Ma Pháp Sư Mạnh Nhất Trái Đất
-
Chương 3
7 giờ tối, mọi người trên thế giới đều chờ mong 《 Vĩnh Hằng 》chính thức ra mắt.
Đèn báo trên “Kén”- khoang trò chơi chuyên dụng của Vĩnh Hằng chuyển từ màu đỏ sang màu xanh là có thể đăng nhập.
Vô số người chơi chưa từng thấy thiết bị công nghệ cao như thế này trước đây, hăng hái nằm vào trong, trước mắt họ hiện lên một vầng sáng sặc sỡ, tinh thần phảng phất bay xa, tiến vào một khoảng không gian kỳ lạ….
Bên trong dãy núi, tọa lạc một thị trấn nhỏ.
Ở đại lục Valsius, trấn nhỏ như vậy nhiều không đếm xuể, thông thường những trấn nhỏ này đều bao trùm bởi không khí trầm lặng, người trẻ tuổi thì đều cố gắng hướng đến thành thị xa hoa mưu cầu phát triển, chỉ còn một số người già lựa chọn lưu lại thị trấn.
Tuy nhiên ngày hôm nay, vô số thị trấn nhỏ đồng thời chào đón các hành khách đến từ thế giới khác.
“Đậu má, nhiều người quá!”
“Đây là game giả lập chân chính đây sao… Xúc cảm này, cảm giác gió thổi nhẹ vào mặt này….”
“Công ty Hồng Phong thật không có lừa tui! Thật sự là một thế giới thứ hai nha!”
“Nhường đường một chút, nhường đường một chút, đừng có đẩy tui…”
“Mới vào có cần phải làm nhiệm vụ không ta? Hay là vẫn đánh quái rồi thăng cấp? Có hay không nói lớn cho tui một tiếng.”
” Tui không biết, tự mình từ từ tìm hiểu đi, tui đi dạo xung quanh trước đây.”
” Anh bạn ơi, thêm bạn bè đi!”
Thôn núi nhỏ vốn dĩ yên bình bỗng chốc trở nên náo nhiệt, khắp nơi có thể nhìn thấy nhóm người trẻ tuổi đang tò mò đánh giá xung quanh.
Mà ở bên trong đám người chơi, có một thiếu niên vẻ ngoài vô cùng xuất chúng đang thất thần đứng yên một chỗ.
Cả đám người đều mang biểu cảm tràn đầy hứng thú và tò mò, chỉ có duy nhất mình thiếu niên này trong đáy mắt tràn đầy sự kinh ngạc không dám tin.
Đây không phải là đại lục Valsius sao?
Anker cẩn thận nhắm mắt cảm nhận xung quanh. Là một Đại Ma Đạo Sư, cậu có tinh thần lực vô cùng cường đại, lúc này cậu khai mở tinh thần lực cường hãn của bản thân, cảm nhận được nguyên tố ma pháp có trong không khí.
Nếu nói lượng nguyên tố ma pháp có trên Trái Đất cằn cỗi tựa như lượng nước chảy trong sa mạc thì nguyên tố ma pháp ở nơi này lại như đại dương mênh mông, bất tận.
Phóng mắt nhìn về phía xa, dãy núi kia có hình dạng khá kỳ lạ, phảng phất như là hình ảnh của một vị thiếu nữ nằm ngã xuống đất, thứ này cũng làm Anker có cảm giác quen thuộc sâu đậm.
“Núi nữ thần phương Bắc…”
Anker lầm bầm nói ra tên của ngọn núi nơi cậu được sinh ra.
Đã gần 200 năm cậu chưa trở về nơi đó.
Một đám người chơi vội vàng bước ngang qua người cậu, một lúc lâu sau Anker mới thu hồi vẻ kinh ngạc trong ánh mắt, bắt đầu cẩn thận tự ngẫm.
Tuy không biết chuyện gì xảy ra nhưng không hề nghi ngờ, nơi này chính là Đại lục Valsius quen thuộc của cậu.
Nửa năm sống ở Trái Đất, Anker đã dần làm quen với xã hội hiện đại, vốn tưởng rằng mình sẽ tha hương cả đời, chưa từng nghĩ mình lại trở về quê hương bằng cách không tưởng như vậy.
Anker suy đoán có lẽ công ty Hồng Phong đã vô tình phát hiện không gian nối đến Đại lục Valsius, sau đó thiết kế tạo ra một thông đạo rồi biến nó thành game giả lập?
Lập luận này đầy sơ hở nhưng trước mắt xem ra cũng chỉ có thể tạm thời lý giải như vậy.
Anker cũng không suy nghĩ quá rối rắm. Đối với cậu dù là phương thức nào đi nữa chỉ cần có thể đưa cậu một lần nữa trở lại đại lục Valsius cũng là thập phần may mắn rồi.
Phải nói nếu không phải cậu nhìn thấy núi nữ thần phương Bắc ở đằng xa, Anker đã gần như quên mất thị trấn nhỏ nơi mình được sinh ra.
200 năm là khoảng thời gian đủ để làm thay đổi nhiều thứ. Cậu đã từng quen thuộc hết thẩy từng chỗ ở nơi đây nhưng giờ sớm đã là cảnh còn người mất.
Ma pháp sư có được tuổi thọ cực kỳ dài, sau khi trở thành Đại Ma đạo sư, thời gian đã chẳng còn ý nghĩa.
Anker từng sống ở trấn nhỏ này cùng với người nhà và bạn bè, 200 năm trôi qua, nơi này đã sớm thành một nắm đất vàng. Mà trong khoảng thời gian 200 năm này, cậu vẫn luôn đi du lịch ở các đại lục khác, không trở về lấy một lần.
Thật là khiến người ta hoài niệm mà…..
Anker đứng im tại chỗ, cảm nhận tình trạng trước mắt của bản thân.
Ma lực trong cơ thể trống rỗng, đây là việc mà Anker đã dự kiến trước.
Trước kia do vô tình xuyên đến Trái Đất, để chống đỡ được sự xé rách khủng bố của đường hầm không gian Anker đã sớm sử dụng hết ma lực ở trên người.
Ở lại Trái Đất hơn nửa năm, không có nguyên tố ma pháp để có thể hồi phục lại ma lực nên hiện tại ngay cả ma pháp sư sơ cấp nhất cậu cũng không bằng.
Cũng may là tinh thần lực cường đại cấp Đại Ma Đạo Sư của cậu vẫn còn như cũ, tinh thần lực được trói buộc cùng với linh hồn, nó sẽ không vì ma lực biến mất mà biến mất theo.
Có tinh thần lực của Đại Ma Đạo Sư làm cơ sở, Anker có tin rằng trong một khoảng thời gian ngắn sẽ lại khôi phục thực lực vốn có.
Đột nhiên, Anker như nghĩ ra cái gì đó, cậu dừng lại nhìn xung quanh, dựa theo trí nhớ đi đến một địa điểm…
Mười phút sau, Anker rốt cuộc cũng tìm được đồ vật mà bản thân muốn tìm.
Trước mắt cậu là cây cổ thụ Tias, nó không có gì quá đặc biệt ngoài tuổi thọ rất dài. Từ lúc Anker được sinh ra cây cổ thụ đã luôn tồn tại ở đây, hiện tại tuổi của nó cũng phải đến bảy tám trăm năm lịch sử.
Cậu tìm được một khúc gỗ rồi hướng đến phía nam đối diện với cây cổ thụ đi vài bước, sau đó bắt đầu dùng khúc gỗ đào đất mềm dưới chân.
Sau hai trăm năm, cũng không biết vật lúc trước cất giấu ở đây có còn hay không…
Cũng may lúc trước còn bé nên cậu chôn không sâu lắm, chỉ một lát Anker đã tìm thấy nó.
Phủi sạch bùn đất bên ngoài, trước mắt cậu là một chiếc hộp gỗ sắp thối rữa.
An Kha với vẻ mặt hoài niệm mở ra chiếc hộp gỗ, bên trong là một quyển sổ nhật ký ố vàng cùng với một cái vòng cổ màu bạc.
“Landis……”
Anker lật cuốn nhật ký ố vàng cùng chiếc vòng cổ, lẩm bẩm nói.
Landis là bạn tốt lớn lên từ nhỏ của Anker, lớn hơn cậu 3 tuổi, hai người từ nhỏ không giấu nhau chuyện gì, sau đó lại cùng nhau thi đậu Học Viện Ma pháp Hoàng gia, trở thành Ma pháp sư chính thức.
Trước đó không ai có thể ngờ đến, một thị trấn nhỏ rất dỗi bình thường có thể đồng thời xuất hiện hai thiên tài ma pháp xuất sắc.
Anker trở thành Đại Ma đạo sư trẻ nhất đại lục Valsius, được ca tụng là ngôi sao ngàn năm khó kiếm trong giới ma pháp và trở thành trưởng lão vinh dự của Hiệp hội Ma pháp sư được người người ngưỡng mộ. Chẳng qua sau khi Anker trở thành Đại ma đạo sư, cậu liền bộc lộ bản tính ham chơi, sa vào hưởng lạc, cấp bậc ma pháp chậm chạp không tăng khiến không ít lão ma pháp sư mong chờ cậu có thể đột phá giới hạn vô cùng đau đớn.
Mà Landis đã đi trên một con đường hoàn toàn khác.
Anker thở dài, mở quyển nhật ký cũ trên tay.
“Tháng X ngày X, trời quang. Hôm nay lại là một ngày nhàm chán, Landis bảo muốn mời ta ăn bánh hoa tươi của thím Jim thế mà đến tối cũng không đến, đúng là đồ lừa đảo.”
“Tháng X ngày X, trời quang, Landis vẫn không mời ta ăn bánh hoa tươi, không vui nha.”
“Tháng X ngày X, trời quang. Chơi cùng châu chấu, nghịch bùn.”
“Tháng X ngày X, trời quang. Landis nói chỉ cần lần kiểm tra này đạt chuẩn thì sẽ thật sự mời ta đi ăn. Rõ ràng trước đó đã đáp ứng ta thế mà lại nhân cơ hội ra điều kiện, đúng là quỷ hẹp hòi, nói lời không giữ lấy lời, không thèm để ý tới anh ta nữa.”
” Tháng X ngày X, trời nhiều mây. Học bài. Chơi cùng châu chấu, nghịch bùn.”
“Tháng X ngày X, trời quang. Cùng em gái Sydney qua nhà mọi người chơi, nàng nhất định bắt ta phải làm công chúa, còn bản thân làm vương tử. Rõ ràng ta thích hợp làm vương tử hơn. Nhưng mà ta mặc váy công chúa cũng rất đẹp nha”.
“Tháng X ngày X, trời âm u. Ba ngày sau chính là lúc kiểm tra, không thể tiếp tục chơi! Phải học tập cho tốt!”
“Tháng X ngày X, trời quang. Chơi với châu chấu, nghịch bùn, đi thăm từng nhà.”
“Tháng X ngày X, trời quang. Tuy rằng kiểm tra không đạt, nhưng Landis vẫn mời ta ăn bánh hoa tươi, còn tặng ta một cái vòng cổ rất đẹp, bọn ta đúng là bạn thân nhất!….. Nhưng mà bánh hoa tươi thật khó ăn”
“Tháng X ngày X, trời nhiều mây. Em gái Sydney nói mấy ngày nay Landis đều ở cùng thím Jim học làm bánh hoa tươi, hèn gì khó ăn như vậy. Nhưng mà ta vẫn thích Landis nhất.”
“……”
(Đọc truyện tại trang hoitadao.design để ủng hộ nhóm)
Anker mặt không cảm xúc mà đóng lại quyển nhật lý trên tay.
Thằng bé ngốc nghếch này là ai vậy?
Ta trước kia ngốc như vậy sao?
Ngay lúc Anker với vẻ mặt đau trứng muốn đem sổ nhật ký lần nữa chôn lại, trước mắt cậu đột nhiên xuất hiện một hệ thống giả lập bán trong suốt.
【 Nhật ký của Anker 】: Vật phẩm đặc thù. Quyển nhật ký quý báu của Đại Ma Đạo Sư Anker. Alves, thứ lưu lại tình đầu thời thiếu niên của cậu, là điển tàng đáng giá cả đời.
Anker: “……”
Cậu vốn là dân nơi này cũng bị mang vào trong giao diện trò chơi ư?
Không, trọng điểm là…. Thiếu niên ôm ấp mối tình đầu là cái quỷ gì vậy?
Đừng có đem nhật ký của ta tự tiện sửa lại thành vậy chứ!
Anker giận đến ngứa răng, tưởng tượng đem quyển nhật ký trực tiếp xé nát nhưng lại thấy luyến tiếc.
Cậu thử lẩm bẩm một câu “Hệ thống – ba lô”, quả nhiên khoảng không trước mặt bỗng hiện lên một cái không gian nhỏ.
Đối với người suốt ngày ở nhà chơi game như Anker thì mấy cái công năng trong game này quá quen thuộc, cậu đem nhật ký bỏ vào trong ba lô, nghĩ chút, vẫn là đem cái vòng màu trắng bạc đeo lên trên cổ.
Coi như là kỷ niệm tình bạn của chúng ta.
Ngay sau đó, thông tin về vòng cổ cũng xuất hiện trên bản tin.
【Tấm lòng của Landis】: Vật phẩm đặc thù. Tín vật định ước mà Landis đưa cho Đại Ma Đạo Sư Anker · Alves, lưu lại một một đoạn tình cảm đơn phương đầy đau đớn.
Thuộc tính: Giới hạn ma lực cao nhất +20%, tốc độ hồi phục ma lực +35%, tính kháng ma pháp tinh thần +3.
Điều kiện của trang bị: Dành riêng cho Anker Alves
“……”
Vừa mới nói đừng có tự tiện suy diễn xong!
Cái gì mà tín vật đính ước, tình yêu đơn phương… Rõ ràng chính là tình anh em trong sáng.
Có tin là ta tìm đến nơi chăm sóc khách hàng báo cáo mấy lời bịa đặt này không!
Anker cố nhịn cảm xúc muốn đem vứt cái vòng cổ, lại một lần nữa đeo lại lên trên cổ.
Giới hạn ma lực cao nhất, tốc độ hồi phục ma lực…. đây đều là những thuộc tính mà Anker cần.
Bỏ đi, vì một ngày sớm khôi phục thực lực…. Coi như không thấy gì là được.
Tắt không gian trước mặt, Anker đứng tại chỗ suy nghĩ cả nửa ngày trời cũng không biết nên đi đâu, nên làm cái gì.
Đi tìm đám bạn già trước kia.
Hmm thôi bỏ đi, với cái tính hay tiện miệng của cậu, những người bạn trước kia đã sớm chứa đầy một bụng oán niệm đối, nếu như bọn họ mà biết mình quay về lại còn không còn chút ma lực nào…
Anker có thể đoán trước mình sẽ bị biến thành một con heo, sau đó bị treo lên hong khô ở cửa thành.
…Vẫn là chờ thực lực khôi phục rồi tính sau vậy.
“Không đúng nha… mình chẳng phải đang chơi game sao?” Thật lâu sau, Anker mới nhớ đến mục đích ban đầu của bản thân.
Rõ ràng bỏ nhiều tiền như vậy để mua “Kén”, chính là để có thể trải nghiệm game mới, thuận tiện kiếm tiền chặn miệng Giang Duy Dật. (Giang Duy Dật: Cậu tiêu tiền của ai hả? Hả? Là tiền của ai hả?!)
Thay vì ở nơi này rầu rĩ, chi bằng làm một người chơi trải nghiệm cuộc sống một chút.
Anker hạ quyết tâm, đem hộp gỗ trống trơn này lại nhét về chỗ cũ, đắp đất lên rồi dẫm dẫm hai cái, rời khỏi chỗ này.
Những người chơi tiến vào game đã trải qua nửa tiếng tìm hiểu, đối với thế giới này bắt đầu hiểu một chút.
Mười lăm phút trước, một người chơi đi dạo loanh quanh trên trấn tìm được “Đại sảnh chuyển nghề”, trông nó như mới được dựng tạm lên, đồ đạc bên trong cực kỳ đơn sơ, còn có một số đạo sư nghề nghiệp khác nhau đang nghiêm túc trả lời các vấn đề của người chơi.
Tin tức thì một truyền mười, mười truyền trăm cực kỳ nhanh, trừ bỏ các người chơi không chờ nổi nên ra ngoài thôn đánh quái, còn lại các người chơi đều ùa nhau đi vào “Đại sảnh chuyển nghề” để bắt đầu hành trình tu luyện của bản thân.
Anker đi theo dòng người đang di chuyển vào “Đại sảnh chuyển nghề”, cậu không giống mấy người chơi khác vội vã tiến vào, chỉ tìm một chỗ yên lặng nhắm mắt lại, lặng lẽ khai mở tinh thần lực khổng lồ cấp Đại Ma đạo sư ra xung quanh.
Quả nhiên cậu nghe thấy được mấy lời nói lặng lẽ của các đạo sư nghề nghiệp.
Khi Ma pháp sư đạt đến cấp bậc nhất định có thể sử dụng tinh thần lực của bản thân tiến hành truyền âm, so với phương thức trao đổi thông thường thì tiện lợi và có tính bảo mật cao hơn nhiều. Tuy nhiên, phương thức trao đổi này dễ bị các Ma pháp sư cấp cao hơn nghe lén được, cho nên thông thường khi trao đổi, người ta thường dùng chút mánh khóe để bảo mật thông tin trong suốt quá trình.
Dĩ nhiên, các đạo sư nghề nghiệp ở đây không cho rằng các Muggle có thể nghe được cuộc trò chuyện bí mật giữa họ nên cũng chả thèm sử dụng mánh khóe, một bên vừa giải đáp các vấn đề của người chơi một bên lại ung dung dùng tinh thần lực trao đổi với nhau.
Lại bị Anker ở góc tường một bên hoàn toàn nghe thấy hết.
Đèn báo trên “Kén”- khoang trò chơi chuyên dụng của Vĩnh Hằng chuyển từ màu đỏ sang màu xanh là có thể đăng nhập.
Vô số người chơi chưa từng thấy thiết bị công nghệ cao như thế này trước đây, hăng hái nằm vào trong, trước mắt họ hiện lên một vầng sáng sặc sỡ, tinh thần phảng phất bay xa, tiến vào một khoảng không gian kỳ lạ….
Bên trong dãy núi, tọa lạc một thị trấn nhỏ.
Ở đại lục Valsius, trấn nhỏ như vậy nhiều không đếm xuể, thông thường những trấn nhỏ này đều bao trùm bởi không khí trầm lặng, người trẻ tuổi thì đều cố gắng hướng đến thành thị xa hoa mưu cầu phát triển, chỉ còn một số người già lựa chọn lưu lại thị trấn.
Tuy nhiên ngày hôm nay, vô số thị trấn nhỏ đồng thời chào đón các hành khách đến từ thế giới khác.
“Đậu má, nhiều người quá!”
“Đây là game giả lập chân chính đây sao… Xúc cảm này, cảm giác gió thổi nhẹ vào mặt này….”
“Công ty Hồng Phong thật không có lừa tui! Thật sự là một thế giới thứ hai nha!”
“Nhường đường một chút, nhường đường một chút, đừng có đẩy tui…”
“Mới vào có cần phải làm nhiệm vụ không ta? Hay là vẫn đánh quái rồi thăng cấp? Có hay không nói lớn cho tui một tiếng.”
” Tui không biết, tự mình từ từ tìm hiểu đi, tui đi dạo xung quanh trước đây.”
” Anh bạn ơi, thêm bạn bè đi!”
Thôn núi nhỏ vốn dĩ yên bình bỗng chốc trở nên náo nhiệt, khắp nơi có thể nhìn thấy nhóm người trẻ tuổi đang tò mò đánh giá xung quanh.
Mà ở bên trong đám người chơi, có một thiếu niên vẻ ngoài vô cùng xuất chúng đang thất thần đứng yên một chỗ.
Cả đám người đều mang biểu cảm tràn đầy hứng thú và tò mò, chỉ có duy nhất mình thiếu niên này trong đáy mắt tràn đầy sự kinh ngạc không dám tin.
Đây không phải là đại lục Valsius sao?
Anker cẩn thận nhắm mắt cảm nhận xung quanh. Là một Đại Ma Đạo Sư, cậu có tinh thần lực vô cùng cường đại, lúc này cậu khai mở tinh thần lực cường hãn của bản thân, cảm nhận được nguyên tố ma pháp có trong không khí.
Nếu nói lượng nguyên tố ma pháp có trên Trái Đất cằn cỗi tựa như lượng nước chảy trong sa mạc thì nguyên tố ma pháp ở nơi này lại như đại dương mênh mông, bất tận.
Phóng mắt nhìn về phía xa, dãy núi kia có hình dạng khá kỳ lạ, phảng phất như là hình ảnh của một vị thiếu nữ nằm ngã xuống đất, thứ này cũng làm Anker có cảm giác quen thuộc sâu đậm.
“Núi nữ thần phương Bắc…”
Anker lầm bầm nói ra tên của ngọn núi nơi cậu được sinh ra.
Đã gần 200 năm cậu chưa trở về nơi đó.
Một đám người chơi vội vàng bước ngang qua người cậu, một lúc lâu sau Anker mới thu hồi vẻ kinh ngạc trong ánh mắt, bắt đầu cẩn thận tự ngẫm.
Tuy không biết chuyện gì xảy ra nhưng không hề nghi ngờ, nơi này chính là Đại lục Valsius quen thuộc của cậu.
Nửa năm sống ở Trái Đất, Anker đã dần làm quen với xã hội hiện đại, vốn tưởng rằng mình sẽ tha hương cả đời, chưa từng nghĩ mình lại trở về quê hương bằng cách không tưởng như vậy.
Anker suy đoán có lẽ công ty Hồng Phong đã vô tình phát hiện không gian nối đến Đại lục Valsius, sau đó thiết kế tạo ra một thông đạo rồi biến nó thành game giả lập?
Lập luận này đầy sơ hở nhưng trước mắt xem ra cũng chỉ có thể tạm thời lý giải như vậy.
Anker cũng không suy nghĩ quá rối rắm. Đối với cậu dù là phương thức nào đi nữa chỉ cần có thể đưa cậu một lần nữa trở lại đại lục Valsius cũng là thập phần may mắn rồi.
Phải nói nếu không phải cậu nhìn thấy núi nữ thần phương Bắc ở đằng xa, Anker đã gần như quên mất thị trấn nhỏ nơi mình được sinh ra.
200 năm là khoảng thời gian đủ để làm thay đổi nhiều thứ. Cậu đã từng quen thuộc hết thẩy từng chỗ ở nơi đây nhưng giờ sớm đã là cảnh còn người mất.
Ma pháp sư có được tuổi thọ cực kỳ dài, sau khi trở thành Đại Ma đạo sư, thời gian đã chẳng còn ý nghĩa.
Anker từng sống ở trấn nhỏ này cùng với người nhà và bạn bè, 200 năm trôi qua, nơi này đã sớm thành một nắm đất vàng. Mà trong khoảng thời gian 200 năm này, cậu vẫn luôn đi du lịch ở các đại lục khác, không trở về lấy một lần.
Thật là khiến người ta hoài niệm mà…..
Anker đứng im tại chỗ, cảm nhận tình trạng trước mắt của bản thân.
Ma lực trong cơ thể trống rỗng, đây là việc mà Anker đã dự kiến trước.
Trước kia do vô tình xuyên đến Trái Đất, để chống đỡ được sự xé rách khủng bố của đường hầm không gian Anker đã sớm sử dụng hết ma lực ở trên người.
Ở lại Trái Đất hơn nửa năm, không có nguyên tố ma pháp để có thể hồi phục lại ma lực nên hiện tại ngay cả ma pháp sư sơ cấp nhất cậu cũng không bằng.
Cũng may là tinh thần lực cường đại cấp Đại Ma Đạo Sư của cậu vẫn còn như cũ, tinh thần lực được trói buộc cùng với linh hồn, nó sẽ không vì ma lực biến mất mà biến mất theo.
Có tinh thần lực của Đại Ma Đạo Sư làm cơ sở, Anker có tin rằng trong một khoảng thời gian ngắn sẽ lại khôi phục thực lực vốn có.
Đột nhiên, Anker như nghĩ ra cái gì đó, cậu dừng lại nhìn xung quanh, dựa theo trí nhớ đi đến một địa điểm…
Mười phút sau, Anker rốt cuộc cũng tìm được đồ vật mà bản thân muốn tìm.
Trước mắt cậu là cây cổ thụ Tias, nó không có gì quá đặc biệt ngoài tuổi thọ rất dài. Từ lúc Anker được sinh ra cây cổ thụ đã luôn tồn tại ở đây, hiện tại tuổi của nó cũng phải đến bảy tám trăm năm lịch sử.
Cậu tìm được một khúc gỗ rồi hướng đến phía nam đối diện với cây cổ thụ đi vài bước, sau đó bắt đầu dùng khúc gỗ đào đất mềm dưới chân.
Sau hai trăm năm, cũng không biết vật lúc trước cất giấu ở đây có còn hay không…
Cũng may lúc trước còn bé nên cậu chôn không sâu lắm, chỉ một lát Anker đã tìm thấy nó.
Phủi sạch bùn đất bên ngoài, trước mắt cậu là một chiếc hộp gỗ sắp thối rữa.
An Kha với vẻ mặt hoài niệm mở ra chiếc hộp gỗ, bên trong là một quyển sổ nhật ký ố vàng cùng với một cái vòng cổ màu bạc.
“Landis……”
Anker lật cuốn nhật ký ố vàng cùng chiếc vòng cổ, lẩm bẩm nói.
Landis là bạn tốt lớn lên từ nhỏ của Anker, lớn hơn cậu 3 tuổi, hai người từ nhỏ không giấu nhau chuyện gì, sau đó lại cùng nhau thi đậu Học Viện Ma pháp Hoàng gia, trở thành Ma pháp sư chính thức.
Trước đó không ai có thể ngờ đến, một thị trấn nhỏ rất dỗi bình thường có thể đồng thời xuất hiện hai thiên tài ma pháp xuất sắc.
Anker trở thành Đại Ma đạo sư trẻ nhất đại lục Valsius, được ca tụng là ngôi sao ngàn năm khó kiếm trong giới ma pháp và trở thành trưởng lão vinh dự của Hiệp hội Ma pháp sư được người người ngưỡng mộ. Chẳng qua sau khi Anker trở thành Đại ma đạo sư, cậu liền bộc lộ bản tính ham chơi, sa vào hưởng lạc, cấp bậc ma pháp chậm chạp không tăng khiến không ít lão ma pháp sư mong chờ cậu có thể đột phá giới hạn vô cùng đau đớn.
Mà Landis đã đi trên một con đường hoàn toàn khác.
Anker thở dài, mở quyển nhật ký cũ trên tay.
“Tháng X ngày X, trời quang. Hôm nay lại là một ngày nhàm chán, Landis bảo muốn mời ta ăn bánh hoa tươi của thím Jim thế mà đến tối cũng không đến, đúng là đồ lừa đảo.”
“Tháng X ngày X, trời quang, Landis vẫn không mời ta ăn bánh hoa tươi, không vui nha.”
“Tháng X ngày X, trời quang. Chơi cùng châu chấu, nghịch bùn.”
“Tháng X ngày X, trời quang. Landis nói chỉ cần lần kiểm tra này đạt chuẩn thì sẽ thật sự mời ta đi ăn. Rõ ràng trước đó đã đáp ứng ta thế mà lại nhân cơ hội ra điều kiện, đúng là quỷ hẹp hòi, nói lời không giữ lấy lời, không thèm để ý tới anh ta nữa.”
” Tháng X ngày X, trời nhiều mây. Học bài. Chơi cùng châu chấu, nghịch bùn.”
“Tháng X ngày X, trời quang. Cùng em gái Sydney qua nhà mọi người chơi, nàng nhất định bắt ta phải làm công chúa, còn bản thân làm vương tử. Rõ ràng ta thích hợp làm vương tử hơn. Nhưng mà ta mặc váy công chúa cũng rất đẹp nha”.
“Tháng X ngày X, trời âm u. Ba ngày sau chính là lúc kiểm tra, không thể tiếp tục chơi! Phải học tập cho tốt!”
“Tháng X ngày X, trời quang. Chơi với châu chấu, nghịch bùn, đi thăm từng nhà.”
“Tháng X ngày X, trời quang. Tuy rằng kiểm tra không đạt, nhưng Landis vẫn mời ta ăn bánh hoa tươi, còn tặng ta một cái vòng cổ rất đẹp, bọn ta đúng là bạn thân nhất!….. Nhưng mà bánh hoa tươi thật khó ăn”
“Tháng X ngày X, trời nhiều mây. Em gái Sydney nói mấy ngày nay Landis đều ở cùng thím Jim học làm bánh hoa tươi, hèn gì khó ăn như vậy. Nhưng mà ta vẫn thích Landis nhất.”
“……”
(Đọc truyện tại trang hoitadao.design để ủng hộ nhóm)
Anker mặt không cảm xúc mà đóng lại quyển nhật lý trên tay.
Thằng bé ngốc nghếch này là ai vậy?
Ta trước kia ngốc như vậy sao?
Ngay lúc Anker với vẻ mặt đau trứng muốn đem sổ nhật ký lần nữa chôn lại, trước mắt cậu đột nhiên xuất hiện một hệ thống giả lập bán trong suốt.
【 Nhật ký của Anker 】: Vật phẩm đặc thù. Quyển nhật ký quý báu của Đại Ma Đạo Sư Anker. Alves, thứ lưu lại tình đầu thời thiếu niên của cậu, là điển tàng đáng giá cả đời.
Anker: “……”
Cậu vốn là dân nơi này cũng bị mang vào trong giao diện trò chơi ư?
Không, trọng điểm là…. Thiếu niên ôm ấp mối tình đầu là cái quỷ gì vậy?
Đừng có đem nhật ký của ta tự tiện sửa lại thành vậy chứ!
Anker giận đến ngứa răng, tưởng tượng đem quyển nhật ký trực tiếp xé nát nhưng lại thấy luyến tiếc.
Cậu thử lẩm bẩm một câu “Hệ thống – ba lô”, quả nhiên khoảng không trước mặt bỗng hiện lên một cái không gian nhỏ.
Đối với người suốt ngày ở nhà chơi game như Anker thì mấy cái công năng trong game này quá quen thuộc, cậu đem nhật ký bỏ vào trong ba lô, nghĩ chút, vẫn là đem cái vòng màu trắng bạc đeo lên trên cổ.
Coi như là kỷ niệm tình bạn của chúng ta.
Ngay sau đó, thông tin về vòng cổ cũng xuất hiện trên bản tin.
【Tấm lòng của Landis】: Vật phẩm đặc thù. Tín vật định ước mà Landis đưa cho Đại Ma Đạo Sư Anker · Alves, lưu lại một một đoạn tình cảm đơn phương đầy đau đớn.
Thuộc tính: Giới hạn ma lực cao nhất +20%, tốc độ hồi phục ma lực +35%, tính kháng ma pháp tinh thần +3.
Điều kiện của trang bị: Dành riêng cho Anker Alves
“……”
Vừa mới nói đừng có tự tiện suy diễn xong!
Cái gì mà tín vật đính ước, tình yêu đơn phương… Rõ ràng chính là tình anh em trong sáng.
Có tin là ta tìm đến nơi chăm sóc khách hàng báo cáo mấy lời bịa đặt này không!
Anker cố nhịn cảm xúc muốn đem vứt cái vòng cổ, lại một lần nữa đeo lại lên trên cổ.
Giới hạn ma lực cao nhất, tốc độ hồi phục ma lực…. đây đều là những thuộc tính mà Anker cần.
Bỏ đi, vì một ngày sớm khôi phục thực lực…. Coi như không thấy gì là được.
Tắt không gian trước mặt, Anker đứng tại chỗ suy nghĩ cả nửa ngày trời cũng không biết nên đi đâu, nên làm cái gì.
Đi tìm đám bạn già trước kia.
Hmm thôi bỏ đi, với cái tính hay tiện miệng của cậu, những người bạn trước kia đã sớm chứa đầy một bụng oán niệm đối, nếu như bọn họ mà biết mình quay về lại còn không còn chút ma lực nào…
Anker có thể đoán trước mình sẽ bị biến thành một con heo, sau đó bị treo lên hong khô ở cửa thành.
…Vẫn là chờ thực lực khôi phục rồi tính sau vậy.
“Không đúng nha… mình chẳng phải đang chơi game sao?” Thật lâu sau, Anker mới nhớ đến mục đích ban đầu của bản thân.
Rõ ràng bỏ nhiều tiền như vậy để mua “Kén”, chính là để có thể trải nghiệm game mới, thuận tiện kiếm tiền chặn miệng Giang Duy Dật. (Giang Duy Dật: Cậu tiêu tiền của ai hả? Hả? Là tiền của ai hả?!)
Thay vì ở nơi này rầu rĩ, chi bằng làm một người chơi trải nghiệm cuộc sống một chút.
Anker hạ quyết tâm, đem hộp gỗ trống trơn này lại nhét về chỗ cũ, đắp đất lên rồi dẫm dẫm hai cái, rời khỏi chỗ này.
Những người chơi tiến vào game đã trải qua nửa tiếng tìm hiểu, đối với thế giới này bắt đầu hiểu một chút.
Mười lăm phút trước, một người chơi đi dạo loanh quanh trên trấn tìm được “Đại sảnh chuyển nghề”, trông nó như mới được dựng tạm lên, đồ đạc bên trong cực kỳ đơn sơ, còn có một số đạo sư nghề nghiệp khác nhau đang nghiêm túc trả lời các vấn đề của người chơi.
Tin tức thì một truyền mười, mười truyền trăm cực kỳ nhanh, trừ bỏ các người chơi không chờ nổi nên ra ngoài thôn đánh quái, còn lại các người chơi đều ùa nhau đi vào “Đại sảnh chuyển nghề” để bắt đầu hành trình tu luyện của bản thân.
Anker đi theo dòng người đang di chuyển vào “Đại sảnh chuyển nghề”, cậu không giống mấy người chơi khác vội vã tiến vào, chỉ tìm một chỗ yên lặng nhắm mắt lại, lặng lẽ khai mở tinh thần lực khổng lồ cấp Đại Ma đạo sư ra xung quanh.
Quả nhiên cậu nghe thấy được mấy lời nói lặng lẽ của các đạo sư nghề nghiệp.
Khi Ma pháp sư đạt đến cấp bậc nhất định có thể sử dụng tinh thần lực của bản thân tiến hành truyền âm, so với phương thức trao đổi thông thường thì tiện lợi và có tính bảo mật cao hơn nhiều. Tuy nhiên, phương thức trao đổi này dễ bị các Ma pháp sư cấp cao hơn nghe lén được, cho nên thông thường khi trao đổi, người ta thường dùng chút mánh khóe để bảo mật thông tin trong suốt quá trình.
Dĩ nhiên, các đạo sư nghề nghiệp ở đây không cho rằng các Muggle có thể nghe được cuộc trò chuyện bí mật giữa họ nên cũng chả thèm sử dụng mánh khóe, một bên vừa giải đáp các vấn đề của người chơi một bên lại ung dung dùng tinh thần lực trao đổi với nhau.
Lại bị Anker ở góc tường một bên hoàn toàn nghe thấy hết.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook