Ma Quỷ Lộ
-
Chương 22: Cương thi?
Ba ngày nay có thể nói việc tu luyện của Lê Hỏa tốt nhất từ trước đến nay, luyện tập 3 ngày bằng luyện tập cả thắng trời, rút ngắn đi không biết bao nhiêu thời gian công sức.
Ngoài ra Lê Hỏa cũng đã đẩy tàn nhẫn đão pháp lên đại thành cảnh giới, đao ra nhanh gọn dứt khoát, đao ra tàn nhẫn ác liệt, còn cảnh giới đại viên mãn của tàn nhẫn đao pháp cần phải kết hợp sát khí vào thanh đao dùng để làm cho tinh thần đối thủ tan rã, run sợ mất khả năng chiến đấu thì Lê Hỏa vẫn chưa luyện được.
Lê Hỏa dùng hạc diệp bộ chạy vào rừng săn vài con thú để về hun hói làm lương khô ăn trên đường đi, trước cũng tính lấy một ít thịt sói yêu để làm thịt hun khói, nhưng Lê Hỏa đâu ngờ tới được thit sói yêu lại có tác dụng hỗ trợ tu luyện thần kì đến như vậy, thế là ăn hết sạch luôn chả để lại một mẩu thịt nào.
Lê Hỏa chạy khoảng mười phút thì bắt đầu thấy có chuyện là lạ, "cả khu rừng quá yên lặng, yên lặng đến đáng sợ, thậm chí còn không có cả tiếng côn trùng kêu, kể cả cho đây là địa bàn của con sói yêu đi nữa thì sự yên lặng này là không thể, nói cách khác có một điều gì đó mờ ám đang sảy ra trong khu rừng." Lê Hỏa ngồi trên một cành cây quan sát xung quanh nghĩ trong đầu.
Theo như bản năng mách bảo thì chỗ này có gì đó không ổn cần phải rời đi gâp, nhưng lý trí của Lê Hỏa lại tò mò muốn tìm hiểu xem có chuyện gì không.
Thế là trong đầu Lê Hỏa lúc này đang suy nghĩ xem nên chọn bản năng hay lý trí, sau hơn 10 phút lựa chọn Lê Hỏa quyết định theo bản năng vì lần này không hiểu tại sao Lê Hỏa lại cực tin theo bản năng, vì không hiểu sao Lê Hỏa lại có ý nghĩ rất có khả năng sẽ mất mạng nếu đi nên phía trước, Lê Hỏa quyết định bỏ đi lời này, tiếp tục chạy đi ra khỏi đây.
Lúc đó ở cách xa Lê Hỏa 2-3 km có một vùng đất chết, lấy trọng tâm từ một cái động,trong bán kính 100 m không có bất kỳ vật gì sinh sống, dù cho là một ngọn cỏ đi chăng nữa, xung quanh đấy có những làn khói màu xám tro du động chông cực kỳ kinh dị, mà làn khói màu xám tro lại từ cái động đó lan tràn ra ngoài, rất có thể chính làn khói màu xám tro đó đã giết tất cả mọi sinh vật xung quanh cái động đó.
Nếu như Lê Hỏa mà ở đây thì chắc chắn sẽ nhận ra đây là âm khí, theo như bạch hạc viết âm khí là một thứ khí tà ác âm lãnh do nguyên khí chuyển đổi mà thành, âm khí chỉ có tác dụng với những người tu luyện ma công, hoặc công pháp âm lanh, âm khí là nơi nuôi dương các cương thi, âm hồn... các tá ác vật, nếu một con thú bị âm khí quan thấu cải tạo, nếu nó chịu đựng được thì sẽ thành âm thú, cũng gần giống với yêu thú ngoài việc nó là âm khí còn yêu thú là yêu khí, âm khí không chỉ có thể cải tạo một con dã thú thành âm thú, nó cũng có thể cải tạo yêu thú thành âm thú nhưng sẽ khó hơn rất nhiều dã thú thông thường, tỷ lệ thuận với số yêu khí trong người yêu thú, yêu khí trong cở thể yêu thú càng nhiều thì càng khó chuyển hóa.
loài người cũng vậy nếu bị âm khí xâm nhập vào cơ thể quá nhiều thì rất có thể hóa thành quỷ vật không có linh trí chỉ biết giết chóc.
Ngoài hai cái trên ra thì nêu như xác yêu hoặc loài người bị nhiễm âm khí thì rất có khả năng bị chuyển hóa thành cương thi, xương cốt loài người hoăc yêu thí bị nhiễm âm khí cũng có khả năng sống giậy hóa thành cốt thi, lình hồn mà bị dính âm khí cũng rất có năng bị biến thành âm hồn lệ quỷ...
Nói chung là mấy người tu tiên không thích âm khí một chút nào cả, phát hiện ra nơi nào có âm khí là phải phá bỏ lấp vào, còn những kẻ tu quỷ, ma công thì lại cực thích âm khí vì nó có thể thúc đẩy tu vi của họ, giúp họ nuôi dưỡng cương thi, quỷ vật.... hai bên hoàn toàn khác nhau à.
Trong cái hang động tràn đấy âm khí đó, nếu như đi đến cuối cùng cái động đó ta sẽ bắt gặp một chiếc quan tài bằng đá, cái quan tài đó cực kì thô rạp méo mó, chông chả đẹp chút nào, nhưng nếu nhìn kĩ ta sẽ thấy các phù văn bằng chữ nôm cổ đại, các chữ nôm này đã không được sử dụng mấy nghìn năm nay rồi, bây giờ chỉ có mội sối ít học giả biết tiếng này cũng mấy lão đạo sĩ dởm dùng để lừa người.
Nhưng đây không phải mấy cái chữ lừa người, những chữ nôm được khắc trên cái quan tài đá đó toát ra một vần ánh sáng tôi tăm, thu hút âm khí vào đó, vâng mấy cái phù văn đó đang hâp thụ âm khí.
Nếu như chịu nhìn kĩ thì ngoài cái quan tài đá với một đống các phù văn chư nôm đang hấp thụ âm khí ra thì còn có mấy cái lỗ be bằng que đua đang phun âm khí ra, đây chắc là đầu nguồn của âm khí rồi.
Mọi thứ đang bình thường thì đột nhiên chiếc quan tài nay động dữ rội, bùm chiếc quan tài đó bị chia năm sẻ bẩy bắn các mảnh vụt tứ tung.
Từ đó để lộ ra một thân hình ăn mặc rách rưới, thân khô cong, da rẻ nhăn nheo màu xám như người chết, trên đầu lưa thưa cọng tóc, khuôn mặt nhăn nheo, đôi mắt độc màu đen, bên miệng để lộ ra hai chiếc răng năng màu vàng ố chông cái xác đó thật là kinh tởm, vâng đây chính là cương thi.
Rất may là Lê Hỏa đã nghe theo bản năng né đi vụ này.
Ngoài ra Lê Hỏa cũng đã đẩy tàn nhẫn đão pháp lên đại thành cảnh giới, đao ra nhanh gọn dứt khoát, đao ra tàn nhẫn ác liệt, còn cảnh giới đại viên mãn của tàn nhẫn đao pháp cần phải kết hợp sát khí vào thanh đao dùng để làm cho tinh thần đối thủ tan rã, run sợ mất khả năng chiến đấu thì Lê Hỏa vẫn chưa luyện được.
Lê Hỏa dùng hạc diệp bộ chạy vào rừng săn vài con thú để về hun hói làm lương khô ăn trên đường đi, trước cũng tính lấy một ít thịt sói yêu để làm thịt hun khói, nhưng Lê Hỏa đâu ngờ tới được thit sói yêu lại có tác dụng hỗ trợ tu luyện thần kì đến như vậy, thế là ăn hết sạch luôn chả để lại một mẩu thịt nào.
Lê Hỏa chạy khoảng mười phút thì bắt đầu thấy có chuyện là lạ, "cả khu rừng quá yên lặng, yên lặng đến đáng sợ, thậm chí còn không có cả tiếng côn trùng kêu, kể cả cho đây là địa bàn của con sói yêu đi nữa thì sự yên lặng này là không thể, nói cách khác có một điều gì đó mờ ám đang sảy ra trong khu rừng." Lê Hỏa ngồi trên một cành cây quan sát xung quanh nghĩ trong đầu.
Theo như bản năng mách bảo thì chỗ này có gì đó không ổn cần phải rời đi gâp, nhưng lý trí của Lê Hỏa lại tò mò muốn tìm hiểu xem có chuyện gì không.
Thế là trong đầu Lê Hỏa lúc này đang suy nghĩ xem nên chọn bản năng hay lý trí, sau hơn 10 phút lựa chọn Lê Hỏa quyết định theo bản năng vì lần này không hiểu tại sao Lê Hỏa lại cực tin theo bản năng, vì không hiểu sao Lê Hỏa lại có ý nghĩ rất có khả năng sẽ mất mạng nếu đi nên phía trước, Lê Hỏa quyết định bỏ đi lời này, tiếp tục chạy đi ra khỏi đây.
Lúc đó ở cách xa Lê Hỏa 2-3 km có một vùng đất chết, lấy trọng tâm từ một cái động,trong bán kính 100 m không có bất kỳ vật gì sinh sống, dù cho là một ngọn cỏ đi chăng nữa, xung quanh đấy có những làn khói màu xám tro du động chông cực kỳ kinh dị, mà làn khói màu xám tro lại từ cái động đó lan tràn ra ngoài, rất có thể chính làn khói màu xám tro đó đã giết tất cả mọi sinh vật xung quanh cái động đó.
Nếu như Lê Hỏa mà ở đây thì chắc chắn sẽ nhận ra đây là âm khí, theo như bạch hạc viết âm khí là một thứ khí tà ác âm lãnh do nguyên khí chuyển đổi mà thành, âm khí chỉ có tác dụng với những người tu luyện ma công, hoặc công pháp âm lanh, âm khí là nơi nuôi dương các cương thi, âm hồn... các tá ác vật, nếu một con thú bị âm khí quan thấu cải tạo, nếu nó chịu đựng được thì sẽ thành âm thú, cũng gần giống với yêu thú ngoài việc nó là âm khí còn yêu thú là yêu khí, âm khí không chỉ có thể cải tạo một con dã thú thành âm thú, nó cũng có thể cải tạo yêu thú thành âm thú nhưng sẽ khó hơn rất nhiều dã thú thông thường, tỷ lệ thuận với số yêu khí trong người yêu thú, yêu khí trong cở thể yêu thú càng nhiều thì càng khó chuyển hóa.
loài người cũng vậy nếu bị âm khí xâm nhập vào cơ thể quá nhiều thì rất có thể hóa thành quỷ vật không có linh trí chỉ biết giết chóc.
Ngoài hai cái trên ra thì nêu như xác yêu hoặc loài người bị nhiễm âm khí thì rất có khả năng bị chuyển hóa thành cương thi, xương cốt loài người hoăc yêu thí bị nhiễm âm khí cũng có khả năng sống giậy hóa thành cốt thi, lình hồn mà bị dính âm khí cũng rất có năng bị biến thành âm hồn lệ quỷ...
Nói chung là mấy người tu tiên không thích âm khí một chút nào cả, phát hiện ra nơi nào có âm khí là phải phá bỏ lấp vào, còn những kẻ tu quỷ, ma công thì lại cực thích âm khí vì nó có thể thúc đẩy tu vi của họ, giúp họ nuôi dưỡng cương thi, quỷ vật.... hai bên hoàn toàn khác nhau à.
Trong cái hang động tràn đấy âm khí đó, nếu như đi đến cuối cùng cái động đó ta sẽ bắt gặp một chiếc quan tài bằng đá, cái quan tài đó cực kì thô rạp méo mó, chông chả đẹp chút nào, nhưng nếu nhìn kĩ ta sẽ thấy các phù văn bằng chữ nôm cổ đại, các chữ nôm này đã không được sử dụng mấy nghìn năm nay rồi, bây giờ chỉ có mội sối ít học giả biết tiếng này cũng mấy lão đạo sĩ dởm dùng để lừa người.
Nhưng đây không phải mấy cái chữ lừa người, những chữ nôm được khắc trên cái quan tài đá đó toát ra một vần ánh sáng tôi tăm, thu hút âm khí vào đó, vâng mấy cái phù văn đó đang hâp thụ âm khí.
Nếu như chịu nhìn kĩ thì ngoài cái quan tài đá với một đống các phù văn chư nôm đang hấp thụ âm khí ra thì còn có mấy cái lỗ be bằng que đua đang phun âm khí ra, đây chắc là đầu nguồn của âm khí rồi.
Mọi thứ đang bình thường thì đột nhiên chiếc quan tài nay động dữ rội, bùm chiếc quan tài đó bị chia năm sẻ bẩy bắn các mảnh vụt tứ tung.
Từ đó để lộ ra một thân hình ăn mặc rách rưới, thân khô cong, da rẻ nhăn nheo màu xám như người chết, trên đầu lưa thưa cọng tóc, khuôn mặt nhăn nheo, đôi mắt độc màu đen, bên miệng để lộ ra hai chiếc răng năng màu vàng ố chông cái xác đó thật là kinh tởm, vâng đây chính là cương thi.
Rất may là Lê Hỏa đã nghe theo bản năng né đi vụ này.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook