Mạc Tử Băng!!
-
Chương 106: Cuối đời
Ngày hôm sau, cô và cậu qua nhà nó dắt theo đứa con gái xinh đẹp của mình theo. Bước vào nhà đã thấy hắn và nó ngồi trên ghế sofa xem phim.
Cô gái đó ngước mắt nhìn hai người họ, dù gì cũng có họ hàng với nhau. Vừa ngước mắt, ánh mắt cô mở to ra, từ trước tới giờ cô chỉ nghĩ rằng chỉ có ba mẹ mình là đẹp nhất, tài giỏi nhất nhưng cho đến hôm nay thì ra còn có người khác.
Người phụ nữ đó có nhiều nét giống mẹ của cô, chắc là em gái của mẹ cô rồi, còn người đàn ông kế bên thì cũng có nhiều nét giống ba cô vậy là em trai của ba cô rồi. Người phụ nữ và người đàn ông đó, đôi mắt lẫn mái tóc đều có một màu tím đẹp quyến rũ, hấp dẫn ánh mắt của người khác. Cứ như hai người này sinh ra là một đôi, lúc nhỏ, mẹ và ba cô có nói đến hai người này, hai người này là hai người mà ba mẹ cô rất yêu quý.
Kể về thời niên thiếu của những người họ đã tuyệt vời đến mức nào, nhìn người phụ nữ xinh đẹp đó mà cô cảm thấy thán phục. Trải qua một quá khứ đáng sợ như vậy, đau buồn vậy mà lại bình tĩnh, còn tìm được người đàn ông theo mình đến bây giờ. Còn người đàn ông đó, lại có thể trầm tĩnh, nhẹ nhàng đến bên cạnh phụ nữ đó, cùng nhau trải qua những sóng gió của cuộc đời.
Nhưng tình yêu là gì chứ? Cô không cần, sống một mình có sao?
- Anh chị _ Nó nói, giọng dịu dàng
- Chào em gái, đây là con gái của anh. Con tự giới thiệu đi _ Cậu dùng ánh mắt dịu dàng nhìn nó
- Con tên là Lâm Chân Hy, con đã nghe ba mẹ kể về hai người rất nhiều _ Chân Hy nở nụ cười nhẹ
- Chào con, cô là Mạc Tử Băng _ Nó khẽ gật đầu, nụ cười dịu dàng nhưng sâu trong ánh mắt lại hiện lên một tia thoáng qua rất nhanh
- Chú là Lâm Thiên Tài _ Trong mắt hắn cũng thoáng qua một tia nhưng cũng rất nhanh biến mất
Mọi người cùng nhau ngồi xuống, nó lặng lẽ đánh giá cô bé trước mặt mình, rất thú vị.
Một lát sau, nhỏ và anh cũng qua nhưng đi theo là 4 đứa con. Nhỏ và anh rước họ về, nói là rước nhưng thật ra đi chung về.
Khi nhỏ và anh nhìn thấy cô và cậu thì vui mừng đi đến
- Anh chị về khi nào sao không báo cho tụi em _ Nhỏ lên tiếng nhõng nhẽo nói
- Em vẫn như trước, không báo trước cũng muốn các em ngạc nhiên _ Cô dịu dàng cười
- Các con của em là? _ Dù cậu nhìn đã biết nhưng vẫn muốn xem biểu hiện của tụi nhóc này
- Đây là hai đứa con em, hai đứa chào cô chú đi _ Anh kéo hai đứa con trai mình đến trước mặt cậu
- Con là Lăng Thiên Vũ, con là Lăng Thiên Hàn _ Cả hai lần lượt giới thiệu, Thiên Vũ nhiệt tình còn Thiên Hàn thì nhẹ nhàng và bình tĩnh
- Chậc, có vẻ Thiên Hàn không giống con em chút nào _ Cậu lắc lắc đầu cười
- Hừ, nếu không phải khi cô ấy sinh đẻ, em ở bên cạnh cô ấy, em cũng đã nghĩ thằng nhóc này không phải là con mình rồi
Cô gái đó ngước mắt nhìn hai người họ, dù gì cũng có họ hàng với nhau. Vừa ngước mắt, ánh mắt cô mở to ra, từ trước tới giờ cô chỉ nghĩ rằng chỉ có ba mẹ mình là đẹp nhất, tài giỏi nhất nhưng cho đến hôm nay thì ra còn có người khác.
Người phụ nữ đó có nhiều nét giống mẹ của cô, chắc là em gái của mẹ cô rồi, còn người đàn ông kế bên thì cũng có nhiều nét giống ba cô vậy là em trai của ba cô rồi. Người phụ nữ và người đàn ông đó, đôi mắt lẫn mái tóc đều có một màu tím đẹp quyến rũ, hấp dẫn ánh mắt của người khác. Cứ như hai người này sinh ra là một đôi, lúc nhỏ, mẹ và ba cô có nói đến hai người này, hai người này là hai người mà ba mẹ cô rất yêu quý.
Kể về thời niên thiếu của những người họ đã tuyệt vời đến mức nào, nhìn người phụ nữ xinh đẹp đó mà cô cảm thấy thán phục. Trải qua một quá khứ đáng sợ như vậy, đau buồn vậy mà lại bình tĩnh, còn tìm được người đàn ông theo mình đến bây giờ. Còn người đàn ông đó, lại có thể trầm tĩnh, nhẹ nhàng đến bên cạnh phụ nữ đó, cùng nhau trải qua những sóng gió của cuộc đời.
Nhưng tình yêu là gì chứ? Cô không cần, sống một mình có sao?
- Anh chị _ Nó nói, giọng dịu dàng
- Chào em gái, đây là con gái của anh. Con tự giới thiệu đi _ Cậu dùng ánh mắt dịu dàng nhìn nó
- Con tên là Lâm Chân Hy, con đã nghe ba mẹ kể về hai người rất nhiều _ Chân Hy nở nụ cười nhẹ
- Chào con, cô là Mạc Tử Băng _ Nó khẽ gật đầu, nụ cười dịu dàng nhưng sâu trong ánh mắt lại hiện lên một tia thoáng qua rất nhanh
- Chú là Lâm Thiên Tài _ Trong mắt hắn cũng thoáng qua một tia nhưng cũng rất nhanh biến mất
Mọi người cùng nhau ngồi xuống, nó lặng lẽ đánh giá cô bé trước mặt mình, rất thú vị.
Một lát sau, nhỏ và anh cũng qua nhưng đi theo là 4 đứa con. Nhỏ và anh rước họ về, nói là rước nhưng thật ra đi chung về.
Khi nhỏ và anh nhìn thấy cô và cậu thì vui mừng đi đến
- Anh chị về khi nào sao không báo cho tụi em _ Nhỏ lên tiếng nhõng nhẽo nói
- Em vẫn như trước, không báo trước cũng muốn các em ngạc nhiên _ Cô dịu dàng cười
- Các con của em là? _ Dù cậu nhìn đã biết nhưng vẫn muốn xem biểu hiện của tụi nhóc này
- Đây là hai đứa con em, hai đứa chào cô chú đi _ Anh kéo hai đứa con trai mình đến trước mặt cậu
- Con là Lăng Thiên Vũ, con là Lăng Thiên Hàn _ Cả hai lần lượt giới thiệu, Thiên Vũ nhiệt tình còn Thiên Hàn thì nhẹ nhàng và bình tĩnh
- Chậc, có vẻ Thiên Hàn không giống con em chút nào _ Cậu lắc lắc đầu cười
- Hừ, nếu không phải khi cô ấy sinh đẻ, em ở bên cạnh cô ấy, em cũng đã nghĩ thằng nhóc này không phải là con mình rồi
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook