Ma Quỷ Lộ
-
Chương 71: Luyện tạng
Bây giờ nói thật là Lê Hỏa hết sức rồi, quá mệt mỏi và cực kì đuối sức, các cơ bắp gần như nứt hết ra do sử dụng quá sức lực và dồn chân khí gia tăng sức mạnh quá mức, thậm chí là cả xương cốt cũng có chút đau nhức, đó là về mặt thể chất, còn về tinh thần Lê Hỏa mệt mỏi không kém, cậu thật sự quá mệt mỏi chỉ muốn đi ngủ mà thôi, điều này là do Lê Hỏa điều động sức mạnh tinh thần sản sinh ra sát khí quá nhiều, lại còn phải sử dụng nhân đao hợp nhất, chỉ như thế thôi nó cũng đã vắt kiệt tinh thần lực của Lê Hỏa, có lẽ nhân đao hợp nhất không phải là dễ dùng như Lê Hỏa vẫn tưởng, nó chỉ lên sử dụng trong các trường hợp khẩn cấp.
Lê Hỏa cố lết cái thân xác hoang tàn này về phòng, khi vừa vào đến giường Lê Hỏa liền nằm vật ra ngủ say như chết, mặc kệ mọi thứ xung quanh đang diễn ra từng giây.
Lúc này ở bên ngoài Thiên Hoàng mới vừa tỉnh hồn lại sau cuộc chiến, nó nhìn xung quanh chỉ còn xót lại những dư âm mà cuộc chiến để lại, và Mã Quỷ đàng nằm vật ra sân chết ngất, Thiên Hoàng đứng dậy đi thu dọn cái sân một chút cho sạch sẽ rồi lại bắt tay vào luyện tập.
_________
Lúc Lê Hỏa thức dậy thì đã là hơn mười hai giờ đêm, cơ thể của cậu đã hồi phục lại đôi chút nhưng vẫn còn những cơn đau âm ỉ chuyền ra từ những khúc cơ vận động quá mức lúc sáng như cơ vai, cơ bắp tay..., Lê Hỏa tính ngủ tiếp nhưng cái bụng của cậu lại không cho, nó déo lên báo hiệu cho cơn đói đã tới và bắt Lê Hỏa phải đi ăn.
Lê Hỏa vác cái thân tồi tàn này đi ra khỏi phòng, bên ngoài cũng không phải là quá tối, ánh trăng rất sáng vẫn đang chiếu dọi vào cái sân này , Lê Hỏa liếc nhìn xung quanh thì chỉ thấy Mã Quỷ vẫn đang nằm ngủ ở chỗ cũ, cậu cũng thấy cái áo cùng lọ đan dược sáng nay Lê Hỏa để ở góc tường, phầm chất của Thiên Hoàng đúng là không có gì để bàn cãi, Lê Hỏa nở nụ cười nhẹ cầm lọ đan dược cất vào phòng rồi vác áo đi ra sân sau tắm, có gì thì cũng làm sau, giờ phải đi tắm cho đầu óc tỉnh táo cái đã, bây giờ tinh thần của Lê Hỏa vẫn còn có chút uể oải không được tỉnh táo cho lắm.
Lê Hỏa tận hưởng những dòng nước lạnh buốt từ buổi tối khuya mang lại làm cho đầu óc thanh tỉnh hẳn ra, tắm rửa xong thì Lê Hỏa đi vào phòng khách xem có gì ăn không, Thiên Hoàng hôm nào cũng bày sẵn cơm canh cho Lê Hỏa ăn, đúng vẫn như mọi hôm, có một mâm cơm được bày sẵn đậy lồng, Lê Hỏa thấy vậy nhảy vào ăn như hổ đói, bây giờ thì bụng cậu đang rất là đói, cần phải có năng lượng bổ xung, Lê Hỏa ăn hết sạch không còn sót lại một thứ gì cả, cậu mang ra rửa bắt đũa sạch sẽ úp lên chặm rồi mới vào buồng đi ngủ tiếp.
Sáng hôm sau Lê Hỏa dậy sớm, ăn uống no say lại tiếp tục ra luyện tập, lúc này thì Mã Quỷ đã tỉnh và đã về chô cũ thân quen hấp thụ nguyên địa nguyên khí luyện tập như hàng ngày, Lê Hỏa vứt cho nó một lọ cường thể đan cùng một lọ luyện khí đan mà trước lấy được từ ba thằng lúc trên đường đến Xà Thành, Mã Quỷ ngửng đầu lên ngậm chuẩn hai bình đan, nuốt tất cả số đan dược xuống bụng tiếp tục nằm xuống tu luyện, thấy vậy Lê Hỏa mới đi ra sân luyện tập, lần này Lê Hỏa không luyện thể hay luyện khí mà cậu luyện đao, hôm qua Lê Hỏa đã ngộ ra rất nhiều thứ về đao pháp nhưng không thể luyện tập được vì lúc đó cậu thương tích đầy người, cơ thể đuối sức, tinh thần mệt mỏi lên đành phải bỏ luyện tập mà đi nghỉ ngơi, bây giờ Lê Hỏa đã hồi phục hoàn toàn, sinh lực chàn chề, không luyện tập lúc này còn luyện lúc nào nữa.
Lê Hỏa tĩnh tẫm lại, bài trừ tạp niệm, cậu vung đao vào không khí, Lê Hỏa không luyện bất kì cái gì cao siêu cả mà chỉ là loại đao pháp cơ bản mà có thể dễ dàng mua ngoài chợ với giá vài chục bạc mà thôi, nhưng khi loại đao pháp cơ sở này vào tay Lê Hỏa thì đã khác đường đao mãnh mẽ dị thường, lưỡi đao đi đến đâu không khí như bị cắt ra đến đấy, môi đường đao tuy đơn giản nhưng lại rất sắc lạnh, bá đạo, Lê Hỏa càng luyện càng hăng, càng luyện càng kinh, đao ra mạnh hơn, nhanh hơn, sắc hơn lạnh hơn, bây giờ không khí đằng trước Lê Hỏa đã bị chấn động mạnh do những đường đao nhanh như gió, mạnh như lửa của Lê Hỏa, càng luyện đao thì người Lê Hỏa như bốc ra sát khí thực sự, làm cho Thiên Hoàng phải ớn lạnh sống lưng còn Mã Quỷ phải giật mình tỉnh lại, Lê Hỏa đã không cần phải điều động sát khí nữa rồi mà mỗi đường chém của Lê Hỏa đều mang theo sát khí, quá là bá đạo.
__________
Gần hai tháng sau, Lê Hỏa đang luyện mãnh hổ tư thế trong sân, hơn một tháng nay kế hoạch của Lê Hỏa hơi bị đảo lộn một chút, cậu tính trong vòng một tháng đầu tiên sẽ chú tâm vào luyện thể, tinh luyện chân khí là chủ yếu, luyện đao cùng tăng lượng chân khí chỉ là phụ, nhưng trong cuộc chiến với Mã Quỷ làm cho Lê Hỏa với đao pháp có cảm ngộ lớn buộc Lê Hỏa không thể không lấy luyện đao làm chủ, đẩy luyện thể xuống làm phụ, mãi cho đến hơn mười ngày sau, khi Lê Hỏa cảm giác đao thuật đã đến giới hạn, dù luyện nữa cũng không tặng lên được trong thời gian ngắn lên Lê Hỏa mới về lại kế hoạch tu luyện cũ, mặc dù chỉ luyện đao hơn mười ngày nhưng Lê Hỏa có cảm giác như đo là thành quả của cả mười năm luyện tập, đao pháp của Lê Hỏa tắng tiến quá nhanh, có vẻ như là do nhân đao hợp nhất khiến cho việc luyện tập đao pháp của Lê Hỏa mới nhanh như vậy, ngoài mấy việc đó ra thì việc tinh luyện tinh khí của Lê Hỏa đã hoàn thành xuất sắc, chân khí của Lê Hỏa giờ cực kì tinh thuần, đã đủ để hỗ trợ, gia tăng tỷ lệ tiến cấp thành công lên khá cao, bây giờ việc còn lại chỉ là gia tăng độ lớn của viên cầu chân khí đến mức kịch cùng để chuẩn bị mở ra khí hải nữa mà thôi, chắc là cần hơn mười ngày nữa là có thể tiến cấp lên chân khí ngoại phóng.
Lê Hỏa đang luyện tập mãnh hổ tư thế như bình thường nhưng hôm nay Lê Hỏa có cảm giác là lạ, cậu có cảm giác sẽ tiến cấp luyện thể cửu trọng luyện tạng, Lê Hỏa dồn hết âm hỏa chân khí luyện thể về các phần nội tạng, bây giờ là lúc để dồn hết sức vào phần tôi luyện lục phủ ngũ tạng rồi, cánh cửa tiến cấp đã mở ra.
Nhưng mọi chuyện không đơn giản là như vậy, dù cho Lê Hỏa đã quá quen với những cơn đau đớn nhưng đó chỉ là từ xương cùng máu thịt, nội tạng Lê Hỏa chưa bao giờ được dùng âm hỏa chân khí để tôi luyện cả vì nếu dùng âm hỏa chân khí luyện nội tạng mà chưa có chuẩn bị là điều ngu ngốc, vì nội tạng rất mền yếu lên âm hỏa chân khí sẽ gần như ngay lập tức làm tổn thương nặng đến các phần nội tạng, điều đó không ổn một chút nào cả nếu không muốn nói là khủng khiêp, nội tạng luôn luôn là điều cấm kị của tu sĩ, nhất là tu sĩ luyện thể, gần ngang với cả đan điền, vì nếu nội tạng bị tổn thượng nặng mà không phục hồi được sẽ ảnh hưởng đến rất nhiều vấn đề trong tu luyện, thứ nhất là không thể luyện hóa linh thảo, đan dươc, không thể bài trừ tạp chất chứa trong cơ thể, không thể cung cấp sự sống hoàn thiện cho cơ thể.... chỉ riêng ba cái đó thôi cũng đủ hủy hoại đời tu sĩ lên các tu sĩ luyện thể bảo về nội tạng rất chắc vì nội tạng ảnh hướng đến họ nhiều nhất, nếu như không chắc chắn 70 đến 80% tấn cấp luyện thể cửu trọng luyện tạng thì đa phần các luyên thể sĩ sẽ không tùy tiện tấn cấp.
Lê Hỏa đã chuyển về tư thế ngồi, luyện tạng không cần phải làm động tác mà chỉ cần dùng chân khí tôi luyện là được, bây giờ khác hẳn với lúc dùng dưỡng tạng đan, lúc đó thì như có một dòng nước âm chảy quá lục phủ ngũ tạng rất là thoải mái, còn khi sử dụng âm hỏa chân khí Lê Hỏa chỉ cảm thấy thật đau đớn, tất cả lục phủ ngũ tạng của cậu như đang bị luộc chín bởi một dòng nước nóng bỏng vài trăm độ, cảm nhận điều đó dõ dàng nhất là ở trái tim của cậu, nhưng cơn đau đó thống khổ hơn khi dùng để tôi luyện xương cốt, máu thịt nhiều, lâu lắm rồi chưa cơn đau nào đủ sức để làm cho Lê Hỏa phải nhăn nhó mặt mày, hàm rằng cắn chặt đến tóe máu, mười móng vuối phải đâm sâu vào lòng bàn tay đến chảy cả máu để giữ cho đầu óc bình tĩnh, không cho cơn đau làm lu mờ bộ não, thì ngay cái lúc này Lê Hỏa phải làm như để giữ tỉnh táo, không chỉ có như thế, mồi hôi của Lê Hỏa cũng đang chảy ra như mưa, làm ướt hết cả quần áo, tóc tai của Lê Hỏa, những giọt mồi hôi to bằng hạt đậu cứ chảy xuống mũi rồi rơi xuống đất, phát ra những tiếng ' tách tách tách ' rất vui tai.
Thiên Hoàng đang luyện tập đột nhiên thấy Lê Hỏa như vậy thì sợ hãi muốn đi ra xem cậu bị làm sao nhừng lại bị Mã Quỷ chặn lại, Thiên Hoàng thấy Mã Quỷ gương mặt vẫn bình tĩnh như vậy thì trấn định lại, lùi ra, ánh mắt sầu lo nhìn về phía Lê Hỏa, Mã Quỷ nhìn bình tĩnh như thế thôi nhưng ánh mắt của nó toát ra sự lo lăng sâu đậm nhìn về phía Lê Hỏa, nó biết Lê Hỏa đang làm gì và cũng biết nếu thất bại sẽ nguy hiểm ra sao.
Lê Hỏa đã duy trì hơn một tiếng liên tục không đổi dùng nguyên một lượng âm hỏa chân khí để luyện tạng, cậu đã đến giới hạn từ lâu rồi, có thể với người bình thường họ sẽ bỏ cuộc, nhưng Lê Hỏa thì không, với một tinh thần thép không thể nung chảy, Lê Hỏa vẫn cố gắng tiếp tục tu luyện dù cho nhưng cơn đau không giảm mà ngày càng tăng, các cơ quan nội tạng đang chết dần chết mòn bởi âm hỏa chân khí, đầu tiên là quả thận bên trái, rồi bên phải... , Lê Hỏa thừa sức biết đây sẽ là một thử thách lớn đối với Lê Hỏa, nếu cậu vượt qua được thì đây không chỉ là chuyện cậu bước lên được bậc thang cuối của cảnh giới luyện thể, sự tăng trưởng sức mạnh mà còn là việc tinh thần của Lê Hỏa sẽ càng cứng rắn hơn nữa, càng chắc chắn hơn nữa nếu cậu vượt qua được sự đau đơn này, nhưng liệu Lê Hỏa có làm được không, cậu ta sẽ tự hủy nội tạng, phá hoại con đường tu luyện mai sau, hay sẽ vượt qua và tẩy lễ cho cơ thể bằng con đau và đặt được một sức mạnh mới cho tinh thần và cơ thể....
-------
Lê Hỏa cố lết cái thân xác hoang tàn này về phòng, khi vừa vào đến giường Lê Hỏa liền nằm vật ra ngủ say như chết, mặc kệ mọi thứ xung quanh đang diễn ra từng giây.
Lúc này ở bên ngoài Thiên Hoàng mới vừa tỉnh hồn lại sau cuộc chiến, nó nhìn xung quanh chỉ còn xót lại những dư âm mà cuộc chiến để lại, và Mã Quỷ đàng nằm vật ra sân chết ngất, Thiên Hoàng đứng dậy đi thu dọn cái sân một chút cho sạch sẽ rồi lại bắt tay vào luyện tập.
_________
Lúc Lê Hỏa thức dậy thì đã là hơn mười hai giờ đêm, cơ thể của cậu đã hồi phục lại đôi chút nhưng vẫn còn những cơn đau âm ỉ chuyền ra từ những khúc cơ vận động quá mức lúc sáng như cơ vai, cơ bắp tay..., Lê Hỏa tính ngủ tiếp nhưng cái bụng của cậu lại không cho, nó déo lên báo hiệu cho cơn đói đã tới và bắt Lê Hỏa phải đi ăn.
Lê Hỏa vác cái thân tồi tàn này đi ra khỏi phòng, bên ngoài cũng không phải là quá tối, ánh trăng rất sáng vẫn đang chiếu dọi vào cái sân này , Lê Hỏa liếc nhìn xung quanh thì chỉ thấy Mã Quỷ vẫn đang nằm ngủ ở chỗ cũ, cậu cũng thấy cái áo cùng lọ đan dược sáng nay Lê Hỏa để ở góc tường, phầm chất của Thiên Hoàng đúng là không có gì để bàn cãi, Lê Hỏa nở nụ cười nhẹ cầm lọ đan dược cất vào phòng rồi vác áo đi ra sân sau tắm, có gì thì cũng làm sau, giờ phải đi tắm cho đầu óc tỉnh táo cái đã, bây giờ tinh thần của Lê Hỏa vẫn còn có chút uể oải không được tỉnh táo cho lắm.
Lê Hỏa tận hưởng những dòng nước lạnh buốt từ buổi tối khuya mang lại làm cho đầu óc thanh tỉnh hẳn ra, tắm rửa xong thì Lê Hỏa đi vào phòng khách xem có gì ăn không, Thiên Hoàng hôm nào cũng bày sẵn cơm canh cho Lê Hỏa ăn, đúng vẫn như mọi hôm, có một mâm cơm được bày sẵn đậy lồng, Lê Hỏa thấy vậy nhảy vào ăn như hổ đói, bây giờ thì bụng cậu đang rất là đói, cần phải có năng lượng bổ xung, Lê Hỏa ăn hết sạch không còn sót lại một thứ gì cả, cậu mang ra rửa bắt đũa sạch sẽ úp lên chặm rồi mới vào buồng đi ngủ tiếp.
Sáng hôm sau Lê Hỏa dậy sớm, ăn uống no say lại tiếp tục ra luyện tập, lúc này thì Mã Quỷ đã tỉnh và đã về chô cũ thân quen hấp thụ nguyên địa nguyên khí luyện tập như hàng ngày, Lê Hỏa vứt cho nó một lọ cường thể đan cùng một lọ luyện khí đan mà trước lấy được từ ba thằng lúc trên đường đến Xà Thành, Mã Quỷ ngửng đầu lên ngậm chuẩn hai bình đan, nuốt tất cả số đan dược xuống bụng tiếp tục nằm xuống tu luyện, thấy vậy Lê Hỏa mới đi ra sân luyện tập, lần này Lê Hỏa không luyện thể hay luyện khí mà cậu luyện đao, hôm qua Lê Hỏa đã ngộ ra rất nhiều thứ về đao pháp nhưng không thể luyện tập được vì lúc đó cậu thương tích đầy người, cơ thể đuối sức, tinh thần mệt mỏi lên đành phải bỏ luyện tập mà đi nghỉ ngơi, bây giờ Lê Hỏa đã hồi phục hoàn toàn, sinh lực chàn chề, không luyện tập lúc này còn luyện lúc nào nữa.
Lê Hỏa tĩnh tẫm lại, bài trừ tạp niệm, cậu vung đao vào không khí, Lê Hỏa không luyện bất kì cái gì cao siêu cả mà chỉ là loại đao pháp cơ bản mà có thể dễ dàng mua ngoài chợ với giá vài chục bạc mà thôi, nhưng khi loại đao pháp cơ sở này vào tay Lê Hỏa thì đã khác đường đao mãnh mẽ dị thường, lưỡi đao đi đến đâu không khí như bị cắt ra đến đấy, môi đường đao tuy đơn giản nhưng lại rất sắc lạnh, bá đạo, Lê Hỏa càng luyện càng hăng, càng luyện càng kinh, đao ra mạnh hơn, nhanh hơn, sắc hơn lạnh hơn, bây giờ không khí đằng trước Lê Hỏa đã bị chấn động mạnh do những đường đao nhanh như gió, mạnh như lửa của Lê Hỏa, càng luyện đao thì người Lê Hỏa như bốc ra sát khí thực sự, làm cho Thiên Hoàng phải ớn lạnh sống lưng còn Mã Quỷ phải giật mình tỉnh lại, Lê Hỏa đã không cần phải điều động sát khí nữa rồi mà mỗi đường chém của Lê Hỏa đều mang theo sát khí, quá là bá đạo.
__________
Gần hai tháng sau, Lê Hỏa đang luyện mãnh hổ tư thế trong sân, hơn một tháng nay kế hoạch của Lê Hỏa hơi bị đảo lộn một chút, cậu tính trong vòng một tháng đầu tiên sẽ chú tâm vào luyện thể, tinh luyện chân khí là chủ yếu, luyện đao cùng tăng lượng chân khí chỉ là phụ, nhưng trong cuộc chiến với Mã Quỷ làm cho Lê Hỏa với đao pháp có cảm ngộ lớn buộc Lê Hỏa không thể không lấy luyện đao làm chủ, đẩy luyện thể xuống làm phụ, mãi cho đến hơn mười ngày sau, khi Lê Hỏa cảm giác đao thuật đã đến giới hạn, dù luyện nữa cũng không tặng lên được trong thời gian ngắn lên Lê Hỏa mới về lại kế hoạch tu luyện cũ, mặc dù chỉ luyện đao hơn mười ngày nhưng Lê Hỏa có cảm giác như đo là thành quả của cả mười năm luyện tập, đao pháp của Lê Hỏa tắng tiến quá nhanh, có vẻ như là do nhân đao hợp nhất khiến cho việc luyện tập đao pháp của Lê Hỏa mới nhanh như vậy, ngoài mấy việc đó ra thì việc tinh luyện tinh khí của Lê Hỏa đã hoàn thành xuất sắc, chân khí của Lê Hỏa giờ cực kì tinh thuần, đã đủ để hỗ trợ, gia tăng tỷ lệ tiến cấp thành công lên khá cao, bây giờ việc còn lại chỉ là gia tăng độ lớn của viên cầu chân khí đến mức kịch cùng để chuẩn bị mở ra khí hải nữa mà thôi, chắc là cần hơn mười ngày nữa là có thể tiến cấp lên chân khí ngoại phóng.
Lê Hỏa đang luyện tập mãnh hổ tư thế như bình thường nhưng hôm nay Lê Hỏa có cảm giác là lạ, cậu có cảm giác sẽ tiến cấp luyện thể cửu trọng luyện tạng, Lê Hỏa dồn hết âm hỏa chân khí luyện thể về các phần nội tạng, bây giờ là lúc để dồn hết sức vào phần tôi luyện lục phủ ngũ tạng rồi, cánh cửa tiến cấp đã mở ra.
Nhưng mọi chuyện không đơn giản là như vậy, dù cho Lê Hỏa đã quá quen với những cơn đau đớn nhưng đó chỉ là từ xương cùng máu thịt, nội tạng Lê Hỏa chưa bao giờ được dùng âm hỏa chân khí để tôi luyện cả vì nếu dùng âm hỏa chân khí luyện nội tạng mà chưa có chuẩn bị là điều ngu ngốc, vì nội tạng rất mền yếu lên âm hỏa chân khí sẽ gần như ngay lập tức làm tổn thương nặng đến các phần nội tạng, điều đó không ổn một chút nào cả nếu không muốn nói là khủng khiêp, nội tạng luôn luôn là điều cấm kị của tu sĩ, nhất là tu sĩ luyện thể, gần ngang với cả đan điền, vì nếu nội tạng bị tổn thượng nặng mà không phục hồi được sẽ ảnh hưởng đến rất nhiều vấn đề trong tu luyện, thứ nhất là không thể luyện hóa linh thảo, đan dươc, không thể bài trừ tạp chất chứa trong cơ thể, không thể cung cấp sự sống hoàn thiện cho cơ thể.... chỉ riêng ba cái đó thôi cũng đủ hủy hoại đời tu sĩ lên các tu sĩ luyện thể bảo về nội tạng rất chắc vì nội tạng ảnh hướng đến họ nhiều nhất, nếu như không chắc chắn 70 đến 80% tấn cấp luyện thể cửu trọng luyện tạng thì đa phần các luyên thể sĩ sẽ không tùy tiện tấn cấp.
Lê Hỏa đã chuyển về tư thế ngồi, luyện tạng không cần phải làm động tác mà chỉ cần dùng chân khí tôi luyện là được, bây giờ khác hẳn với lúc dùng dưỡng tạng đan, lúc đó thì như có một dòng nước âm chảy quá lục phủ ngũ tạng rất là thoải mái, còn khi sử dụng âm hỏa chân khí Lê Hỏa chỉ cảm thấy thật đau đớn, tất cả lục phủ ngũ tạng của cậu như đang bị luộc chín bởi một dòng nước nóng bỏng vài trăm độ, cảm nhận điều đó dõ dàng nhất là ở trái tim của cậu, nhưng cơn đau đó thống khổ hơn khi dùng để tôi luyện xương cốt, máu thịt nhiều, lâu lắm rồi chưa cơn đau nào đủ sức để làm cho Lê Hỏa phải nhăn nhó mặt mày, hàm rằng cắn chặt đến tóe máu, mười móng vuối phải đâm sâu vào lòng bàn tay đến chảy cả máu để giữ cho đầu óc bình tĩnh, không cho cơn đau làm lu mờ bộ não, thì ngay cái lúc này Lê Hỏa phải làm như để giữ tỉnh táo, không chỉ có như thế, mồi hôi của Lê Hỏa cũng đang chảy ra như mưa, làm ướt hết cả quần áo, tóc tai của Lê Hỏa, những giọt mồi hôi to bằng hạt đậu cứ chảy xuống mũi rồi rơi xuống đất, phát ra những tiếng ' tách tách tách ' rất vui tai.
Thiên Hoàng đang luyện tập đột nhiên thấy Lê Hỏa như vậy thì sợ hãi muốn đi ra xem cậu bị làm sao nhừng lại bị Mã Quỷ chặn lại, Thiên Hoàng thấy Mã Quỷ gương mặt vẫn bình tĩnh như vậy thì trấn định lại, lùi ra, ánh mắt sầu lo nhìn về phía Lê Hỏa, Mã Quỷ nhìn bình tĩnh như thế thôi nhưng ánh mắt của nó toát ra sự lo lăng sâu đậm nhìn về phía Lê Hỏa, nó biết Lê Hỏa đang làm gì và cũng biết nếu thất bại sẽ nguy hiểm ra sao.
Lê Hỏa đã duy trì hơn một tiếng liên tục không đổi dùng nguyên một lượng âm hỏa chân khí để luyện tạng, cậu đã đến giới hạn từ lâu rồi, có thể với người bình thường họ sẽ bỏ cuộc, nhưng Lê Hỏa thì không, với một tinh thần thép không thể nung chảy, Lê Hỏa vẫn cố gắng tiếp tục tu luyện dù cho nhưng cơn đau không giảm mà ngày càng tăng, các cơ quan nội tạng đang chết dần chết mòn bởi âm hỏa chân khí, đầu tiên là quả thận bên trái, rồi bên phải... , Lê Hỏa thừa sức biết đây sẽ là một thử thách lớn đối với Lê Hỏa, nếu cậu vượt qua được thì đây không chỉ là chuyện cậu bước lên được bậc thang cuối của cảnh giới luyện thể, sự tăng trưởng sức mạnh mà còn là việc tinh thần của Lê Hỏa sẽ càng cứng rắn hơn nữa, càng chắc chắn hơn nữa nếu cậu vượt qua được sự đau đơn này, nhưng liệu Lê Hỏa có làm được không, cậu ta sẽ tự hủy nội tạng, phá hoại con đường tu luyện mai sau, hay sẽ vượt qua và tẩy lễ cho cơ thể bằng con đau và đặt được một sức mạnh mới cho tinh thần và cơ thể....
-------
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook