Ma Thần Tử Tinh
-
Quyển 1 - Chương 18: LĨNH NGỘ MỚI (Hạ)
Dịch thuật: simple
Tử Tinh nghe vậy vô cùng cao hứng:
-Sư phụ, quả thật có thể tùy ý điều khiển sao, quá tốt rồi.
hắn trong lòng vô cùng cao hứng, tùy tâm sở dục có thể khiến hắn thật sự mạnh lên, đến lúc đó e rằng cha hắn cũng khó đánh bại được hắn, không cao hứng mới là lạ đó.
Kiếm Thần nhìn thấy bộ dạng của hắn không khỏi buồn cười:
-Đồ nhi, không cần cao hứng vậy đâu, nếu muốn đạt tới trình độ tùy tâm sở dục đối với ngươi mà nói thì còn quá xa,đây chính là điều khó khăn nhất trong những thứ ta truyền lại cho ngươi, nhưng lại là thứ dễ dàng nhất, chỉ là ta sợ ngươi mãi mãi cũng không thể vươn tới loại cảnh giới này thôi.
-Sư phụ, đồ nhi sẽ không làm người thất vọng đâu, xin người cứ chỉ dạy con thật sự rất muốn học, không cần biết khó khăn cỡ nào,ta nhất định sẽ thành công.
Nói xong Tử Tinh hướng về phía Kiếm Thần chờ đợi.
- Ai, thật ra trọng yếu chính là tâm cảnh, muốn đạt tới cảnh giới khống chế lực lượng”tùy tâm sở dục” thì tâm phải phi thường bình tĩnh, lặng yên, không phiền nhiễu bởi thế tục,
tâm hóa hư vô .
Kiếm Thần nhìn ánh mắt chờ mong của Tử Tinh tự hỏi:
“ Hắn có thể thành công không? Tuổi còn quá trẻ đạt tới cảnh giới này e rằng phi thường khó khăn”
-Được rồi,ngươi theo ta đến đây, thành hay bại là ở đây, ta nói lại cho ngươi 1 lần nữa, thành hay bại là do bản thân ngươi sau này không được đổ lỗi do ta nha.
-Sư phụ an tâm,đồ nhi nhất định sẽ thành công.
Kiếm Thần đi tới phía trước bộc bố đoạn nói:
-Đồ nhi, lực lượng của ta có thể khiến cho bộc bố ngừng lại trong 3 miểu thời gian, nếu đơn thuần chỉ sử dụng sức mạnh ta chắc chắn không làm được nhưng nếu ta liều mạng vận dụng hết năng lượng đồng thời khống chế nó theo ý ta thì ta dĩ nhiên làm được.
-Chúng ta ở chính giữa bộc bố, hơn nữa vốn dĩ nó đang lưu động, muốn làm nó ngừng luu động lực lượng phải tập trung ở thượng di. dùng lực lượng đánh ra giữa lưu động của bộc bố, ngươi có hiểu k ?
Tử Tinh toát mồ hôi lạnh, nuốt nước miếng nói:
-Hiểu được 1 chút, sư phụ chính là muốn đệ tử từ giữa bộc bố, dùng lực chặt xuống sau đó giữ cho bộc bố dừng lại trong 3 miểu thời gian đúng không?
Tử Tinh dĩ nhiên hiểu được sự lợi hại của Kiếm Thần, chỉ dựa vào sức mạnh bản thân mà có thể giữ yên bộc bố, dù trong thời gian ngắn nhưng sợ rằng trên đại lục chỉ có mình lão mới có thực lực này…!
Kiếm Thần mỉm cười:
- Đồ nhi ngươi an tâm lực lượng có thể rèn luyện mà có, ta không lo lắng lực lượng ngươi không mạnh mà lo lắng ngươi không thể nào ngộ được cách khống chế lực lượng hướng thượng di là như thế nào?
Đó mới là tối cơ bản, sau đó sử dụng lực lượng chấn động trụ, nước tự nhiên sẽ ngừng chảy thôi.
Tử Tinh thắc mắc:
-Sư phụ lưu động mặt trên của bộc bố kinh khủng vậy, con thật sự có thể làm được sao?
-Sao đây, ngay cả bản thân mình cũng không tin tưởng sao? Không nên thiếu tự tin vào bản thân vậy chứ. Thôi được rồi, để sư phụ làm trước 1 lần cho con xem, cố gắng chú ý thật tốt đi.
Kiếm Thần nhắm mắt lại, dụng tâm cảm thụ âm thanh lưu động của bộc bố,trong lòng thanh tĩnh không chút vướng bận, chậm rãi đưa tay tới gần bộc bố, cả bàn tay phát ra quang mang hoàng kim.
Kiếm Thần đột nhiên hét lớn 1 tiếng, cảnh tượng trước mắt làm Tử Tinh choáng váng, bộc bố ngừng lưu động rồi,hắn kinh ngạc nhìn chằm chằm vào bộc bố.
Hơn nữa 2 bên bộc bố cũng không có ngừng lưu động, chỉ là ở giữa lại đứng yên, cảnh tượng hết sức quái đản, cả bộc bố như được bao phủ bởi khói trắng.
Tử Tinh trong đầu chỉ có 2 chữ: “ Kinh khủng”, tuy chỉ có 3 miểu thời gian nhưng loại trình độ này đã là quá khủng bố rồi, sợ rằng ngoại trừ ma,thần,long có thể làm được, khắp cái đại lục này moi cũng không ra ai khác nữa a.
Kiếm Thần chứng kiến Tử Tinh 2 mắt như muốn lồi ra ngoài,cảm thấy vô cùng thỏa mãn( cái này gọi là tự sướng nè):
-Hix, già yếu rồi,ngày xưa ta có thể đình chỉ bộc bố trong 10 miểu, già rồi vô dụng rồi, thôi ngươi lo luyện tập đi.
Nói xong liền đi ra phía sau Tử Tinh, nhàn nhã nằm xuống mặt đất.
Tử Tinh trên trán vẫn còn toát mồ hôi lạnh:
- Sư phụ người nói rõ cho con về phương pháp khống chế lực lượng đi,làm như thế nào mới đạt được tới loại trình độ như người vậy?
Kiếm Thần thờ ơ nói:
- Rất dễ, tâm ngươi phải đạt tới cảnh giới hư vô, muốn khống chế lực lượng theo ý mình thì nên nhớ không phải chuyện gì cũng nhìn bằng mắt thường, dùng tâm mà cảm nhận lưu động của bộc bố, cảm thụ chính lực lượng trong bản thân, sau đó dụng tâm khống chế lực lượng, còn lại thì lúc nãy ngươi đã biết rồi, đơn giản thế thôi. Ngươi ở lại tập luyện chăm chỉ đi ha.
- Tâm đạt tới cảnh giới hư vô là cái quái gì? Chỉ có người chết mới không có ý nghĩ, trời ơi phải làm thế nào mới có thể không nghĩ được đây?
Hắn cuối cùng đầu hàng, trước tiên đành phải học tập theo tư thế Kiếm Thần lúc xuất kiếm, tập trung lực lượng cả bàn tay thành màu tím, từ từ nhắm mắt lại, quả thật không khác gì so với thần thái của Kiếm Thần lúc đó.
Sau cùng hét to 1 tiếng xuất 1 kiếm tòan lực, bộc bố vẫn lưu động bình thường, chẳng có quái gì xảy ra, không biết lực lượng hắn đánh trúng chỗ nào nữa, khoan đã có 1 điểm giống đó là có xuất hiện khói trắng, hết.
Tử Tinh có chút thất vọng nhưng vẫn tiếp tục cố gắng, Kiếm Thần phía sau lắc đầu, thầm nghĩ:
- Hỗn tiểu tử, như vậy không được đâu, lực lượng của ngươi căn bản còn chưa trúng đích, lưu động của bộc bố rất mạnh mẽ, ta vừa rồi có nói ngươi cần phải dùng tâm cảm nhận a.
Thử hơn 10 lần,Tử Tinh ngồi bệt xuống đất thở dốc,hắn quả thật đã dốc hết sức, nhìn thấy Kiếm Thần nhìn mình thất vọng, hắn ngại ngùng đứng lên, xấu hổ gãi đầu nói:
- Sư phụ, con quả thật không thể làm được, người còn cách nào khác không?
Kiếm Thần lắc đầu:
- Không có biện pháp khác đâu, chỉ có cách như ta nói với ngươi thôi,nếu ngươi thành công dễ dàng thì vẫn chỉ biết khống chế lực lượng 1 cách đơn giản mà thôi, vì vậy chủ yếu là ngươi luyện tập mà ngộ ra mới được. Hiểu không?
- Con nhất định thành công, sẽ không phụ công sư phó chỉ dạy đâu. Vừa dứt lời bụng hắn bỗng biểu tình dữ dội,ọc ọc gào lớn lên, hắn quả thật không biết dấu mặt vào đâu, đành ngượng ngùng cúi mắt xuống đất, Kiếm Thần lắc đầu liên tục!
Dù gì cũng là giữa trưa rồi, Kiếm Thần cũng là người hiểu đạo lý haha cười nói:
- Tốt lắm, ngươi ở chổ này chờ ta,ta đi bắt thỏ rừng về làm thức ăn,ngươi tiếp tục luyện tập đi,không được lười đó. Dứt lời thân ảnh đã ở xa 100 thước.
Tử Tinh đau khổ nói:
- Bụng kêu ầm ầm thế này làm sao luyện nổi chứ, không phải muốn ta mệt chết chứ.
Nói xong liền nằm lăn ra đất ngửa mặt ngắm bầu trời,có đám mây trắng đang chậm rãi phiêu phù, kì quái thật,hắn nhìn theo đám mây ngơ ngẩn, tâm tình cực kỳ khoái trá, hình như mọi phiền não đều quên sạch..!
Tử Tinh nhìn lam thiên,đột nhiên trong đầu linh quang chợt lóe sáng,chậm rãi ngồi dậy, lầm bầm nói” Tâm cảnh hóa thành vô”, hình như có chút ngộ ra.
Hắn đi tới bộc bố nhắm mắt lại, trong lòng không hề nôn nóng, đứng yên bất động, phi thường chăm chú, Kiếm Thần vừa vặn trở về ngay lúc này, chứng kiến Tử Tinh đứng yên không nhúc nhích trước bộc bố.
Kiếm Thần cố ý đi hơi mạnh phía sau lưng Tử Tinh cũng không thấy hắn quay đầu lại, sau đó lão nhặt 1 viên đá nhỏ ném mạnh vào dòng nước, nước văng tung tóe vào người Tử Tinh,hắn vẫn không có phản ứng. Kiếm Thần lúc này mới gật đầu ánh mắt ánh lên vẻ tán thưởng hài lòng, sau đó ngồi xuống chăm chú quan sát xem thử tên tiểu tử này có thể thành công không.
Tử Tinh trong trạng thái hư vô cảm nhận được 1 cổ cường lực cực mạnh,hơn nữa di chuyển với tốc độ cực nhanh trước mặt mình, chẳng lẽ đây chính là lực lượng của bộc bố sao?
Hắn chậm rãi áp bàn tay vào trong dòng chảy của bộc bố, trên tay năng lượng màu tím bao phủ, hắn dụng tâm có thể rõ rang nhìn thấy lực lượng bên trong bộc bố, bộc bố hiện giờ hắn đã hòan tòan nhìn thấu, đây chính là dụng tâm cảm thụ cảnh giới!
Tử Tinh không hề nôn nóng, cũng không hề loạn tưởng, chậm rãi khống chế năng lượng màu tím,dòng năng lượng chậm rãi từ trong tay đi ra, di chuyển ngược hướng dòng chảy tốc độ cũng rất nhanh,sau đó đi tới đầu và cuối của đường biên, Tử Tinh biết chính là nơi đó, hắn bây giờ hoàn toàn có thể cảm thụ hết thẩy bộc bố..!
Đột nhiên năng lượng tăng mạnh, hắn mở bừng mắt, trong mắt ánh lên 1 tia quang mang màu tím, hét lớn 1 tiếng, đây chính là lực lượng còn sót lại trong người hắn.
Bộc bố chấn động, dòng chảy ngừng rồi, thật sự ngừng rồi,1 miểu 2 miểu…5 miểu haha, thành công rồi, 5 miểu bộc bố mới chậm rãi lưu động lại.
Không phải chứ, Kiếm Thần tròn xoe mắt kinh ngạc nhìn hắn. dễ vậy sao trời?
Tử Tinh ngây ngốc nhìn thành quả của mình “ Đây chính là mình làm sao?”. Hắn nhớ lại cảnh vừa rồi mới dám xác định sau đó bật ngửa ra đất, đùa àh,làm trò đó tiêu hao lực lượng cực lớn, hắn thì có bao nhiêu lực lượng đây, chưa xỉu đã là may mắn lắm rồi.
Hắn tuy mệt nhưng cực kỳ vui vẻ, dù sao thì cũng đã thành công lại đình chỉ lưu động của bộc bố trong 5 miểu thời gian, thật là quá sức tưởng tượng mà!
Kiếm Thần lẩm bẩm :
- Tiểu tử này đúng là quái vật mà, chính mình phải mất 10 năm mới lĩnh ngộ được,1 giờ bằng 10 năm sao? aaaaa, bà mẹ nó,có cần phải thông minh vậy không,thằng nhóc này căn bản không phải là người, nó chính là quái vật mà.
Tử Tinh nhìn Kiếm Thần vui vẻ nói:
- Sư phụ, con thành công rồi, hắc hắc.
Kiếm Thần mỉm cười vui vẻ gật đầu:
- Sư phụ thấy rồi, làm tốt lắm, đói bụng chưa? Ta nướng xong con thỏ vừa bắt được rồi, con tới ăn đi,nếu không lại nói sư phụ không lo lắng cho ngươi.
Tử Tinh bao tử biểu tình nãy giờ,có món ngon dễ gì chậm tay, hắn liên tục nhét thịt vào miệng, phồng mang trợn mắt lên mà nhai nhai nuốt nuốt ,Kiếm Thần lại tròn xoe mắt nhìn hắn ăn, trong đầu lão căn bản chỉ nghĩ được 2 chữ” Quái vật”.
Tử Tinh trong thời gian ngắn nhất đã đem 3 con thỏ nhét vào trong dạ dày, sau đó bắt đầu nhìn con thỏ còn lại trong tay Kiếm Thần, hắc hắc cười gian.
Kiếm Thần dĩ nhiên hiểu được kiểu
gian xảo của Tử Tinh, bèn đưa nốt con thỏ trong tay mình cho hắn :
- Thôi con ăn nốt đi cho đỡ lạc bầy, dù sao ta cũng không muốn ăn.
Tử Tinh không chút do dự, cầm lấy đưa vào miệng cắn, giảo hoạt nhìn Kiếm Thần nói:” Cảm ơn sư phụ. Quá ngon”
Kiếm Thần lắc đầu pó tay, Tử Tinh ăn xong con thỏ cuối cùng cũng cảm thấy no.
- Đồ nhi,ngươi vừa rồi đã thành công, mau làm lại cho xem nào.
Hắn gật đầu đi về phía bộc bố tuy nhiên lần nay chẳng có gì phát sinh, Kiếm Thần lẩm bẩm:
- Chẳng lẽ 1 kích lúc nãy là ngẫu nhiên sao?
- Kỳ quái, rõ rang lúc nãy mình đã thành công sao lại làm không được nữa, rốt cuộc là có chuyện gì.
Tử Tinh lại điên cuồng thử lại,kết quả cũng không có gì khác biệt, bộc bố vẫn bình thường, hắn lại rơi vào cảm giác thất vọng.
Kiếm Thần chứng kiến bộ dạng của hắn, nhẹ nhàng an ủi
- Đồ nhi, không cần buồn như vậy đâu, làm được như vậy là quá tốt rồi, hôm nay nghỉ sớm 1 bữa đi, cũng không còn sớm nữa, sắp tối rồi, con về nhà nghĩ ngơi đi.
Tử Tinh nghe xong nghi ngờ nhìn Kiếm Thần:
- Sư phụ, sao hôm nay người tốt bụng quá vậy, lại cho ta về sớm, có lý do gì không đây?
- Bởi vì ngày mai ngươi sẽ bước vào giai đoạn siêu cấp huấn luyện, ngươi không phải lúc nào cũng muốn tăng tốc độ sao? Tốt lắm, ngày mai ta sẽ tăng tốc độ luyện tập lên mức vô cùng kinh khủng, ngươi ngày mai nên chuẩn bị tinh thần thật tốt, nhớ ăn thật no đó hắc hắc.
Tử Tinh nuốt nước miếng:” Siêu cấp kinh khủng huấn luyện, trời ơi…”, nghĩ tới đây hắn toàn thân nổi da gà, không dám hỏi gì cực tốc lao nhanh về phía bìa rừng, cữơi ngựa lao nhanh về nhà. Hắn càng nhanh càng tốt miễn sao thoát khỏi chỗ nguy hiểm này, đùa a, ở lại lỡ lão đầu này lập tức bắt đầu huấn luyện không phải là chết sớm 1 ngày a, tẩu vi thượng sách.
Tử Tinh vừa vào trong thành, dĩ nhiên vẫn còn rất đông người ngoài đường, đột nhiên có ai đó hét lên:
Mọi người xem kìa, đó chẳng phải là Đại Kiếm Sư Tử Tinh sao,đẹp trai quá.
Tử Tinh chứng kiến nhiều người nhìn mình như vậy hắn xấu hổ cười gật đầu chào, đột nhiên đám đông lao về phía hắn, hắn lập tức cữơi ngựa lao nhanh về phía nhà mình, hắn làm sao chịu nổi sự hâm mộ cuồng nhiệt của các Fan đây,bị vây lại thì cực kỳ nguy hiểm, không chạy mới lạ đó.
Tử Tinh về đến nhà thấy Nhu Nhi đang ngồi suy minh tưởng tại hậu viện, hắn lặng lẽ đi tới, ngồi phía trước mặt nàng, hắn chậm rãi ngắm Nhu Nhi, mái tóc dài óng mượt,long mi cực kỳ xinh đẹp, đôi môi đỏ mọng nước cực kỳ quyến rũ, mặc bộ đồ màu lam, trong tay nàng đang cầm “ Lam ma chi trượng”.
“Lam ma chi trượng” chỉ dùng những thứ đắt tiền, thủy hệ bảo thạch cực phẩm mà chế tác, dĩ nhiên đồ tốt như vậy công dụng cũng không tồi,nó chứa năng lượng thủy hệ ma pháp vô cùng cường đại.
Đây là 1 tuyệt thế ma trượng vô cùng hiếm thấy, ngay cả mẫu thân Tử Tinh cũng chỉ có thể cảm nhận được một ít lực lượng của nó, nếu có thể cảm nhận hoàn toàn lực lượng của nó thì có thể đạt tới đẳng cấp Thánh Ma đạo sư,nói không chừng còn có thể trở thành Thần Ma đạo sư thủy hệ ..!
Tử Tinh nhớ đến cảm giác khi hôn Nhu Nhi, tư vị vô cùng thoải mái, nhưng mà Nhu Nhi đang trong quá trình minh tưởng, tránh quấy rầy nàng.
Nhu Nhi nếu biết tình lang mình đang nhìn chằm chằm vào mình, ánh mắt phi thường thâm tình, nàng không thẹn thùng đỏ mặt lên mới lạ đó.
Một lúc sau, Nhu Nhi chậm rãi mở mắt. chứng kiến Tử Tinh ca ca đnag ngồi trước mặt mình, lại nhìn mình chằm chằm, nàng lập tức đỏ bừng mặt, thẹn thùng hỏi:
- Tử Tinh ca ca, huynh về lâu chưa, huynh ngồi nãy giờ có lâu không?
Đúng rồi, lâu lắm rồi đó nha, nhìn muội đang minh tưởng nên ta cũng không có quấy rầy, đành ngồi ngắm nàng, ta hôm nay đi sớm dĩ nhiên được về sớm rồi hihiih.
Nhu Nhi thẹn thùng cúi đầu mặc dù quan hệ hai người đã sớm xác định nhưng nàng vẫn rất thẹn thung, Tử Tinh hình như gan to hơn 1 chút, choàng tay ôm Nhu Nhi đang thẹn thùng vào lòng, cảm giác thân thể nàng vô cùng mềm mại làm cho hắn vô cùng thoải mái a.
Nhu Nhi nằm yên trong lòng hắn, nhẹ dụi đầu vào ngực hắn, lẳng lặng hưởng thụ cảm giác ấm áp này.
Tử Tinh nhìn đôi môi căng mọng của nàng, liền chậm rãi đặt lên đó nụ hôn, Nhu Nhi khẽ run lên sau đó ôm chặt cổ hắn, nhẹ nhón chân lên…
Tử Tinh kỹ thuật có chút tiến bộ, Nhu Nhi bị hắn làm cho mê mệt, nàng tuy không biết làm thế nào cho tốt nhưng vẫn ngượng ngùng phối hợp cùng với hắn, say mê tận hưởng…!
Tử Tinh nghe vậy vô cùng cao hứng:
-Sư phụ, quả thật có thể tùy ý điều khiển sao, quá tốt rồi.
hắn trong lòng vô cùng cao hứng, tùy tâm sở dục có thể khiến hắn thật sự mạnh lên, đến lúc đó e rằng cha hắn cũng khó đánh bại được hắn, không cao hứng mới là lạ đó.
Kiếm Thần nhìn thấy bộ dạng của hắn không khỏi buồn cười:
-Đồ nhi, không cần cao hứng vậy đâu, nếu muốn đạt tới trình độ tùy tâm sở dục đối với ngươi mà nói thì còn quá xa,đây chính là điều khó khăn nhất trong những thứ ta truyền lại cho ngươi, nhưng lại là thứ dễ dàng nhất, chỉ là ta sợ ngươi mãi mãi cũng không thể vươn tới loại cảnh giới này thôi.
-Sư phụ, đồ nhi sẽ không làm người thất vọng đâu, xin người cứ chỉ dạy con thật sự rất muốn học, không cần biết khó khăn cỡ nào,ta nhất định sẽ thành công.
Nói xong Tử Tinh hướng về phía Kiếm Thần chờ đợi.
- Ai, thật ra trọng yếu chính là tâm cảnh, muốn đạt tới cảnh giới khống chế lực lượng”tùy tâm sở dục” thì tâm phải phi thường bình tĩnh, lặng yên, không phiền nhiễu bởi thế tục,
tâm hóa hư vô .
Kiếm Thần nhìn ánh mắt chờ mong của Tử Tinh tự hỏi:
“ Hắn có thể thành công không? Tuổi còn quá trẻ đạt tới cảnh giới này e rằng phi thường khó khăn”
-Được rồi,ngươi theo ta đến đây, thành hay bại là ở đây, ta nói lại cho ngươi 1 lần nữa, thành hay bại là do bản thân ngươi sau này không được đổ lỗi do ta nha.
-Sư phụ an tâm,đồ nhi nhất định sẽ thành công.
Kiếm Thần đi tới phía trước bộc bố đoạn nói:
-Đồ nhi, lực lượng của ta có thể khiến cho bộc bố ngừng lại trong 3 miểu thời gian, nếu đơn thuần chỉ sử dụng sức mạnh ta chắc chắn không làm được nhưng nếu ta liều mạng vận dụng hết năng lượng đồng thời khống chế nó theo ý ta thì ta dĩ nhiên làm được.
-Chúng ta ở chính giữa bộc bố, hơn nữa vốn dĩ nó đang lưu động, muốn làm nó ngừng luu động lực lượng phải tập trung ở thượng di. dùng lực lượng đánh ra giữa lưu động của bộc bố, ngươi có hiểu k ?
Tử Tinh toát mồ hôi lạnh, nuốt nước miếng nói:
-Hiểu được 1 chút, sư phụ chính là muốn đệ tử từ giữa bộc bố, dùng lực chặt xuống sau đó giữ cho bộc bố dừng lại trong 3 miểu thời gian đúng không?
Tử Tinh dĩ nhiên hiểu được sự lợi hại của Kiếm Thần, chỉ dựa vào sức mạnh bản thân mà có thể giữ yên bộc bố, dù trong thời gian ngắn nhưng sợ rằng trên đại lục chỉ có mình lão mới có thực lực này…!
Kiếm Thần mỉm cười:
- Đồ nhi ngươi an tâm lực lượng có thể rèn luyện mà có, ta không lo lắng lực lượng ngươi không mạnh mà lo lắng ngươi không thể nào ngộ được cách khống chế lực lượng hướng thượng di là như thế nào?
Đó mới là tối cơ bản, sau đó sử dụng lực lượng chấn động trụ, nước tự nhiên sẽ ngừng chảy thôi.
Tử Tinh thắc mắc:
-Sư phụ lưu động mặt trên của bộc bố kinh khủng vậy, con thật sự có thể làm được sao?
-Sao đây, ngay cả bản thân mình cũng không tin tưởng sao? Không nên thiếu tự tin vào bản thân vậy chứ. Thôi được rồi, để sư phụ làm trước 1 lần cho con xem, cố gắng chú ý thật tốt đi.
Kiếm Thần nhắm mắt lại, dụng tâm cảm thụ âm thanh lưu động của bộc bố,trong lòng thanh tĩnh không chút vướng bận, chậm rãi đưa tay tới gần bộc bố, cả bàn tay phát ra quang mang hoàng kim.
Kiếm Thần đột nhiên hét lớn 1 tiếng, cảnh tượng trước mắt làm Tử Tinh choáng váng, bộc bố ngừng lưu động rồi,hắn kinh ngạc nhìn chằm chằm vào bộc bố.
Hơn nữa 2 bên bộc bố cũng không có ngừng lưu động, chỉ là ở giữa lại đứng yên, cảnh tượng hết sức quái đản, cả bộc bố như được bao phủ bởi khói trắng.
Tử Tinh trong đầu chỉ có 2 chữ: “ Kinh khủng”, tuy chỉ có 3 miểu thời gian nhưng loại trình độ này đã là quá khủng bố rồi, sợ rằng ngoại trừ ma,thần,long có thể làm được, khắp cái đại lục này moi cũng không ra ai khác nữa a.
Kiếm Thần chứng kiến Tử Tinh 2 mắt như muốn lồi ra ngoài,cảm thấy vô cùng thỏa mãn( cái này gọi là tự sướng nè):
-Hix, già yếu rồi,ngày xưa ta có thể đình chỉ bộc bố trong 10 miểu, già rồi vô dụng rồi, thôi ngươi lo luyện tập đi.
Nói xong liền đi ra phía sau Tử Tinh, nhàn nhã nằm xuống mặt đất.
Tử Tinh trên trán vẫn còn toát mồ hôi lạnh:
- Sư phụ người nói rõ cho con về phương pháp khống chế lực lượng đi,làm như thế nào mới đạt được tới loại trình độ như người vậy?
Kiếm Thần thờ ơ nói:
- Rất dễ, tâm ngươi phải đạt tới cảnh giới hư vô, muốn khống chế lực lượng theo ý mình thì nên nhớ không phải chuyện gì cũng nhìn bằng mắt thường, dùng tâm mà cảm nhận lưu động của bộc bố, cảm thụ chính lực lượng trong bản thân, sau đó dụng tâm khống chế lực lượng, còn lại thì lúc nãy ngươi đã biết rồi, đơn giản thế thôi. Ngươi ở lại tập luyện chăm chỉ đi ha.
- Tâm đạt tới cảnh giới hư vô là cái quái gì? Chỉ có người chết mới không có ý nghĩ, trời ơi phải làm thế nào mới có thể không nghĩ được đây?
Hắn cuối cùng đầu hàng, trước tiên đành phải học tập theo tư thế Kiếm Thần lúc xuất kiếm, tập trung lực lượng cả bàn tay thành màu tím, từ từ nhắm mắt lại, quả thật không khác gì so với thần thái của Kiếm Thần lúc đó.
Sau cùng hét to 1 tiếng xuất 1 kiếm tòan lực, bộc bố vẫn lưu động bình thường, chẳng có quái gì xảy ra, không biết lực lượng hắn đánh trúng chỗ nào nữa, khoan đã có 1 điểm giống đó là có xuất hiện khói trắng, hết.
Tử Tinh có chút thất vọng nhưng vẫn tiếp tục cố gắng, Kiếm Thần phía sau lắc đầu, thầm nghĩ:
- Hỗn tiểu tử, như vậy không được đâu, lực lượng của ngươi căn bản còn chưa trúng đích, lưu động của bộc bố rất mạnh mẽ, ta vừa rồi có nói ngươi cần phải dùng tâm cảm nhận a.
Thử hơn 10 lần,Tử Tinh ngồi bệt xuống đất thở dốc,hắn quả thật đã dốc hết sức, nhìn thấy Kiếm Thần nhìn mình thất vọng, hắn ngại ngùng đứng lên, xấu hổ gãi đầu nói:
- Sư phụ, con quả thật không thể làm được, người còn cách nào khác không?
Kiếm Thần lắc đầu:
- Không có biện pháp khác đâu, chỉ có cách như ta nói với ngươi thôi,nếu ngươi thành công dễ dàng thì vẫn chỉ biết khống chế lực lượng 1 cách đơn giản mà thôi, vì vậy chủ yếu là ngươi luyện tập mà ngộ ra mới được. Hiểu không?
- Con nhất định thành công, sẽ không phụ công sư phó chỉ dạy đâu. Vừa dứt lời bụng hắn bỗng biểu tình dữ dội,ọc ọc gào lớn lên, hắn quả thật không biết dấu mặt vào đâu, đành ngượng ngùng cúi mắt xuống đất, Kiếm Thần lắc đầu liên tục!
Dù gì cũng là giữa trưa rồi, Kiếm Thần cũng là người hiểu đạo lý haha cười nói:
- Tốt lắm, ngươi ở chổ này chờ ta,ta đi bắt thỏ rừng về làm thức ăn,ngươi tiếp tục luyện tập đi,không được lười đó. Dứt lời thân ảnh đã ở xa 100 thước.
Tử Tinh đau khổ nói:
- Bụng kêu ầm ầm thế này làm sao luyện nổi chứ, không phải muốn ta mệt chết chứ.
Nói xong liền nằm lăn ra đất ngửa mặt ngắm bầu trời,có đám mây trắng đang chậm rãi phiêu phù, kì quái thật,hắn nhìn theo đám mây ngơ ngẩn, tâm tình cực kỳ khoái trá, hình như mọi phiền não đều quên sạch..!
Tử Tinh nhìn lam thiên,đột nhiên trong đầu linh quang chợt lóe sáng,chậm rãi ngồi dậy, lầm bầm nói” Tâm cảnh hóa thành vô”, hình như có chút ngộ ra.
Hắn đi tới bộc bố nhắm mắt lại, trong lòng không hề nôn nóng, đứng yên bất động, phi thường chăm chú, Kiếm Thần vừa vặn trở về ngay lúc này, chứng kiến Tử Tinh đứng yên không nhúc nhích trước bộc bố.
Kiếm Thần cố ý đi hơi mạnh phía sau lưng Tử Tinh cũng không thấy hắn quay đầu lại, sau đó lão nhặt 1 viên đá nhỏ ném mạnh vào dòng nước, nước văng tung tóe vào người Tử Tinh,hắn vẫn không có phản ứng. Kiếm Thần lúc này mới gật đầu ánh mắt ánh lên vẻ tán thưởng hài lòng, sau đó ngồi xuống chăm chú quan sát xem thử tên tiểu tử này có thể thành công không.
Tử Tinh trong trạng thái hư vô cảm nhận được 1 cổ cường lực cực mạnh,hơn nữa di chuyển với tốc độ cực nhanh trước mặt mình, chẳng lẽ đây chính là lực lượng của bộc bố sao?
Hắn chậm rãi áp bàn tay vào trong dòng chảy của bộc bố, trên tay năng lượng màu tím bao phủ, hắn dụng tâm có thể rõ rang nhìn thấy lực lượng bên trong bộc bố, bộc bố hiện giờ hắn đã hòan tòan nhìn thấu, đây chính là dụng tâm cảm thụ cảnh giới!
Tử Tinh không hề nôn nóng, cũng không hề loạn tưởng, chậm rãi khống chế năng lượng màu tím,dòng năng lượng chậm rãi từ trong tay đi ra, di chuyển ngược hướng dòng chảy tốc độ cũng rất nhanh,sau đó đi tới đầu và cuối của đường biên, Tử Tinh biết chính là nơi đó, hắn bây giờ hoàn toàn có thể cảm thụ hết thẩy bộc bố..!
Đột nhiên năng lượng tăng mạnh, hắn mở bừng mắt, trong mắt ánh lên 1 tia quang mang màu tím, hét lớn 1 tiếng, đây chính là lực lượng còn sót lại trong người hắn.
Bộc bố chấn động, dòng chảy ngừng rồi, thật sự ngừng rồi,1 miểu 2 miểu…5 miểu haha, thành công rồi, 5 miểu bộc bố mới chậm rãi lưu động lại.
Không phải chứ, Kiếm Thần tròn xoe mắt kinh ngạc nhìn hắn. dễ vậy sao trời?
Tử Tinh ngây ngốc nhìn thành quả của mình “ Đây chính là mình làm sao?”. Hắn nhớ lại cảnh vừa rồi mới dám xác định sau đó bật ngửa ra đất, đùa àh,làm trò đó tiêu hao lực lượng cực lớn, hắn thì có bao nhiêu lực lượng đây, chưa xỉu đã là may mắn lắm rồi.
Hắn tuy mệt nhưng cực kỳ vui vẻ, dù sao thì cũng đã thành công lại đình chỉ lưu động của bộc bố trong 5 miểu thời gian, thật là quá sức tưởng tượng mà!
Kiếm Thần lẩm bẩm :
- Tiểu tử này đúng là quái vật mà, chính mình phải mất 10 năm mới lĩnh ngộ được,1 giờ bằng 10 năm sao? aaaaa, bà mẹ nó,có cần phải thông minh vậy không,thằng nhóc này căn bản không phải là người, nó chính là quái vật mà.
Tử Tinh nhìn Kiếm Thần vui vẻ nói:
- Sư phụ, con thành công rồi, hắc hắc.
Kiếm Thần mỉm cười vui vẻ gật đầu:
- Sư phụ thấy rồi, làm tốt lắm, đói bụng chưa? Ta nướng xong con thỏ vừa bắt được rồi, con tới ăn đi,nếu không lại nói sư phụ không lo lắng cho ngươi.
Tử Tinh bao tử biểu tình nãy giờ,có món ngon dễ gì chậm tay, hắn liên tục nhét thịt vào miệng, phồng mang trợn mắt lên mà nhai nhai nuốt nuốt ,Kiếm Thần lại tròn xoe mắt nhìn hắn ăn, trong đầu lão căn bản chỉ nghĩ được 2 chữ” Quái vật”.
Tử Tinh trong thời gian ngắn nhất đã đem 3 con thỏ nhét vào trong dạ dày, sau đó bắt đầu nhìn con thỏ còn lại trong tay Kiếm Thần, hắc hắc cười gian.
Kiếm Thần dĩ nhiên hiểu được kiểu
gian xảo của Tử Tinh, bèn đưa nốt con thỏ trong tay mình cho hắn :
- Thôi con ăn nốt đi cho đỡ lạc bầy, dù sao ta cũng không muốn ăn.
Tử Tinh không chút do dự, cầm lấy đưa vào miệng cắn, giảo hoạt nhìn Kiếm Thần nói:” Cảm ơn sư phụ. Quá ngon”
Kiếm Thần lắc đầu pó tay, Tử Tinh ăn xong con thỏ cuối cùng cũng cảm thấy no.
- Đồ nhi,ngươi vừa rồi đã thành công, mau làm lại cho xem nào.
Hắn gật đầu đi về phía bộc bố tuy nhiên lần nay chẳng có gì phát sinh, Kiếm Thần lẩm bẩm:
- Chẳng lẽ 1 kích lúc nãy là ngẫu nhiên sao?
- Kỳ quái, rõ rang lúc nãy mình đã thành công sao lại làm không được nữa, rốt cuộc là có chuyện gì.
Tử Tinh lại điên cuồng thử lại,kết quả cũng không có gì khác biệt, bộc bố vẫn bình thường, hắn lại rơi vào cảm giác thất vọng.
Kiếm Thần chứng kiến bộ dạng của hắn, nhẹ nhàng an ủi
- Đồ nhi, không cần buồn như vậy đâu, làm được như vậy là quá tốt rồi, hôm nay nghỉ sớm 1 bữa đi, cũng không còn sớm nữa, sắp tối rồi, con về nhà nghĩ ngơi đi.
Tử Tinh nghe xong nghi ngờ nhìn Kiếm Thần:
- Sư phụ, sao hôm nay người tốt bụng quá vậy, lại cho ta về sớm, có lý do gì không đây?
- Bởi vì ngày mai ngươi sẽ bước vào giai đoạn siêu cấp huấn luyện, ngươi không phải lúc nào cũng muốn tăng tốc độ sao? Tốt lắm, ngày mai ta sẽ tăng tốc độ luyện tập lên mức vô cùng kinh khủng, ngươi ngày mai nên chuẩn bị tinh thần thật tốt, nhớ ăn thật no đó hắc hắc.
Tử Tinh nuốt nước miếng:” Siêu cấp kinh khủng huấn luyện, trời ơi…”, nghĩ tới đây hắn toàn thân nổi da gà, không dám hỏi gì cực tốc lao nhanh về phía bìa rừng, cữơi ngựa lao nhanh về nhà. Hắn càng nhanh càng tốt miễn sao thoát khỏi chỗ nguy hiểm này, đùa a, ở lại lỡ lão đầu này lập tức bắt đầu huấn luyện không phải là chết sớm 1 ngày a, tẩu vi thượng sách.
Tử Tinh vừa vào trong thành, dĩ nhiên vẫn còn rất đông người ngoài đường, đột nhiên có ai đó hét lên:
Mọi người xem kìa, đó chẳng phải là Đại Kiếm Sư Tử Tinh sao,đẹp trai quá.
Tử Tinh chứng kiến nhiều người nhìn mình như vậy hắn xấu hổ cười gật đầu chào, đột nhiên đám đông lao về phía hắn, hắn lập tức cữơi ngựa lao nhanh về phía nhà mình, hắn làm sao chịu nổi sự hâm mộ cuồng nhiệt của các Fan đây,bị vây lại thì cực kỳ nguy hiểm, không chạy mới lạ đó.
Tử Tinh về đến nhà thấy Nhu Nhi đang ngồi suy minh tưởng tại hậu viện, hắn lặng lẽ đi tới, ngồi phía trước mặt nàng, hắn chậm rãi ngắm Nhu Nhi, mái tóc dài óng mượt,long mi cực kỳ xinh đẹp, đôi môi đỏ mọng nước cực kỳ quyến rũ, mặc bộ đồ màu lam, trong tay nàng đang cầm “ Lam ma chi trượng”.
“Lam ma chi trượng” chỉ dùng những thứ đắt tiền, thủy hệ bảo thạch cực phẩm mà chế tác, dĩ nhiên đồ tốt như vậy công dụng cũng không tồi,nó chứa năng lượng thủy hệ ma pháp vô cùng cường đại.
Đây là 1 tuyệt thế ma trượng vô cùng hiếm thấy, ngay cả mẫu thân Tử Tinh cũng chỉ có thể cảm nhận được một ít lực lượng của nó, nếu có thể cảm nhận hoàn toàn lực lượng của nó thì có thể đạt tới đẳng cấp Thánh Ma đạo sư,nói không chừng còn có thể trở thành Thần Ma đạo sư thủy hệ ..!
Tử Tinh nhớ đến cảm giác khi hôn Nhu Nhi, tư vị vô cùng thoải mái, nhưng mà Nhu Nhi đang trong quá trình minh tưởng, tránh quấy rầy nàng.
Nhu Nhi nếu biết tình lang mình đang nhìn chằm chằm vào mình, ánh mắt phi thường thâm tình, nàng không thẹn thùng đỏ mặt lên mới lạ đó.
Một lúc sau, Nhu Nhi chậm rãi mở mắt. chứng kiến Tử Tinh ca ca đnag ngồi trước mặt mình, lại nhìn mình chằm chằm, nàng lập tức đỏ bừng mặt, thẹn thùng hỏi:
- Tử Tinh ca ca, huynh về lâu chưa, huynh ngồi nãy giờ có lâu không?
Đúng rồi, lâu lắm rồi đó nha, nhìn muội đang minh tưởng nên ta cũng không có quấy rầy, đành ngồi ngắm nàng, ta hôm nay đi sớm dĩ nhiên được về sớm rồi hihiih.
Nhu Nhi thẹn thùng cúi đầu mặc dù quan hệ hai người đã sớm xác định nhưng nàng vẫn rất thẹn thung, Tử Tinh hình như gan to hơn 1 chút, choàng tay ôm Nhu Nhi đang thẹn thùng vào lòng, cảm giác thân thể nàng vô cùng mềm mại làm cho hắn vô cùng thoải mái a.
Nhu Nhi nằm yên trong lòng hắn, nhẹ dụi đầu vào ngực hắn, lẳng lặng hưởng thụ cảm giác ấm áp này.
Tử Tinh nhìn đôi môi căng mọng của nàng, liền chậm rãi đặt lên đó nụ hôn, Nhu Nhi khẽ run lên sau đó ôm chặt cổ hắn, nhẹ nhón chân lên…
Tử Tinh kỹ thuật có chút tiến bộ, Nhu Nhi bị hắn làm cho mê mệt, nàng tuy không biết làm thế nào cho tốt nhưng vẫn ngượng ngùng phối hợp cùng với hắn, say mê tận hưởng…!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook