Ma Đế Truyền Kỳ
Chương 313: Nữ thần



Chân Tiên Kiếm Tông, tọa lạc ở Trung Châu Bắc Bộ, kế bên Thánh Thành!

Nhưng, nói là gần.

Kỳ thật, cũng cách nhau mấy ngàn cây số!

Dù là cường giả Nguyên Thần Cảnh, ngự không mà đi, cũng phải mất gần một ngày.

Sau khi Trần Thuận đi vào trong phạm vi của Chân Tiên Kiếm Tông, cũng không liên lạc với nhà họ Cơ.

Mà một thân một mình, đi dạo.

Lúc này, càng lúc càng nhiều thế lực, từ bốn phương tám hướng, đã tìm đến Chân Tiên Kiếm Tông, trên đường đi, tiếng nghị luận đủ loại bên tai không dứt.

"Hội Chân Tiên Kiếm Tông lần này, xem như là chuyện trọng đại nhất trong trăm năm mới có của tiên giới chúng ta rồi, cũng không biết hành động của Chân Tiên Kiếm Tông lần này rốt cuộc là muốn làm gì?"

"Quan tâm nó làm cái gì chứ? Dù sao, dù là làm cái gì, cũng sẽ không chĩa vào những tán tu như chúng ta."

"Dù sao đúng lúc cũng là cơ hội, có thể mở mang kiến thức, thấy phong thái thiên kiêu của những tiền bối trong tiên giới này."

"Nói không chừng, còn có cơ hội có thể kết bạn với mấy tu sĩ đại năng, nhận được thưởng thức của người khác, cũng nói không chừng, là một cơ duyên."

Một số tán tu, vừa chạy đến Chân Tiên Kiếm Tông, vừa nghị luận nói.


Tầng lớp bọn họ, thực lực không mạnh, lại không có chống lưng, đương nhiên là không biết Chân Tiên Kiếm Tông rốt cuộc muốn làm gì.

Trần Thuận cũng không khoe khoang mà trà trộn vào trong những tán tu này, nghe mọi người nghị luận.

Mặc dù rất nhiều cơ mật hạch tâm, chuyện giữa các giáo phái đại tông môn, những tán tu tu vi không cao này, cũng không rõ lắm.

Nhưng trong tiên giới rất nhiều bí mật, tin tức nho nhỏ, những người này, lại biết rất nhiều.

Trần Thuận, đi cùng, xem như là cũng có thu hoạch phong phú!

"Năm trước, tôi ở Thánh Thành, từng có may mắn thấy được mặt thật của Nam Cung Tiên Nhi, làm tôi sôi sục sóng lòng liên tục mấy ngày, sức mạnh tu luyện mười phần, một phát đột phá bình cảnh, lúc này, Nam Cung Tiên Tử nhất định cũng sẽ hiện thân, nói không chừng còn có thể để tôi tiếp tục cố gắng để giỏi hơn, haha!"

Một tán tu Luyện Khí hậu kỳ đồng hành với Trần Thuận si ngốc cười nói, gương mặt tràn đầy mơ ước.

"Lam Hà, anh nằm mơ đi, cho dù anh có tu luyện một trăm năm nữa, Nam Cung Tiên Tử cũng sẽ không liếc mắt đến anh một cái!"

Có người trêu ghẹo nói.

"Anh biết cái gì? Có những tốt đẹp, không cần nhận được hồi đáp, tôi chỉ cần biết Nam Cung Tiên Tử, là nữ thần của tôi, là động lực phấn đấu của tôi là được rồi."

"Cô ấy, chính là ngọn đèn sáng trên con đường tu hành của tôi, là ngọn hải đăng trong lòng tôi, là tín ngưỡng của cuộc đời tôi, tu vi của tôi có thể cao thêm một bậc, lại gần tiên tử thêm một bước, mục tiêu của tôi, chính là tương lai có một ngày, có thể đường đường chính chính đứng trước mặt tiên tử, có tư cách, giới thiệu mình với cô ấy, để cô ấy nhớ đến tên của tôi, là đủ rồi."

"Dưới sự thúc đẩy của mục tiêu này, liên tục tu luyện, mười phần động lực, hiệu quả rõ rệt, anh không hiểu!"

Lam Hà chu mỏ, vẻ mặt ngạo kiều.

"Tôi có cái gì không hiểu, nữ thần của tôi, là thần nữ của Phiêu Tuyết Cung, Tuyết Lam, hy vọng lúc này, cũng có thể có cơ hội, có thể nhìn thấy cô ấy từ xa."

Tên còn lại nói theo.

"Anh Hứa, thần nữ Tuyết Lam, tính cách thanh lãnh, còn lâu mới bằng Nam Cung Tiên Tử có Thân Hòa Lực, tôi đề nghị anh, hay là theo tôi đi, chuyển sang ái mộ Nam Cung Tiên Tử, như vậy, nói không chừng còn có cơ hội, có thể đến trước mặt Nam Cung Tiên Tử, nói hai câu, thần nữ Tuyết Lam, đời này anh cũng không có cơ hội đâu!"

Lam Hà dương dương đắc ý nói.

"Tôi chỉ thích thần nữ Tuyết Lam thì làm sao? Vậy chúng ta cứ đợi mà xem, xem ai cuối cùng có thể cách nữ thần gần nhất!"

Hứa Thương trừng mắt nói.

Hai người không ai phục ai!

Chỉ có Trần Thuận, nghe lời nói của hai người, trong lòng khẽ cười.

Nếu như hai người này, nhất là Lam Hà, biết rằng anh đã từng tọa đàm với Nam Cung Tiên Nhi mấy lần, thậm chí, còn chiếm tiện nghi của Nam Cung Tiên Nhi, từng thân thiết da thịt, không biết có thể liều mạng với anh hay không!

Nhưng mà, Trần Thuận nhìn hai người cãi nhau, lại rất thích loại không khí này.

Điều này làm anh nhớ đến, mấy anh em ở đời trước!


Cách đây chẳng lâu, bọn họ cũng đã từng như vậy, lén thảo luận các loại đối với những thánh nữ thần nữ của các phái lớn.

Nhưng mà, bọn họ lại không giống như Lam Hà và Hứa Thương, là người hâm mộ.

Chuyện bọn họ thảo luận hoàn toàn khác biệt, phần nhiều là làm thế nào để trộm đồ của những thần nữ, thánh nữ kia, làm thế nào để cướp bóc các cô ấy, phát tiền phi nghĩa!

Sau khi hai người cãi nhau một lúc, đột nhiên đồng thời nhìn về phía Trần Thuận đi cùng bọn họ, trăm miệng một lời nói: "Anh Trần nữ thần của anh là ai?"

Nghe vậy, Trần Thuận sững sờ.

Nữ thần của anh là ai?

Anh không biết.

Anh không có nữ thần.

Nếu như bắt buộc phải nói, có lẽ là vị ma nữ mà anh đã từng nhìn lén tắm rửa ở trong linh tuyền đời trước, xem như thế đi.

Chỉ là, quá hung tàn!

Truy sát anh tận mấy năm!

Thiếu chút nữa lưu lại ám ảnh trong lòng anh, bị anh gọi là ma nữ, nữ ma đầu.

Trần Thuận có chút do dự, ma nữ này cũng không chính là nữ thần của anh!

Hai người thấy Trần Thuận có chút do dự, lập tức tò mò hỏi: "Tiên giới hiện tại, tứ đại nữ thần, anh hâm mộ ai?"

"Có những ai thế?"

Hơn nửa ngày Trần Thuận mới mở miệng hỏi.

Anh thật sự không biết.

"Móa, anh thật sự không biết?"

"Anh là từ trong góc nào chui ra vậy, thế mà không biết tứ đại nữ thần thế hệ trẻ của tiên giới?"

Hai người khiếp sợ không thôi.

"Tôi biết Nam Cung Tiên Nhi và Tuyết Lam!"

Trần Thuận thản nhiên nói.

Tên của hai người này, anh vừa mới nghe được.

Lam Hà và Hứa Thương không ngốc, lập tức biết rõ, Trần Thuận nhất định là vừa nghe được hai người bọn họ thảo luận, đây mới biết tên của hai người này.


Sau đó, hai người bắt đầu giới thiệu.

"Tiên giới hiện thời, trong thế hệ trẻ, có tứ đại kỳ nữ tử, thiên phú tài tính, quán quân cổ kim!"

"Bốn người này, đều đứng trong bảng thập đại mỹ nhân của tiên giới!"

"Nhưng mà, sáu cái tên sắp xếp, chỉ có bốn người các cô ấy, chiếm bốn vị trí, nhưng lại không ai có thể sắp xếp thứ tự cụ thể!"

"Cũng là trong thế hệ trẻ của tiên giới bốn nữ thần có nhân khí cao nhất!"

"Diệu Dục Lầu, Thánh nữ, Nam Cung Tiên Nhi!"

"Cung Phiêu Tuyết, Thần nữ, Tuyết Lam!"

"Nước Tư Lan Thần, công chúa, Ngải Lệ Tư!"

"Điện Vạn Xà, yêu nữ, Xà Yêu Nhi!"

Lúc nhắc đến bốn người này, trong mắt hai người, đều là dáng vẻ si mê.

Sau khi giới thiệu xong, hai người lập tức bắt đầu lôi kéo Trần Thuận.

"Anh Trần, tôi dùng thân phận của người đã từng trải nói với anh, có một nữ thần có thể làm anh phấn đấu, có thể đốc thúc anh tu hành, Nam Cung Tiên Tử, thánh khiết xuất trần..."

Lam Hà còn chưa nói xong, lập tức đã bị Hứa Thương cắt ngang: "Anh Trần, đừng nghe anh ta, tôi nói với anh, thần nữ Tuyết Lam..."

Hai người anh một câu, tôi một câu.

Đều muốn biến Trần Thuận trở thành người ái mộ nữ thần của mình.

Làm Trần Thuận dở khóc dở cười.

Mà lúc hai người đang tranh luận, có một giọng nói, đột nhiên truyền đến.

"Một đám nhãi nhép, cũng dám gọi tên của Nam Cung Tiên Tử và Tuyết Phiêu Thần Nữ!"






Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương