Mang Theo Hokage Khuấy Đảo Dị Giới
Chương 45: 45: Địa Đàng Sụp Đổ


Không gian tận thế
Một nụ hoa sừng sững giữa mặt đất, nó sinh cơ bàng bạc, hương khí ngút trời, cùng chung quanh hoàn cảnh tỏa ra không thế nào hòa hợp, nhưng cùng lúc ban đầu sắc thái rực rỡ như nụ sớm đầu xuân khác biệt, trên thân nụ đã bắt đầu có dấu hiệu héo úa, màu sắc cũng ảm đạm đi nhiều lắm dường như không được chăm sóc kỹ lưỡng đã lâu, rõ ràng đã bắt đầu đi đến suy tàn, mà lại tốc độ còn ngày càng nhanh.
Đứng ở cách đó không xa nữ nhân thấy tình cảnh trước mắt vẫn không có chút phản ứng gì chỉ là sắc mặt nàng đã trở nên trầm trọng vô cùng, một tia thất vọng lướt qua nàng đôi mắt đẹp.
- Thất bại rồi sao...!haizz cũng phải thôi "Mangekyo no uchigawa" thân làm chí cao ảo thuật một trong dù là ta đi nữa nhưng khó phá giải cũng là điều dễ hiểu...đáng tiếc lại không thể thu được "Kowaretai" bản nâng cấp rồi..
- Nghịch "mệnh"...!khó đến vậy sao?
Nữ nhân thần bí thở dài, nàng thân thở cũng dần dần mờ ảo đi như muốn từ nơi này biến mất, chỉ là quá trình mới diễn ra một nửa nữ nhân thần bí đột nhiên mở to hai mắt, gương mặt tràn đầy khó tin nhìn trước mắt nụ hoa.
Quả nhiên một vết nứt trên thân nụ xuất hiện, mặc dù so với hình thể gần trăm mét này vết nứt ấy tỏ ra nhỏ bé vô cùng, nhưng lại là dấu hiệu không thể bàn cãi cho tình thế đã nghịch chuyển, vết nứt thứ hai xuất hiện, tiếp đó là vết thứ ba, thứ bốn...vô số vết nứt nhanh chóng lan rộng chẳng mấy chốc đã phủ kín cả nụ hoa.
- Crack..

crack.
Tiếng nứt vỡ vang vọng liên hồi dường như bất cứ lúc nào cũng có thể hoàn toàn vỡ nát.
- Oành..

- Lấp lánh lấp lánh.
Nụ hóa đột nhiên vỡ toang, vô số quang bụi phân tán xung quanh chậm rãi rơi xuống, không gian chợt bị vô số điểm sáng lấp đầy.
Mặc cho các mảnh ánh sáng rơi trên người nữ nhân thần bí vẫn không hề mảy may để ý, nàng thần sắc ngạc nhiên vô cùng nhìn một bóng người đứng tại nụ hoa trung tâm, cả ngươi lung linh thánh khiết như tiên nữ không dính khói bụi trần gian, cùng thần bí nữ nhân có mấy phần tương hợp.
- Thế mà thật thành công rồi.
...
- Thật nhẹ nhõm...ta thành công chưa?
Akari từ từ mở hai mắt, bên phải con mắt đỏ tươi một lần nữa quay lại như trước đỏ tươi thậm chí so với lúc trước càng rực rõ thêm vài phần, biểu tượng hoa mười cánh cũng càng thêm nở rộ, mỗi cánh hoa trở nên rộng rãi hơn trước rất nhiều.
- Đây dường như là "tai họa" không gian a?
Akari hơi nghi hoặc, bởi nơi này mặc dù cảnh hoang tàn đổ nát vẫn như thế, chỉ có trên bầu trời con mắt đã biến mất khiến nơi này hoàn toàn chìm vào bóng đêm không còn vẻ quỷ dị như trước, nhưng mặc kệ nơi này là thế nào đi nữa, Akari chợt giơ tay lên, giọng nói cao quý mà lạnh lùng vang vọng:
- Tan vỡ hết thảy đi "Kowaretai...sekai"
Nói xong, khung cảnh vẫn như cũ bình tĩnh, không có quá lớn dấu hiệu gì xảy ra, nhưng từng hòn đá từng hạt cát trong không gian này chợt từng chút một vụn vỡ tan biến trong hư không.
Nhìn cái này thế giới dần dần đi hướng suy tàn, Akari trên gương mặt cao quý kia không có một tia động dung, nàng dời tầm mắt hướng về một chổ gần đó nhìn kỹ, mặc dù không có gì ngoài đất đá đang dần biến mất ra nhưng Akari vẫn đạm mạc nói:
- Ta sẽ tìm ngươi "tai họa" dù không biết ngươi có phải chân chính "tai họa" không hay động cơ của ngươi là gì ta vẫn sẽ tìm và giết hắn, sau đó là ngươi...
Nói xong Akari cũng chẳng để tâm nữa, nàng cúi nhìn chính mình mặt đất, Akari hơi nâng lên chân ngọc một cú dậm xuống, thế giới này chợt như thủy tinh yếu ớt nháy mắt tan vỡ.
Mà một bên khác nữ nhân bí ẩn nghe thấy lời đe dọa như thế cũng chợt bật cười:
- Chậc chậc thật tốt ngại a...chỉ có thế nói đúng là ta có khác, mặc dù không phải đứt đoạn cả "nhánh" thời gian "Mugenkowareta" nhưng có thể đạt được "Kowaretasekai" cũng tốt, ít nhất ta "nhánh" này không cần lo lắng bị hắn ta bắt nạt rồi.
- Chỉ là tìm thì vẫn phải tiếp tục tìm...mọi người chờ ta, đã rất gần rồi.
Thầm nghĩ như thế nữ nhân bí ẩn cũng tại chổ biến mất như nơi đây chưa tùng có ai đứng quạ
...
Vô tận địa đàng.
Hai Akari đứng đối mặt bắt tay nhau, trong nó một người hai mắt nhắm nghiền, thân thể dần trở nên trong suốt mà Akari còn lại thì càng lúc càng nhanh chóng phát triển hơn.
- Sắp được rồi...chỉ còn một chút nữa thôi...

- Ta là Akari, ta sẽ là Akari...
Akari còn tỉnh nhìn chằm chằm đối diện chính mình đang dần trở nên mờ nhạt đi càng khiến nàng thêm hưng phấn, thành công đã ở trong tầm tay, Akari đã không thể ức chế nổi nụ cười điên cuồng trên mặt, nàng đã nghĩ xong mình khi trở thành Akari sẽ làm những gì, đầu tiên phải đem vài ngôi trường san bằng, những kẻ có được "hạnh phúc" nàng không có xứng đáng nhận đau khổ, sau đó liền đem xấu xí thế giới này hủy đi một lần nữa tái tạo nên nàng "Vô tận địa đàng" nơi nàng: Akari thật sẽ hạnh phúc mãi mãi.
Chỉ là cười chưa được bao lâu Akari chợt cảm thấy khác thường, "Dường như hồi ức ít đi thì phải...", nhưng sao có thể chứ, nàng đã sắp xâm thực thành công sao có thể có ngoài ý muốn chứ, Akari nhắm mắt cảm nhận nhưng đột nhiên hoảng sợ mở to mắt.
- Không...không sao có thể...sao có thể chứ.
Vô tận địa đàng tại Akari trong mắt lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy nhanh chóng sụp đổ.

vô số chỗ vốn được bao phủ bởi hồi ức giờ đây cũng nháy mắt tan biến để lộ ra từng cái lỗ hỏng to lớn.
- KHÔNG KHÔNG ĐƯỢC TA KHÔNG CHO PHÉP.
Akari trừng to mắt gầm thét, mắt trái như được nhận lệnh nhanh chóng rung động như muốn làm gì đó để cứu chữa nơi này.
- Ngươi không có cơ hội đâu!
Một âm thanh lạnh lùng mà thánh khiết truyền vào tai Akari, nàng hoảng sợ nhìn lại, sao có thể...sao nàng có thể tỉnh lại.

Nhưng chuyện càng kinh khủng hơn xảy ra, Akari nãy giờ cướp lấy "mệnh" cũng đang từ thân thể nàng nhanh chóng biến mất, Akari chợt biết nguyên do từ ai, nàng vội buông ra tay đối phương, nhưng bàn tay mỏng manh không xương ấy giờ đây lại như kìm sắt gắt gao ghim chặt tay nàng.
Akari phẫn nộ gầm thét:
- BUỐNG TAY, MAU BUÔNG TAY...
- Ta đã bảo rồi ngươi không có cơ hội đâu, những gì ngươi lấy của ta đều phải trả lại, những gì của ngươi cũng mau chóng sẽ thuộc về ta, chấp nhận đi.

- TA BẢO BUÔNG TAY RA!
Hét lớn, Akari trừng lớn mắt trái, vô số Akari bỗng nhiên từ hư không xuất hiện đồng thời lao hướng Akari lạnh lùng nắm chặt không buông tay kia.
Akari nhìn thấy vô số bản sao lao tới mình cũng không có quá lớn biểu hiện, mắt phải hơi động, Akari thì thầm:
- Kowareta.
Tất cả "Akari" chợt như phù dung sớm nở chóng tàn nháy mắt đã hoàn toàn tan biến, nhưng nhân cơ hội ấy Akari điên cuồng kia cuối cùng cũng rút tay về được, nàng sắc mặt tối sẫm lại thần sắc không thể tin nhìn Akari, đôi môi run rẩy lẩm bẩm.
- Sao có thể, sao ngươi có thể có sức mạnh như thế, sao ngươi có thể thoát ra vườn địa đàng, sao...sao có thể chứ...
- Ta không tin..ta không tin...TA KHÔNG TIN.
Akari điên cuồng giờ đây mắt thấy mình thành công ngay trước mắt liền vỡ vụn, cả đời kiến tạo vùng đất hạnh phúc " vô tận địa đàng" cũng trong chốc lác sắp hủy diệt, tâm tình đã hoàn toàn mất kiểm soát mà điên cuồng gầm thét.
- CHẾT, TA MUỐN NGƯƠI CHẾT...
- THỰC TẠIIIIIIII.
Mắt trái trừng to, từng dòng huyết lệ chen chúc nhau chảy xuống nhưng Akari điên cuồng đã không mảy may để ý, không gian lập tức bị vô số "Akari" che kín, nhưng chưa hết mỗi Akari đều mở to hai mắt để lộ đôi mắt đỏ tươi với biểu tượng hoa mười cánh bên trong, từng cái "Akari" trào ra từng sợi sáng màu tím nhanh chóng đan xen nhanh chóng kết hợp dần dần hóa thành từng tôn bộ xương khổng lồ như ma thần giáng thế như đội quân của địa ngục bao vây lấy lẻ loi đơn bóng Akari..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương