Ma Giáo Chi Chủ
-
Chương 9
Lục Quân Hi đương nhiên không có trên đảo, hắn đã lên thuyền.
Tất nhiên không phải trên thuyền cùng Trương Vô Kỵ và người khác, mà là Kiếm Tam song nhân thủy thượng tọa kỵ độ tình.
Cái gọi là độ tình chính là một bè tre, nếu mang theo muội tử mình yêu thích cùng nhau vui chơi trên mặt nước, tuyệt đối là vũ khí lợi hại để nói chuyện yêu đương.
Lục Quân Hi lúc trước vì giá trị tình cảm đạt mức tối đa, kết quả lấy được tới tay, thứ này còn có thể bị hư, lại đi mua cây búa nhỏ về sửa lại.
Trong thế giới võ thuật này, độ tình liền có tác dụng lớn hơn với vẻ ngoài thực tế của đạo cụ.
Tuy rằng vẻ ngoài không có biến hóa, thế nhưng nó vĩnh viễn sẽ không lật thuyền thuộc tính lại là thần khí cấp một.
Trong trò chơi, chỉ cần không phải lặn xuống nước, vô luận ở trong nước thời gian bao lâu đều không có chuyện gì xảy ra, thế nhưng trong hiện thực thì lại mệt chết.
Cho dù hiện tại Lục Quân Hi là thân thể bán số liệu hóa, cả ngày ngâm mình ở trong nước cũng chịu không nổi.
Dưới loại tình huống này, ưu thế của độ tình liền hiện ra.
Tại trên biển, dù có gió to sóng lớn, bè trúc nhỏ này vẫn ương ngạnh đón gió mà đi, cho dù lốc xoáy cũng phải quỳ.
Càng quan trọng hơ là, sau khi ngồi trên độ tình, mặc kệ đổ mưa hay là sóng biển, cũng sẽ không ướt nhẹp trên độ tình hay bất cứ này nọ.
Lục Quân Hi trong lòng cho độ tình một like.
Về phần độ tình có thể chở được mấy người, Lục Quân Hi không có thử qua, nhưng khẳng định không chỉ hai người.
(Lỡ gặp trúng đứa chơi np thì sao nhở)
Kiếm Tam Minh Giáo giống kiểu thích khách trong võng du Âu Tây, lại có kỹ năng quần công nhiều hơn so với thích khách, vô luận là bạo phát hay sức bền đều tốt hơn.
Minh Giáo không có thanh máu xanh, hoàn toàn không sợ đánh tới một nửa không mệt thận, hơn nữa các loại kỹ năng khống chế, chống lại không phải một hệ thống, không có kỹ năng kiểm soát Minh Giáo thế giới võ hiệp, có thể coi là khi dễ người.
Lục Quân Hi thực thích loại trạng thái khi dễ người khác này.
Hắn khống chế người trông coi Thánh Hỏa Lệnh, trực tiếp ẩn thân đi vào cầm Thánh Hỏa Lệnh đi, sau đó trốn vào địa phương an toàn xem náo nhiệt, thẳng đến khi Trương Vô Kỵ và những người khác rời đi.
Sứ giả Ba Tư Minh Giáo mạc danh kỳ diệu bị mất Thánh Hỏa Lệnh, còn tìm không ra là ai trộm, tự nhiên là nghẹn một bụng khí.
Bọn họ vốn là đến cướp lấy bí tịch Càn Khôn Đại Na Di, thuận tiện tính toán kết hôn và mang hài tử do Thánh Nữ Đại Ỷ Ti sinh đi, kết quả ngay cả mặt mục tiêu còn chưa thấy liền xảy ra chuyện.....
Hiện tại trên đảo Linh Xà trừ bỏ bọn họ là người ngoài, còn có một nhóm người Trung Nguyên.
Trong nhóm người Trung Nguyên còn có hai hộ giáo pháp vương Trung Nguyên Minh Giáo, cho nên Thánh Hỏa Lệnh nhất định là do đám người Trung Nguyên này trộm.
Nghĩ đến kết luận này, sứ giả Ba Tư Minh Giáo xuống tay đối với Trương Vô Kỵ cùng những người khác so với trong nguyên tác ác hơn nhiều.
Về phần đầu sỏ gây ra hậu quả này Lục Quân Hi, sau khi hắn đi hai chuyến thuyền nhanh chóng rời khỏi đảo Linh Xà, mới thảnh thơi cầm độ tình ra bỏ vào trong nước biển, sau đó nhảy đi lên, điều khiển bè Tiểu Trúc đi về phía trước.
Thực tế lúc đầu sử dụng, công năng độ tình càng thêm nghịch thiên.
Toàn tự động hướng dẫn bè tre, trên bản đồ sau khi xác định mục tiêu, không cần Lục Quân Hi cầm gậy trúc chèo, nó liền hướng phía mục tiêu tự mình trôi đi, tốc độ còn rất nhanh.
Độ tình cách rất xa phía sau thuyền của Triệu Mẫn, đối phương nhìn không thấy hắn, Lục Quân Hi lại có thể từ bản đồ nhỏ thấy được vị trí của đội hữu Trương Vô Kỵ, cho nên hắn một chút cũng không sốt ruột.
Thoáng qua một chốc, trên bản đồ điểm xanh đại biểu cho Trương Vô Kỵ lại phản hồi về hướng đảo Linh Xà.
Lục Quân Hi sửng sốt một chút, lúc này mới nghĩ đến, hình như bọn họ là trở về cứu Kim Hoa bà bà? Trong đầu không có nhiều ký ức kịch tình [ Ỷ Thiên Đồ Long Kí ] nói cho hắn, Tiểu Chiêu hình như thay thế mẫu thân nàng Đại Ỷ Ti trở lại Ba Tư Minh Giáo làm Thánh Nữ, miễn trừ Đại Ỷ Ti hỏa hình.
Nghĩ đến như vậy, đoạn kịch tình này chính là phát sinh ở đây?
Nghĩ nghĩ, Lục Quân Hi quyết định cũng cùng quay trở lại.
Lại nói thế nào đây, Thánh Hỏa Lệnh bị hắn cầm đi, ngay cả Tiểu Chiêu mang theo Càn Khôn Đại Na Di đi Ba Tư, nói không chừng cũng sẽ phát sinh biến cố ngoài ý muốn.
Trên thực tế, suy đoán của Lục Quân Hi có chút lệch lạc.
Trương Vô Kỵ quả thật đáp ứng yêu cầu của Tạ Tốn quay lại đảo Linh Xà cứu Kim Hoa bà bà Đại Ỷ Ti, nhưng trong đó quan trọng hơn là trở về cứu hắn.
Đối với việc đem một tiểu hài tử Lục Quân Hi ném lên trên đảo nguy hiểm như vậy, Trương Vô Kỵ thực tự trách, cho nên dù Tạ Tốn không yêu cầu hắn đi cứu người, hắn cũng sẽ quay lại.
Lục Quân Hi thực không có hình tượng nằm trên độ tình, đợi đến thời điểm thuyền Triệu Mẫn mau cập bờ, hắn mới cho bè Tiểu Trúc quay trở về.
Lục Quân Hi mặt than là bị biểu ca không tiết tháo "tôi luyện" ra, thuộc kỹ năng có sẵn.
Hắn bình thường chỉ là lười nói chuyện, không có nghĩa là thực sự tiếc chữ như vàng.
Nhảy lên bờ, Lục Quân Hi mở ra ám trầm tỏ khắp hiệu quả ẩn thân, tìm đến vị trí Trương Vô Kỵ, sau đó trốn ở một bên xem võ thuật sống.
Độ tình tự động trở về không gian tọa kỵ, căn bản không cần hắn bận tâm.
Tuy rằng đánh có chút kịch liệt, nhưng tốt xấu Trương Vô Kỵ không chết, Lục Quân Hi thực bình tĩnh tiếp tục xem kịch.
Mắt thấy Đại Ỷ Ti bị mang đi thiêu cháy, Tiểu Chiêu đứng dậy, nàng tỏ vẻ đã thuộc lòng tâm pháp Càn Khon Đại Na Di, nguyện ý thay thế mẫu thân mình quay về tổng giáo Ba Tư, chỉ cầu thả Đại Ỷ Ti cùng người khác rời đi.
Sứ giả Ba Tư Minh Giáo đồng ý yêu cầu này, cuối cùng lại nói: "Đem Thánh Hỏa Lệnh trả lại cho chúng ta."
Trương Vô Kỵ sửng sốt: "Thánh Hỏa Lệnh?"
Sứ giả Ba Tư hừ lạnh một tiếng: "Thánh Hỏa Lệnh ở trên đảo mất tích, chẳng lẽ không phải các ngươi lấy đi?"
Trong nhất thời, không khí khẩn trương lên.
Lục Quân Hi nắm chặt song đao, chuẩn bị tốt để ra đánh.
Tiểu Chiêu đột nhiên nói với mấy người bên sứ giả Ba Tư vài câu gì đó, sau đó đối phương lập tức quỳ lạy: "Lệnh tôn giáo chủ."
Người Ba Tư mang theo Tiểu Chiêu rời đi, Trương Vô Kỵ đau lòng bi thương, lại cũng không nói gì.
Lục Quân Hi nhớ đến lúc trước có xem qua một bình luận, trong đó phân tích vấn đề tình cảm của Trương Vô Kỵ, cuối cùng cho ra kết luận, hắn yêu thích nhất kì thật là Tiểu Chiêu vẫn luôn dịu dàng nghe lời cẩn thận làm bạn hắn, chỉ tiếc kết cuộc lại là vĩnh viễn sẽ không gặp lại.
Nếu nói Trương Vô Kỵ thật sự thích Tiểu Chiêu.....
Lục Quân Hi đi theo phía sau người Ba Tư, không có tới quá gần bọn họ.
Tuy rằng ám trầm tỏ khắp hoàn toàn che giấu thân hình cùng khí tức, nhưng không phải biến thân thể thành không khí, đi ở trong bụi cỏ vẫn là cần cẩn thận, không thể phát ra tiếng động.
Bởi vì hắn cố ý vô tình trộn vào, kịch tình nguyên bản đã bị thay đổi rất nhiều, có thể coi là xảy ra nhanh chóng.
Sau khi sứ giả Ba Tư lên thuyền, Lục Quân Hi cách Tiểu Chiêu gần một chút, sau đó theo đuôi tiến vào khoang thuyền, thẳng đến khi nàng đều đem người đuổi ra ngoài hết, mới giải trừ hiệu quả của ám trầm tỏ khắp, từ chỗ tối đi ra.
Càng ngày càng thuần thục lộ tuyến vận hành của kỹ năng, hắn đã có thể dừng lại nửa chừng, giải trừ kỹ năng.
Tiểu Chiêu lắp bắp kinh hãi, lại lộ ra biểu tình kì quái: "Ngươi quả nhiên không phải tiểu hài tử bình thường."
Lục Quân Hi mặt than: "Ta nghĩ ngươi đã sớm biết, tại cái ngày chúng ta xuống Đỉnh Quang Minh."
"Ta lần đầu tiên nghe ngươi nói nhiều vậy." Tiểu Chiêu cảm xúc bi thương giảm đi một ít "Ngươi đi theo bên người công tử, là vì cái gì?"
"Là ngoài ý muốn." Lục Quân Hi rất có ý thức bên cạnh Tiểu Chiêu "Ta khi tỉnh lại bản thân đã ở bên trong thạch thất, ký ức một mảng mơ hồ.
Ta cảm giác được, Trương đại ca là người tốt, cho nên khoảng thời gian đó ta chỉ nguyện ý tới gần hắn."
Tiểu Chiêu giật mình, lộ ra thần săc đồng tình: "Ngươi nay có nhớ ra được cái gì không?"
Lục Quân Hi lắc đầu nói: "Ta chỉ nhớ rõ ta là đệ tử Minh Giáo, võ công của ta cùng các ngươi chênh lệch rất lớn."
Tiểu Chiêu ngạc nhiên nói: "Chính là mới vừa đột nhiên xuất hiện?"
Lục Quân Hi lại sử dụng ám trầm tỏ khắp, nháy mắt liền biến mất trong tầm nhìn của Tiểu Chiêu.
Lại xuất hiện sau đó, Lục Quân Hi nửa thật nửa giả bắt đầu lừa gạt: "Trong trí nhớ của ta Minh Giáo cùng Trung Nguyên Minh Giáo cùng Ba Tư Minh Giáo đều có chút khác nhau.
Khuyên người hướng thiện, tôn trọng quang minh, tôn kính Minh Tôn, sùng bái thánh hỏa, điều đó đều là giống nhau.
Chỉ là trong trí nhớ của ta không có cái gì phân chia nam nữ giáo chủ, cũng không có Thánh Nữ không thể gả như người khác nói.
Hắn theo như lời "Minh Giáo trong trí nhớ" cùng Kiếm Tam Minh Giáo cũng không khác nhau, hoàn toàn là kết hợp Minh Giáo trong thế giới này chỉnh lại nói ra.
Thật giả trộn chung một chỗ, càng dễ dàng khiến người khác tin tưởng.
Có đôi khi mặt than cho người khác cảm giác an toàn và độ tín nhiệm rất mạnh, Lục Quân Hi không chút thay đổi, âm thanh vững vàng không gợn sóng, giống như thật sự giống nhau.
"Thịnh cực tất suy, Trung Nguyên Minh Giáo đã trải cực thịnh cùng suy đồi, mà Ba Tư Minh Giáo....!Cũng đã không còn huy hoàng như ngày xưa nữa." Lục Quân Hi tổng kết nói "Không tới mười năm, Trung Nguyên sẽ liền đổi chủ, tới lúc đó, chỉ sợ Minh Giáo...." Trong tiểu thuyết Chu Nguyên Chương dựa vào Minh Giáo đoạt được giang sơn sau đó quay đầu đi liền thủ tiêu Minh Giáo.
"Ta sẽ làm một giáo chủ có tên tuổi." Tiểu Chiêu thực thông minh, tự nhiên hiểu được ý tứ Lục Quân Hi "Tới lúc đó, ngươi sẽ đối đãi như thế nào với công tử?"
"Trương đại ca là người đầu tiên vươn tay ra với ta, ngươi có thể yên tâm."
Trao đổi thỏa đáng xong, Lục Quân Hi liền ở trong khoang thuyền cùng Tiểu Chiêu.
Thời điểm có người tới, hắn liền ẩn thân.
Thời điểm không có người, hắn cùng Tiểu Chiêu bàn tính kế hoạch sau này.
Tuy rằng hai người bọn họ đều không có kinh nghiệm trên phương diện này, thế nhưng hai người cùng nhau suy nghĩ, cuối cùng sẽ phát hiện có chỗ không đúng cũng tiến hành sửa lại.
Thời điểm ngày thứ ba, mẫu thân Tiểu Chiêu Đại Ỷ Ti cũng gia nhập vào, kế hoạch càng được bổ sung thêm hoàn thiện.
Nếu chỉ là [ Ỷ Thiên Đồ Long Kí ], Lục Quân Hi sẽ không đem chủ ý đánh tới Ba Tư Minh Giáo, tổng có ít nhất ba bốn tiểu thuyết võ thuật trong thế giới này, các loại thế lực Lâm Lập, nhân vật yêu nghiệt ùn ùn, muốn đem Minh Giáo phát triển trở thành "Thiên hạ đệ nhất Ma Giáo", vẫn là rất khó khăn, cho nên Lục Quân Hi liền dứt khoát nghĩ cách đem Minh Giáo hai phương ghép vào cùng nhau.
Sau khi Minh triều thành lập, vô luận là ai làm hoàng đế, cũng sẽ không tùy ý Minh Giáo một quái vật lớn như vậy tiếp tục tồn tại.
Nếu muốn bảo toàn Minh Giáo, nhất định phải giảm bớt thế lực, nhưng cứ như vậy, muốn phát triển trở thành "Thiên hạ đệ nhất Ma Giáo" liền cần hao phí rất nhiều thời gian cùng tinh lực.
Nếu hắn có thể trở thành giáo chủ thời kì có nhiều nghĩa quân Minh Giáo, như vậy cũng không cần lập kế hoạch gì đó, thế nhưng.....!có khả năng sao?
Lại nói trên đảo Linh Xà, sau khi thuyền của sứ giả Ba Tư rời đi, Trương Vô Kỵ, Chu Chỉ Nhược, Triệu Mẫn thiếu chút nữa sai thuộc hạ lật hết cả tòa đảo nhỏ, hoàn toàn không phát hiện hiện tung tích Lục Quân Hi, người này giống như tiêu thất.
"Trương công tử, hài tử kia đại khái theo người Ba Tư đi." Triệu Mẫn nói "Loại ánh mắt này không giống người Trung Nguyên, khuôn mặt hắn cũng có chút bất đồng với người Trung Nguyên."
Trương Vô Kỵ thở dài nói: "Hy vọng như thế đi, ít nhất Tiểu Chiêu sẽ chiếu cố hắn."
Tìm lại một lần, xác định trên Linh Xà đảo không có người nào khác, Trương Vô Kỵ cùng những người khác ngồi trên thuyền của Triệu Mẫn, quay về Trung Nguyên.
====================================
Tác giả có lời muốn nói: Này chỉ là món khai vị mà thôi....!Chương tiếp theo xuất hiện sự tình kỳ quái không cần đánh ta ~
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook