Mãi Mãi Yêu Nàng Vương Phi Của Ta
-
Chương 11: Lần đầu gọi "cha" (2)
Vương gia lắc đầu cười rồi đi về hướng ngược lại, Thất Thất cứ tưởng Tứ vương gia nhìn mình nên trong lòng phơi phới tủm tỉm cườiNhững bước chân đến đại sảnh cảm thấy nặng dần, trong lòng có chút hồi hộp
"Mình sắp được gặp rồi, người mà mình mong mỏi được biết mặt và gọi một tiếng cha"
Bước vào đại sảnh, đầu tiên cả ba nhìn thấy là bóng lưng của một người đàn ông. Người đàn ông từ từ quay lưng lại...là...là một lão mỹ nam, khuôn mặt hiền từ nhưng khá sắc nét.
_Con gái thỉnh an cha-Dương Dung và Thất Thất đồng thời hành lễ
Như Yên thấy vậy cũng bắt chước làm theo_Con gái thỉnh an cha
Liễu đại nhân Liễu Xích Lâm đưa tay đỡ con gái mình dậy nhanh chóng
_con đến rồi, thái y mau vào bắt mạch
_Cha...cha...cha, con ổn mà không cần bắt mạch đâu
_Ổn cái gì chứ ta ở trong cung nghe Thất Thất báo tin con bị ngã xuống hồ trí óc loạn cả lên nên ta đã mời Trương Thái y đến bắt mạch cho con
_Tham kiến đại nhân-Trương Thái y bước vào hành lễ
Trương Thái y tên:Trương Quách Nghi tuổi:23
_Mau bắt mạch cho tiểu thư...còn hai con tạm lui ra trướ đi
_Vâng
_TIểu thư mời ngồi-Trương Thái y mời Như Yên ngồi vào ghế để bắt mạch, thái y lấy ra một miếng đệm lót dưới cổ tay của Như Yên rồi bắt mạch...sau một hồi
_Tiểu thư do bị ngâm nước quá lâu cộng thêm sợ hãi tột độ đã làm ảnh hưởng đến phần đầu nên một phần kí ức có lẽ đã bị mất đi
_vậy phải làm sao để khôi phục
_có thể khôi phục hay không cái này phải dựa vào tiểu thư rồi ta đã từng gặp người khôi phục được cũng đã gặp người không khôi phục một phần trí nhớ đó, ta sẽ ghi cho tiểu thư liều thuốc, đại nhân cứ dựa vào đó bốc thuốc cho tiểu thu để bồi bổ lại cơ thể còn chuyện trí nhớ kia phải do ý trời nhưng đôi khi quên đi chuyện cũ là chuyện tốt nên đại nhân cứ yên tâm
_Thái y trẻ như vậy đã có phiền muộn muốn quên đi rồi sao-Như Yên nói
Trương Quách Nghi hơi bất ngờ dừng bút lại nhìn Như Yên rồi lại nhìn về một hướng xa xăm chưa được vài giây lại tiếp tục ghi liều thuốc
_Đây là liều thuốc đại nhân hãy dựa theo đó mà bốc, nếu không còn chuyện gì nữa tiểu nhân xin cáo từ
_Đa tạ thái y, người đâu tiễn khách
Liễu Xích lâm căn dặn người nấu thuốc, thở phào nhẹ nhõm bước lại chỗ Như yên đang ngồi nắm chặt lấy bàn tay Như Yên
_Trí nhớ có hay không cũng được ta chỉ cần con không sao là tốt rồi
_Nhỡ kí ức mà con quên đi là kí ức hạnh phúc, quan trọng thì sao
_không sao chúng ta có thể biến tương lai tươi đẹp phía trước thành kí ức hạnh phúc, quan trọng
_Đây là lời hứa của một người cha đối với con gái của mình sao?
_Phải
Như Yên cảm thấy nơi sóng mũi cay cay, đôi mắt hơi mờ mờ ôm chầm lấy người cha trước mắt, ôm thật chặt,thật chắt lần đầu cảm nhận tình cảm của một người cha dành cho mình, lần đầu cảm nhạn cái gọi là tình thân
Liễu Xích Lâm đẩy Như Yên ra một cách nhẹ nhàng
_chuyện lần này nhất định phải trừng phạt Y Y vì tội không chăm sóc con cho tốt mới đuọc
_Cha, cha đừng phạt em ấy mọi chuyện từ con mà ra với lại chuyện con rơi xuống hồ còn có nguyên nhân khác
_Được ta hứa với con, phải rồi ta còn chuyện muốn nói...người đâu gọi hai vị tiểu thư vào đây
_Hai vị tiểu thư lão gia cho gọi hai vị tiểu thư -một nô tì cung kính nói
Hai người bước vào_Hai con ngồi đi
_vâng
_hôm nay gọi ba con đến đây ngoài việc bắt mạch cho Như Yên còn chuyện quan trọng muốn thông báo đó là qua mười mấy ngày nữa sẽ đến sinh thần của Tam vương gia, vương gia sẽ tổ chức yến hội đây cũng sẽ là yến hội mừng Tứ vương gia trở về nên mọi người trong phủ đều phải đi và phải chuẩn bị kĩ một chút
_Thần thiếp nhất định sẽ giúp các con chuẩn bị tốt, tham kiến lão gia-Bước vào đại sảnh là
Nhị nương tên: Lam Ngọc Tuệ (mẹ kế của Như Yên)
_Mẫu Thân-Hai người kia hành lễ
_Nhị nương-Như yên cũng hành lễ
_Con đứng dậy đi ta mới vừa đi chùa về nghe nói con bị ngã hồ liền qua thăm con, con có sao không?-Tay nắm tay Như Yên vẻ quan tâm hỏi thăm
Như Yên cũng đáp lại"lòng tốt"đó một cách"chân thành"nhất
_Con không sao Nhị nương đừng quá lo lắng
_Vậy là tốt rồi
_Lão gia thuốc đã sắt xong rồi-Một nô tì bưng thuốc vào
_Được rồi đưa cho Đại tiểu thư uống đi
_Vâng
_Cha ơi tỉ tỉ ngã hồ sợ rằng quy tắc cũng quên rồi chừng đó đắt tội với khách thì phải làm sao?-Thất Thất hỏi
_Ta sẽ sai người mời ma ma trong cung đích thân tới dạy cho Như yên chắc chắn tới chừng đó Như Yên sẽ không thất lễ đâu, con đồng ý không-Liễu Xích Lâm nhìn Như Yên
Nuốt hết số thuốc trong miệng xuống một cách khó khăn, Như Yên đành phải gật đầu
SÁNG HÔM SAU
Giờ Mão Như Yên thức dậy sớm, bước xuống giường rồi lại mở cửa sổ nhìn bầu trời thì đoán chỉ mới 5h, 6h sáng như ở hiện đại thôi.Chống cằm lên khung cửa sổ nhìn mặt trời đang dần dần ló dạng
"Theo thói quen dậy sớm rồi, tối hom qua ăn tối với mọi người thật vui nếu sau những gương mặt kia không phải là những âm mưu chắc chắn rằng đây sẽ là gia đình hạnh phúc"
_Tiểu thư, tiểu thư-Y Y kêu to rồi đẩy cửa vào
_Sao vậy?
_Người mau mau thay đồ đi, ma ma trong cung sắp đến rồi
_Hả
"Mình sắp được gặp rồi, người mà mình mong mỏi được biết mặt và gọi một tiếng cha"
Bước vào đại sảnh, đầu tiên cả ba nhìn thấy là bóng lưng của một người đàn ông. Người đàn ông từ từ quay lưng lại...là...là một lão mỹ nam, khuôn mặt hiền từ nhưng khá sắc nét.
_Con gái thỉnh an cha-Dương Dung và Thất Thất đồng thời hành lễ
Như Yên thấy vậy cũng bắt chước làm theo_Con gái thỉnh an cha
Liễu đại nhân Liễu Xích Lâm đưa tay đỡ con gái mình dậy nhanh chóng
_con đến rồi, thái y mau vào bắt mạch
_Cha...cha...cha, con ổn mà không cần bắt mạch đâu
_Ổn cái gì chứ ta ở trong cung nghe Thất Thất báo tin con bị ngã xuống hồ trí óc loạn cả lên nên ta đã mời Trương Thái y đến bắt mạch cho con
_Tham kiến đại nhân-Trương Thái y bước vào hành lễ
Trương Thái y tên:Trương Quách Nghi tuổi:23
_Mau bắt mạch cho tiểu thư...còn hai con tạm lui ra trướ đi
_Vâng
_TIểu thư mời ngồi-Trương Thái y mời Như Yên ngồi vào ghế để bắt mạch, thái y lấy ra một miếng đệm lót dưới cổ tay của Như Yên rồi bắt mạch...sau một hồi
_Tiểu thư do bị ngâm nước quá lâu cộng thêm sợ hãi tột độ đã làm ảnh hưởng đến phần đầu nên một phần kí ức có lẽ đã bị mất đi
_vậy phải làm sao để khôi phục
_có thể khôi phục hay không cái này phải dựa vào tiểu thư rồi ta đã từng gặp người khôi phục được cũng đã gặp người không khôi phục một phần trí nhớ đó, ta sẽ ghi cho tiểu thư liều thuốc, đại nhân cứ dựa vào đó bốc thuốc cho tiểu thu để bồi bổ lại cơ thể còn chuyện trí nhớ kia phải do ý trời nhưng đôi khi quên đi chuyện cũ là chuyện tốt nên đại nhân cứ yên tâm
_Thái y trẻ như vậy đã có phiền muộn muốn quên đi rồi sao-Như Yên nói
Trương Quách Nghi hơi bất ngờ dừng bút lại nhìn Như Yên rồi lại nhìn về một hướng xa xăm chưa được vài giây lại tiếp tục ghi liều thuốc
_Đây là liều thuốc đại nhân hãy dựa theo đó mà bốc, nếu không còn chuyện gì nữa tiểu nhân xin cáo từ
_Đa tạ thái y, người đâu tiễn khách
Liễu Xích lâm căn dặn người nấu thuốc, thở phào nhẹ nhõm bước lại chỗ Như yên đang ngồi nắm chặt lấy bàn tay Như Yên
_Trí nhớ có hay không cũng được ta chỉ cần con không sao là tốt rồi
_Nhỡ kí ức mà con quên đi là kí ức hạnh phúc, quan trọng thì sao
_không sao chúng ta có thể biến tương lai tươi đẹp phía trước thành kí ức hạnh phúc, quan trọng
_Đây là lời hứa của một người cha đối với con gái của mình sao?
_Phải
Như Yên cảm thấy nơi sóng mũi cay cay, đôi mắt hơi mờ mờ ôm chầm lấy người cha trước mắt, ôm thật chặt,thật chắt lần đầu cảm nhận tình cảm của một người cha dành cho mình, lần đầu cảm nhạn cái gọi là tình thân
Liễu Xích Lâm đẩy Như Yên ra một cách nhẹ nhàng
_chuyện lần này nhất định phải trừng phạt Y Y vì tội không chăm sóc con cho tốt mới đuọc
_Cha, cha đừng phạt em ấy mọi chuyện từ con mà ra với lại chuyện con rơi xuống hồ còn có nguyên nhân khác
_Được ta hứa với con, phải rồi ta còn chuyện muốn nói...người đâu gọi hai vị tiểu thư vào đây
_Hai vị tiểu thư lão gia cho gọi hai vị tiểu thư -một nô tì cung kính nói
Hai người bước vào_Hai con ngồi đi
_vâng
_hôm nay gọi ba con đến đây ngoài việc bắt mạch cho Như Yên còn chuyện quan trọng muốn thông báo đó là qua mười mấy ngày nữa sẽ đến sinh thần của Tam vương gia, vương gia sẽ tổ chức yến hội đây cũng sẽ là yến hội mừng Tứ vương gia trở về nên mọi người trong phủ đều phải đi và phải chuẩn bị kĩ một chút
_Thần thiếp nhất định sẽ giúp các con chuẩn bị tốt, tham kiến lão gia-Bước vào đại sảnh là
Nhị nương tên: Lam Ngọc Tuệ (mẹ kế của Như Yên)
_Mẫu Thân-Hai người kia hành lễ
_Nhị nương-Như yên cũng hành lễ
_Con đứng dậy đi ta mới vừa đi chùa về nghe nói con bị ngã hồ liền qua thăm con, con có sao không?-Tay nắm tay Như Yên vẻ quan tâm hỏi thăm
Như Yên cũng đáp lại"lòng tốt"đó một cách"chân thành"nhất
_Con không sao Nhị nương đừng quá lo lắng
_Vậy là tốt rồi
_Lão gia thuốc đã sắt xong rồi-Một nô tì bưng thuốc vào
_Được rồi đưa cho Đại tiểu thư uống đi
_Vâng
_Cha ơi tỉ tỉ ngã hồ sợ rằng quy tắc cũng quên rồi chừng đó đắt tội với khách thì phải làm sao?-Thất Thất hỏi
_Ta sẽ sai người mời ma ma trong cung đích thân tới dạy cho Như yên chắc chắn tới chừng đó Như Yên sẽ không thất lễ đâu, con đồng ý không-Liễu Xích Lâm nhìn Như Yên
Nuốt hết số thuốc trong miệng xuống một cách khó khăn, Như Yên đành phải gật đầu
SÁNG HÔM SAU
Giờ Mão Như Yên thức dậy sớm, bước xuống giường rồi lại mở cửa sổ nhìn bầu trời thì đoán chỉ mới 5h, 6h sáng như ở hiện đại thôi.Chống cằm lên khung cửa sổ nhìn mặt trời đang dần dần ló dạng
"Theo thói quen dậy sớm rồi, tối hom qua ăn tối với mọi người thật vui nếu sau những gương mặt kia không phải là những âm mưu chắc chắn rằng đây sẽ là gia đình hạnh phúc"
_Tiểu thư, tiểu thư-Y Y kêu to rồi đẩy cửa vào
_Sao vậy?
_Người mau mau thay đồ đi, ma ma trong cung sắp đến rồi
_Hả
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook