Mang Theo Hokage Khuấy Đảo Dị Giới
Chương 120: 120: Con Mẹ Ngươi John


- Rột rột rột!!
Theo từng tiếng giòn tan phát ra tựa như tiếng nhai bánh cookie truyền đến khiến Selena tâm tình không khỏi dần lạnh đi.
Chỉ thấy trước mắt biến thành không biết quái vật John đang một tay nắm lên tàn tạ khô gầy thi thể đưa lên miệng từng ngụm từng cắn nuốt, mặc dù không biết vị đạo thế nào nhưng Selena nhìn thấy trên mặt đối phương nổi lên nhàn nhạt thỏa mãn biểu cảm liền không khỏi thầm nghĩ.
Thật có ngon như vậy sao...
- Ta mẹ nó điên rồi mới hiếu kỳ thứ ấy vị đạo.
Selena bất đắc dĩ vỗ trán, khóe miệng hơi co rút tựa như muốn nói lại thôi bộ dáng.
Chỉ là nghĩ nghĩ Selena vẫn là nhíu mày kiên định tựa như vừa quyết tâm thứ gì đó.
Mặc dù không biết đối phương là chuyện gì xảy ra nhưng tình huỗng hiện giờ hẵn cũng không phải tốt lành gì, và tên kia thi thể vừa nhìn cũng không giống có thể ăn đồ vật, hắn cứ như thế này tuyệt đối sẽ xảy ra chuyện mất, tệ nhất tình huống hắn thậm chí có thể trực tiếp trở mặt đem chính mình cũng nuốt.
Selena cắn răng cố nén toàn thân đau nhức đứng dậy từng bước từng bước khập khiễng hướng về John lại gần.
- Ngươi...!còn ổn chứ?

Chỉ là ngay lúc sắp bước vào phạm vi John bán kinh xung quanh một mét lúc Selena chợt cảm giác được nhàn nhạt nguy hiểm, mặc dù không lớn lắm hẵn cũng không nghiêm trọng đến tính mạng cái gì nhưng nàng quyết định vẫn là tạm thời trước tiên thăm dò đối phương một cái.
Nhưng theo Selena thanh âm truyền đến, đã hoàn toàn biến dạng John một chút cũng không để tâm vẫn tiếp tục nhấm nháp trên tay mỹ thực, tựa như ngoại trừ trên tay da giòn thịt mềm tràn đầy juicy thức ăn ra thì trên đời không còn thứ gì khác khiến hắn để tâm.
Mặc dù đã sớm chuẩn bị tinh thần nhưng Selena nội tâm vẫn dần trở nên gấp gáp hơn, đối phương ý thức so với nàng tưởng càng mơ hồ tựa như đã trở thành một đầu chỉ biết thuận theo bản năng dã thú đồng dạng.
- Uy ngươi nghe ta nói không, uy uy!!
- Ta là Selena đây ngươi còn nhớ chứ, chúng ta thế nhưng là vừa cùng nhau tại trên thần chết lưỡi hái dạo quanh a.
- Uy uy ngươi nghe được chứ John.
- Nếu ngươi có thể nghe được ta nói vậy hãy cho dấu hiệu a John...!John Wicky!!
- ...
Chỉ là mặc cho nàng có gọi như thế nào đối phương vẫn luôn như trướt một dạng cắm đầu gặm ăn khiến nàng cảm giác có chút bất đắc dĩ.
Chẳng lẽ phải từ bỏ sao?

Selena có chút chán nản cúi đầu thở dài, nàng chưa bao giờ cảm giác bản thân lại vô dụng tới mức này như hiện tại một đường hoàn toàn phụ thuộc vào người khác cứu mới miễn cưỡng sống qua được một mạng, hiện tại đến cung cấp một chút giúp đỡ đến chính mình đồng minh cũng không làm được, nàng phía trước nàng tất cả lợi thế như thương trường tri thức, đa dạng học vấn cùng kết xù gia sản...!rơi vào tình cảnh lúc này đây lại trở nên không đáng giá một đồng.
Chỉ là ngay lúc Selena muốn thử nghiệm cái khác kế sách lúc thì đột nhiên nàng cảm giác được một luồng áp bách giáng lâm lên bản thân, nàng giật mình ngước nhìn lại mới thấy vốn đâng cặm cụi dùng ăn quái vật thi thể John giờ đây đã tạm thời dừng lại, vàng kim ánh mắt cùng nàng đối mặt nhìn nhau.
- Ngươi...!nghe được ta nói chứ!
Selena cố nhịn lại sâu trong nội tâm sợ hãi e ngại cảm xúc, tựa như một đầu yếu đuối thỏ con đối mặt với to lớn sư tử một dạng từ trong bản năng sợ hãi, nàng đến một câu thăm dò nhưng trước mắt đã sớm đại biến John một chút phản ứng cũng không có tiếp tục nhìn chằm chằm chính nàng, ánh mắt dường như đang dần dần trở nên bất thiện cùng mất kiên nhẫn.
Phải làm sao, phải làm sao đây, vì cái gì ban đầu vốn không phản ứng hắn đột nhiên liền nhìn chằm chằm ta, ta nói ra cái gì thu hút hắn chăng...! chẳng lẽ là!
- John Wicky!! Ta biết ngươi còn ở trong đấy a, mau ra đây chúng ta cùng rời khỏi nơi quái quỷ này nào!!
Quả nhiên theo Selena thanh âm gọi lên cái tên "John Wicky" vừa truyền đến, trước mắt nàng John đột nhiên liền có phản ứng, chỉ thấy đối phương thần sắc chợt nhăn lại tựa như đang đau đầu suy nghĩ vấn đề gì đó, thi thoảng lại đau đớn ôm trán rên rỉ vài tiếng.
Có hiểu quả!!
Selena thấy đối phương có như thế phản ứng trong lòng liền dâng lên nhàn nhạt mừng rỡ, nàng hít một hơi sâu, đánh liều bước tới một bước thể hiện bản thân hoàn toàn không có địch ý từng bước từng bước áp sát John tựa như muốn dùng bản thân "ôn nhu" tới thức tỉnh hắn.

- Ta biết ngươi rất mạnh mẽ mà, John, đừng núp nữa và cùng rời khỏi đây nào.
- Chẳng lẽ ngươi cứ định như thế sống tạm bợ mãi trong cái này quái quỷ hình hài sao...
- Ta biết ngươi ở trong đó, ta biết ngươi nghe được ta nói, mau ra đây và chúng ta cùng rời đi...!nhé!!
Đến khi cả hai khoảng cách đã chỉ còn nửa mét cũng không đủ lúc, Selena run rẩy nâng lên cánh tay vươn tới tựa như muốn chạm vào hắn, tựa như muốn dùng bản thân hơi ấm đến kích thích hắn cái kia phần nhân tính ký ức, đồng thời Selena mắt đẹp dũng cảm nhìn chằm chằm đối phương hai mắt tựa như muốn thể hiện bản thân là người hắn có thể tin.
Có thể được!!
Selena nhìn John ánh mắt ngày càng nhân tính hóa ngày càng chứa đừng nhiều loại phức tạp cảm xúc lúc nàng nội tâm liền nổi lên mãnh liệt hi vọng.
Chỉ là khoảnh khắc Selena bàn tay chạm đến được cái kia lạnh lẽo nhớp nháp làn da lúc, một cỗ rợn người cảm giác nguy hiểm đột nhiên ập tới khiến nàng thân thể khống chế được mà trở nên căng cứng, mắt thấy một cái máu me đại thủ mang theo cự đại áp lực hướng về bản thân đập tới khiến Selena theo bản năng nhanh chóng lùi lại, tay trái vô thức sờ xuống nàng túi đeo súng.
Nhưng lập tức Selena sắc mặt liền tại nhợt, nội tâm thầm nói "không ổn".
- Không phải, John...!ta!
- RỐNG!!
Chỉ là chưa kịp Selena kịp giải thích cái gì một tiếng kinh thiên rống lớn liền lấn át nàng ý nghĩ, đồng thời cảm giác một luồng nặng nề gió lớn đập vào mặt khiến Selena tâm tình chợt như rơi vào hầm băng một dạng tuyệt vọng.
Con mẹ ngươi JOHN!!

- Vù vù!!
Chỉ là theo nàng nhắm chặt mắt trong giây lát, trong suy nghĩ cảm giác đau đớn cũng không có xuất hiện khiến Selena thân thể hơi run nhẹ liền khó khăn hé mở hai mắt.
Chỉ là đập vào mắt Selena là một cái so với đầu nàng còn lớn gấp bội cự thủ tại cách bản thân đầu lâu vài centimet liền chợt dừng lại, dù vậy từ đó truyền đến áp lực vẫn khiến nàng lồng ngực nặng nề cùng cảm giác có chút không thở nổi.
- Ta...
Selena theo bản năng vừa muốn giải thích cái gì, chỉ là khi nhìn thấy đối phương cái kia đầy nhân tính đôi mắt Selena liền chợt ngậm miệng lại, nàng nhìn ra trong đó có thất vọng, có chán nản, có tựa như vì tao ngộ phản bội mà sinh ra phẫn nộ...!các loại phức tạp nhân tính cảm xúc đều chấc chứa bên trong, chỉ là nàng cũng không trách đối phương, đây quả thật chính là bản thân tự làm tự chịu, hắn từ ban đầu vẫn luôn liên tục bảo vệ nàng, nhưng bản thân lại luôn đối với hắn duy trì to lớn cảnh giác mới sinh ra hành động vừa rồi khiến đối phương triệt để thất vọng.
- Rống!!
John gầm thét một tiếng liền xoay người xách lên trên mặt đất bị gặm nhắm phân nửa thi thể, theo một tiếng "rạch" vang lên toàn thân John giờ đây tựa như một trương miệng lớn rách ra để lộ vô số lích nha lích nhích răng nhọn cùng từng đầu xúc tu ẩn giấu bên trong thân thể còn đang ngọ nguậy liên hồi.
Không chút do dự hắn ném phần còn lại của thi thể vào bản thân tự tách ra thành miệng lớn sau đó liền lần nữa khép lại, một bộ như chưa có gì xảy ra, nếu không có thi thoảng hắn da thịt hơi nhúc nhích vài cái tựa như đang nhắm nuốt thứ bên trong sợ rằng ai khác nhìn vào đều tưởng vừa rồi chỉ là một cơn ảo giác.
Mà một hơi dùng xong bữa tối, John nhìn cũng không nhìn phía sau sắc mặt hoàn toàn cứng đờ Selena trực tiếp cong chân lấy đà liền bật nhảy đi, nháy mắt liền tại trong màn đêm biến mất để lại thẫn thờ thiếu nữ dõi mắt nhìn theo, môi ngọc thì thào nói:
- John...!Con mẹ ngươi a....

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương