Ma Đạo Luân Hồi Ký
-
Chapter 571: Người bảo vệ, kẻ giết người. (5)
Hiện tại đã thay đổi tài khoản ACB, anh em vui lòng không ck vào tk cũ nữa để tránh mất tiền oan nha!!
"Hộc! Hộc!"
Cơ thể của Hàng Cảnh Sư Thái lúc này đã đầy máu.
Cả Thiên Long Thuật Pháp hay võ công của Nga Mi không có hiệu quả với bà ta. Dù bà ta có thể chặn tất cả các đòn tấn công tàn khốc của Ngạn Khắc, nhưng khi một cường giả tương đương Thập Đại Cao Thủ khác tham chiến thì mọi chuyện đều trở nên vô nghĩa.
Đôi mắt của Ngạn Khắc không ngừng dao động.
“Tiểu tử thối. Sao ngươi dám can thiệp vào màn phân thắng bại của người khác thế?”
Mã Đồng Thất nói một câu khiến hắn ngay lập tức ngậm chặt miệng.
“Muốn phân thắng bại thì hãy đợi tới lúc Thiết Huyết Thành thất thủ.”
Nó có nghĩa là trong chiến tranh, lòng tự tôn chỉ là thứ vô nghĩa.
Ngạn Khắc biết điều đó. Nhưng hắn cảm thấy tức giận vì có sự xuất hiện của Mã Đồng Thất ở đây.
Hắn vẫn chưa quên được nỗi nhục nhã ở Đông Hải. Mã Đồng Thất rõ ràng yếu hơn hắn nhưng lại gây được sát thương cho Hàng Cảnh Sư Thái. Điều đó khiến hắn vô cùng khó chịu.
Hơn nữa, Mã Đồng Thất vẫn kiên trì ở tuyến đầu trận chiến cho đến cuối cùng và chặn đòn tấn công từ phía này.
Việc này không chỉ đòi hỏi võ công mạnh mẽ, mà còn sức mạnh tinh thần cao và giác quan nhạy bén.
(Bản dịch được thực hiện bởi A-H Team, đăng tải độc quyền tại INOVEL6.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại INOVEL6.COM.)
Nếu thua kém về mặt võ công, hắn có thể chấp nhặt, nhưng thua kém về mặt tinh thần, hắn hoàn toàn cảm thấy không cam tâm.
Ngoài những thứ khác thì cả thần thái kiên định và gương mặt vô cảm của Mã Đồng Thất cũng khiến Ngạn Khắc khó chịu.
"Lũ khốn kiếp!"
Sát khí rùng rợn hiện rõ trong mắt của Hàng Cảnh Sư Thái.
Điều đáng ngạc nhiên là sát khí ấy kinh hoàng đến mức khiến Ngạn Khắc và cả Mã Đồng Thất đều phải ngạc nhiên.
“Các ngươi dám xem thường sức mạnh của chủ nhân Mộc Lực sao?!
Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!
Hàng Cảnh Sư Thái dồn toàn lực. Vô số dây leo mọc lên từ mặt đất trong bán kính khoảng hai mươi trượng.
Đôi mắt của Mã Đồng Thất lóe lên.
"Mau tránh ra."
"Hả?"
Phừng phực!
Xích hỏa viêm bùng cháy từ Hắc Huyết Ma Kiếm.
Gương mặt của Ngạn Khắc đanh lại. Vì chỉ cần nhìn vào nhiệt độ tỏa ra từ thanh hắc kiếm sắc bén kia thôi cũng khiến hắn cảm thấy bất an.
‘Tiểu tử này quả không tầm thường.’
Nhiệt khí ngày càng lan rộng khắp cơ thể Mã Đồng Thất, khiến hắn trông như thể đang chìm vào biển lửa.
‘Hắn mạnh hơn trước rồi.’
Mã Đồng Thất mở miệng nói.
“Địa Tòng Nhiệt Hỏa Bích.”
Phừng phực!
Hàng Cảnh Sư Thái há hốc mồm.
Bà ta đã đẩy Huyết Mộc Thần Khí lên cực hạn để tạo ra những cây dây leo cứng cáp nhất. Nhưng ngọn lửa kỳ quái của tên ma nhân kia đã thiêu rụi tất cả.
"Đó là…?!"
Mộc Sinh Hỏa.
Cây cối dễ bị cháy. Hàng Cảnh Sư Thái vốn đã dùng nguyên tắc tương khắc này để tiêu diệt Thiết Huyết Thành, nhưng bà ta không ngờ rằng lại có người luyện ma công cực dương xuất hiện ở đây.
'Không được.'
Mặc dù khí thế hủy diệt đang không ngừng tỏa ra từ đối phương, nhưng Hàng Cảnh Sư Thái vẫn không thể ngừng suy nghĩ.
‘Tên này là cao thủ Cực Ma. Ta không biết sức mạnh của hắn có giới hạn hay không. Nhưng nếu hắn quậy phá khắp nơi với ma công cực dương của hắn thì mọi chuyện sẽ trở nên nghiêm trọng.’
Đó là việc tuyệt đối không nên xảy ra.
Hàng Cảnh Sư Thái là người lĩnh hội được Thiên Long Thuật Pháp một cách sâu sắc hơn bất kỳ ai vì mục đích tiêu diệt phe tà ác.
Giờ đây, chỉ còn một bước nữa là có thể hoàn thành giấc mơ. Bà ta không thể để biến số phá hủy giấc mơ của mình được.
“Thật kỳ quái.”
Hàng Cảnh Sư Thái nhìn Mã Đồng Thất với ánh mắt kinh ngạc.
Miệng của Mã Đồng Thất mở ra. Mỗi lần hắn thở, hắc hỏa lại giải phóng. Hỏa lực ngày càng mạnh.
“Nếu nghĩ kỹ thì việc các ngươi phản ứng như vậy là điều hiển nhiên. Các ngươi vốn không có đủ thực lực để đối phó với bọn ta. Vậy nên mới chọn sức mạnh tương khắc này để tiêu diệt toàn bộ khu vực.”
“Nhảm nhí!”
“Nhưng chính cách thức đó đã cản trở các ngươi.”
Uỳnh uỳnh uỳnh!
Hỏa khí mạnh mẽ đã tạo ra một con Hỏa Long trên đầu của Mã Đồng Thất.
Đó chính là Viêm Huyết Hỏa Long của Cửu U Ma Công.
“Các ngươi đã giết quá nhiều người không liên quan đến cuộc chiến này.”
Grừuu!
Hỏa Long gầm lên và lao thẳng về phía Hàng Cảnh Sư Thái.
Hàng Cảnh Sư Thái hét lên.
“Khai trận!”
Uỳnh uỳnh uỳnh!
Vô số dây leo và thân cây mọc lên, chặn đường đi của Hỏa Long lại.
Nhưng đó chỉ là biện pháp tạm thời. Hỏa Khí của Viêm Huyết Hỏa Long đang chạm đến cực chí, ngay cả những dây leo cứng rắn với mộc khí dày đặc cũng không chống trụ được.
Nhưng Hàng Cảnh Sư Thái chỉ cần một chút thời gian là đủ.
Phắt!
Dù cơ thể của bà ta lúc này đã nhuộm đầy máu, nhưng bà ta vẫn có thể thi triển được thân pháp cao cường để phóng đi. Điều này là do các vết thương của bà đã được chữa lành nhanh chóng nhờ Huyết Mộc Thần Khí.
‘Đúng thế, cứ theo ta đi.’
Hàng Cảnh Sư Thái không mong gì nhiều.
‘Ta sẵn sàng làm mồi nhử. Chỉ cần có thể nổ tung được Thiết Huyết Thành thì…!’
Bỗng đôi mắt bà mở to đầy kinh ngạc.
'Chuyện quái gì thế?'
Đằng sau, những dây leo đã bị Viêm Huyết Hỏa Long thiêu rụi.
Bóng dáng của Mã Đồng Thất đang rời đi. Mã Đồng Thất không đi theo bà ta mà di chuyển theo hướng ngược lại.
Vụt!
Hàng Cảnh Sư Thái nhìn sang bên phải.
Trước khi bà kịp nhận ra thì Ngạn Khắc đã ở cách bà ta một quãng ngắn.
Ngạn Khắc khẽ càu nhàu.
“Con mồi sắp bị ta nghiền nát lại bị hắn nuốt chửng rồi.”
"Ngươi!!"
"Câm miệng đi!"
Phập!
Ngọn thương của Ngạn Khắc đâm vào tim của Hàng Cảnh Sư Thái.
Vụt!
Hàng Cảnh Sư Thái bắt lấy thương của Ngạn Khắc.
(Bản dịch được thực hiện bởi A-H Team, đăng tải độc quyền tại INOVEL6.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại INOVEL6.COM.)
Vù vù vù.
Ngạn Khắc cau mày. Nơi bị hắn đâm vào của Hàng Cảnh Sư Thái đang hồi phục với tốc độ chóng mặt.
‘Đúng là kỳ quái.’
Vì sở hữu công phu kỳ quái này, nên dường như Hàng Cảnh Sư Thái không biết sợ là gì.
Bởi không biết sợ là gì nên bà ta mới phán đoán chậm chạp và thiếu thận trọng. Bà ta sử dụng những chiến thuật kỳ lạ như vậy bởi bà ta đã quên mất thế giới này cạnh tranh khốc liệt đến mức nào, nơi mạng sống bị đe dọa chỉ trong tích tắc.
Hàng Cảnh Sư Thái hét lớn.
“Ngươi có giết ta thì cũng vậy thôi! Trận pháp đã được kích hoạt rồi…!”
Uỳnh!
Ngạn Khắc đá bay đầu của Hàng Cảnh Sư Thái.
“Tiện nhân khốn kiếp, thử phục hồi nữa đi.”
* * *
"Hự."
Lăng Địch Phản cau mày.
Không chỉ có hắn, ba cao thủ khác cũng không tránh khỏi bàng hoàng.
“Chỉ có thế thôi à?”
Vù vù vù.
Tùng Cẩm Bách đứng đó, tỏa ra một luồng khí kỳ lạ hệt như sương mù. Dáng vẻ của ông ta chẳng khác nào một vị Võ Thần.
'Ông ta mạnh quá.'
Đôi mắt của Lăng Địch Phản run lên.
‘Tại sao cùng là Thập Đại Cao Thủ mà lại cách biệt lớn đến thế nhỉ?!’
Tu La Đế Tùng Cẩm Bách.
Ông ta là một trong Trung Nguyên Tam Đế, là thủ lĩnh của tà phái võ lâm. Là một người hoàn toàn xứng đáng nhận được danh hiệu của một bậc đế vương.
Những có lẽ do ông ta đạt được thành tựu lớn chứ về mặt cũng sức mạnh cũng không quá chênh lệch so với những người khác.
Lăng Địch Phản đã nghĩ như vậy. Không, hầu hết những người khác đều nghĩ như vậy.
Nhưng hắn đã sai.
Tu vi của Tùng Cẩm Bách thực sự rất khủng khiếp, ngay cả khi đối đầu với bốn cao thủ trong Thập Đại Cao Thủ, có vẻ ông ta cũng không bị lép vế quá nhiều.
“Hừm.”
Tùng Cẩm Bách lau đi vệt máu chảy ra từ khóe miệng.
‘Đúng như dự đoán, việc này có hơi quá sức với ta.’
Ông ta vẫn chưa đạt tới tu vi như của Tây Lương.
Nhưng nhờ có quá trình loại bỏ Thiên Long Khí mà ông ta đã nhận ra nguyên tắc khống chế không gian. Bằng không, ông ta đã bị đánh bại từ lâu rồi.
Tất nhiên, bây giờ không phải là lúc để thư giãn.
‘Nhưng tại sao ta lại thoải mái đến vậy?’
Người dân và võ giả trong thành đang phải nằm xuống với số lượng vô số kể.
Với tư cách là Thành Chủ Thiết Huyết Thành, đáng ra ông phải vô cùng tức giận.
Nhưng lúc này Tùng Cẩm Bách lại đang cảm thấy rất thoải mái.
Quyền Vương Cúc Cuồng lao tới.
Vù vù vù.
Sức mạnh kinh hoàng trong nắm đấm được tung ra.
‘Sức mạnh này quả thật đáng kinh ngạc.’
Tùng Cẩm Bách không khỏi ấn tượng trước sức mạnh của Cúc Cuồng.
Sức mạnh của hắn đủ để xé toạc cả không khí. Thoạt nhìn đòn tấn công có vẻ đơn giản, nhưng thực chất xung quanh nó đã được bao bọc bởi nội công, nên việc tránh né không hề dễ dàng.
Việc sử dụng nội công phức tạp như vậy để trói buộc đối thủ là điều mà người ta không thể tưởng tượng tới được.
Uỳnh!
Nắm đấm của Cúc Cuồng bay vụt qua không trung. Tùng Cẩm Bách đẩy mạnh cánh tay hắn ra.
Đó là một động tác hết sức nhẹ nhàng của Tùng Cẩm Bách.
Vụt vụt vụt!
Cúc Cuồng bị đẩy lùi về sau, ba cao thủ còn lại ngay lập tức hợp công.
Phắt!
Thanh đao của Hải Long Vương Quách Vũ Thái làm rung chuyển cả trời đất.
Uỳnh uỳnh!
Lăng Địch Phản đá mạnh, khiến cuồng phong nổi lên.
Vụt vụt!
Thanh đao của Thiên Đao Vương Ma Khắc xé toạc cả bóng tối.
Đó là sự kết hợp đáng sợ của những cường giả trong thiên hạ.
Tuy mỗi người sở hữu võ công khác nhau, nhưng họ đã tạo ra trận pháp không có một kẽ hở, khiến kẻ địch không thể thoát ra ngoài.
Uỳnh!
Cơ thể của Tùng Cẩm Bách chuyển động như một con rồng xé toạc cả mặt nước.
Vụt! Lạch phạch.
Cổn Long Bào rách tơi tả. Những đòn tấn công xuyên qua y phục, cắt vào xương thịt của Tùng Cẩm Bách.
'Chết tiệt.'
Quả nhiên khi đối đầu với những cao thủ cấp cao, thủ pháp của ông ta nhanh chóng bị bại lộ.
Bọn họ đã tấn công từ mọi hướng cùng lúc để chống lại Tùng Cẩm Bách.
Tuy đặc tính võ công của họ hoàn toàn không giống nhau, nhưng họ lại có thể kết hợp ăn ý để dồn ép Tùng Cẩm Bách.
'Nếu vậy thì...'
Đôi mắt của Tùng Cẩm Bách lóe lên.
Phựt phựt!
"Hộc!"
"Hự!"
Tứ Vương loạng choạng rút lui về sau cùng một lúc.
Lăng Địch Phản gầm gừ.
"Đúng là một tên quái vật!"
Chân khí của Mặc Huyết Quái Long Công xâm nhập vào cơ thể của họ. Tuy họ đã nhanh chóng dùng nội lực để ngăn chặn chân khí xâm thực, nhưng bấy nhiêu đó thôi cũng đủ khiến họ bị nội thương nghiêm trọng.
Lách tách.
Máu lại chảy ra từ khóe miệng của Tùng Cẩm Bách. Nước da của ông ta tái nhợt, và chân khí cũng dao động không ngừng.
Tuy đẩy lùi được kẻ thù nhưng ông ta cũng bị nội thương đáng kể.
‘Quả nhiên là không được rồi.’
Tùng Cẩm Bách cho rằng cuộc chiến này sẽ kéo dài, vậy nên ông ta đã tiêu thụ ít nội công nhất có thể.
Nhưng ông ta nhận ra không thể tiếp tục tiết kiệm nội công được nữa.
Tùng Cẩm Bách nhận ra bản thân phải dồn hết toàn lực để chiến đấu, dù cho nội lực có cạn kiệt.
Cheng!
Cự Kiếm Thái Thiên nằm gọn trong tay của Tùng Cẩm Bách.
Vụt!
Ngay khi ông ta rút kiếm ra, chân khí tuôn ra trở nên rắn chắc như sắt thép.
Lăng Địch Phản hét lên.
“Hãy cẩn thận! Ông ta rút kiếm ra rồi!”
Tùng Cẩm Bách cười nhạt.
“Các ngươi nghĩ các ngươi cảnh giác hơn thì kết quả sẽ thay đổi à?”
“Câm miệng!”
“Các ngươi không thể bắt được ta đâu.”
Uỳnh uỳnh!
Hắc Long hiện lên trên Thái Thiên Kiếm.
Đó chính là Ám Long Vô Thường Kiếm. Tuyệt kỹ tối thượng của Tùng Cẩm Bách.
Uỳnh!
Cúc Cuồng dồn toàn lực thi triển Băng Thiên Cuồng Ma Quyền, tuyệt kỹ tối thượng của hắn.
(Bản dịch được thực hiện bởi A-H Team, đăng tải độc quyền tại INOVEL6.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại INOVEL6.COM.)
Không chỉ có Tùng Cẩm Bách, kẻ địch cũng đang quyết tâm dùng đến thủ pháp mạnh nhất của mình.
Sát khí bừng lên trong mắt Tùng Cẩm Bách.
Ám Long Vô Thường Kiếm đụng độ với Băng Thiên Cuồng Ma Quyền, tạo ra một vụ nổ lớn.
Uỳnh!
Đôi mắt của Cúc Cuồng mở to.
Hắn cứ nghĩ đòn tấn công của Tùng Cẩm Bách đang nhắm về phía mình, nhưng không, đòn công kích đó đang nhắm về người ở phía sau hắn là Lăng Địch Phản.
“Mau tránh ra!”
Uỳnh uỳnh uỳnh!
Chỉ trong chớp mắt, trời đất như rung chuyển.
Thái Thiên Kiếm lướt qua vai của Lăng Địch Phản, để lại một vết thương khá lớn.
Uỳnh uỳnh!
Địa chấn mạnh mẽ khiến cả những cao thủ của Thập Đại Cao Thủ cũng khó mà giữ được thăng bằng.
Tùng Cẩm Bách ngạc nhiên nhìn về phía Tây.
‘Ma khí này là…?!’
Hiện tại đã thay đổi tài khoản ACB, anh em vui lòng không ck vào tk cũ nữa để tránh mất tiền oan nha!!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook