Mạnh Tiểu Manh từ chỗ giám khảo nhận được thành tích không tệ, giờ phút này đến bên cạnh Lạc Huyền Ca, nàng xông tới cho Lạc Huyền Ca một cái ôm thật to.

"Huyền Ca, thật là giỏi nga. Rất nhiều người đều nghe đến phát khóc." Mạnh Tiểu Manh vui vẻ hết sức, hận không thể ở tại chỗ xoay mấy vòng.

Mà Lạc Huyền Ca như cũ biểu tình nhàn nhạt, kiếp trước ma âm của Hữu hộ pháp vờn quanh tai nghe quen, giờ phút này nàng thật sự thản nhiên bình tĩnh.

Bất quá Mạnh Tiểu Manh chia sẻ vui sướng với mình, Lạc Huyền Ca cũng nhàn nhạt câu lên một độ cong nơi khóe miệng, người ở bên ngoài nhìn vào chính là băng sơn cưng chiều xuẩn manh.

Vì vậy bên trong kênh Live-stream, lại tăng thêm một loại đảng phái gọi là fan CP.

Mạnh Tiểu Manh hỏi Lạc Huyền Ca: "Huyền Ca, ngươi là sở trường gì?"

Lạc Huyền Ca từ trong túi đeo lưng lấy ra cây sáo sáng sớm người đại diện Hứa Tụ mua cho nàng.

"Nếu như là nhạc khí, ta biết thổi sáo." Lạc đại giáo chủ cảm thấy nàng lúc này, thật là ủy khuất vô cùng.

Nàng biết nhiều thứ như vậy, kết quả chỉ có thể biểu diễn thổi sáo một chút.

Biểu diễn cho mọi người một đoạn khinh công lướt nước không phải càng có ý tứ sao? Lấy ngực đập bể đá lớn cũng được a? Vừa rồi thấy có người anh em kéo hai tấm đá đi ra hậu trường.

Bất kể Lạc giáo chủ tiếc than như thế nào, giờ phút này Mạnh Tiểu Manh hóa thân thành em gái mê muội nửa bước không rời đi theo bên cạnh Lạc Huyền Ca, lời tán dương nói với Lạc Huyền Ca như bán không lấy tiền.

Lạc Huyền Ca cũng không cảm thấy lúng túng hay không được tự nhiên, kiếp trước nàng nghe khen ngợi nhiều rồi, Mạnh Tiểu Manh nói những lời nói thật phát ra từ phế phủ, nàng nghe rất cao hứng. Nàng quyết định nhận Mạnh Tiểu Manh làm tiểu giáo đồ!

"Giỏi qúa giỏi quá, ta vẫn luôn rất thích cây sáo. Còn có tiêu nữa, nhìn đều cảm thấy thật tuyệt. Lại cầm một thanh kiếm, tiêu tiêu sái sái thoả thích trừ gian diệt ác trên giang hồ, nghĩ nghĩ cũng thật ngầu a."

Em gái mê muội hai mắt sáng lên nhìn chằm chằm Lạc Huyền Ca, tựa như một giây sau Lạc Huyền Ca liền có thể biến thân thành hiệp khách giang hồ.

Lạc Huyền Ca nghe tiểu cô nương miêu tả giang hồ trong tưởng tượng, lại đem cái thế giới mỗi ngày xóc đau mông trên lưng ngựa trong ký ức, đặt chung một chỗ so sánh một chút, do dự một hồi vẫn là quyết định không cần nói với tiểu cô nương, trên giang hồ nhạc khí không chỉ dùng làm việc phong nhã, rất nhiều lúc một bản nhạc vang lên, có thể chính là khúc tiễn người táng mệnh về quê cũ.

"Số 20, Giang Ý Hàm "


Giang Ý Hàm là ai Lạc Huyền Ca cũng không biết, nhưng mà Mạnh Tiểu Manh biết. Giờ phút này Mạnh Tiểu Manh mặt kinh ngạc nhìn Giang Ý Hàm tay cầm cây sáo lên đài.

"Huyền Ca, sở trường của Giang Ý Hàm thật sự là thổi sáo đó. Trên trang B có rất nhiều video của nàng, hơn nữa có rất nhiều fan hâm mộ." (Trang B là bilibili, một trang web chia sẻ video của TQ)

Lạc Huyền Ca bình tĩnh nhìn Giang Ý Hàm trên sân khấu, cây sáo trong tay nàng nhìn một cái liền có thể thấy là loại nhạc khí thượng đẳng.

Lạc Huyền Ca nhìn lại một chút cây sáo trên tay mình, có lẽ là Hứa Tụ tiện tay mua đại ở tiệm nhỏ đầu đường.

"Huyền Ca, Giang Ý Hàm số 20, ngươi số 21. Hai ngươi đều là biểu diễn thổi sáo, như vậy ngươi và nàng rất dễ dàng nhìn ra chênh lệch. Làm sao bây giờ?"

Ấn tượng đầu tiên của Mạnh Tiểu Manh chính là cảm thấy Lạc Huyền Ca thất bại, hơn nữa xếp hạng phía sau Giang Ý Hàm, nàng sẽ bại vô cùng thảm, vì vậy trong lời nói đều đang an ủi Lạc Huyền Ca.

"Nhưng mà không sao, phía sau còn có tỷ thí khác. Huyền Ca ngươi vẫn có cơ hội."

Kênh Live-stream ——

Dân mạng 1: Ú hú hú, Xuẩn Tiểu Manh của ta kéo cừu hận thật giỏi. Mau nhìn xem Lạc phúc hắc có tức giận không?

Dân mạng 2: Lạc phúc hắc có thể mượn kỹ năng của Xuẩn Tiểu Manh dùng một chút, thổi một đoạn nhạc giục người rơi lệ 2333

Dân mạng 3: A, lấy cây sáo so tài với Ý Hàm của chúng ta, vẫn là nhanh bỏ quyền đi.

Dân mạng 4: Lầu trên thật quá đáng, cho rằng Giang Ý Hàm của các ngươi vô địch thiên hạ a. Còn chưa so tài, ai cho ngươi dũng khí phun Lạc phúc hắc?

Dân mạng 5: Lương đại đại đã online, một bài 《 Dũng khí 》 tặng cho lầu ba.

(*) Ca sĩ Lương Tĩnh Như có một bài hát tên là Dũng khí

...


Trên kênh Live-stream làm một trận tranh cãi lặng yên không tiếng động, mà Lạc giáo chủ cũng nhìn cây sáo trong tay phát sầu, sở trường của nàng dĩ nhiên phải độc nhất vô nhị một chút a. Cho dù không thể độc nhất vô nhị, nàng cũng không muốn cùng người khác tụm lại biểu diễn đồ vật giống nhau.

Mạnh Tiểu Manh nhìn xung quanh một phen, thấy bốn phía không người, nàng kéo Lạc Huyền Ca đi vào trong góc nhỏ, tuy rằng nơi đó là góc chết tầm mắt ở hiện trường, sẽ không có nhiều người chú ý tới nơi này, nhưng mà đây chính là một vị trí tốt nhất để đặt máy quay, quần chúng ăn dưa trên kênh Live-stream giờ phút này có thể rõ ràng thấy được hai người.

Mạnh Tiểu Manh nhỏ giọng nói: "Hay là ngươi đem cây sáo giấu đi, đổi cái khác biểu diễn. Như vậy sẽ không đụng hàng với Giang Ý Hàm."

"Ừ... Cái chủ ý này không tệ." Lạc đại giáo chủ nhìn cây sáo trong tay, chỉ chốc lát sau cũng bắt chước Mạnh Tiểu Manh làm giống như kẻ gian nhìn bốn phía, thấy không ai chú ý tới các nàng, hai người cầm cây sáo lục lọi hết mấy góc nhỏ, cuối cùng chọn một chỗ khuất các nàng tự cho là an toàn nhất, dè dặt cẩn thận giấu kỹ.

Quần chúng trên kênh Live-stream nhìn cây sáo nhỏ chình ình giữa màn ảnh tức thì nghẹn cười đến nội thương.

Dân mạng 1: Ta cái gì cũng không nhìn thấy [cười xảo trá]

Dân mạng 2: Mẹ hỏi ta cây sáo kia có gì đẹp, ta nói với mẹ, đó không phải cây sáo, đó là một cây gậy trúc.

Dân mạng 3: Đột nhiên bị Lạc phúc hắc giam thành fan 2333

Hệ thống: Cuộc sống khó khăn, có một số việc đừng nên vạch trần tiến vào kênh Live-stream

Cuộc sống khó khăn, có một số việc đừng nên vạch trần: Này? Ta vào lộn chỗ sao? Bày cây sáo có gì hay mà xem???

Dân mạng 4: Lầu trên, đã nói đúng thì đừng có nói to. Hồng hồng hỏa hỏa hoảng hoảng hốt hốt ~ (câu này ý là hahahahahahaha)

Dân mạng 5: Hai người này có thể làm một tổ hợp đó. Tên tổ hợp ta đã giúp nghĩ xong rồi Vợ chồng manh xuẩn.

Lạc Huyền Ca cùng Mạnh Tiểu Manh giấu kỹ cây sáo xong, Lạc Huyền Ca có chút không yên tâm, vì vậy kéo Mạnh Tiểu Manh phát thệ.

"Thề đi, ngươi tuyệt đối sẽ không đem chuyện này nói cho người thứ ba. Nếu không..."


Mạnh Tiểu Manh nóng nảy, ta coi ngươi là bằng hữu, ngươi lại hoài nghi lòng trung thành của ta?!

Vì vậy Mạnh Tiểu Manh không chờ Lạc Huyền Ca nói xong, nàng vội vàng giành trước đưa tay ra bắt đầu phát thệ: "Ta Mạnh Tiểu Manh hướng về ống kính thề, nếu như đem chuyện này nói cho người thứ ba biết, ta liền không ai thèm lấy! Độc thân cả đời, còn phải mỗi ngày ăn thức ăn chó của người khác!" (thức ăn chó có nghĩa là nhìn người khác yêu đương trước mặt mình)

Nói xong, Mạnh Tiểu Manh cảm giác lời nói có gì đó sai sai. Nhưng trong lúc nhất thời lại không nghĩ ra là cái gì, vì vậy nàng lựa chọn không để mắt đến.

Ống kính: Ngươi xem ta không tồn tại sao?!!

"Ừ." Lạc giáo chủ gật đầu một cái, đại khái là công nhận. Dáng vẻ trẻ con dễ dạy nhìn Mạnh Tiểu Manh.

Lạc giáo chủ không muốn để chuyện này cho ngoại nhân biết, bởi vì Lạc Huyền Ca nàng đem cây sáo giấu đi không phải vì khiếp đảm không dám so tài, mà là không muốn cùng người khác đụng hàng nên mới đem cây sáo giấu đi.

Mạnh Tiểu Manh thấy Lạc Huyền Ca bộ dáng công nhận nhìn nàng, tức thì bật cười, hậu tri hậu giác thấy được máy thu hình, sau đó mặt ngu ngơ, ngốc lăng ở phía trước ống kính nức nở kêu Lạc Huyền Ca.

"Huyền Ca a Huyền Ca, chúng ta... chúng ta đang phát sóng trực tiếp a."

"Số 21, Lạc Huyền Ca."

Mạnh Tiểu Manh còn chưa kịp nói với Lạc Huyền Ca đổi lời thề, Lạc Huyền Ca đã rời khỏi.

Mạnh Tiểu Manh mặt khóc tang, hướng về phía ống kính sống chẳng còn gì lưu luyến.

Trên kênh Live-stream ——

Dân mạng 1: Nhịn cười!

Dân mạng 2: Nhịn!

Dân mạng 3: Không nhịn nổi nữa!!!

Dân mạng 4: Đau lòng Manh của ta, cười đi, dù sao ta cũng không nhịn nổi 23333

Dân mạng 5: Nàm sao đây, mặc dù biết hai người bọn họ meo meo làm chuyện xấu, nhưng mà ta lại không đành lòng phun.

Dân mạng 6: Lầu trên ngươi không cô đơn! Xuẩn Tiểu Manh đừng khóc, chúng ta cái gì cũng không biết.


Dân mạng n: Chúng ta cái gì cũng không biết n+1

...

An Nhược Thủy kết thúc quay phim, đang chờ trợ lý Lý Điềm đưa cơm tới, kết quả đợi một hồi phát hiện Lý Điềm ngồi ở đó bưng di động một chút phản ứng cũng không có, An Nhược Thủy đang nghĩ bụng nên trừ nàng bao nhiêu tiền lương, đột nhiên nghe được Lý Điềm truyền tới một tiếng cười quỷ dị như điên như dại.

An Nhược Thủy tò mò đi tới: "Nhìn cái gì vậy?"

"A ha ha, quá hài rồi. Xuẩn Tiểu Manh ngươi phải cẩn thận hơn một chút đi. Ha ha ha ha "

"Khụ khụ!" An Nhược Thủy trợn mắt nhìn nàng một cái: "Lý Điềm!"

Lý Điềm tức thì hoàn hồn, thấy An Nhược Thủy đen mặt đứng trước mặt nàng, Lý Điềm bị dọa thất kinh suýt nữa ném di động.

Mà An Nhược Thủy vừa vặn lúc này thấy được kênh truyền trực tiếp, Lạc Huyền Ca kéo Mạnh Tiểu Manh đi giấu cây sáo, đừng nói Lý Điềm, nàng cũng không nhịn được bật cười.

Một lát sau lại thấy hai người đối diện ống kính truyền hình trực tiếp, thề thốt dưới một đống mắt nhìn chòng chọc, quyết không để cho người thứ ba biết.

An Nhược Thủy tức thì đỡ trán: Đại ca a, ngươi ban đầu tìm tức phụ cho ta, có cho đối phương làm kiểm tra IQ không?

---------

Tác giả có lời muốn nói:

Lạc giáo chủ: Ú hú hú, ngươi mau thề đi, chuyện này chỉ có trời biết ngươi biết ta biết.

Xuẩn Tiểu Manh: Được, ta hướng về ống kính thề!

...

An ảnh hậu: Bây giờ ly hôn còn kịp không?

┬┴┬┴┤炎炎炎├┬┴┬┴

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương