Ma Đô
-
Chương 120: Báo đen phiên ngoại! (trung)
Báo đen nói- Cũng ko khác biệt lắm. Ở 1 lần trên đường tuần tra, hắn phát hiện 1 cái huyệt động, nơi đó ghi lại 1 loại ma chú cổ lão, có thể làm cho người ta trở nên cường đại vô cùng. Hắn đã ngăn ko được dụ hoặc, học tập ma chú. Sau khi biết ma chú hội sẽ ăn mòn tâm trí người luyện, chúng ta muốn can khuyên hắn thời điểm, hắn đã còn ko nghe lọt nữa- Báo đen nói tới đây, tro giọng nói tất cả đều là tiếc hận. Tựa hồ là vì bằng hữu của mình qua đời mà khổ sở.
Kiều Mặc Nhiên sửng sốt mất vài giây để tiêu hóa sự tình báo đen sở giảng, hắn nói ma chú cổ lão này hẳn chính là sức lực thần bí theo như lời Tô Tử Duyệt, nói cách khác những gì Tô Tử Duyệt đoán đều là sự thật. Kế tiếp nên hỏi thăm cái huyệt động theo như lời báo đen nói là nằm ở địa phương nào, khó khăn này thật sự có chút cao. Nàng nghĩ rồi nói- Ngươi biết nhiều nội tình như thế, tiên vương cũng ko giết ngươi diệt khẩu, thuyết minh hắn vẫn chưa hoàn toàn phát điên.
Báo đen gật đầu nói- Hắn đôi khi cũng có thể ý thức được chính mình đang làm cái gì, nhưng hắn ko thể khống chế được nó.
_ Ma chú này nguy hiểm như thế, có lẽ các tiên vương trước kia của Ma đô đều biết nó tồn tại, cho nên mới đem nó phong ấn tại tro sơn động mà ngươi nói kia- Kiều Mặc Nhiên nói.
_ Có lẽ là như vậy, sự tình trước đó ta cũng ko biết- Báo đen dừng 1 chút rồi nói thêm- Ta chỉ biết là trước khi tiên vương lâm chung di ngôn là vĩnh viễn đừng để cho Ma vương hiện tại biết loại sức lực này tồn tại- Nói xong, báo đen ý tứ hàm xúc nhìn Kiều Mặc Nhiên 1 cái.
Kiều Mặc Nhiên cảm thấy ánh mắt hắn tựa hồ có thể thấy rõ hết thảy, nhưng cẩn thận suy nghĩ xác định chính mình cũng ko có lộ ra dấu vết gì, thế này mới yên tâm. Nàng còn nói thêm- Chuyện này ngươi có thể yên tâm, biết bí mật này liền chỉ có các ngươi, chỉ cần các ngươi ko nói, Ma vương cũng sẽ ko phát hiện được- Kiều Mặc Nhiên ko biết chính mình có nên hỏi tiếp hay ko, tuy nói bọn hắn đã xuất ngũ rồi, nhưng bọn hắn lại nguyện trung thành với Ma vương trước kia, mà vị tiên vương đó lại có di huấn, hắn hội nói với chính mình vị trí nơi đó ko? Kiều Mặc Nhiên cảm thấy đáp án ko chắc tới 8-9/10.
1 đêm nói chuyện, đến sáng sớm ngày thứ 2, Kiều Mặc Nhiên liền khẩn cấp nhích người rời khỏi địa bàn báo đen, trở lại tro cái hang động kia đi cấp Tô Tử Duyệt mật báo. Nàng trở về thời điểm Tô Tử Duyệt ko còn ở tro hang động, kỳ thật Kiều Mặc Nhiên còn chưa biết Tô Tử Duyệt gọi là gì, thế là nàng chỉ có thể khoa tay múa chân miêu tả cấp giải thích cho 2 cái nội vụ mới tiền nhiệm. Lúc này, 1 cái đồng âm non nớt ở phía sau Kiều Mặc Nhiên đột nhiên vang lên- Ngươi tìm mẹ ta làm gì?
Kiều Mặc Nhiên quay đầu, chỉ thấy 1 tiểu nam hài cỡ 8-9 tuổi đứng ở phía sau của mình. Vậy đứa nhỏ xinh đẹp tựa như theo tro họa đi ra, ngũ quan cực kỳ tinh xảo, cho dù là người thích soi mói cỡ nào cũng phải khen 1 tiếng “Mỹ”. Vậy phía sau đứa nhỏ còn 1 đôi cánh bướm lam sắc khá lớn, tro lòng còn ôm 1 tiểu chó con. Kiều Mặc Nhiên lẩm bẩm nói- Di, là bướm?
Vậy đứa nhỏ cũng ko thèm để ý đến Kiều Mặc Nhiên nghi hoặc, mà lặp lại nói- Ngươi tìm mẹ ta làm gì?
_ Mẹ của con?- Kiều Mặc Nhiên sửng sốt 1 chút.
Vậy tiểu bướm con còn nói thêm- Đúng, người ngươi muốn tìm đó liền là mẹ của ta- Vậy tiểu bướm con nói tới đây thời điểm, tro mắt đã toát rõ ra ko kiên nhẫn. Hiển nhiên là có chút khinh bỉ chỉ số thông minh của Kiều Mặc Nhiên.
Kiều Mặc Nhiên lúc này mới phản ứng lại nói- Nguyên lai ngươi là nhi tử của nàng a, bộ dạng thật xinh đẹp. Mẹ của ngươi lúc trước nhờ ta giúp nàng hỏi thăm 1 việc, ta đã biết chuyện nàng muốn nghe, hiện tại trở về kể lại cho nàng.
Tiểu bướm con gật đầu nói- Vậy ngươi đi theo ta, ta mang ngươi đi tìm bà.
Vậy 2 cái nội vụ mới tiền nhiệm tự nhiên là nhận ra tiểu bướm con, chăm sóc mấy đứa nhỏ của ma hậu cũng là 1 phần rất trọng yếu tro công tác của bọn hắn. Cho nên bọn hắn cũng ko có ngăn cản tiểu bướm con mang Kiều Mặc Nhiên đi vào bên tro huyệt động. Kiều Mặc Nhiên vừa gặp tiểu bướm con liền rất thích, cho nên theo dọc đường đi liền chủ động cùng nó nói chuyện phiếm- Tiểu bằng hữu, con gọi là gì nha?
Tiểu bướm con nghe xong vấn đề của nàng, nháy mắt lãnh hạ mặt ko có trả lời. Nó luôn vì chuyện Tô Tử Duyệt ko có đặt tên cho mình mà luôn giận lẩy, nó muốn có 1 cái tên thật dễ nghe, nhưng lại ko muốn chủ động nhắc tới việc này trước mặt Tô Tử Duyệt, thế là liền vẫn kéo đến tận bây giờ.
Kiều Mặc Nhiên thấy tiểu bướm con ko đáp lời, lại thay đổi đề tài nói- Chó con tro ngực con là sủng vật của con sao? Thật đáng yêu.
Tiểu bướm con nghe xong ko ưng thuận nói- Này là đệ đệ của ta- Nghe thấy nữ nhân này nói tiểu sói đáng yêu mà xem nhẹ chính mình, tiểu bướm con đối với nữ nhân trước mắt này lại càng sinh thêm mấy phần chán ghét.
Trì độn như Kiều Mặc Nhiên giờ phút này cũng cảm giác được tiểu hài tử trước mắt này có chút mất hứng, thế là thức thời lựa chọn yên lặng. Nàng có chút buồn bực, đứa nhỏ bộ dạng đáng yêu như thế tính khí cư nhiên lại ko ngoan. Nàng theo bản năng sờ sờ bụng hơi có chút nhô lên của mình, ở tro lòng căm giận nghĩ: Đợi đi, ta quay về sẽ sinh ra 1 nhi tử so với ngươi còn đáng yêu hơn gấp nhiều lần.
Tìm được Tô Tử Duyệt thời điểm, nguyên lai Tô Tử Duyệt đang ở tro phòng Mẫn Mặc đậu nhân ngư cục cưng, tiểu hồ ly cũng lại ở bên cạnh ồn ào. Nhìn thấy Kiều Mặc Nhiên đi vào, Tô Tử Duyệt gương mặt sáng ngời, liền đem nàng kéo đến 1 gian phòng yên tĩnh.
Kiều Mặc Nhiên lấy tin tức thăm dò từ chỗ báo đen đều chi tiết báo lại cho Tô Tử Duyệt, Tô Tử Duyệt nghe xong sắc mặt ngưng trọng. Vốn nàng muốn mượn sức lực thần bí trừ bỏ biên bức, nhưng lại nghĩ đến 1 khi dùng được sức lực, tác dụng phụ lại quá lợi hại. Ngay tại thời điểm Tô Tử Duyệt do dự phải làm sao, Kiều Mặc Nhiên mở miệng hỏi- Vậy hiện tại phải làm sao đây? Ngươi còn muốn biết vị trí cụ thể của ma chú kia ko?
Tô Tử Duyệt sau khi tự hỏi tro giây lát liền hồi đáp- Tuy rằng ngươi nói hội tẩu hỏa nhập ma, nhưng tốt nhất vẫn nên biết vị trí đó nằm ở đâu. Nếu đã biết vị trí, quyền chủ động liền tro tay chúng ta, đến lúc đó lấy hoặc ko lấy, là phải xem ở tình thế.
Kiều Mặc Nhiên nhăn mày nói- Nhưng tiên vương có di huấn, ko thể cho Ma vương hiện tại biết, ta sợ Tiểu Hắc hắn sẽ ko chịu nói cho ta.
Tô Tử Duyệt nói- Ngươi cần hết sức cẩn thận, cho dù ko nghe ra được. Nhớ kỹ, trọng yếu nhất là ko được bại lộ thân phận của chúng ta.
Kiều Mặc Nhiên gật gật đầu tỏ vẻ đã biết, rồi mới lại hỏi- Vậy ngươi sẽ đáp ứng chuyện của ta…
Tô Tử Duyệt vỗ vỗ bả vai của nàng nói- Yên tâm, mặc kệ ngươi có nghe được vị trí của ma chú hay ko, cũng sẽ đưa ngươi trở về. Ta nói nhất định sẽ làm được, chờ ngươi cấp báo đen sinh xong đứa nhỏ sẽ đưa ngươi trở về. Tạm thời tro khoảng thời gian này, nhất định phải nghĩ biện pháp giúp ta hỏi thăm càng nhiều tin tức, làm ơn nhe.
Kiều Mặc Nhiên sau khi cáo biệt Tô Tử Duyệt, hồi về chỗ báo đen. Tiến sơn động liền nhìn thấy 1 nam tử xa lạ ngồi xếp bằng ngồi ở trên đệm cỏ nhà mình. Vậy nam tử bộ dạng cực anh tuấn, 2 đạo mày kiếm nghiêng sáp nhập, mũi cao thẳng, 1 đôi mắt kim sắc tro vắt nhưng ánh nhìn lạnh lùng, 2 thiên mỏng môi gắt gao mím, 1 đầu đen bóng tóc dài rủ đến bên hông. Kiều Mặc Nhiên ko khỏi nhìn ngây người, sau khi sửng sốt vài giây mới phản ứng lại, cả giận nói- Ngươi là ai? Ở nhà chúng ta làm gì?
Đọc tới đây, các nàng bik ai rồi nhỉ!!!
Kiều Mặc Nhiên sửng sốt mất vài giây để tiêu hóa sự tình báo đen sở giảng, hắn nói ma chú cổ lão này hẳn chính là sức lực thần bí theo như lời Tô Tử Duyệt, nói cách khác những gì Tô Tử Duyệt đoán đều là sự thật. Kế tiếp nên hỏi thăm cái huyệt động theo như lời báo đen nói là nằm ở địa phương nào, khó khăn này thật sự có chút cao. Nàng nghĩ rồi nói- Ngươi biết nhiều nội tình như thế, tiên vương cũng ko giết ngươi diệt khẩu, thuyết minh hắn vẫn chưa hoàn toàn phát điên.
Báo đen gật đầu nói- Hắn đôi khi cũng có thể ý thức được chính mình đang làm cái gì, nhưng hắn ko thể khống chế được nó.
_ Ma chú này nguy hiểm như thế, có lẽ các tiên vương trước kia của Ma đô đều biết nó tồn tại, cho nên mới đem nó phong ấn tại tro sơn động mà ngươi nói kia- Kiều Mặc Nhiên nói.
_ Có lẽ là như vậy, sự tình trước đó ta cũng ko biết- Báo đen dừng 1 chút rồi nói thêm- Ta chỉ biết là trước khi tiên vương lâm chung di ngôn là vĩnh viễn đừng để cho Ma vương hiện tại biết loại sức lực này tồn tại- Nói xong, báo đen ý tứ hàm xúc nhìn Kiều Mặc Nhiên 1 cái.
Kiều Mặc Nhiên cảm thấy ánh mắt hắn tựa hồ có thể thấy rõ hết thảy, nhưng cẩn thận suy nghĩ xác định chính mình cũng ko có lộ ra dấu vết gì, thế này mới yên tâm. Nàng còn nói thêm- Chuyện này ngươi có thể yên tâm, biết bí mật này liền chỉ có các ngươi, chỉ cần các ngươi ko nói, Ma vương cũng sẽ ko phát hiện được- Kiều Mặc Nhiên ko biết chính mình có nên hỏi tiếp hay ko, tuy nói bọn hắn đã xuất ngũ rồi, nhưng bọn hắn lại nguyện trung thành với Ma vương trước kia, mà vị tiên vương đó lại có di huấn, hắn hội nói với chính mình vị trí nơi đó ko? Kiều Mặc Nhiên cảm thấy đáp án ko chắc tới 8-9/10.
1 đêm nói chuyện, đến sáng sớm ngày thứ 2, Kiều Mặc Nhiên liền khẩn cấp nhích người rời khỏi địa bàn báo đen, trở lại tro cái hang động kia đi cấp Tô Tử Duyệt mật báo. Nàng trở về thời điểm Tô Tử Duyệt ko còn ở tro hang động, kỳ thật Kiều Mặc Nhiên còn chưa biết Tô Tử Duyệt gọi là gì, thế là nàng chỉ có thể khoa tay múa chân miêu tả cấp giải thích cho 2 cái nội vụ mới tiền nhiệm. Lúc này, 1 cái đồng âm non nớt ở phía sau Kiều Mặc Nhiên đột nhiên vang lên- Ngươi tìm mẹ ta làm gì?
Kiều Mặc Nhiên quay đầu, chỉ thấy 1 tiểu nam hài cỡ 8-9 tuổi đứng ở phía sau của mình. Vậy đứa nhỏ xinh đẹp tựa như theo tro họa đi ra, ngũ quan cực kỳ tinh xảo, cho dù là người thích soi mói cỡ nào cũng phải khen 1 tiếng “Mỹ”. Vậy phía sau đứa nhỏ còn 1 đôi cánh bướm lam sắc khá lớn, tro lòng còn ôm 1 tiểu chó con. Kiều Mặc Nhiên lẩm bẩm nói- Di, là bướm?
Vậy đứa nhỏ cũng ko thèm để ý đến Kiều Mặc Nhiên nghi hoặc, mà lặp lại nói- Ngươi tìm mẹ ta làm gì?
_ Mẹ của con?- Kiều Mặc Nhiên sửng sốt 1 chút.
Vậy tiểu bướm con còn nói thêm- Đúng, người ngươi muốn tìm đó liền là mẹ của ta- Vậy tiểu bướm con nói tới đây thời điểm, tro mắt đã toát rõ ra ko kiên nhẫn. Hiển nhiên là có chút khinh bỉ chỉ số thông minh của Kiều Mặc Nhiên.
Kiều Mặc Nhiên lúc này mới phản ứng lại nói- Nguyên lai ngươi là nhi tử của nàng a, bộ dạng thật xinh đẹp. Mẹ của ngươi lúc trước nhờ ta giúp nàng hỏi thăm 1 việc, ta đã biết chuyện nàng muốn nghe, hiện tại trở về kể lại cho nàng.
Tiểu bướm con gật đầu nói- Vậy ngươi đi theo ta, ta mang ngươi đi tìm bà.
Vậy 2 cái nội vụ mới tiền nhiệm tự nhiên là nhận ra tiểu bướm con, chăm sóc mấy đứa nhỏ của ma hậu cũng là 1 phần rất trọng yếu tro công tác của bọn hắn. Cho nên bọn hắn cũng ko có ngăn cản tiểu bướm con mang Kiều Mặc Nhiên đi vào bên tro huyệt động. Kiều Mặc Nhiên vừa gặp tiểu bướm con liền rất thích, cho nên theo dọc đường đi liền chủ động cùng nó nói chuyện phiếm- Tiểu bằng hữu, con gọi là gì nha?
Tiểu bướm con nghe xong vấn đề của nàng, nháy mắt lãnh hạ mặt ko có trả lời. Nó luôn vì chuyện Tô Tử Duyệt ko có đặt tên cho mình mà luôn giận lẩy, nó muốn có 1 cái tên thật dễ nghe, nhưng lại ko muốn chủ động nhắc tới việc này trước mặt Tô Tử Duyệt, thế là liền vẫn kéo đến tận bây giờ.
Kiều Mặc Nhiên thấy tiểu bướm con ko đáp lời, lại thay đổi đề tài nói- Chó con tro ngực con là sủng vật của con sao? Thật đáng yêu.
Tiểu bướm con nghe xong ko ưng thuận nói- Này là đệ đệ của ta- Nghe thấy nữ nhân này nói tiểu sói đáng yêu mà xem nhẹ chính mình, tiểu bướm con đối với nữ nhân trước mắt này lại càng sinh thêm mấy phần chán ghét.
Trì độn như Kiều Mặc Nhiên giờ phút này cũng cảm giác được tiểu hài tử trước mắt này có chút mất hứng, thế là thức thời lựa chọn yên lặng. Nàng có chút buồn bực, đứa nhỏ bộ dạng đáng yêu như thế tính khí cư nhiên lại ko ngoan. Nàng theo bản năng sờ sờ bụng hơi có chút nhô lên của mình, ở tro lòng căm giận nghĩ: Đợi đi, ta quay về sẽ sinh ra 1 nhi tử so với ngươi còn đáng yêu hơn gấp nhiều lần.
Tìm được Tô Tử Duyệt thời điểm, nguyên lai Tô Tử Duyệt đang ở tro phòng Mẫn Mặc đậu nhân ngư cục cưng, tiểu hồ ly cũng lại ở bên cạnh ồn ào. Nhìn thấy Kiều Mặc Nhiên đi vào, Tô Tử Duyệt gương mặt sáng ngời, liền đem nàng kéo đến 1 gian phòng yên tĩnh.
Kiều Mặc Nhiên lấy tin tức thăm dò từ chỗ báo đen đều chi tiết báo lại cho Tô Tử Duyệt, Tô Tử Duyệt nghe xong sắc mặt ngưng trọng. Vốn nàng muốn mượn sức lực thần bí trừ bỏ biên bức, nhưng lại nghĩ đến 1 khi dùng được sức lực, tác dụng phụ lại quá lợi hại. Ngay tại thời điểm Tô Tử Duyệt do dự phải làm sao, Kiều Mặc Nhiên mở miệng hỏi- Vậy hiện tại phải làm sao đây? Ngươi còn muốn biết vị trí cụ thể của ma chú kia ko?
Tô Tử Duyệt sau khi tự hỏi tro giây lát liền hồi đáp- Tuy rằng ngươi nói hội tẩu hỏa nhập ma, nhưng tốt nhất vẫn nên biết vị trí đó nằm ở đâu. Nếu đã biết vị trí, quyền chủ động liền tro tay chúng ta, đến lúc đó lấy hoặc ko lấy, là phải xem ở tình thế.
Kiều Mặc Nhiên nhăn mày nói- Nhưng tiên vương có di huấn, ko thể cho Ma vương hiện tại biết, ta sợ Tiểu Hắc hắn sẽ ko chịu nói cho ta.
Tô Tử Duyệt nói- Ngươi cần hết sức cẩn thận, cho dù ko nghe ra được. Nhớ kỹ, trọng yếu nhất là ko được bại lộ thân phận của chúng ta.
Kiều Mặc Nhiên gật gật đầu tỏ vẻ đã biết, rồi mới lại hỏi- Vậy ngươi sẽ đáp ứng chuyện của ta…
Tô Tử Duyệt vỗ vỗ bả vai của nàng nói- Yên tâm, mặc kệ ngươi có nghe được vị trí của ma chú hay ko, cũng sẽ đưa ngươi trở về. Ta nói nhất định sẽ làm được, chờ ngươi cấp báo đen sinh xong đứa nhỏ sẽ đưa ngươi trở về. Tạm thời tro khoảng thời gian này, nhất định phải nghĩ biện pháp giúp ta hỏi thăm càng nhiều tin tức, làm ơn nhe.
Kiều Mặc Nhiên sau khi cáo biệt Tô Tử Duyệt, hồi về chỗ báo đen. Tiến sơn động liền nhìn thấy 1 nam tử xa lạ ngồi xếp bằng ngồi ở trên đệm cỏ nhà mình. Vậy nam tử bộ dạng cực anh tuấn, 2 đạo mày kiếm nghiêng sáp nhập, mũi cao thẳng, 1 đôi mắt kim sắc tro vắt nhưng ánh nhìn lạnh lùng, 2 thiên mỏng môi gắt gao mím, 1 đầu đen bóng tóc dài rủ đến bên hông. Kiều Mặc Nhiên ko khỏi nhìn ngây người, sau khi sửng sốt vài giây mới phản ứng lại, cả giận nói- Ngươi là ai? Ở nhà chúng ta làm gì?
Đọc tới đây, các nàng bik ai rồi nhỉ!!!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook