Dung Chiêu mặc triều phục chính nhất phẩm, bước ra khỏi hàng, hành lễ: "Bẩm Hoàng thượng, sân thi và bài thi đã chuẩn bị xong, chỉ chờ Hoàng thượng xem qua, tháng mười hai là có thể bắt đầu thi."

Tân đế gật đầu.

Mọi người: "22?"

Ngươi chuẩn bị lúc nào vậy?

Tất cả mọi người trợn tròn mắt.

Có điều, khảo thí bọn họ có thể tiếp nhận, nhưng lại không quá tiếp nhận khoa cử gì đó.

Tuy nhiên hiện tại cũng không có ai đề cập đến khoa cử, báo chí đưa tin cũng là chuyện của hai tháng trước, văn võ cả triều đều không tiện nhắc lại, đành phải chờ xem Dung Chiêu tổ chức kỳ thi hội này như thế nào.

Bọn họ không chuẩn bị, không có nghĩa là những người có tham vọng không chuẩn bị.

Trước đó nhật báo có nói, muộn nhất là cuối năm.

Trong lúc đó mặc dù đã xảy ra rất nhiều chuyện, cái gì mà tiên đế băng hà, tân đế đăng cơ, nhưng rất nhiều người vẫn không quên chuyện này.

Thậm chí còn có thanh niên ở xa đã sớm đến kinh thành chờ.

Lưu Chiếu chính là một trong số đó.

Gia cảnh hắn chỉ có thể xem như đủ ăn, lại xuất thân ở Minh Châu, b.ắ.n đại bác cũng không tới kinh thành.

Nhưng Lưu Chiếu từ nhỏ thích đọc sách, hơn nữa rất có chút bản lĩnh, biết ăn nói, cũng có thể xử lý vấn đề.

Năm nay khi lũ lụt ở Minh Châu, hắn không chỉ bảo vệ người nhà và láng giềng trước tiên, sau khi Cẩn vương tới Minh Châu xảy ra chuyện, lời đồn đại ôn dịch ở Minh Châu lan ra, Lưu Chiếu vẫn ổn định láng giềng, thôn bọn họ có tổn thất cực nhỏ trong toàn bộ Minh Châu.

Về sau Dung thế tử trị thủy, hắn không chỉ tích cực phối hợp, còn dẫn đầu hỗ trợ.

Cũng tiếp xúc với quan viên trị thủy lúc đó.

Quan viên kia khen ngợi hắn rất nhiều.

Xuất thân như hắn, đời này đều không có khả năng làm quan, nhiều nhất tiêu tiền để làm quan ở huyện, cả đời cũng chỉ tới đó, nếu không chính là kinh doanh.

Lưu Chiếu cảm thấy không cam lòng.

Sau đó tin tức tuyển quan được ban bố, hắn lập tức thu dọn đồ đạc vào kinh.

Tất cả mọi người đều không hiểu.

Lưu Chiếu chỉ nói: "Tiên đế đã băng hà, tân đế đăng cơ, tân đế cùng Dung thế tử đều là người có hoài bão, cuộc thi này là Dung thế tử đề xuất, cũng là Dung thế tử chủ trì, vậy chắc chắn là cơ hội thay đổi thời vận!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-727.html.]

Cũng là cơ hội duy nhất của hắn.

Sau đó tân đế kế vị, lần này chậm trễ gần hai tháng.

Rất nhiều người giống như hắn ở trong khách điếm đều rất sốt ruột, thậm chí đã có người đánh trống lui đường, về quê.

Lưu Chiếu tuy rằng kiên trì, trong lòng cũng rất bồn chồn.

Nhưng hắn lại nghĩ, đây chính là Dung thế tử, chuyện Dung thế tử muốn làm, khi nào thì không làm được?

Đang nghĩ như vậy, đột nhiên có người chạy vào...

"Triều đình phát công văn, thời gian hội thí là 19 tháng 12, trước ngày 15 tháng 12 đi kinh thành quan phủ báo danh liền có thể tham dự, chỉ cần có tài học có bản lĩnh, không hạn chế xuất thân!"

Lưu Chiếu đứng lên, vẻ mặt kinh hỉ.

Ngày 15 tháng 12.

Trên triều, cả triều văn võ đều há hốc mồm.

"Nhiều người như vậy sao?" Ngay cả Trương thừa tướng cũng giật mình.

Quan phủ đã khảo hạch qua một lần, những người còn lại có gần ba trăm.

Dung Chiêu khẽ mỉm cười: "Không có việc gì, trường thi chứa được."

Mọi người: "..."

Ai hỏi ngươi trường thi có chứa được hay không!

Tuyển quan trước nay là được tiến cử, làm sao thấy qua nhiều người như vậy?

Họp triều kết thúc.

Có người chen đến trước mặt Dung Chiêu, thấp giọng hỏi cô: "Rốt "Không tiện." Dung Chiêu chớp mắt nói: "Ta và Hoàng thượng biết là được, thế nào, các ngươi không tin tài học của nhi lang nhà mình? Yên tâm đi, không khó đâu."

Quan viên: "..."

Không biết vì sao, luôn cảm thấy không tốt lắm.

Ngày 19 tháng 12.

Một đám thanh niên tài tuấn lần lượt đi vào cái gọi là "trường thi".

Có một thế gia công tử, giữa mùa đông giá rét một tay cầm bút và nghiên mực, tay kia còn phe phẩy quạt, phong độ phiêu dật, dáng vẻ thong dong, liếc ánh mắt khinh miệt nhìn các thí sinh khác.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương