Má Mi! Mau Về Nhà Thôi
-
Chương 3-1: Chocolate - ngọt đằng tại tâm (1)
Hôm nay là ngày mà ba công ty "Sáng Ý", "Nghê Hồng" và "Quảng cáo Kiện Chi" cùng nhau cạnh tranh để giành hợp đồng quảng cáo của Tập đoàn Tiêu thị. Tống Hương Ngưng là người được Công ty "Sáng Ý" tin tưởng giao cho phụ trách hợp đồng này, đương nhiên từ rất sớm đã có mặt ở Tiêu Thị. Mà Owen Dục vì muốn cho Tống Hương Ngưng yên tâm hơn, còn phái thêm một cô gái cùng đi với cô.
Mặc dù, Tống Hương Ngưng nhất quyết từ chối, nhưng Owen Dục lần này vô cùng kiên trì, cuối cùng cô đành phải chấp nhận.
~ Phòng họp Tập đoàn Tiêu thị ~
Lần này Thượng Quan Sâm là người phụ trách kêu gọi các công ty Quảng cáo ra tranh cử, còn Tiêu Hàn là người phụ trách về Hoạch định dài hạn của công ty, vì vậy hai người cùng xuất hiện tại phòng họp thì chẳng có gì lạ.
- Hiện tại tôi tuyên bố, buổi thuyết trình ý tưởng quảng cáo cho sản phẩm mới của Tập đoàn Tiêu Thị chính thức bắt đầu. Đầu tiên xin mời Công ty Quảng cáo “Nghê Hồng” trình bày ý tưởng của mình. - Thượng Quan Sâm khách sáo nói sơ qua một số thông tin, rồi liền đi vào chủ đề chính.
Người chịu trách nhiệm về hạng mục quảng cáo này của "Nghê Hồng" rất nhanh đi vào trạng thái thao thao bất tuyệt: "Lần này Công ty “Nghê Hồng” của chúng tôi xin đưa ra một ý tưởng mới. . . . . ."
Quả nhiên "Nghê Hồng" xứng đáng là người đi đầu trong giới quảng cáo, ý tưởng quảng cáo mười phần tốt. Tiêu Hàn ở trong lòng suy nghĩ như thế, nhưng anh không tỏ quá nhiều biểu hiện ra bên ngoài.
Thượng Quan Sâm cũng hết sức hài lòng với thiết kế quảng cáo lần này của "Nghê Hồng", vì vậy anh càng thêm mong đợi xem biểu hiện của hai công ty quảng cáo "Sáng Ý" và"Quảng cáo Kiện Chi".
- Hiện tại chúng tôi cho mời người đại diện cho Công ty Quảng cáo “Sáng Ý” cô Tống Hương Ngưng Tống nói một chút về ý tưởng thiết kế của mình.
Tống Hương Ngưng nghe đến lượt mình phải thuyết trình, có hơi lo sợ một chút, nhưng rất nhanh cô liền khôi phục lại sự bình tĩnh vốn có. Cô chậm rãi đứng lên, cười nói:
- Lần này sản phẩm sắp ra mắt của Tập đoàn Tiêu thị là Chocolate phải không ạ?
- Ừ. - Thượng Quan Sâm bị hỏi đến, có chút không giải thích được, lúc trước không phải công ty cũng nói qua rồi sao? Tại sao cho đến bây giờ lại hỏi? Nhưng khi nhìn cô gái trước mắt không phải là người chỉ biết qua loa về sản phẩm nha. . . . . .
Tống Hương Ngưng gật đầu một cái:
- Vâng, Quý công ty chuẩn bị ra mắt một sản phẩm chocolate. Nhưng chúng ta chưa thể nhìn qua hình dạng chocolate ấy như thế nào, chớ đừng nói chi là đi sâu vào nó; nói thật, lúc đầu tôi hoàn toàn không biết mình phải viết ý tưởng gì cho nó. - Tống Hương Ngưng lại nhìn Thượng Quan Sâm một chút, xác định anh không có tức giận, tiếp tục nói - Nhưng lòng háo thắng mãnh liệt đã giúp tôi tìm được cảm hứng trở lại, vì vậy tôi mới đến đây cùng Quý công ty bàn về cách thức quảng cáo cho sản phẩm Chocolate mới này.
Lời nói của Tống Hương Ngưng giúp cho Tiêu Hàn coi trọng cô hơn. Thầm đánh giá cô là người làm việc khác cẩn thận. Anh không khỏi ngẩng đầu lên nhìn cô một cái, chỉ là Tống Hương Ngưng vẫn nhìn chằm chằm vào Thượng Quan Sâm, không có chú ý tới việc Tiêu Hàn đang nhìn mình.
- Sau đó thì sao? - Thượng Quan Sâm hỏi. Anh có dự cảm, cô gái trước mắt sẽ mang lại cho anh một ý tưởng mới mẻ gì đó!
Dĩ nhiên, Tiêu Hàn đang ngồi bên cạnh cũng có ý nghĩ như vậy.
- Chocolate là đại diện của tình yêu. - Tống Hương Ngưng nói - Chocolate với kim cương thật ra cũng khá giống nhau về mặt ý nghĩa, cả hai đều là đại diện của tình yêu. Kim cương biểu thị cho tình yêu kiên trì và bền bĩ; còn chocolate là biểu tượng của tình yêu ngọt ngào lại có đau khổ, nhưng ngọt ngào nhiều một chút. Chocolate làm người ta nhớ tới hương vị của cà phê, một thứ làm cho người ta khó có thể dứt bỏ được, đồng thời, khi đi qua cổ họng nó để lại cho người ta cái vị đắng nhàn nhạt, đó chẳng phải là tình yêu sao? Ngọt ngào bên ngoài, đau khổ bên trong, đây có phải là tình yêu chân chính không? Tôi lại nhớ, trước đây Quý công ty từng cho ra mắt thị trường một loại chocolate đường, mặc dù là ngọt, nhưng cũng chẳng thiếu vị đắng.
Lắng nghe tất cả, Tiêu Hàn không khỏi giật mình, cô nói đúng hoàn toàn ý nghĩa của chocolate. Đây là điều mà anh muốn đưa đến cho người dùng và muốn người ta cảm nhận nó nhất. Tiêu Hàn nghĩ tới đây, không khỏi lại một lần nữa ngẩng đầu nhìn cô.
Cô không thể gọi là một cô gái xinh đẹp động lòng người, nhưng cô lại mang vẻ đẹp thuần khiết tựa như một dòng nước, nhất là lúc cô nói chuyện luôn kèm theo một nụ cười thật tươi, điều này rất khó có được.
Thượng Quan Sâm càng kinh ngạc hơn? Lúc trước anh cho rằng ý tưởng của "Nghê Hồng" đã rất tốt rồi, nào biết quảng cáo "Sáng Ý" lại tốt hơn nữa:
- Như vậy xin hỏi cô Tống, cô định lấy hình ảnh và Slogan gì cho sản phẩm này? – Đây là vấn đề anh quan tâm nhất, dù có giải thích ý nghĩa kia thật tốt cũng chưa đủ, cái Tập đoàn cần là một chiến lược quảng cáo tốt.
Tống Hương Ngưng trả lời:
- Ý tưởng cho quảng cáo lần này của chúng tôi là hai hình ảnh. Hình ảnh đầu tiên khi một cậu bé tặng một thanh chocolate cho một cô bé. Lúc cô gái ăn vào mới đầu sẽ có cảm thấy hơi đắng nên cau mày lại. Hình ảnh thứ hai là sau khi cậu bé lớn lên, cậu trai ấy lại tặng chocolate cho cô gái kia, nhưng lần này cô gái sẽ cười vì cảm nhận được vị ngọt của Tình Yêu qua thanh Chocolate. Lời quảng cáo. . . . . . Thật ra thì tôi muốn đem hai hình ảnh trên làm thành một đoạn phim ngắn, tên đoạn phim cũng là câu Slogan cho sản phẩm. Đó là: “Chocolate – Đắng ngọt tại Tâm”. Đây chính là ý tưởng thiết kế lần này của chúng tôi, cảm ơn mọi người đã lắng nghe.
Sau khi Tống Hương Ngưng nói xong, Thượng Quan Sâm cũng chưa thể phản ứng ngay được, chỉ ngồi đó im lặng như còn muốn nghe tiếp.
Đoạn phim ngắn? Đây là một ý tưởng mới mẻ, sẽ gây kích thích vị giác của mọi người khi xem qua. Trong tâm trí và trái tim của Tiêu Hàn đang không ngừng hoạt động, cố phát họa ra đoạn phim ấy.
- Bây giờ chúng tôi mời người đại diện của công ty quảng cáo Kiện Chi phát biểu ý tưởng của mình.
Người đại diện cho “Quảng cáo Kiện Chi” tiếp tục thao thao bất tuyệt về ý tưởng của mình,.....
Mặc dù, Tống Hương Ngưng nhất quyết từ chối, nhưng Owen Dục lần này vô cùng kiên trì, cuối cùng cô đành phải chấp nhận.
~ Phòng họp Tập đoàn Tiêu thị ~
Lần này Thượng Quan Sâm là người phụ trách kêu gọi các công ty Quảng cáo ra tranh cử, còn Tiêu Hàn là người phụ trách về Hoạch định dài hạn của công ty, vì vậy hai người cùng xuất hiện tại phòng họp thì chẳng có gì lạ.
- Hiện tại tôi tuyên bố, buổi thuyết trình ý tưởng quảng cáo cho sản phẩm mới của Tập đoàn Tiêu Thị chính thức bắt đầu. Đầu tiên xin mời Công ty Quảng cáo “Nghê Hồng” trình bày ý tưởng của mình. - Thượng Quan Sâm khách sáo nói sơ qua một số thông tin, rồi liền đi vào chủ đề chính.
Người chịu trách nhiệm về hạng mục quảng cáo này của "Nghê Hồng" rất nhanh đi vào trạng thái thao thao bất tuyệt: "Lần này Công ty “Nghê Hồng” của chúng tôi xin đưa ra một ý tưởng mới. . . . . ."
Quả nhiên "Nghê Hồng" xứng đáng là người đi đầu trong giới quảng cáo, ý tưởng quảng cáo mười phần tốt. Tiêu Hàn ở trong lòng suy nghĩ như thế, nhưng anh không tỏ quá nhiều biểu hiện ra bên ngoài.
Thượng Quan Sâm cũng hết sức hài lòng với thiết kế quảng cáo lần này của "Nghê Hồng", vì vậy anh càng thêm mong đợi xem biểu hiện của hai công ty quảng cáo "Sáng Ý" và"Quảng cáo Kiện Chi".
- Hiện tại chúng tôi cho mời người đại diện cho Công ty Quảng cáo “Sáng Ý” cô Tống Hương Ngưng Tống nói một chút về ý tưởng thiết kế của mình.
Tống Hương Ngưng nghe đến lượt mình phải thuyết trình, có hơi lo sợ một chút, nhưng rất nhanh cô liền khôi phục lại sự bình tĩnh vốn có. Cô chậm rãi đứng lên, cười nói:
- Lần này sản phẩm sắp ra mắt của Tập đoàn Tiêu thị là Chocolate phải không ạ?
- Ừ. - Thượng Quan Sâm bị hỏi đến, có chút không giải thích được, lúc trước không phải công ty cũng nói qua rồi sao? Tại sao cho đến bây giờ lại hỏi? Nhưng khi nhìn cô gái trước mắt không phải là người chỉ biết qua loa về sản phẩm nha. . . . . .
Tống Hương Ngưng gật đầu một cái:
- Vâng, Quý công ty chuẩn bị ra mắt một sản phẩm chocolate. Nhưng chúng ta chưa thể nhìn qua hình dạng chocolate ấy như thế nào, chớ đừng nói chi là đi sâu vào nó; nói thật, lúc đầu tôi hoàn toàn không biết mình phải viết ý tưởng gì cho nó. - Tống Hương Ngưng lại nhìn Thượng Quan Sâm một chút, xác định anh không có tức giận, tiếp tục nói - Nhưng lòng háo thắng mãnh liệt đã giúp tôi tìm được cảm hứng trở lại, vì vậy tôi mới đến đây cùng Quý công ty bàn về cách thức quảng cáo cho sản phẩm Chocolate mới này.
Lời nói của Tống Hương Ngưng giúp cho Tiêu Hàn coi trọng cô hơn. Thầm đánh giá cô là người làm việc khác cẩn thận. Anh không khỏi ngẩng đầu lên nhìn cô một cái, chỉ là Tống Hương Ngưng vẫn nhìn chằm chằm vào Thượng Quan Sâm, không có chú ý tới việc Tiêu Hàn đang nhìn mình.
- Sau đó thì sao? - Thượng Quan Sâm hỏi. Anh có dự cảm, cô gái trước mắt sẽ mang lại cho anh một ý tưởng mới mẻ gì đó!
Dĩ nhiên, Tiêu Hàn đang ngồi bên cạnh cũng có ý nghĩ như vậy.
- Chocolate là đại diện của tình yêu. - Tống Hương Ngưng nói - Chocolate với kim cương thật ra cũng khá giống nhau về mặt ý nghĩa, cả hai đều là đại diện của tình yêu. Kim cương biểu thị cho tình yêu kiên trì và bền bĩ; còn chocolate là biểu tượng của tình yêu ngọt ngào lại có đau khổ, nhưng ngọt ngào nhiều một chút. Chocolate làm người ta nhớ tới hương vị của cà phê, một thứ làm cho người ta khó có thể dứt bỏ được, đồng thời, khi đi qua cổ họng nó để lại cho người ta cái vị đắng nhàn nhạt, đó chẳng phải là tình yêu sao? Ngọt ngào bên ngoài, đau khổ bên trong, đây có phải là tình yêu chân chính không? Tôi lại nhớ, trước đây Quý công ty từng cho ra mắt thị trường một loại chocolate đường, mặc dù là ngọt, nhưng cũng chẳng thiếu vị đắng.
Lắng nghe tất cả, Tiêu Hàn không khỏi giật mình, cô nói đúng hoàn toàn ý nghĩa của chocolate. Đây là điều mà anh muốn đưa đến cho người dùng và muốn người ta cảm nhận nó nhất. Tiêu Hàn nghĩ tới đây, không khỏi lại một lần nữa ngẩng đầu nhìn cô.
Cô không thể gọi là một cô gái xinh đẹp động lòng người, nhưng cô lại mang vẻ đẹp thuần khiết tựa như một dòng nước, nhất là lúc cô nói chuyện luôn kèm theo một nụ cười thật tươi, điều này rất khó có được.
Thượng Quan Sâm càng kinh ngạc hơn? Lúc trước anh cho rằng ý tưởng của "Nghê Hồng" đã rất tốt rồi, nào biết quảng cáo "Sáng Ý" lại tốt hơn nữa:
- Như vậy xin hỏi cô Tống, cô định lấy hình ảnh và Slogan gì cho sản phẩm này? – Đây là vấn đề anh quan tâm nhất, dù có giải thích ý nghĩa kia thật tốt cũng chưa đủ, cái Tập đoàn cần là một chiến lược quảng cáo tốt.
Tống Hương Ngưng trả lời:
- Ý tưởng cho quảng cáo lần này của chúng tôi là hai hình ảnh. Hình ảnh đầu tiên khi một cậu bé tặng một thanh chocolate cho một cô bé. Lúc cô gái ăn vào mới đầu sẽ có cảm thấy hơi đắng nên cau mày lại. Hình ảnh thứ hai là sau khi cậu bé lớn lên, cậu trai ấy lại tặng chocolate cho cô gái kia, nhưng lần này cô gái sẽ cười vì cảm nhận được vị ngọt của Tình Yêu qua thanh Chocolate. Lời quảng cáo. . . . . . Thật ra thì tôi muốn đem hai hình ảnh trên làm thành một đoạn phim ngắn, tên đoạn phim cũng là câu Slogan cho sản phẩm. Đó là: “Chocolate – Đắng ngọt tại Tâm”. Đây chính là ý tưởng thiết kế lần này của chúng tôi, cảm ơn mọi người đã lắng nghe.
Sau khi Tống Hương Ngưng nói xong, Thượng Quan Sâm cũng chưa thể phản ứng ngay được, chỉ ngồi đó im lặng như còn muốn nghe tiếp.
Đoạn phim ngắn? Đây là một ý tưởng mới mẻ, sẽ gây kích thích vị giác của mọi người khi xem qua. Trong tâm trí và trái tim của Tiêu Hàn đang không ngừng hoạt động, cố phát họa ra đoạn phim ấy.
- Bây giờ chúng tôi mời người đại diện của công ty quảng cáo Kiện Chi phát biểu ý tưởng của mình.
Người đại diện cho “Quảng cáo Kiện Chi” tiếp tục thao thao bất tuyệt về ý tưởng của mình,.....
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook