Ma Đạo Luân Hồi Ký
Chapter 568: Người bảo vệ, kẻ giết người. (2)

Hiện tại đã thay đổi tài khoản ACB, anh em vui lòng không ck vào tk cũ nữa để tránh mất tiền oan nha!!

‘Gì cơ?!’

Võ công quá đáng sợ.

‘Rốt cuộc là khi nào!’

Động tác của Đàm Tư Vĩnh vượt qua thường thức con người.

Tốc độ vừa đủ để thoát ra khỏi tầm mắt trong tích tắc. Hơn nữa, dù di chuyển với tốc độ như thế vẫn không khiến đối phương cảm nhận được luồng chân khí.

Tốc độ khinh công của cao thủ đạt Cực Ma hay siêu tuyệt đỉnh cao thủ không có sự khác biệt lớn.

Nói cách khác, khi một người đạt đến cảnh giới Vô Cực thì vẫn có giới hạn.

Giáo Chủ đương nhiên sẽ khác biệt. Võ công của ngài ấy đã vượt qua giới hạn nhiều lần và gần như có thể gọi là dị năng trong giới pháp thuật.

Và Đàm Tư Vĩnh vốn không đạt được đến cảnh giới của Giáo Chủ. Điều này là chắc chắn.

‘Là pháp thuật ư.’

Bùm!

Ma nhân của Thiên Ma Quân không ngừng vung binh khí về phía Đàm Tư Vĩnh.

Thế nhưng đòn tấn công của họ chỉ cắt ngang không trung và chém xuống mặt đất, không thể chạm đến một sợi tóc của Đàm Tư Vĩnh.

Đàm Tư Vĩnh mặt vẫn không đổi sắc, ông ta quay lại vị trí ban đầu mà mình đứng.

Gương mặt Khô Lâu Ma Tôn hiện rõ sự căng thẳng.

‘Dù là pháp thuật hay gì đi nữa, nếu ta không nắm bắt được tốc độ này thì trận chiến sẽ trở nên khó khăn lắm đây.’

(Bản dịch được thực hiện bởi A-H Team, đăng tải độc quyền tại INOVEL6.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại INOVEL6.COM.)

Lúc này, Đàm Tư Vĩnh lên tiếng.

“Không phải là pháp thuật.”

“……?”

“Kinh công đúng là lấy thuật lực làm trọng tâm, nhưng đó không phải là pháp thuật. Đây là võ công cố hữu của ta, gọi là Hư Cực Thân.”

Ùngg.

Cả người Khô Lâu Ma Tôn tỏa ra luồng ma khí màu đen.

Trước luồng ma khí khủng khiếp đó, chiến ý của Thiên Ma Quân vốn bị lay động liền được củng cố lại.

Đàm Tư Vĩnh thầm cảm thán.

“Tuyệt vời đấy. Lúc đó ta không nhìn kỹ, ma khí của ngươi cũng mạnh thật. Cỡ Kiếm Vương có thể đấu với ngươi một trận ra trò đấy.”

“Câm miệng!”

Ùngg!

Hai tay Khô Lâu Ma Tôn vung ra kình lực từ Kết Mộc Thần Thủ.

“Tán khai (散開)!”

Thiên Ma Quân đang thành trận liền phân tán ra khắp nơi.

Đôi mắt Đàm Tư Vĩnh âm trầm đi thấy rõ.

‘Phán đoán nhanh thật.’

Chỉ mới tung ra một chiêu duy nhất mà Khô Lâu Ma Tôn đã thay đổi trận hình ngay tức khắc. Dù không hiểu rõ sức mạnh của đối phương, ông ta vẫn tìm được cách đối phó.

Không chỉ có Khô Lâu Ma Tôn. Từ trước đến nay, những cao thủ mạnh nhất được Thiên Ma Thần Giáo tuyển chọn và thành viên của Cửu Đại Ma Tôn đều có thực lực tương tự Khô Lâu Ma Tôn.

‘Quả nhiên ta không thể để yên như thế được.’

Cả người Đàm Tư Vĩnh rung lên.

Vút!

Đôi mắt Khô Lâu Ma Tôn mở to như muốn rách ra.

Đột nhiên bầu không khí bị nén chặt lại, chẳng biết tự lúc nào Đàm Tư Vĩnh đã đứng trước mặt ông ta. Tốc độ thật sự quá nhanh.

Vúttt!

Trên ngực Khô Lâu Ma Tôn xuất hiện vết kiếm ngân dài.

Đó là Thủ Kiếm (手劍) chém ra theo đường chéo. Tuyệt kỹ Tình Thương Hư Tượng Kiếm của Đàm Tư Vĩnh.

“Tránh đi ư? Đó là bản năng nhỉ. Phản ứng cũng nhạy quá đấy.”

“Ngươi!”

Rầm!

Cả người Đàm Tư Vĩnh liền bay về phía sau.

Ông ta đã bị trúng chiêu rồi ư? Không phải thế.

‘Ta không cảm nhận được trọng lượng.’

Rầm!

Khô Lâu Ma Tôn giật mình quay lại nhìn phía sau.

Bốp! Bùm! Rẹt!

Chẳng biết tự lúc nào Đàm Tư Vĩnh đã xuất hiện cách Khô Lâu Ma Tôn chỉ chục trượng, ông ta đang tấn công Thiên Ma Quân bằng Khoái Công.

Võ công thật sự quá đáng sợ.

Chỉ cần động một chút, binh khí và thân thể của các ma nhân đã bị xé thành từng mảnh, ba bốn người còn bị chưởng lực như tảng đá đánh gục ngay tại chỗ.

‘Ư!’

Bốp!

Khô Lâu Ma Tôn dùng tồn lực tiếp cận Đàm Tư Vĩnh.

Vù!

Đàm Tư Vĩnh lại biến mất.

Nơi ông ta biến mất là phía bên phải Thiên Ma Quân vừa tán khai.

Và rồi ngay khi xuất hiện, Đàm Tư Vĩnh lộ rõ gương mặt sảng khoái sau khi vung ra hai đòn tấn công.

Bùm!

Âm thanh làm chấn động cả một khu vực.

Các ma nhân của Thiên Ma Quân hoàn toàn không sợ hãi. Họ chỉ thấy ngạc nhiên mà thôi.

Trong chiến tranh, có chết cũng là chuyện bình thường. Họ luôn đoàn kết và có cùng một niềm tin mãnh liệt hướng về Giáo Chủ, họ điên cuồng vung binh khí về phía kẻ địch dẫu cho cái chết đang cận kề.

Keng!

Đôi mắt Đàm Tư Vĩnh hiện lên tia cảm thán.

‘Đúng là lũ ma quỷ.’

Năm thanh đao kiếm và ba cây thương cùng chặn trảm kích. Bất cứ ai cũng thấy bị đả kích. Với một tổ chức mang ác danh như Thiên Ma Quân lại càng như thế.

Ấy vậy mà ánh mắt họ hoàn toàn không hề thay đổi. Trái lại họ còn chiến đấu mãnh liệt hơn, dường như không hề có ai quan tâm đến cái chết cả.

Vù!

Kiếm khí trên hai tay Đàm Tư Vĩnh biến mất.

Bùm!

Ông ta lập tức xâm nhận vào giữa trận chiến và vung ta song chưởng, chưởng lực căng như sắt thép nhanh chóng xé toạc cơ thể hàng chục ma nhân.

Vútt!

Đột nhiên có hàng chục đoản thương bay về phía Đàm Tư Vĩnh.

Dù quân ta đang ở đó nhưng họ vẫn phóng đoản thương. Họ biết rằng nếu không hy sinh quân ta thì khó mà gây ra vết xước trên người kẻ địch.

Hai mắt Đàm Tư Vĩnh phát ra tia lửa.

Ầm!

Lần này ông ta không thi triển thân pháp kỳ diệu đó nữa.

Đàm Tư Vĩnh bắn mình lên không trung, chỗ gấu quần ông ta đã bị thương. Ông ta đã không thể tránh được một thanh đoản thương.

“Ngươi!”

Bùm!

Một luồng chưởng lực được vung ra gây nên năm tiếng nổ lớn.

(Bản dịch được thực hiện bởi A-H Team, đăng tải độc quyền tại INOVEL6.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại INOVEL6.COM.)

Đó là Liên Hoàn Ngũ Điệp Chưởng (連環五疊掌) của Khô Lâu Ma Tôn. Dù không phải là chưởng pháp có sức phá hủy mạnh mẽ, nhưng chiêu thức này chứa tốc độ và khả năng phòng thủ cao.

‘Quả nhiên.’

Đúng là khác biệt.

Ma Giáo được liên kết chặt chẽ với nhau, không từ bất kỳ phương tiện và cách thức nào để lấy mạng mục tiêu.

Chỉ cần bấy nhiêu đã làm cho sức chiến đấu của tổ chức tăng lên mạnh mẽ. Và hiện tại sự biến hóa trong võ công của Khô Lâu Ma Tôn và Thiên Ma Quân đang được tối ưu để tiêu diệt kẻ địch.

‘Nếu thế chắc chúng cũng nhận ra.’

Tốc độ của Thiên Ảnh (天影) - bí kỹ Hư Cực Thân sử dụng Huyết Kim Thần Khí có thể sánh ngang với sấm sét.

Thế nhưng Thiên Ảnh không phải là loại võ công tùy tiện sử dụng. Bởi vì nó tiêu thụ lượng nội công lớn nên cơ thể con người khó mà chịu đựng lâu được.

Nếu không dùng Huyết Kim Thần Khí thay đổi từ nhục thể, chỉ cần thi triển hai lần thôi cũng khiến nội công giảm đi một nửa. Bí kỹ này vốn không phải là bí kỹ đơn giản.

‘Ta đang chờ đến lúc đó.’

Ánh mắt Khô Lâu Ma Tôn sáng lên. Ông ta đang chờ đối phương đến giới hạn của bản thân.

Đàm Tư Vĩnh nhắm mắt lại.

Rầmm!

Sau cuộc tấn công của ma nhân và Liên Hoàn Ngũ Điệp Chưởng, một tiếng nổ lớn vang lên.

Đôi mắt Khô Lâu Ma Tôn lóe sáng.

‘Trúng rồi.’

Rất có cảm giác.

Trong làn khói bốc lên, ông thấy hình ảnh Đàm Tư Vĩnh đang lảo đảo. Lần này, Đàm Tư Vĩnh đã không tránh được.

‘Quả nhiên thân pháp vô lý đó có giới hạn.’

Khô Lâu Ma Tôn hét lên.

“Tiến lên!”

Bốp! Rầm! Binh! Bốp!

Ma nhân Thiên Ma Quân tấn công như vũ bão.

Kích Không Chưởng, hỏa tiễn, đoản thương được vung ra không ngừng.

Dù là cao thủ đạt đến hóa cảnh hay gì đi chăng nữa cũng khó mà lành lặn.

‘Bắt được rồi.’

Khô Lâu Ma Tôn nhìn vào không trung một lát, đột nhiên ông cảm thấy rùng mình.

Bốp!

“Hô, ngạc nhiên thật.”

Đôi mắt Khô Lâu Ma Tôn đỏ ngầu lên.

Chẳng biết tự lúc nào có một thanh kiếm cắm vào đùi ông ta.

Đó chính là của Đàm Tư Vĩnh. Nó không phải thủ kiếm mà là kiếm thật.

“Một kiếm này ta định cắt đến tủy và phá hủy đan điền của ngươi, vậy mà ngươi đã tránh được nhỉ?”

Gương mặt Đàm Tư Vĩnh lúc này đã lạnh đi mấy phần.

“Các ngươi quả nhiên nguy hiểm thật.”

Rầm!

Khô Lâu Ma Tôn vung ra chưởng lực, Đàm Tư Vĩnh lảo đảo lùi lại sau.

“Thậm chí đang ở tình trạng như thế mà công lực còn mạnh quá nhỉ.”

“Khụ!”

Khô Lâu Ma Tôn liền thổ huyết.

‘Lão ta.’

Dù ông ta không hề lơ là nhưng vẫn trúng chiêu. Nếu ông ta thật sự khinh suất, có thể đã mất mạng rồi.

Khô Lâu Ma Tôn nhìn Đàm Tư Vĩnh.

Đàm Tư Vĩnh đang nhìn chằm chằm Khô Lâu Ma Tôn bằng đôi mắt lạnh lẽo, trên tay ông ta là thanh trường kiếm đang rung lên.

‘Nhuyễn kiếm (軟劍).’

Một thành nhuyễn kiếm được giấu dưới thắt lưng. Là cao thủ về kiếm đạo cũng phải mấy nhiều năm nỗ lực mới dùng được thanh kì binh này.

‘Lão…!’

Đột nhiên Khô Lâu Ma Tôn cảm nhận được sự kỳ lạ từ vết kiếm thương.

Sức mạnh khó hiểu liên tục xoáy sâu vào cơ thể một cách khủng khiếp. Nó giống với Thẩm Thấu Kình (浸透勁) nhưng lại có chút khác biệt.

“Đó là Huyết Kim Thần Khí.”

“Khụ! Hộc!”

“Ngươi có cảm nhận được cơ thể mình đang căng cứng lại không?”

Khô Lâu Ma Tôn chạm vào hông.

Từng chút một, rất từ từ.

Cơ bắp xung quanh vết thương đang dần cứng lại như đá.

Khô Lâu Ma Tôn hét lên.

“Ngươi!”

Rầm!

Ông ta vung chưởng lực từ Kết Mộc Thần Khí về phía Đàm Tư Vĩnh.

Đôi mắt Khô Lâu Ma Tôn lay động.

“Ngươi mạnh rồi đấy. Nếu là khi xưa, nhận một đòn tấn công thế này có khi ngươi đã gãy hết xương rồi.”

Đàm Tư Vĩnh phủi phủi ngực mình.

Đáng ngạc nhiên, dù đã nhận một đòn tấn công của Khô Lâu Ma Tôn nhưng Đàm Tư Vĩnh vẫn không hề hấn gì. Ông ta chỉ bị hỏng vạt áo trước một chút. Đừng nói đến xương, cả da thịt đều rất lành lặn.

“Kim Cang Bất Hoại?!”

“Cũng giống, mà cũng khác đấy.”

Khóe miệng Đàm Tư Vĩnh nhếch cao.

Ùng!

Luồng khí tức màu xanh đã biến mất, thay vào đó là Huyết Kim Thần Khí đang bao lấy cơ thể ông ta.

Trong luồng khí tức màu đỏ, Kim Khí vọt lên mạnh mẽ. Độ cứng đến cả Vạn Niên Hàn Thiết cũng không sánh bằng.

Khô Lâu Ma Tôn lại hét lên.

“Giết hắn đi! Nhanh lên!”

Rầm! Bốp! Rầm!

Trước đòn tấn công, cả người Đàm Tư Vĩnh co lại.

Nhưng chỉ có thế. Mặc dù Khô Lâu Ma Tôn đã vung đòn tấn công có thể phá vỡ cả vách đá nhưng Đàm Tư Vĩnh vẫn không bị xước lấy một miếng da.

‘Sao có thể.’

Đột nhiên Khô Lâu Ma Tôn cảm thấy trống rỗng.

‘Như thế cũng được ư? Không thể tin được!’

Đó không phải là võ công. Rõ ràng đó là sức mạnh của pháp thuật.

Thế nhưng thuật lực hiện giờ của Đàm Tư Vĩnh lại khác hẳn với trước đây.

“Đây chính là sức mạnh của Long Thần - người sở hữu Huyết Nguyên Khí và đạt được sự tổng hòa trong Thiên Long Pháp Thuật.”

Đàm Tư Vĩnh cười khẩy.

Dù tấn công không ngừng, ông ta vẫn mỉm cười. Bộ dạng này thật khiến người ta cảm thấy sợ hãi.

“Sau các ngươi không rút lui khi ta dùng Thiên Ảnh. Nếu vậy ta không cần phải giết tất cả các ngươi rồi.”

Điều Đàm Tư Vĩnh muốn chính là chứng minh sức mạnh. Ý định của ông ta không phải là loại bỏ hết binh lực Thiên Ma Quân, ông ta muốn khiến họ hiểu lầm sức mạnh của bản thân rồi tha cho họ trở về.

Thế nhưng bây giờ không thể được nữa. Tinh thần chiến đấu của họ, sự điên cuồng không sợ chết của họ buộc ông ta phải bộc lộ sức mạnh thật sự.

Nếu thế chỉ còn cách chôn thây họ thôi.

Bốp! Rầm!

Đàm Tư Vĩnh vừa vung kiếm vừa vung chưởng lên chống lại đòn tấn công, trong tích tắc ông ta lao về phía Khô Lâu Ma Tôn.

(Bản dịch được thực hiện bởi A-H Team, đăng tải độc quyền tại INOVEL6.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại INOVEL6.COM.)

Lúc này, cơ thể Khô Lâu Ma Tôn tạo ra chuyển động kỳ lạ.

Vụt!

Đàm Tư Vĩnh cũng ngả sang một bên rồi đưa tay chặn cước pháp của Khô Lâu Ma Tôn.

Ông ta tỏ vẻ kinh ngạc.

Toàn bộ cánh tay đã chặn cước pháp của Đàm Tư Vĩnh bắt đầu đau nhức dữ dội. Dù được Huyết Kim Thần Khí bao lấy nhưng ông không ngờ lại đau như thế.

“Hộc!”

Sau khi thổ huyết, gương mặt Khô Lâu Ma Tôn trắng bệch đi.

Không phải do nội thương. Huyết Kim Thần Khí ở hông đang khiến cơ thể ông ta dần căng cứng lại.

Gương mặt Khô Lâu Ma Tôn trắng như tờ giấy, thoạt nhìn cũng đủ biết khủng khiếp thế nào. Cơ mặt ông ta cũng dần cứng lại nên không thể bộc lộ bất kỳ biểu cảm nào.

Thế nhưng đôi mắt ấy vẫn tỏa ra sát khí mãnh liệt.

“Thế nào? Có đau không?”

Đôi môi Khô Lâu Ma Tôn cũng dần cứng đi.

Đàm Tư Vĩnh lạnh lùng nói.

“Ngươi đã dùng thủ đoạn gì thế?”

“Đây là võ công.”

Khô Lâu Ma Tôn nói với gương mặt vô cảm, nhưng giọng điệu vẫn đầy sát khí như thường.

“Ta sẽ cho ngươi thấy sức mạnh thật sự mà thứ pháp thuật của ngươi không thể nào vượt qua được.”

Hiện tại đã thay đổi tài khoản ACB, anh em vui lòng không ck vào tk cũ nữa để tránh mất tiền oan nha!!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương