Ma Phi Khuynh Thế, Độc Sủng Nàng
-
Chương 62: Di Hoa Tiếp Mộc thuật
Hai thần cũng không có cách nào, bị một con hồ yêu còn chưa xuất hiện dọa thua, mình làm một người phàm bất lực, còn có thể thế nào?
Mặc dù trong lúc bất chợt xuất hiện một nữ nhân Oa, nói cô là chiến thần chuyển thế, thế nhưng thế giới có giả dối nào không có, người nào tin tưởng, người đó liền thua. Huống chi, lui thêm bước nữa mà nói, cho dù cô thật sự là Chiến thần chuyển thế thì thế nào? Cô đã làm một người phàm bình thường sinh sống hai mươi năm rồi, đừng nói là pháp lực của Chiến thần, ngay cả dũng khí của Chiến thần cũng một chút xíu không thừa kế được. Hôm nay sở dĩ kiên trì, so với Lôi Công Điện Mẫu nhìn qua nhiều lòng tin như vậy, cũng chỉ bởi vì trong lòng mang theo một phần nhớ thương, cũng chỉ bởi vì sinh mạng của Tuyết Nhi còn quan trọng hơn so với sinh mạng của cô!
Ba người họ không nói chuyện nữa, yên lặng đi về phía trước.
Vào thời khắc này, một tiếng tiếng kêu thảm thiết phá tan bầu trời đêm tĩnh mịch......
Ba người đồng thời dừng bước, nhìn về phía hẻm nhỏ nơi truyền ra âm thanh.
Trong ngõ hẻm không có đèn đường, ánh đèn phía ngoài cũng không thế nào chiếu vào được, cho nên bọn họ nhìn từ bên ngoài vào, cái gì cũng không nhìn thấy. Mới âm thanh thảm thiết vừa rồi cũng không phát ra nữa, tất cả tựa như ảo giác, khiến cho người ta cũng không dám xác định mới vừa rồi nghe được có phải thật hay không.
Nhưng ngay khi bọn họ do dự không quyết, thần khí Phương Thiên Kích đã thu nhỏ nằm trong túi của Mã Toa Toa phát ra một tiếng hí, sau đó tự bay ra từ trong túi của cô, sau khi biến trở về lớn thì toàn thân phát ra một đạo ánh sáng mãnh liệt, bay vòng quanh ba người hai vòng, trực tiếp bay về phía hẻm ngõ đưa tay không thấy được năm ngón.
Nơi đi qua, lưu lại một đường kim quang, đem ngõ hẻm chiếu sáng giống như ban ngày.
Chỗ sau trong ngõ hẻm, một cô gái quyến rũ muôn vàn cơ hồ toàn thân trần truồng nằm ở trên người của một người đàn ông, chính xác mà nói, là nằm trên thi thể của một người đàn ông. Ngoài miệng thi thể nam, còn phun đầy máu tươi đỏ sẫm, thanh âm thảm thiết mới vừa rồi hắn là do hắn phát ra.
Thấy Phương Thiên Kích kim quang đại chấn, cùng với một nam hai nữ vội vã theo tới, cô gái quyến rũ tung người từ dưới đất bò dậy, nhảy về phía sau hai bước. Sau lưng đột nhiên dài ra chín cái đuôi hồ ly mềm như nhung, đảm đương y phục che kín thân thể của cô.
"Cửu Vĩ Yêu Hồ! Chính là nàng." Lôi Công hét lớn một tiếng, lấy ra vũ khí của mình. Có đánh thắng được hay không là một chuyện, nhưng lâm trận lùi bước cũng không phải chuyện hắn sẽ làm. Điện Mẫu cũng giống như vậy, giơ lên vũ khí trong tay, trận địa sẵn sàng đón quân địch.
Làm thần nhiều năm như vậy, mặc dù là một Tiểu Thần, nhưng chút thần cách vẫn phải có.
Như mọi người thường nói, 18 năm sau lại thêm một hảo hán, bọn họ tại sao có thể ngay cả một phàm nhân cũng không bằng?!
"Ha ha...... Ha ha ha...... Lôi Công Điện Mẫu, chỉ bằng hai người các ngươi cũng muốn bắt ta, quá không biết điều đi." Cửu Vĩ Yêu Hồ vừa đùa bỡn một cái đuôi hồ ly của mình, vừa cười ha ha.
Thật là trời không quên ta a.
Ban đầu Ngu Cát thừa dịp Yêu Vương không có ở trong cung, xuống tay ác độc với mình, tổn thương nặng nề nguyên khí của mình. Thật may là mình chạy trốn nhanh, tiến vào đường hầm Thời gian và Không gian, mới tránh thoát một kiếp. Vốn muốn chờ Yêu Vương hồi cung sẽ trở về, sau đó hảo hảo trị tội Ngu Cát. Nhưng vạn vạn không ngờ rằng, đường hầm Thời gian và Không gian đột nhiên xuất hiện khác thường, Thời Không Chi Môn cũng đóng lại, mình liền bị bỏ đến thời không xa lạ này.
Bởi vì nguyên khí tổn thương nặng nề, không thể không nương nhờ trên người một con cáo nhỏ. Vì để khôi phục nhanh hơn, ban ngày mình an phận chờ đợi ở vườn thú, buổi tối liền ra ngoài tìm kiếm nam tử trẻ tuổi, dựa vào dương khí hút trên người bọn họ chữa thương.
Vì sợ Thần giới phát hiện, nàng cố ý một đêm tìm nhiều nam tử, trên người mỗi người hút một chút dương khí, cũng không giết chết họ. Nhưng không nghĩ tới vẫn bị Thần giới phát hiện, mới một tuần lễ liền phái Lôi công Điện Mẫu tới thu phục nàng. Lúc ấy nàng đã khôi phục ba tầng pháp lực, nhưng vẫn không thể hoàn toàn chống lại hai thần, vì vậy liền dùng Di Hoa Tiếp Mộc thuật, đem thiên lôi của Lôi Công khéo léo chuyển dời đến người một cô gái trong vườn thú! Cũng thừa dịp Lôi công hoang mang sợ hãi, bỏ trốn mất dạng......
Mặc dù trong lúc bất chợt xuất hiện một nữ nhân Oa, nói cô là chiến thần chuyển thế, thế nhưng thế giới có giả dối nào không có, người nào tin tưởng, người đó liền thua. Huống chi, lui thêm bước nữa mà nói, cho dù cô thật sự là Chiến thần chuyển thế thì thế nào? Cô đã làm một người phàm bình thường sinh sống hai mươi năm rồi, đừng nói là pháp lực của Chiến thần, ngay cả dũng khí của Chiến thần cũng một chút xíu không thừa kế được. Hôm nay sở dĩ kiên trì, so với Lôi Công Điện Mẫu nhìn qua nhiều lòng tin như vậy, cũng chỉ bởi vì trong lòng mang theo một phần nhớ thương, cũng chỉ bởi vì sinh mạng của Tuyết Nhi còn quan trọng hơn so với sinh mạng của cô!
Ba người họ không nói chuyện nữa, yên lặng đi về phía trước.
Vào thời khắc này, một tiếng tiếng kêu thảm thiết phá tan bầu trời đêm tĩnh mịch......
Ba người đồng thời dừng bước, nhìn về phía hẻm nhỏ nơi truyền ra âm thanh.
Trong ngõ hẻm không có đèn đường, ánh đèn phía ngoài cũng không thế nào chiếu vào được, cho nên bọn họ nhìn từ bên ngoài vào, cái gì cũng không nhìn thấy. Mới âm thanh thảm thiết vừa rồi cũng không phát ra nữa, tất cả tựa như ảo giác, khiến cho người ta cũng không dám xác định mới vừa rồi nghe được có phải thật hay không.
Nhưng ngay khi bọn họ do dự không quyết, thần khí Phương Thiên Kích đã thu nhỏ nằm trong túi của Mã Toa Toa phát ra một tiếng hí, sau đó tự bay ra từ trong túi của cô, sau khi biến trở về lớn thì toàn thân phát ra một đạo ánh sáng mãnh liệt, bay vòng quanh ba người hai vòng, trực tiếp bay về phía hẻm ngõ đưa tay không thấy được năm ngón.
Nơi đi qua, lưu lại một đường kim quang, đem ngõ hẻm chiếu sáng giống như ban ngày.
Chỗ sau trong ngõ hẻm, một cô gái quyến rũ muôn vàn cơ hồ toàn thân trần truồng nằm ở trên người của một người đàn ông, chính xác mà nói, là nằm trên thi thể của một người đàn ông. Ngoài miệng thi thể nam, còn phun đầy máu tươi đỏ sẫm, thanh âm thảm thiết mới vừa rồi hắn là do hắn phát ra.
Thấy Phương Thiên Kích kim quang đại chấn, cùng với một nam hai nữ vội vã theo tới, cô gái quyến rũ tung người từ dưới đất bò dậy, nhảy về phía sau hai bước. Sau lưng đột nhiên dài ra chín cái đuôi hồ ly mềm như nhung, đảm đương y phục che kín thân thể của cô.
"Cửu Vĩ Yêu Hồ! Chính là nàng." Lôi Công hét lớn một tiếng, lấy ra vũ khí của mình. Có đánh thắng được hay không là một chuyện, nhưng lâm trận lùi bước cũng không phải chuyện hắn sẽ làm. Điện Mẫu cũng giống như vậy, giơ lên vũ khí trong tay, trận địa sẵn sàng đón quân địch.
Làm thần nhiều năm như vậy, mặc dù là một Tiểu Thần, nhưng chút thần cách vẫn phải có.
Như mọi người thường nói, 18 năm sau lại thêm một hảo hán, bọn họ tại sao có thể ngay cả một phàm nhân cũng không bằng?!
"Ha ha...... Ha ha ha...... Lôi Công Điện Mẫu, chỉ bằng hai người các ngươi cũng muốn bắt ta, quá không biết điều đi." Cửu Vĩ Yêu Hồ vừa đùa bỡn một cái đuôi hồ ly của mình, vừa cười ha ha.
Thật là trời không quên ta a.
Ban đầu Ngu Cát thừa dịp Yêu Vương không có ở trong cung, xuống tay ác độc với mình, tổn thương nặng nề nguyên khí của mình. Thật may là mình chạy trốn nhanh, tiến vào đường hầm Thời gian và Không gian, mới tránh thoát một kiếp. Vốn muốn chờ Yêu Vương hồi cung sẽ trở về, sau đó hảo hảo trị tội Ngu Cát. Nhưng vạn vạn không ngờ rằng, đường hầm Thời gian và Không gian đột nhiên xuất hiện khác thường, Thời Không Chi Môn cũng đóng lại, mình liền bị bỏ đến thời không xa lạ này.
Bởi vì nguyên khí tổn thương nặng nề, không thể không nương nhờ trên người một con cáo nhỏ. Vì để khôi phục nhanh hơn, ban ngày mình an phận chờ đợi ở vườn thú, buổi tối liền ra ngoài tìm kiếm nam tử trẻ tuổi, dựa vào dương khí hút trên người bọn họ chữa thương.
Vì sợ Thần giới phát hiện, nàng cố ý một đêm tìm nhiều nam tử, trên người mỗi người hút một chút dương khí, cũng không giết chết họ. Nhưng không nghĩ tới vẫn bị Thần giới phát hiện, mới một tuần lễ liền phái Lôi công Điện Mẫu tới thu phục nàng. Lúc ấy nàng đã khôi phục ba tầng pháp lực, nhưng vẫn không thể hoàn toàn chống lại hai thần, vì vậy liền dùng Di Hoa Tiếp Mộc thuật, đem thiên lôi của Lôi Công khéo léo chuyển dời đến người một cô gái trong vườn thú! Cũng thừa dịp Lôi công hoang mang sợ hãi, bỏ trốn mất dạng......
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook