời đối phương giọng nói ngắn gọn vang đến:
- Không hứng thú.
Ngươi nói như thể chính ngươi là người được bồi thường vậy.
- Thế số điện thoại như nào, dù sao cũng không phải thứ gì khó khăn chứ?
- 110.
Lần nữa đến ngắn gọn nhanh chóng giõng giạc câu nói khiến Motaru kém chút tại chổ thổ huyết, mẹ nó cái này cô gái thế mà như thế khó chơi nha, đây là làm hắn không biết số cảnh sát hay gì?
- Khoan khoan ít nhất cũng cho nói nhau cái tên chứ, làm người cũng không thể tuyệt đến vậy a.
Vốn Motaru cũng chẳng mong đợi gì nhưng đối phương nghe xong thế mà cũng thật đứng lại dường như như có như không bất đắc dĩ thở dài một cái.
Có hi vọng!!
Motaru trong lòng thầm nói, chỉ là chưa kịp hắn nói thêm cái gì, tiếng nói trong trẻo mang theo vài phần bất dĩ truyền đến.
- Nishima Akari!!
- Đó là tên ta, như thế đã đủ hài lòng chứ....!Hamano Motaru-kun?
Nani?
Nàng thế mà biết chính mình á?
Motaru vốn muốn hỏi thêm nhiều hơn chỉ là thiếu nữ trước mắt đột nhiên liền gia tăng tốc độ bước đi chẳng mấy chốc thì cua vào một con hẻm biến mất, đây hiển nhiên là không muốn cùng hắn giây dưa tiếp.
Đây là xấu hổ nha, hắc hắc.
Chỉ là cái tên này nghe quen quen, rốt cuộc là ở đâu nghe được nhỉ?
Motaru chợt nổi lên nghi hoặc, rất rõ ràng hắn từ khi xuyên qua thì chưa từng nghe thấy cái tên này nhưng lại cảm thấy lạ thường quen thuộc.
Vậy cũng chỉ có thể là trong ký ức của nguyên chủ đi.
Nhưng người sống nội tâm như nguyên chủ thì lấy đâu ra cơ hội để mà có thể cùng đẹp như thế thiếu nữ xảy ra liên hệ chứ?
Không thể nghi ngờ đây là một cái khó đầu đề.
Trên đường Motaru vừa đi vừa cố nhớ lại xem rốt cuộc đã nghe thấy cái tên này ở đâu, nếu thật sự cùng nguyên chủ có cái nào đó liên hệ vậy hắn cũng không ngại thay nguyên chủ khiến cái này liên hệ phóng đại một chút...
Bởi vì có học bổng 70% nguyên cớ nên nguyên chủ cũng tương đối quyết tâm cắn răn thuê trọ gần trường để đỡ tiền tàu, chỉ là sau đó may mắn đụng phải cái trọ giá rẻ liền dứt khoác thuê xuống nên đường từ nơi ở tới trường cũng không xa, Motaru chỉ đi bộ mười phút đã đi vào cổng trường.
Nhưng Motaru hoàn toàn không để ý những thứ này, hắn vẫn đang miệt mài cố nhớ lại rốt cuộc đã biết qua cái tên Nishima Akari ở đâu, thậm chí Motaru còn liên tưởng tới đối phương cùng nguyên chủ là bạn thuở nhỏ sau đó tiện nghi hắn cái này may mắn "tu hú", chỉ là.
Trên đời nào có dễ ăn như thế sự tình...
- Haiz...!oách!!
Motaru vốn đang uể oải cúi đầu thất vọng bước đi chỉ là hắn đột nhiên liền cảm giác chính mình đụng phải thứ gì đó...!mềm mại
Mà còn thơm nữa nha!!
Chỉ là hắn chợt liền nhận ra cái này quen thuộc mùi hương chủ nhân bị hắn đụng trúng, mà bởi vì đang cúi đầu suy tư nguyên nhân vậy đoàn mềm mềm trước đầu là thứ gì cũng đáng giá Motaru phán đoán một chút.
Thời tiết hôm nay rất không tệ, nhưng Motaru quyết định bị cảm lạnh sau đó làm bộ uể oải không để ý mà vùi đầu về trước.
Mà lúc này một thanh âm mang có chút ngượng ngùng lẫn chút lo lắng chợt truyền tới.
- Motaru-kun em không sao chứ??.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook